Giúp chắc câu 3 các anh chị vui lòng giải chi tiết đừng kêu là badi này dễ quá em tự làm đi hay là em lên mạng tự tìm đi và đừng chửi ạ
Một hình chữ nhật có chiều dài là 2/3m,chiều rộng là 3/10m.Tính nửa chu vi hình chữ nhật đó
Anh chị nhớ giải một cách chi tiết ra nhé ạ,đừng giải ngắn gọn quá,em ko hiểu đâu
Nửa chu vi HCN là :
\(\frac{2}{3}+\frac{3}{10}=\frac{29}{30}\left(m\right)\)
_HT_
nửa chu vi HCN là :
2/3 + 3/10 = 29/30 (m)
Đ/S : 29/30 m
HT
Giải
Nửa chu vi là:
2/3 + 3/10 = 29/30 (m)
Đ/S:29/30 m
Đề : " Viết một bài văn tự sự kể về ngày đầu tiên đi học của em". Giúp tớ với bài này khó quá và đừng copy trên mạng
anh chị giúp em nhé,em cần gấp,anh chị nhớ trình bày bài giải một các chi tiết nhé,đừng trình bày ngắn gọn,em ko hiểu đâu nhé!
Ô tô thứ hai đi được là :
\(\frac{7}{13}:2=\frac{7}{26}\)(phần)
Quy đồng \(\frac{7}{13}=\frac{7\times2}{13\times2}=\frac{14}{26}\)ra mẫu số chung là 26
Vậy :
Ô tô thứ nhất :\(\frac{14}{26}\)(phần)
Ô tô thứ hai :\(\frac{7}{26}\)
Ô tô thứ ba :\(\frac{15}{26}\)
Sắp xếp theo thứ tự tăng dần là:\(\frac{7}{26};\frac{14}{26};\frac{15}{26}\)
Đáp số: ô tô thé ba đi được nhanh nhất.
Giải giúp em cách làm bài này với ạ:(đề chỉ là đề tượng trưng thôi, vì đây là đề KT 1 tiết bữa trc, khó quá em phải bỏ 2đ lận,phí quá ạ hic, các anh chị có thể làm đề khác, chỉ cần cho em biết cách giải thôi ạ))
Tìm x biết:
x : 3 dư 2 ; x : 5 dư 1
x : 3 dư 2
x : 5 dư 1
→ x + 4 chia hết cho 3 và 5
→ x + 4 € BC ( 3, 5 )
Ta có: 3 . 5 = 15
→ BC ( 3, 5 ) = B ( 15 ) = {0;15;30;45;...}
Dựa vào các điều kiện trên, ta kết luận: Vậy x € { 15;30 }
tìm từ đồng nghĩa thay thế các từ in hoa trong cac câu sau đây a) mónquaf anh gửi, tôi đã Đưa tận tay anh chị ấy rồi b) bố em Đưa bác tư ra cổng c) đừng có gặp khó khăn một tí là đã Kêu d) bác tư ốm nặng quá, bác đã Đi hôm qua rồi
a.gửi
b.tiễn
c.nói
d.mất
Người ấy luôn sống mãi tronv lòng em. Mình cầu xin các bạn đừng chép mạng giúp mình. Các bạn tự viết hay là viết ra giấy xong chụp hình đăng lên cũng được. Cầu xin các bạn đấy. Đa tạ
Từ hồi nhỏ tôi đã có một người bạn. Cô bạn ấy tên là Tâm, là người bạn thân thiết của tôi từ hồi mầu giáo. Tôi rất trân trọng cô ấy và Tâm là người luôn sống mãi trong lòng tôi cho đến tận bây giờ.
Hồi xưa, lần đầu tiên tôi bước chân vào mẫu giáo. Cảm giác lạ lẫm và sợ hãi bao phủ tâm trí tôi, tôi khóc rất nhiều khi giữ mẹ lại, và rồi mẹ cũng về. Tôi buồn hiu ngồi thu lu trong lớp. Lớp học náo nhiệt, cô và các bạn chơi chung với nhau, không ai cho tôi chơi cùng cả, mà thậm chí tôi còn bị ăn hiếp, sắp khóc, một cô bạn tóc xoăn bỗng chạy lại mời tôi chơi đồ hàng. Không hiểu tại sao tôi lại gật đầu đồng ý, và thế là cả buổi chơi tôi bị bạn ấy xoay như chong chóng, lúc đó tôi giận lắm. Lúc phải lấy cái này, lúc phải lấy cái kia làm tôi giận dỗi bỏ đi. Sự việc chưa kết thúc, lúc ngủ trưa, khi mọi người đã ngủ say và tôi cũng vậy thì một bàn tay đập vào mặt tôi. Trong lúc tôi chưa tỉnh thì bàn tay ấy nắm kéo tôi ra ngoài sân và tạt nước vào mặt tôi. Thì ra là bạn lúc nãy, hỏi ra mới biết bạn ấy tên Tâm. Cả trưa bị Tâm dụ dỗ ra ngoài sân chơi cho đến khi bị cô giáo bắt và mắng cho trận te tua. Vậy mà trong khi tôi khóc lên khóc xuống còn Tâm thì cười sặc sụa, thế là tôi bỏ đi sau khi mắng bạn một trận. Thế nhưng, hôm sau bạn lại đem một cái kẹp đến xin lỗi tôi. Thật tình, từ trước đến giờ tôi mới thấy Tâm khóc, mà khóc chỉ vì chuyện nhỏ này thì thật là lạ. Nhưng vì không muốn bị cô la nên tôi phải nhận cho bạn đỡ khóc. Từ đó Tâm cư xử khác hẳn đi nên chúng tôi đã thân với nhau hơn.
Không lâu sau đó, trường có tổ chức đi chơi dã ngoại, mải chơi tôi bị đập đầu khi chơi cầu tuột. Tâm là người đã chăm sóc cho tôi suốt. Đầu tôi bị nứt một đường rõ to nên đau lắm. Và khi tôi đã khỏi bệnh thì không thấy Tâm nữa. Cô báo Tâm phải theo bố mẹ ra nước ngoài sinh sống. Khi đó tôi đã khóc rất nhiều.
Cho đến bây giờ không gặp nhau nữa nhưng tôi đã thật sự trân trọng quãng thời gian bên cạnh Tâm. Cho dù sau này không gặp lại Tâm nhưng hình ảnh của bạn vẫn sẽ còn mãi trong lòng tôi !
Xuân đến thay áo mới cho đất trời, mang niềm vui đi khắp nhân gian. Các bạn hãy giúp mình tả cảnh ngày xuân tại khu phố hay thôn xóm nơi các bạn đang ở nghen.
Đừng chép mạng nha mấy bạn, bọn lớp mình nó tinh vi lắm, bọn nó nhìn qua là cũng biết mình chép mạng hay ko à. Dù thế nhưng khi các bạn tự nghĩ thì cứ làm thiệt hay vào nghen.
Mik chỉ muốn nói là dạo này có mấy bạn hay lên mấy câu kiểu dễ dễ với mấy bạn í rồi chửi như đúng rồi. Vĩ dụ bạn Ngo Bảo Châu. Mấy bạn báo cáo giúp nha ( đừng chửi tui )
à bạn ơi ngô bảo châu nào vậy mik ko bít
Ngô Bảo Châu
bạn tìm ở TA lớp 4 í
của bạn Mu'zz cute
bài 1: kể 1 câu chuyện mà em đã khiến bố mẹ phiền lòng(1 bài văn)
bài 2 : sinh nhật em được tổ chức rất vui em hãy kể lại bữa tiệc sinh nhật đó( 1 bài văn)
các bạn tự viết nhé đừng đăng cho mik bài mạng xin đó , làm ơn đi mà
Chắc hẳn bạn nào cũng đã có những lần làm cha mẹ buồn lòng, tôi cũng có rất nhiều lần làm cha mẹ buồn phiền nhưng lỗi lầm mà tôi không bao giờ quên đó là chủ quan khi làm bài kiểm tra.
Hôm đó là ngày thứ 4, tôi có một tiết kiểm tra Tiếng Anh . Tối hôm thứ 3 sau khi ăn tối cha mẹ tôi có dặn tôi đi lên tầng học bài để hôm sau làm bài cho thật tốt. Miệng tôi nói " vâng ạ " nhưng khi tôi thực hiện thì lại trái lời cha mẹ. Tôi lên tầng đóng cửa lại rồi ngồi nghe nhạc và nằm lăn ra giường , cứ nghĩ là tôi đang học nên mẹ không lên làm phiền tôi. Cha tôi đi qua phòng và thấy nhạc phát ra từ trong nên cha gõ cửa và gọi
- Con gái, con đang học hay ngồi chơi vậy?
Tôi vội vã tắt nhạc và giả vờ mở sách ra để lừa dối cha, nhưng tôi đã bị cha phát hiện. Mẹ tôi chạy lên và hỏi:
- Có chuyện gì sao con, khi nhìn vào phòng cha và mẹ trên gương mặt ấy với nét thất vọng, cha mắng tôi:
- Sao con không chịu học hành đi, mai kiểm tra rồi. Con hư lắm, sao con lại làm vậy với cha mẹ.
Lúc đó tôi chỉ biết cuối mặt xuống và xin lỗi , mẹ tôi ôm tôi và nói:
- Con lo học đi rồi mai làm bài cho tốt.
Tôi vẫn với cái vẻ mặt không thích đấy mà làm theo ý mình. Sáng hôm sau , tôi xuống ngồi ăn sáng với cha mẹ và nói:
- Cha mẹ yên tâm đi con hứa con sẽ làm bài cho cẩn thận mà. Lần nào kiểm tra 15 phút con đều làm tốt giờ kiểm tra 45 phút có sao đâu. Con sẽ hoàn thành tốt thôi.
Cha tôi chỉ nói " ờ lo mà làm bài cho tốt" rồi cha đứng dậy. Khi bắt đầu làm bài, tôi vẫn làm như mọi khi và vẫn về khoe với cha mẹ rằng hôm nay con làm hết bài và con chắc 100%. Nhưng thực tình đâu như vậy, đến hôm sau khi trả bài tôi được có 8 điểm kiểm tra. Lúc đó tôi cảm thấy rất xấu hổ và ngượng ngùng với mấy đứa bạn trong lớp. Về nhà mẹ chạy đến bên tôi và hỏi:
-Con được mấy điểm làm bài có tốt không?
Lúc đó , cha tôi cũng ở đấy. Tôi ôm cha và mẹ và nói:
-Con xin lỗi cha mẹ, chỉ vì chủ quan mà điểm của con không được như ý muốn. Con thực tình xin lỗi, con hứa con sẽ không bao giờ chủ quan nữa đâu.
Lúc đó cha tôi mắng:
- Đấy nói rồi mà đâu chịu nghe đâu, lúc nào cũng chỉ biết nghe theo ý mình.
Tôi biết cha tức giận vậy cũng chỉ muốn tôi nên người và trưởng thành hơn thôi. Từ hôm tôi chăm chỉ hơn về việc học hành và không chủ quan nữa. Nhất là với môn Tiếng Anh của tôi.
Đó là câu truyện của tôi đấy, một bài học đường đời không thể quên trong suốt thời học sinh. Tôi học được một bài học rằng " Học hành vất vả kết quả ngọt bùi."
1. Mở Bài
- Giới thiệu về khuyết điểm mà em mãi không quên khi lỡ gây ra điều sai trái
2. Thân Bài
- Đó là lỗi lầm gì?
- Vì sao em lại gây ra lỗi lầm đó?
- Lỗi lầm đó để lại hậu quả ra sao?
- Bố mẹ có trách mắng em không?
3. Kết Bài
- Bài học em rút ra từ lỗi lầm đó.