cái gì không bao giờ giảm hoặc dung mà cứ tăng qua ngày tháng, tặng mãi mãi ?
Những người bn của tôi ơi! Tết trung thu đến rồi đó, nhớ ngày nào chúng ta còn đc đi rước đèn, đc phá cỗ, xem lân hội rằm, vậy mà bây giờ do tình hìng dịch covid ngày càng căng thẳng mà chúng ta ko thể đi chơi trung thu đc, không biết khi nào cái ngày ấy mới quay trở lại. Ngày này, tôi chẳng biết tặng bạn thứ gì chỉ biết tặng bạn niềm vui để bạn thêm ngọt ngào, tặng cho bạn nụ cười để bạn thêm rạng rỡ, tặng cho bạn nhiều điều tốt lành để bạn mãi là nk người bạn thân yêu của mình! Chúc bạn một ngày tết trung thu thật ấm áp và vui vẻ bên những người mà bạn yêu quý, bạn vẫn mãi mãi là người nk bạn tốt đối với mình!
Cái gì?
Cái gì bằng một bước
mà bước mãi không qua ?
Cái gì mãi mãi không ngừng tăng lên
Đoạn trích sau dùng yếu tố gì?
“Thứ suy rộng ra và chua chắn nhận ra rằng cái sự buồn cười ấy là bất thương, chẳng riêng gì nhà ý mà có lẽ chung cho khắp mọi nơi. Bao giờ và ở đâu cũng thế thôi. Thằng nào chịu khổ quen rồi thì cứ mà chịu mãi đi! Mà thương những kẻ ăn nhiều nhất, hưởng nhiều nhất thì lại chính là những kẻ không cần ăn một tí nào hoặc không đáng hưởng một ly nào”.
(Sống mòn, Nam Cao)
A. Yếu tố miêu tả nội tâm
B. Yếu tố nghị luận
C. Cả A và B đều đúng.
D. Cả A và B đều sai.
một người thợ may trung bình cứ 2 giờ 15 phút may được 2 cái áo.Người thợ may đó muôn may xong 40 cái áo như thế trong 4,5 ngày thì mỗi ngày phải làm bao nhiêu giờ?
các bạn giải giúp mình nhé,mình làm mãi mà ko ra.
1 giờ = 60 phút
2 giờ 15 phút may được 2 cái áo = 135 phút may được 2 cái áo
>số phút để thợ may được 40 áo là:
(40x135):2=2700 phút
=45 giờ (1 giờ = 60 phút)
số giờ mỗi ngày thợ máy làm trong ngày là:
45:4,5= 10 giờ
Mỗi ngày theo quy định nhà nước thì mỗi ngày làm 8 giờ (giờ hành chánh)
Vậy số giờ thợ máy làm thêm mỗi ngày là:
10-8=2 giờ
Đáp số : 2 giờ
Tập làm văn Kể về một đồ vật hoặc một món quà ý ngĩa đối với em Kỉ niệm về chiếc cặp mà em đựng sách vở đi học mãi mãi ở trong tâm trí em. Đã hai năm trôi qua rồi, thế mà e vẫn luôn nhớ ngày mẹ tặng cho em chiếc cặp . Hồi ấy, em đang còn sử dụng chiếc cặp cũ của em lúc học lớp 1. Chiếc cặp vẫn còn sử dụng tốt, chỉ nứt một số đường may ở trong các ngăn cặp và miệng cặp. Sách vở và đồ dùng học tập thường bỏ lẫn với nhau vì chiếc cặp đó chỉ có một ngăn. Nhưng không phải vì thế mà em buồn. Trái lại em rất quý và rất yêu chiếc cặp vì nó là vật kỉ niệm mà mẹ em đã tặng cho em. Em muốn nâng niu vật kỉ niệm ấy bên mình như thầm hứa với mẹ sẽ học thật giỏi và sẽ giữ gìn cặp sách thạt sạch . Do vậy mà em không đòi hỏi bố phải mua cặp mới cho em. Nhưng rồi vào một buổi học cuối học kì II năm lớp 4, tan học, mưa tầm tã sách vở và đồ dùng học tập ngày hôm ấy lại khá nặng, tất cả đều dồn vào cặp nên khi nước mưa thấm vào đã làm đường chỉ khâu dưới đáy cặp bị bung ra. Và thế là bao nhiêu sách vở, đồ dùng học tập của em bị rơi xuống mặt đường. Em nhặt sách vở và đồ dùng học tập lên gói chung vào tấm ni lông tất tả chạy về nhà. Thấy em ôm chồng sách vở trên tay, vai đeo chiếc cặp không, mẹ hỏi: "Sao con không bỏ vào cặp?". Em vừa cởi quai đeo vừa nói với mẹ: "Cặp bị hỏng rồi mẹ ạ!". Mẹ nhìn em, nhìn chiếc cặp đã thủng đáy, rồi quay sang âu yếm nói: "Đừng buồn con nhé ! mẹ bận công chuyện quá không để ý đến chiếc cặp của con. Bố con lại đi làm xa, chắc cũng không biết chuyện này, thông cảm cho bố mẹ. Chiều nay, mẹ đưa con ra chợ thị xã, mua chiếc khác". Thế là em đành phải từ biệt chiếc cặp, đế nó lên giá sách như lưu giữ lại một vật kỉ niệm của mẹ em . Chiếc cặp mà em có trong tay bây giờ là một chiếc cặp mới và tuyệt đẹp! Có lẽ nó đẹp thuộc loại nhất, nhì trong lớp, bởi nó vừa mới lại vừa tốt, kiểu cặp trông rất xinh và rất tiện lợi. Chất liệu chiếc cặp được may bằng vải ni lông tổng hợp màu đen trắng. Chiều dài độ ba mươi lăm xăng-ti-mét, chiều rộng chừng hai mươi lăm xăng-ti-mét. Phía trên có quai xách. Đằng sau có hai quai đeo làm bằng chỉ dù to bản, vừa chắc lại vừa êm vai. Phía trước cặp có hai khoá móc láng bóng được mạ kền. Chỉ cần bấm nhẹ vào hai cái nút nhỏ lên như hai đầu đũa, móc bật ra là em có thể mở cặp một cách nhanh chóng, thuận tiện. Phía trong nắp cặp là một đường dây kéo tạo thành một cánh cửa đóng kín ba ngăn cặp. Nắp cặp được làm bằng một miếng mi-ca mỏng và được trang trí bằng hình của những chú chó siêu đáng yêu làm tăng thêm vẻ đẹp của chiếc cặp. Chiếc cặp được cấu tạo ba ngăn. Ngăn giữa rộng hơn, em dùng để toàn bộ sách vở trong buổi học. Còn hai ngăn kia dùng để đồ dùng học tập và tấm vải mưa. Thật là tiện lợi. Đã gần một năm rồi mà chiếc cặp vẫn còn y như mới mua tuần trước. Đi học về, bao giờ em cũng dùng một miếng vải mỏng lau sạch bụi bặm hoặc nước mưa rồi mới để vào góc học tập của mình. Chiếc cặp đã trở thành người bạn thân thiết của em từ dạo đó. Và bây giờ, ngày ngày, chiếc cặp lại cùng em tung tăng đến trường, rồi lại cùng em trở về nhà trong niềm vui vì những điểm mười mà em đạt được.
bạn xem bài văn này mk có làm đc kh nha
ai mà bình luận mk sẽ tim cho bạn đấy
Nội dung của bài tập đọc này là gì?
Mùa thuKhông phải ngẫu nhiên mà ai đó đã nói rằng “mùa thu là mùa đẹp nhất’’. Vì sao ư? Mùa thu với cái nắng ươm vàng, những sợi nắng mỏng manh như tơ trời cứ vương mãi xuống những cánh đồng đang chờ ngày lúa chín. Mùa thu, những con sẻ nâu thong thả tha những cọng rơm vàng về tổ. Những con dế khi đã uống say những giọt sương đêm chợt ngẫu hứng hát ca. Trên cánh đồng, những cánh cò trắng tinh cứ phân vân mãi khi chiều đã buông.
Mùa thu, sương bảng lảng tan và còn đọng long lanh trên lá cỏ mỗi sớm mai. Những giọt mưa thu cũng dịu dàng, se sẽ như tiếng bước chân nhón nhẹ nhàng trên thảm lá khô. Xào xạc, heo may theo cơn gió mùa thu nô đùa với những chiếc lá vàng rơi trong nắng chiều buông từng vạt mỏng.
Mùa thu, những khu vườn đầy lá vàng xao động, trái bưởi bỗng tròn căng đang chờ đêm hội rằm phá cỗ. Tiếng đám sẻ non tíu tít nhảy nhót nhặt những hạt thóc còn vương lại trên mảnh sân vuông. Đêm xuống, mảnh trăng nhẹ tênh, mỏng manh trôi bồng bềnh trên nền trời chi chít ánh sao. Rồi trăng không còn khuyết và tròn vành vạnh khi đến giữa mùa thu. Chưa bao giờ mặt trăng tròn và sáng đẹp như thế trong năm. Ánh trăng sáng vàng, ngọt lịm như rót xuống không gian cái không khí trong thanh của đất trời; cái dịu dàng, thanh tao của tự nhiên; cái mùi thơm ngai ngái của cỏ, của cây, của những cọng rơm vàng và cả mùi đất ẩm ướt hơi sương đều hòa quyện trong cảm giác hư ảo giữa mơ và thực, lẫn vào tiếng cười rộn rã mang dáng vẻ cổ tích của ngày hội đón trăng đêm rằm.
Mùa thu, tiết trời trong xanh dịu nhẹ, con đường làng bỗng như quen như lạ. Mỗi sớm đến trường, bước chân chợt ngập ngừng khi đánh thức những bụi cây non vẫn còn đang ngái ngủ. Tia nắng ban mai nghịch ngợm xuyên qua kẽ lá, soi vào chiếc tổ xinh xắn làm cho chú chim non bừng tỉnh giấc, bay vút lên trời rồi cất tiếng hót líu lo.
Mùa thu, vạt hoa cúc dại cũng nở bung hai bên đường. Những bông hoa cúc xinh xinh dịu dàng, lung linh như từng tia nắng nhỏ. Thảm cỏ may thì tím biếc đến nôn nao. Hoa cỏ may quấn quýt từng bước chân theo bạn vào lớp học. Tiếng đọc bài ngân nga vang ra ngoài cửa lớp, lá cũng lích rích hót theo. Giọt nắng sớm mai như vô tình đậu lên trang vở mới, bừng sáng lung linh những ước mơ.
Mùa thu hiền dịu lắm! Không xôn xao rực rỡ như mùa xuân, không chói chang ánh nắng như mùa hè nhưng cũng không u buồn lạnh lẽo như mùa đông. Mùa thu là mùa của ba mùa cộng lại. Có phải chăng chỉ một mùa thu thôi đã là mùa của bốn mùa?
Nội dung của bài đọc này là mô tả về mùa thu và những cảm nhận, hình ảnh của người viết về mùa thu. Bài viết miêu tả vẻ đẹp của mùa thu qua những chi tiết như ánh nắng mặt trời, tiết trời dịu nhẹ, cảm giác của tự nhiên và sự sống xung quanh trong mùa này. Tác giả cảm nhận mùa thu là một thời kỳ đẹp đẽ và hiền dịu, không quá nhiệt đới như mùa hè, không lạnh lẽo như mùa đông, và không rực rỡ như mùa xuân, nhưng nó là một mùa có sự kết hợp của tất cả các mùa khác.
Trước ngày cưới cô gái nói với người yêu:
-Anh yêu, sau này lấy em, anh có đánh em không?
-Không bao giờ!
-Thật chứ anh?
-Thật!
-Anh không lừa dối em đấy chứ?
-Đã bảo là anh nói thật rồi cơ mà! cứ hỏi mãi, bực lên, anh lại cho mấy cái tát bây giờ!
đok òi, chán ~~~ chỉ thik conan ~~~~~~ truyện teen
Hai vợ chồng vừa rời một bữa tiệc và người vợ quyết định cầm lái, chở chồng về nhà. Cô lái xe một lúc và hoảng hốt phát hiện ra rằng phanh xe không hoạt động.
Nhấn phanh hết sức có thể nhưng vẫn không ăn thua, chiếc xe vẫn lao rầm rầm trên phố.
- Ối, ối người vợ kêu lên : David, em phải làm sao bây giờ?
- Trời đất ông chồng hét lên nhưng đã chấn tĩnh lại nói : Cố tìm cái gì rẻ rẻ mà đâm vào em ạ…
cò truyện này thì sao
Cái gì chỉ bằng 1 thước nhưng nhảy mãi không qua?
Cái gì to như con cá voi mà không nặng đến 1 lạng?
Cái bóng và cái bóng của con cá voi bn nhé