Một người vừa đi vừa hát, rồi anh ta gặp một người siêu hài hước, nhưng tại sao anh ta ko cười. Hãy giải thích
Có một người đàn bà đi rút tiền,gặp một anh ăn tham. Thế là bà ta đưa hết số tiền vừa rút được cho anh ta.Thấy chú cảnh sát đi qua anh ta đã làm một việc rồi lăn ra chết.Hỏi anh ta đã làm việc gì ?
Anh ta làm vậy để cảnh sát bắt người đàn bà vì tội giết người cướp của và anh chàng đó được người đàn bà bồi thường
có 1 người vừa được xã cấp cho 1 con bò và đưa 1 tờ đơn xã cấp cho anh và dòng cuối có ghi là : bò cày không được thịt . nhưng anh ta ko nghe nên vừa về anh ta thịt luôn . Hôm sau xã gọi anh lên để trình bày sự việc . Anh liền đưa tờ giấy cấp bò cho xã xem rồi xã cho anh về .hỏi tại sao anh ta lại được về mà ko bị xét xử
vì ý của tờ đơn đó nghĩa là: bò cày, không được thịt. nhưng người đó nhờ thiếu 1 dấu phẩy này mà sửa thành: bò cày không được, thịt. nên đã ko bị xét xử
đây là tiếng việt chứ không phải toán nha.
.Anh! -...Sao vậy em...??? ~...Mình cá cược nhé... -...Cá gì...??? ~...Hai ngày không điện thoại...không nhắn tin...không gặp nhau...anh có làm được không...??? -...Được... ~...Quyết định vậy nhé . . . . Một ngày trôi qua... . . . Ngày thứ hai ... . . . Rồi đến ngày thứ ba...Anh cầm chiếc điện thoại chạy thẳng đến nhà cô (cười thầm như một đứa trẻ con thích trí...anh thắng em rồi nhé...) .... .... .... Nhưng khi vừa đến cửa nhà cô...nụ cười ấy đã tắt ngấm... Anh chạy đến ôm cô vào lòng...nước mắt vỡ òa . . . . Đêm qua cô đã ra đi mãi mãi...vì căn bệnh máu trắng... . . . . Trong tay cô cầm một mẩu giấy..."Anh yêu anh làm tốt lắm...em biết là anh sẽ làm được mà...từ nay mỗi ngày anh hãy làm như thế nhé...không có em anh phải tựchăm sóc cho mình đấy... Đừng khóc...em biết là anh đang khóc...nhưng thời gian trôi...rồi anh sẽ làm được thôi... Nơi ấy em sẽ cầu chúc cho anh... Hạnh phúc nhé...người em yêu... ...
giờ ai cũng biết error 422 rồi phải ko hãy làm theo tui tắt hết đèn và lấy cho bn một cóc nước yêu thích bắt đầu:
-câu đến với người dùng là heta sosunag: vừa mới vào game thì anh ta hốt hoảng vì nhìn thấy cái này:
khi anh vào game anh phát hiện ra rằng thanh máu và thức ăn nhòe đi như cái tv bị nhiẽu sống,anh chặt cây và khi mở kho đồ thì phát hiện đầu mình đi mất.khi đang đi qua sa mạc anh thấy cái gì đó đang lơ lửng trên không thì ra cây sương rồng và lá chết,kể cả đầm lầy thì thấy hoa súng lở lửng trên không khi anh đi qua dòng song thì máy anh đã có biểu hiện như thế này:
khi anh đi anh đi ra khỏi đó thì mới thoát được.khi anh trồng lúa thì nó sẽ lơ lửng như thế này:
khi vài tiếng thì máy anh không chịu được nữa anh đã băng game ngay sau đó.khi băng game thì anh phát hiện trò chơi ấy đã bị xóa khỏi trong máy anh,và anh không nhắc đến và chơi nó có tên error 422
- câu chuyện thứ hai đến với người tên là numa nus :
xin chào tui ko có minecart do ba mẹ tui hơi nghèo nên tui chỉ có xem minecart trên youtube,khi anh qua zalo thì anh bạn của anh nhắn cho anh một phiên bản 1.18,anh rất vui mừng và anh lấy máy ra chơi luôn.khi anh vào game anh cũng hốt hoảng vì mã trò chơi tự dưng nhòe đi luôn cả máy thính của tui trông như thế này:
anh sợ hãi , anh nói với mẹ của mình nhưng mẹ:
-nó là do bị chạm thứ gì đó
tui quá sợ nhưng phiên bản này ko chochơi chế độ sáng tạo,nên tui quết định dũng cảm chơi chế độ sinh tồn khi vào game anh cũng làm tương tự gióng với heta sosunag khi anh gieo hạt nó lơ lửng như nó đang bay:
gieo hạt xong anh bắt gặp một xa mạc có xương rồng và lá chết đang lơ lửng trên không ,khi anh đi qua đó thì:
một thực thể không đầu xuất hiện trước mặt anh ấy ,thực thể ấy chat rất nhiều âm thanh méo mó như đài radio bị hư hỏng nặng,anh nghĩ ra một cách đó là thoát game và tạo map mới cho riêng mình nhưng tất cả đều vô ích
khi anh vào máp mới anh hồi sinh ở khe nứt thì:
lại thêm một lần nữa thực thể không đầu xuất hiện nhưng cái này khác anh không di chuyển được kể cả anh cũng không cử động tay chân được,anh chỉ có ngồi chờ đợi và băng game.
sau khoảng 1 tiếng cuối cùng cũng băng game khi băng game thì anh phát hiện trò chơi ấy nhưng trước mặt màn hình của anh hiện ra chữ:
bây giờ anh rất sợ anh không muốn chơi kể cả không tải nó về mang tên error 422
Òm cho mik hỏi cái này phải câu hỏi ko zậy
tóm lại có hay ko ai nói hay mình tick cho
Khi nuốt thức ăn ta có thở ko vì sao ? Giải thích tại sao vừa ăn vừa cười nói laị hay bị sặc? TRẢ LỜI CHO MÌNH ĐI MAI KTHK 1RỒI
a) Khi nuốt ta có thở ko ? Vì sao ?
Không khí đi vào phổi, và thức ăn đi vào dạ dày đều đi theo một con đường chung là thực quản, trước khi chia thành hai nhánh khác nhau. ( đường khí quản tới phổi, và đường thực quản xuống dạ dày). Tại "ngã ba này" (chỗ giao nhau) có một chiếc van, giống như một cái nắp đậy. Khi nuốt thức ăn hay uống nước, thì "cái nắp" này sẽ tự động đậy khí quản lại, để cho thức ăn, nước tiếp tục đi theo thực quản, xuống dạ dày , không bị lọt vào khí quản, vào phổi -> nên không thể thở. Nếu khi chúng ta nuốt thức ăn, uống nước mà thở, chẳng hạn lúc ăn uống mà cười đùa, thì sẽ bị "sặc", đó là một phản xạ của cơ thể, ngăn cho thức ăn không vào đường khí quản, vì lúc cười, vui chúng ta cũng cần không khí, đường khí quản vẫn mở, ngoài ra sặc cũng dễ xảy ra ở người già, và trẻ con, vì khi ấy phản xạ đậy mở của chiếc van không được nhanh nhạy.
b) Tại sao khi ăn vừa c` , ns lại bj sặc
Ở phía dưới cổ họng của người có hai đường ống, một ống là thực quản chuyên để nuốt thức ăn, ống kia là khí quản chuyên để hít thở. Miệng của hai ống này đều nằm ở đầu cuống họng. khi chúng ta ăn, có một miếng xương sụn ở cổ họng, gọi là xương sụn nắp khí quản, có thể tự động đậy miệng khí quản lại, làm cho thức ăn chui vào trong thực quản một cách thuận lợi. Nếu vừa ăn vừa cười nói luyên thuyên, khí quản chuyên hít thở phải làm việc, miếng xương sụn đó phải mở ra, thức ăn sẽ rất dễ dàng sặc vào trong khí quản. Muối cho thức ăn từ trong khí quản văng ra, chúng ta phải ho liên tục, ho không ra được thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Vì vậy, trong khi ăn cơm, chung ta không nên cười nói ầm ĩ.
Một người thanh niên làm việc trong một công ty 40 tầng. Hằng ngày, anh thường đi thang máy nhưng anh ta chỉ đi đến tầng 30 rồi lại đi thang bộ. Hỏi tại sao anh ta lại làm như vậy?
Đường đi thì thật là xa,
Mượn mình làm mối cho ta một người.
Một người mười tám đôi mươi,
Một người vừa đẹp, vừa tươi như mình...
Nếu cô nàng ưng ý, thì e lệ thưa :
Anh đà có vợ con chưa ?
Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào.
Mẹ già anh ở nơi nao ?
Để em tìm vào hầu hạ thay anh.
Chẳng tham nhà ngói rung rinh,
Tham về một nỗi anh xinh miệng cười.
Miệng cười anh đáng mấy mươi,
Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm...
Nhưng nếu cô nàng không vừa ý, thì đanh đá, giễu cợt để tỏ khéo sự từ chối của mình :
Bao giờ cho chuối có cành,
Cho sung có nụ, cho hành có hoa (1).
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa,
Sáo đẻ dưới nước thì ta theo mình...
hihi, vui nhỉ, ủa mak ko có câu hỏi hả
sao lại có dấu ... ở cuối cùng, đây chỉ là đoạn trích thôi đúng ko
hi hi vui nhỉ ko có câu hỏi à ??????????????????/
Đường đi thì thật là xa,
Mượn mình làm mối cho ta một người.
Một người mười tám đôi mươi,
Một người vừa đẹp, vừa tươi như mình...
Nếu cô nàng ưng ý, thì e lệ thưa :
Anh đà có vợ con chưa ?
Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào.
Mẹ già anh ở nơi nao ?
Để em tìm vào hầu hạ thay anh.
Chẳng tham nhà ngói rung rinh,
Tham về một nỗi anh xinh miệng cười.
Miệng cười anh đáng mấy mươi,
Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm...
Nhưng nếu cô nàng không vừa ý, thì đanh đá, giễu cợt để tỏ khéo sự từ chối của mình :
Bao giờ cho chuối có cành,
Cho sung có nụ, cho hành có hoa (1).
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa,
Sáo đẻ dưới nước thì ta theo mình...
Bao giờ cây cải làm đình
Gỗ lim làm ghém thì mình lấy ta