Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Alex
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
11 tháng 4 2022 lúc 11:35

Bạn hãy thử tưởng tượng, chúng ta có thể làm được gì nếu thiếu đi tri thức và hiểu biết? Học chính tập tin là con đường cho mỗi người tiếp cận và rèn luyện bản thân, nắm bắt được tri thức. Bạn ước mơ được trở thành một kỹ sư, phi công, giáo viên, bác sĩ… yêu cầu bạn phải có sự cố gắng trong học tập để đạt được vinh quang đó. Các bạn học sinh hiện nay có rất nhiều mối quan tâm như các trò chơi giải trí, các mối quan hệ bạn bè hay những người thích, đam mê… Đó là những điều cần thiết của mỗi cá nhân nhưng nhiều người say mê theo đuổi. We are bỏ qua học tập. Dần dần, những lỗ hổng kiến ​​thức khiến bạn chán học, càng ngày càng tụt lùi về phía sau với bạn bè. Mỗi chúng ta chỉ có 12 năm để học tập và chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp, Thời gian tưởng chừng là dài nhưng lại trôi nổi rất nhanh.

Alex
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
11 tháng 4 2022 lúc 16:36

 Mở bài :

Mẹ em là một cô giáo rất đảm đang và nấu ăn rất ngon, em thương mẹ vì gia đình em không mấy hạnh phúc. Món này em thích mẹ nấu nhất là món nem rán .

+....

Kết bài:

Em nghĩ nó là một món ăn rất đặc biệt nên nó xứng đáng được danh hiệu là món ăn dân tộc của nước ta. Có nhiều vùng miền vẫn sử dụng món này như một món ăn hàng ngày.

+... thêm văn bạn vào.

Trần ngọc Mai
Xem chi tiết
Đặng Phan Khánh Huyền
8 tháng 5 2016 lúc 20:29

có. mình thi rồi. đây là đề cương trường mình:

c1: Nhiễm trùng, nhiễm độc thực phẩm là gì? Nêu các biên pháp phòng tránh?

c2: nêu quy trình thực hiện món trộn dầu giấm

c3; gia đình em có những nguồn thu nhập nào: bản thân em đã và sẽ làm gì để tăng thu nhập trong gia đình

c4; mình quên rồi. còn nhớ từng đó àk

tran thi huong
8 tháng 5 2016 lúc 20:04

có, mình vừa thi xong được 10 điẻm

Nguyễn Anh Duy
8 tháng 5 2016 lúc 21:53

mình thi nấu ăn thôi à!!

Vu Tran van
Xem chi tiết
Hồ Hoàng Khánh Linh
12 tháng 5 2022 lúc 22:02

Refer:

“Công cha như núi Thái Sơn” - câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Nếu như mẹ cho em một bàn tay dịu dàng, một tình yêu thương ngọt ngào thì cha lại như một sự nâng đỡ em trong cuộc đời và cho em một tình yêu đong đầy nhưng cũng đầy nghiêm khắc. Đối với em cha không chỉ là một người trụ cột của gia đình, không chỉ là một người cha mà còn là một anh hùng, một tấm gương đạo đức để em học tập và noi theo.

Cha em không cao lắm chỉ có một mét sáu bảy nhưng thân hình lại khá đầy đặn. Tuy vậy cha lại rất nhanh nhẹn trong công việc. Cha còn có cả một khuôn mặt chữ điền vuông vắn có phúc, em biết điều đó vì được nghe rất nhiều người khen cha và thật tự hào về cha của mình. Cha có nước da trắng mà khiến nhiều người phụ nữ cũng phải ghen tị vì nước ấy. Những buổi đi làm đồng về cùng nhau rửa chân tay lấm bùn trên con mương nhỏ ai cũng phải trầm trồ vì làn da ấy.

Mắt cha em to tròn và ướt nước, nhìn ban đêm thì thật lấp lánh hiền từ như những ngôi sao ngoài trời đêm. Đôi môi đẹp lắm và cả những hàm răng đều tăm tắp như hạt ngô càng làm cho vẻ hiền từ của cha trở nên đẹp lạ thường. Mà đặc biệt mỗi khi cha cười em thấy hạnh phúc biết bao, đó là một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười hiền lành chất phác của một người nông dân. Đặc biệt hơn nữa là đôi bàn tay cha, đôi bàn tay ngày ngày chăm lo em, đôi tay vuốt má, đôi tay ẵm em và cả đôi tay đòn roi đau đớn nữa. Bàn tay cha không mềm mại như bàn tay của nhiều người khác bởi quê hương nghề chính là đồng ruộng vì vậy mà đôi bàn tay của cha chai đi vì cày bừa, chai đi vì mưa nắng ngoài ruộng. Thế nhưng đôi bàn tay vẫn tràn đầy yêu thương khi vỗ về những đứa con nhỏ, vẫn xoa đầu hay vuốt mà chúng đầy ngọt ngào. Và cũng chính vì thế em hiểu được phần nào những nỗi vất vả mà cha đã phải chịu vì em. Không những thế bàn tay chai, khô cằn, ngắn ngủn đó lại em có thể viết rất đẹp và làm ra những đồ vật thật đẹp mắt trong nhà. Bàn tay ấy còn làm nên những ngôi nhà đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng bên cạnh những hàng vữa thật sự thích mắt.

Và giờ đây khi em đã khi thời gian và những nhọc nhằn mà cha đã trải qua đã khắc tạc trên khuôn mặt mái tóc cha em. Mới ngày nào mà mái tóc đã ngả sang màu khói. Đó không hẳn là trắng cũng không hẳn đã là đen, đó là một màu tóc của sương sớm, là màu tóc của những ánh nắng gắt gỏng trên cánh đồng ban trưa và là màu của cơn mưa rào nọ. tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những vất vả khi chăm sóc những đứa con trưởng thành như hằn in trên những vết nhăn trên mắt cha. Mỗi lần cha cười những vết nhăn ấy lại lộ ra rõ hơn hay cũng có khi em nhận bắt gặp những nếp nhăn ấy nhưng không phải cười mà là cha đang suy nghĩ về điều gì đó. Dẫu thời gian có mang tuổi thanh xuân của cha đi nhưng cho đến bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, cha vẫn là điểm tựa vững chắc và bàn tay nâng đỡ khi em vấp ngã.

Em rất yêu mến cha của em nếu có một điều ước em luôn mong sức khỏe đến cho cha để cha sống với em mãi mãi. Nếu như mẹ giống như một thiên thần một bà tiên trong mắt em thì cha lại giống như một vị anh hùng, một ông tiên hiền lành không chỉ mang đến những phép màu cho cuộc đời em mà mang đến cả một tình phụ tử thiêng liêng đầy che chở.

Minh
12 tháng 5 2022 lúc 22:02

tham khảo

Cứ đến dịp nghỉ hè, bố me lại cho tôi về quê. Bước vào trong nhà, một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên và kèm theo một cái xoa đầu: "Ôi! Đứa cháu yêu của ông đã về, năm nay kết quả học tập của cháu thế nào, có tốt không?" Đó chính là giọng nói của ông tôi đấy và cũng là người mà tôi yêu quý nhất trong nhà.

Năm nay, ông tôi đã chín mươi hai tuổi rồi nhưng vẫn còn minh mẫn. Ông không còn khỏe mạnh như xưa nữa mà gầy hẳn đi. Khuôn mặt in sâu những nếp nhăn vất vả. Đôi mắt đã mờ đục, không còn được tinh nữa nên mỗi khi đọc báo thì phải đeo kính, nhưng đôi mắt ấy luôn luôn nhìn tôi với một vẻ trìu mến, hiền từ. Mái tóc ông bạc trắng như cước làm ông giống như một ông bụt có tấm lòng nhân hậu trong những câu chuyện tổ tích bước ra vậy. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương, rám nắng, luôn run run mỗi khi làm việc. Nước da không còn hồng hào nữa mà đen sạm đi vì nắng. Răng của ông đã rụng nhiều nhưng nhờ đeo thêm hàm răng giả nên nụ cười vẫn còn tươi. Ông ăn mặc rất giản dị, với những bộ quần áo được may bằng vải thô màu sáng và đi đôi dép cao su màu nâu của bộ đội.

Vào những buổi sáng sớm, khi mặt trời bắt đầu từ từ nhô lên sau những dãy núi, màn sương trắng mỏng của ban đêm còn chưa tan hết thì đấy là lúc ông tỉnh dậy và cũng là người dậy sớm nhất nhà. Ra sân, ông hít căng lồng ngực tận hưởng không khí trong lành dễ chịu của buổi sáng. Năm nay, tuổi của ông đã cao mà vẫn dậy sớm để tập thể dục. Nhìn động tác ông xoay người, cúi xuống thì mới thấy hồi còn trẻ ông rất dẻo dai và nhanh nhẹn làm sao. Sau khi tập thể dục xong, ông thường làm bữa sáng cho cả nhà.

 

Mặc dù năm nay ông đã chín mươi hai tuổi, nhưng ông vẫn rất chăm chỉ. Ông rất tích cực tham gia các hoạt động xã hội và các chương trình của nhà văn hóa đề ra. Có một lần ông nói với tôi rằng: "Từ hồi còn nhỏ ông đã là một cậu bé rất yêu quý thiên nhiên". Cho nên ông rất thích trồng cây, chăm sóc cây cảnh những chú sâu tinh nghịch nào mà đến quấy phá khu vườn của ông là ông đi bắt ngay rồi lấy nước đi tưới cho cây. Cứ mỗi khi rảnh rỗi là ông lại ngồi vót tre hoặc đi cho gà ăn. Vào những buổi trưa hè nóng bức, ông thường lấy chiếc võng, chiếc quạt nan và chiếc đài ở trong nhà ra và chọn những chỗ có bóng râm của cây để mắc võng rồi nằm lên, nghe đài phát thanh, tay phe phẩy chiếc quạt nan. Vào những đêm trăng, ông thường lấy cái ghế mây trong nhà ra hiên ngồi kể chuyện cổ tích cho tôi và một vài đứa trẻ con trong làng nghe. Con cháu nhà mình mà có làm điều gì sai trái thì ông không hề quát mắng, trách móc mà nhẹ nhàng ôn tồn giảng giải, khuyên bảo. Ông rất nhiệt tình khi hàng xóm nhờ một việc gì đó nên mọi người trong làng ai cũng kính trọng và quý mến ông.

Mọi người ai ai cũng chúc thọ cho ông nhưng riêng tôi, tôi sẽ cố gắng học hành chăm chỉ, ngoan ngoãn để làm ông vui lòng, sống lâu trăm tuổi. Tôi rất yêu quý và kính trọng người ông của mình.

ngoc minh
Xem chi tiết
Minh Thư
Xem chi tiết
Ngô Nhật Minh
17 tháng 12 2022 lúc 22:35

              Hồi hè năm ngoái em cùng với chị họ đi ra đầu làng để chơi.Chơi ở đó được lúc thì em với chị gặp một bé gái chừng 7 tuổi.Em chạy lại hỏi em ý đang đi đâu và ngỏ ý rủ em gái chơi cùng cj em em.Nhưng nghe bé gái nói tìm mẹ thì em đứng người vì cũng chả quen biết gì sao biết nhà.Em hỏi bé gái đó có biết nhà ở đâu không bé lắc đầu.Em gọi chị gái và bảo chị cùng đi ra nhà văn hóa để báo tìm mẹ cho bé gái.Đến nhà văn hóa cửa đã khóa em và chị gái rất bối rối không biết phải làm sao,em liền hỏi bé gái xem có số điền thoại hay địa chỉ nhà hay không.Bé gái vén tay áo lộ ra vòng tay được khắc các số.Em chạy về nhà kể lại sự việc cho ông, rồi mượn máy ông gọi cho số được khắc trên vòng.Thật may mắn đó là số điền thoại mẹ của bé gái.Xong em nói địa chỉ, lúc lâu sau mẹ bé đến và cảm ơn em rối rít.Em cảm thấy rất vui vì minhg đã làm được một việc tốt.

Nguyễn Văn Thố
Xem chi tiết
chitoivoi123
Xem chi tiết
Phạm Thị Thu Giang
4 tháng 5 2021 lúc 9:12

mở sách ra lòng bồi hồi

đời sống, con người , thực vật

gói trọn trong con tim nhỏ bé này 

phát triển tâm hồn sáng của ta .

 

khi ta mệt hay chán nản

mở sách ra ,ta lại thêm hi vọng

về cuộc sống đẹp như mơ

tự hỏi lòng :" sao nhẹ nhõm thế kia ?"

 

dù trang sách nhỏ 

nhưng đủ làm bạn vui , yên lòng

hãy coi sách như bạn bè 

giữ gìn cẩn thận nhé !

( không chép trên mạng ạ )

ÁNH MINH
Xem chi tiết

Tự làm nhé:

Từ xa xưa,cây lúa nước đã gắn bó với nhân dân Việt Nam.Lúa nước thường được sử dụng kèm với các món ăn quen thuộc của người dân. Nếu hoa sen mang vẻ đẹp thanh khiết , áo dài mang vẻ đẹp thướt tha đặc trưng của người phụ nữ Á Đông ,thì cây lúa Việt Nam có một nét đẹp dân dã thân thuộc

Vũ Cao Trâm Anh
2 tháng 9 2018 lúc 13:49

Từ xa xưa,cây lúa nước đã gắn bó với nhân dân Việt Nam.Lúa nước thường được sử dụng kèm với các món ăn quen thuộc của người dân.Nếu hoa sen mang vẻ đẹp thanh khiết , áo dài mang vẻ đẹp thướt tha đặc trưng của người phụ nữ Á Đông ,thì cây lúa Việt Nam có một nét đẹp dân dã thân thuộc

Sociu Vân
14 tháng 9 2018 lúc 16:54

Mình cần gấp. có b nào viết cả bài k ạ