Qua câu chuyện sơn tinh thủy tinh nói lên điều gì
Câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh và Thánh Gióng nói lên nhu cầu gì của nhân dân ta trong thế kỉ VIII - VII TCN?
Câu chuyện này nói lên điều gì có thật ?
a) Mị Nương rất xinh đẹp.
b) Sơn Tinh rất tài giỏi.
c) Nhân dân ta chống lũ lụt rất kiên cường.
Câu chuyện cho chúng ta biết một sự thật trong cuộc sống từ hàng nghìn năm nay đó là : nhân dân ta phòng chống lũ lụt rất kiên cường.
Chủ đề của câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh là gì? Ý nghĩa của hình tượng Sơn Tinh, Thủy Tinh; Truyện phản ánh ước mơ gì của nhân dân ta? |
Chủ đề của câu chuyện:
- Mong muốn chống lại những thiên tai như lũ lụt.
- Đề cao người tài
Ý nghĩa của hình tượng Sơn Tinh, Thủy Tinh:
- Phản ánh hai loại người trong cuộc sống.
- Nói đến việc không chỉ cần "tài" trong cuộc sống mà còn cần "đức".
Truyện phản ánh ước mơ:
- Chống lại thiên tai của nhân dân ta.
- Không bị chế ngự bởi lũ lụt.
Các câu ca dao, tục ngữ, thơ nói về chuyện sơn tinh , thủy tinh
Bình minh má ửng đào phơn phớt,
Ngọc đỏ rung trên đầu lá xanh.
Ngọn liễu chim vàng ca thánh thót,
Ngự giá Hùng Vương lên mặt thành.
Mỵ Nương bên lầu son tựa cửa,
Rèm ngọc lơ thơ phủ áo hồng.
Cánh nhạn long lanh vờn ánh lửa,
Mê nàng, chim ngẩn lưng giời đông.
Rừng xanh thả mây đào man mác,
Sơn Tinh ngồi bạch hổ đi đầu
Mình phủ áo bào hồng ngọc dát,
Tay ghì cương hổ, tay cầm lau.
Theo sau năm chục con voi xám
Hục hặc, lưng cong phủ gấm điều,
Tải bạc, kim cương, vàng lấp loáng,
Sừng tê, ngà voi và sừng hươu.
Hùng Vương trên mặt thành liễu rủ,
Hớn hở thần trông, thoáng nụ cười.
Thần suốt đêm sao dài không ngủ,
Mày ngài, mắt phượng vẫn còn tươi.
Sơn Tinh đến lạy chào bên cửa,
Vua thân ngự đón nàng Mỵ Nương.
Lầu son nàng ngoái trông lần lữa,
Mi xanh lệ ngọc mờ hơi sương.
Quỳ lạy cha già lên kiệu bạc,
Thương người, thương cảnh xót lòng đau.
Nhìn quanh, khói toả buồn man mác,
Nàng kêu: "Phụ vương ôi! Phong Châu!"
Kiệu nhỏ đưa nàng đi thoăn thoắt,
Hùng Vương mơ, vịn tay bờ thành.
Trông bụi hồng tuôn xa, xa lắc,
Mắt nhoà lệ ngọc ngấn đầm quanh...
Thoảng gió vù vù như gió bể,
Thuỷ Tinh ngồi trên lưng rồng vàng.
Yên gấm tung dài bay đỏ choé,
Mình khoác bào xanh da giời quang.
Theo sau cua đỏ và tôm cá,
Chia đội năm mươi hòm ngọc trai,
Khập khiễng bò lê trên đất lạ,
Trước thành tấp tểnh đi hàng hai.
Hùng Vương mặt rồng chau ủ rũ,
Chân trời còn phảng bóng người yêu,
Thuỷ Tinh thúc rồng đau kêu rú,
Vừ uất vì thương, vừa bởi kiêu.
Co hết gân, nghiến răng, thần quát:
"Giết! Giết Sơn Tinh hả hờn ta!"
Tức thời nước sủi reo như thác,
Tôm cá quăng ngọc trai mà hoa.
Chúc bn học tốt nha !!!!
Bình minh má ửng đào phơn phớt,
Ngọc đỏ rung trên đầu lá xanh.
Ngọn liễu chim vàng ca thánh thót,
Ngự giá Hùng Vương lên mặt thành.
Mỵ Nương bên lầu son tựa cửa,
Rèm ngọc lơ thơ phủ áo hồng.
Cánh nhạn long lanh vờn ánh lửa,
Mê nàng, chim ngẩn lưng giời đông.
Rừng xanh thả mây đào man mác,
Sơn Tinh ngồi bạch hổ đi đầu
Mình phủ áo bào hồng ngọc dát,
Tay ghì cương hổ, tay cầm lau.
Theo sau năm chục con voi xám
Hục hặc, lưng cong phủ gấm điều,
Tải bạc, kim cương, vàng lấp loáng,
Sừng tê, ngà voi và sừng hươu.
Hùng Vương trên mặt thành liễu rủ,
Hớn hở thần trông, thoáng nụ cười.
Thần suốt đêm sao dài không ngủ,
Mày ngài, mắt phượng vẫn còn tươi.
Sơn Tinh đến lạy chào bên cửa,
Vua thân ngự đón nàng Mỵ Nương.
Lầu son nàng ngoái trông lần lữa,
Mi xanh lệ ngọc mờ hơi sương.
Quỳ lạy cha già lên kiệu bạc,
Thương người, thương cảnh xót lòng đau.
Nhìn quanh, khói toả buồn man mác,
Nàng kêu: "Phụ vương ôi! Phong Châu!"
Kiệu nhỏ đưa nàng đi thoăn thoắt,
Hùng Vương mơ, vịn tay bờ thành.
Trông bụi hồng tuôn xa, xa lắc,
Mắt nhoà lệ ngọc ngấn đầm quanh...
Thoảng gió vù vù như gió bể,
Thuỷ Tinh ngồi trên lưng rồng vàng.
Yên gấm tung dài bay đỏ choé,
Mình khoác bào xanh da giời quang.
Theo sau cua đỏ và tôm cá,
Chia đội năm mươi hòm ngọc trai,
Khập khiễng bò lê trên đất lạ,
Trước thành tấp tểnh đi hàng hai.
Hùng Vương mặt rồng chau ủ rũ,
Chân trời còn phảng bóng người yêu,
Thuỷ Tinh thúc rồng đau kêu rú,
Vừ uất vì thương, vừa bởi kiêu.
Co hết gân, nghiến răng, thần quát:
"Giết! Giết Sơn Tinh hả hờn ta!"
Tức thời nước sủi reo như thác,
Tôm cá quăng ngọc trai mà hoa.
Truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh nói lên hoạt động gì của nhân dân hồi đó?
A. Hoạt động chống giặc ngoại xâm.
B. Hoạt động canh tác.
C. Hoạt động trị thủy.
D. Hoạt động hôn nhân
Chọn đáp án: C. Hoạt động trị thủy
Giải thích: Cuộc chiến giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh hàng năm nói đến hoạt động trị thủy của nhân dân ta.
Truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh nói lên hoạt động gì của nhân dân hồi đó?
A. Hoạt động chống giặc ngoại xâm.
B. Hoạt động canh tác.
C. Hoạt động trị thủy.
D. Hoạt động hôn nhân
Truỳen thuyết sơn tinh thủy tinh nói lên hoạt động gì của dân ta hồi đó?
truyền thuyết sơn tinh thủy tinh nói lên hoạt động chống bão lũ , thiên tai từ tự nhiên của dân ta
Các câu chuyện truyền thuyết: Con Rồng cháu Tiên, Sơn Tinh Thủy Tinh, Thánh Gióng,... phản ánh điều gì về sự hình thành quốc gia cổ đại đầu tiên ở Việt Nam?
Phản ánh lao động là tất cả.
- Chính nghĩa là vô cùng quan trọng.
- Chính nghĩa là sự đấu tranh của lao động thực sự, đấu tranh chính nghĩa là làm tôn lên vẻ đẹp con người
Đóng vai nhân vật Thủy Tinh kể lạ truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh. Chú ý: Mở bài có một đoạn thơ nói về câu chuyện này để mở đầu
Nàng Mị Nương xinh đẹp
Hai vị thần tranh giành
Chuyện xưa còn lưu lại
Mãi đến muôn đời sau.
THAM KHẢO
Ta là Thủy Tinh - một người có tài hô mưa gọi gió. Kẻ thù lớn nhất của ta là Sơn Tinh. Năm nào ta cũng dâng nước lên để đánh nhau với hắn. Mối thù giữa chúng ta đã có từ rất nhiều năm về trước.
Năm đó, ta vừa trưởng thành nên đã vào đất liền dạo chơi. Lúc ấy, ta đã phải lòng nàng Mị Nương xinh đẹp, nên đến tham gia lễ hội kén rể do Vua Hùng tổ chức. Từng vòng thử thách được đưa ra đều không làm khó được ta. Cuối cùng, ta gặp Sơn Tinh ở trong cung điện nhà vua. Trước hai kì tài là ta và Sơn Tinh, Vua Hùng không thể đưa ra sự lựa chọn cuối cùng. Vì thế, ông ta đã họp bàn với quan lại, rồi quyết định để chúng ta phân thắng bại bằng việc nộp sính lễ. Ngay khi có danh sách sính lễ, ta liền trở về nhà, triệu tập binh lính cùng đi tìm đồ vật. Sáng hôm sau, vừa đủ sính lễ là ta liền đến chỗ Vua Hùng ngay. Ngờ đâu, lúc này Mị Nương đã theo tên Sơn Tinh về Tản Viên rồi. Tức giận vô cùng, ta liền dâng nước đuổi theo. Ta và Sơn Tinh đã đại chiến với nhau suốt mấy tháng trời. Cuối cùng, sức đã cạn nên ta đành phải lui quân.
Cũng từ năm đó, mối thù giữa ta và Sơn Tinh đã được gieo mầm. Năm nào ta cũng phải đem quân đánh nhau với hắn một trận để trả lại thù xưa.