Viết 1 bài văn nghị luận : tại sao đức Mẹ đồng trinh trọn đời. ( Mọi người ơi giúp em với )
Mọi người ơi giúp em bài này với ah.
Câu Nghị luận văn học cùng với câu 1 phần Đọc - hiểu ko phải làm ah. Chỉ giúp em câu 2, câu 3, câu 4 phần Đọc - hiểu và câu Nghị luận xã hội ah.
Câu 2:
BPTT: so sánh
Tác dụng: Cho thấy sự to lớn và tráng lệ của mặt trời khi lặn xuống, nó to lớn và có màu đỏ như ''hòn lửa''
Câu 3:
Tham khảo nha em:
Câu cuối: ” câu hát căng buồm với gió khơi”
=>Tiếng hát cuối cùng sau một buổi ra khơi, trở về quê hương với sự vui vẻ, với những cọn cá đầy ắ thuyền, họ về với sự chiến thắng.
Câu 4:
Tham khảo nha em:
“Đoàn thuyền đánh cá” là bài thơ xuất sắc, tiêu biểu cho hồn thơ khỏe khoắn của Huy Cận sau Cách mạng tháng Tám. Với khổ thơ đầu, tác giả đã mỏ ra một hình ảnh đẹp về đoàn thuyền ra khơi trong bức tranh thiên nhiên kì vĩ hùng tráng: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa/ Sóng đã cài then, đêm sập cửa”. Khi sắc tối đang từ từ chiếm trọn không gian bao la, mặt trời được ví như một hòn lửa khổng lồ, sáng rực dần lặn xuống mặt biển. Màn đêm buông xuống như tấm cửa khổng lồ với những lượn sóng là chiếc then cài vững chắc. Hình ảnh so sánh kết hợp nhân hóa tạo nên nét huyền diệu, mĩ lệ của thiên nhiên vừa tạo ra sự nhanh chóng, gấp gáp kết thúc một ngày dài. Nhưng đó không phải ngày tàn, u ám như trong bức tranh của tác phẩm Hai đứa trẻ mà là một ngày mới mở ra cho những người con của biển cả: “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi/ Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. Đoàn thuyền – tạo ra ấn tượng về sự tấp nập, nhộn nhịp, tinh thần lao động hăng say của những ngư dân. Chữ “lại” vừa khẳng định nhịp điệu lao động ổn định của người dân chài ngày qua ngày, vừa thể hiện sự đối lập giữa sự nghỉ ngơi của đất trời và sự lao động của con người.Câu hát mang theo niềm vui, sự phấn chấn và cũng chất chứa bao hi vọng về những khoang thuyền đầy ắp cá. Tác giả đã tạo nên một hình ảnh khỏe khoắn, tươi vui, căng tràn sức sống và tinh thần say mê lao động. Chắc chắn, đoạn thơ là bức tranh khung cảnh thiên nhiên tráng lệ, hình ảnh đoàn thuyền ra khơi với khí thế hào hứng say mê, tràn đầy sức sống, với tâm hồn lãng mạn của người làm chủ đất nước thật đáng trân trọng tự hào.
Thành phần biệt lập+ phép liên kết: in đậm nghiêng
Câu 2: So sánh: "mặt trời như hòn lửa" ➩ giúp người đọc hình dung rõ bức tranh hoàng hôn trên biển vừa tráng lệ, huy hoàng vừa sống động, kì thú.
viết 1 đoạn văn nghị luận về tình cảm của em với quê hương của mình (5-7 dòng). mọi người ơi giúp mình với mình đang cần gấp , thanks mọi người.
Bài văn nghị luận về phẩm chất của Thạch Sanh ? mọi người viết giúp em với. Em cảm ơn ạ !
Viết đoạn văn nghị luận về vai trò của quê hương
mọi người ơi giúp me với
Đã có một thời gian xã hội chúng ta quan niệm một cách đơn giản rằng quê hương chỉ gắn với tình cảm công dân. Thế nhưng có thật như thế không khi quê hương còn là sự gắn bó thân thương, máu thịt; là hình ảnh đọng mãi trong tim mỗi con người khi xa quê. Bấy giờ, chúng ta mới thật sự nhận ra quê hương còn đóng một vai trò hết sức quan trọng đối với cuộc đời mỗi con người.Quê hương là cái nôi đầu tiên cho ta trưởng thành.Quê hương dõi theo từng bước ta đi trong cuộc đời. Quê hương còn bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt hàng ngày, những tình cảm đôi lứa, sự gắn bó gia đình, làng quê, đó là tình cảm trong sáng nhất, cao cả và góp phần thanh lọc tâm hồn con người. Ngược lại với những điều đó, có những kẻ hô hào khẩu hiệu, nhưng thực tế lại sống giả tạo. Không thể yêu quê hương mà không xuất phát từ tình cảm, gắn bó với nơi chôn nhau cắt rốn, gia đình, làng xóm, yêu những con người gần gũi quanh ta với những kẻ không nhớ về quê hương, cuội nguồn thì đó là những kẻ vô tâm, vô cảm, không một chút quan tâm về sự thay đổi của chính nơi mình sinh ra. Bản thân học sinh chúng ta phải biết yêu mến con người và mảnh đất mà ta đang sống, tiếp xúc hàng ngày, biến tình cảm ấy thành mục đích, hoài bảo để sau này cống hiến cho đất nước.
Quê hương, một khái niệm ôm trọn trong mình rất nhiều ý nghĩa và vai trò quan trọng đối với mỗi con người. Quê hương không chỉ là nơi sinh ra và lớn lên của mỗi người, mà còn là nơi gắn bó, nơi nuôi dưỡng tình yêu, niềm tự hào và lòng trung thành của mọi cá nhân đối với đất nước, văn hóa và nhân dân của mình.
Một trong những vai trò quan trọng của quê hương là tạo nên nền tảng văn hóa và nhân văn của con người. Quê hương đóng vai trò như một nguồn cảm hứng, định hình những giá trị văn hóa, tôn giáo, truyền thống và nền tảng xã hội cho mỗi cá nhân. Nơi đây, ta nắm bắt được tình yêu và lòng biết ơn với các vị anh hùng và các tầng lớp trước đây đã xây dựng và phát triển nên quê hương. Quê hương là nguồn gốc, là nơi con người học hỏi và thấu hiểu về lịch sử, văn hoá, đạo đức và truyền thống của dân tộc.
Thứ hai, quê hương chơi một vai trò quan trọng trong việc xác định danh tính và sự nhận biết của mỗi người, góp phần tạo nên sự đa dạng và phong phú trong nền văn hóa thế giới. Mỗi quốc gia đều có những nét độc đáo, những phẩm chất văn hóa và lối sống riêng biệt. Quê hương hình thành và duy trì những đặc điểm độc đáo trong cách diễn đạt, ngôn ngữ, nghệ thuật, kiến trúc và ẩm thực, góp phần xây dựng một cộng đồng đa dạng và giàu sự khác biệt. Quê hương không chỉ định hình cá nhân mà còn đóng góp vào sự phồn thịnh và sự phát triển của thế giới.
Thứ ba, quê hương còn có vai trò quan trọng trong việc gắn kết con người lại với nhau và tạo ra một sự tương tác xã hội lành mạnh. Tình yêu và niềm tự hào về quê hương tạo nên sự đoàn kết, sự đồng lòng và những mối quan hệ cộng đồng vững mạnh. Quê hương là nơi mà mỗi người có thể tìm thấy sự an ủi, sự bình an và sự thuận hòa với môi trường xung quanh. Đồng thời, quê hương cũng tạo ra một tinh thần đồng đội và sự đoàn kết trong việc đối phó với những khó khăn và thách thức từ bên ngoài.
M.n giúp em với ạ! Em cảm ơn!
Câu hỏi: Em hãy viết một đoạn văn nghị luận ní về đức tính khoan dung của mẹ.
M.n giúp em với nha!
Trong cuộc sống của chúng ta, mở rộng lòng khoan dung, tha thứ độ lượng là một trong những đức tính, phẩm chất vô cùng cao quý, tốt đẹp của con người. Vì vậy, Phật – người được xem là hiện thân của lòng bác ái đã xem đó là một thứ tài sản vô giá: “Tài sản lớn nhất của đời người chính là lòng khoan dung”. “Khoan dung” là lòng rộng lượng, bao dung, thương yêu con người, sẵn sàng tha thứ, không khắt khe, không trừng phạt, hoặc sẵn sàng xoá bỏ những lỗi lầm mà người khác (thường là người dưới) đã phạm phải. Như vậy cả câu này có ý nghĩa là: lòng khoan dung là phẩm chất cao quý của con người là thứ tài sản có giá trị cao nhất của con người. Từ cách giải thích này ta thấy lòng khoan dung của con người trong cuộc đời mang lại nhiều ý nghĩa cao đẹp. Trong con người ta, có phần tốt và phần xấu, phần thiện và phần ác, phần người và phần con. Chính lòng bao dung đã góp phần tẩy rửa phần con, tô đậm thêm phần người, phẩm giá làm người. Mặt khác, lòng khoan dung sẽ là một yếu tố quan trọng đem lại sự bình yên, hoà thuận, thân thiện cho xã hội và gia đình. Khi ta thể hiện lòng khoan dung với ai đó thì tâm hồn ta cảm thấy thanh thản, nhẹ nhàng vì đã làm được một điều có ý nghĩa của phẩm chất nhân ái, vì như thế là không phạm vào sự nhỏ nhen, hẹp hòi, trái với phẩm chất quý giá của con người. Còn nữa, khoan dung, tha thứ lỗi lầm cho người khác thì có thể cảm hoá được họ. Khi được nhận lòng khoan dung của ta, thì bản thân người đó sẽ ăn năn hối lỗi, tự tu chỉnh bản thân mình, sửa chữa lỗi lầm và có thể biết ơn ta nữa, để từ đó không tiếp tục phạm lỗi mà họ đã từng mắc phải. (Nhờ chính sách khoan hồng của nhà nước, nhiều tướng cướp đã hoàn lương trở thành con người có ích cho xã hội; Nguyễn Trãi và Lê lợi sau khi đại thắng quân Minh, đã cấp thuyền, ngựa, lương thực cho bại quân trở về chính quốc). Tuy nhiên bên cạnh sự ngợi ca về lòng khoan dung ta cũng cần phê phán lối sống ích kỷ, cố chấp, thù dai. Tác hại của lối sống ấy: làm cho con người sống với nhau chỉ có ích kỷ, hận thù. Có thể nói, lòng khoan dung làm cho tâm hồn ta trở nên thánh thiện, cao thượng và giàu có hơn. Đúng như một triết gia nào đó đã nói: sự nghèo nàn về của cải vật chất không đáng sợ bằng sự nghèo nàn về tâm hồn. Vì thế, ta phải lấy sự khoan dung, sự nhường nhịn làm phương châm xử thế: “Một sự nhịn, chín sự lành”. Thấm thía lời dạy của Phật, bản thân mỗi chúng ta, phải không ngừng tự rèn luyện, phấn đấu bồi đắp cho mình có lòng khoan dung rộng lớn. Lòng khoan dung là tài sản vô giá của con người và cũng là phương châm đối nhân xử thế tốt nhất để nhằm hoàn thiện nhân cách bản thân và đưa lại sự bình an cho cuộc sống.
Người xưa thường nói “Nhân vô thập toàn” để muốn nói rằng con người không có ai là hoàn hảo, không có ai là không từng mắc sai lầm. Những lúc này lòng khoan dung, độ lượng là điều cần thiết để có thể giải quyết mọi vấn đề.
Lòng khoan dung chính là một đức tính tốt, là sự thứ tha, biết chấp nhận, bỏ qua cho lỗi lầm của người khác khi họ biết lỗi. Khi có lòng khoan dung chính bản thân mình cũng thấy thoải mái và dễ chịu hơn. Thực ra hiểu về lòng khoan dung cũng không phải quá khó khăn hay quá cao siêu. Nó rất gần gũi với đời sống của con người hằng ngày. Khoan dung với bạn bè, với người thân và khoan dung với chính mình là điều cần thiết để tạo nên sự gắn bó, tạo sự hiểu nhau và sống tốt hơn. Lòng khoan dung không chỉ là sự thứ tha mà còn là sự cưu mang, giúp đỡ những người đang đi không đúng đường, đưa họ trở về với cuộc sống tốt đẹp hơn.
Vốn dĩ chúng ta vẫn nghĩ khoan dung chính là tha thứ, nhưng đôi khi nó lại không như vậy. Khoan dung đôi khi còn là cách nhìn nhận sự việc, sự vật, thái độ của mình đối với những người ở xung quanh chúng ta. Chúng ta sống trong xã hội này không ai là hoàn mỹ, tuyệt đối; bởi vậy cớ sao không để lòng khoan dung kéo mọi người lại gần với nhau hơn. Ai cũng mắc phải những lỗi lầm, quan trọng là biết lỗi và sửa lỗi thì mọi chuyện vẫn có thể tốt đẹp lên. Chúng ta cần phải độ lượng, phải nhìn vào thái độ của người ta để mở lòng rộng lượng thứ tha.
Trong trường học, có nhiều bạn học sinh cá biệt, chuyên đi gây gổ, đánh nhau với các bạn không còn đi học nữa. Thầy cô đã rất nhiều lần bảo bạn ấy viết bản tự kiểm điểm và không được tái phạm. Nhưng ngựa theo đường cũ nên ngày này qua tháng khác, bạn vẫn không bỏ được thói hư tật xấu đó. Thầy cô vẫn không đuổi bạn ấy ra khỏi trường, tìm mọi biện pháp để đưa bạn trở lại với môi trường học đường lành mạnh hơn. Đây cũng chính là một biểu hiện của lòng khoan dung, độ lượng mà thầy cô đã dành cho bạn ấy.
Nếu không có lòng khoan dung thì xã hội này đã không được tốt đẹp như bây giờ. Khoan dung sẽ khiến cho con người gần nhau hơn, có thể tạo điều kiện và cơ hội để họ có thể trở lại làm người tốt.
Một người mắc sai lầm nhưng một người lại không chịu tha thứ, phải soi mói, phải tìm điểm hạn chế của người đó để gây khó dễ thì mối quan hệ giữa hai người càng trở nên căng thẳng, mệt mỏi hơn. Không ai được thanh thản vì cứ giữ sự cố chấp ở trong lòng. Nếu có thể thứ tha được thì hãy thứ tha, vì có lẽ khi đó bản thân người được tha thứ và người đồng ý tha thứ sẽ thanh thản hơn rất nhiều.
Khoan dung với người khác, bạn cũng sẽ thấy lòng mình thanh thản và thoải mái hơn rất nhiều. Dù sự tha thứ rất khó khăn nhưng không phải là không thể, chúng ta có thể cởi bỏ ràng buộc cho người khác và cho chính bản thân mình. Khoan dung không bao giờ là thừa, vì nó sẽ khiến cho tình cảm giữa người với người thêm gắn bó khăng khít hơn. Không những là khoan dung với người khác và khoan dung cho chính bản thân mình cũng quan trọng không kém. Lúc đó bạn sẽ thấy được rằng ở bất kỳ nơi đâu, ở xã hội nào thì lòng khoan dung là nền tảng của rất nhiều mối quan hệ. Đối với những người trẻ thì học cách tha thứ, học cách khoan dung là điều cần phải rèn luyện để có thể hoàn thiện bản thân mình hơn.
Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều cần thiết mà chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp cuộc sống này tràn ngập tình yêu thương.
Viết một đoạn văn nghị luận với luận điểm: " Thiên nhiên là người bạn thân thiết của con người"
Giúp mk với mọi người ơi!!
Bài làm:
Mẹ tạo hóa đã ban cho con người một môi trường sống vô cùng lí tưởng mà ở đó con người có thể dựng nhà, sản xuất, khai thác tài nguyên để phục vụ cho cuộc sống của mình. Thiên nhiên giống như một người bạn tốt của con người. Ví thế con người cần yêu mến và bảo vệ thiên nhiên.
Thiên nhiên là gì? Thiên nhiên là tất cả những sự vật hiện tượng, vật chất trong môi trường sống của chúng ta. Đó là cây xanh, rừng ngập mặn, là chim ca muông thú, là dòng suối, con thác, núi cao cây cối bạt ngàn và là biển xanh dậy sóng…Nói chúng thiên nhiên là tất cả những gì tự nhiên nhất, con người không tạo ra thiên nhiên mà thiên nhiên là môi trường sống của con người.
Thứ nhất, thiên nhiên là bạn tốt của con người. Với những gì sẵn có trong thiên nhiên, người bạn ấy không những cung cấp môi trường sống cho chúng ta mà còn cung cấp một nguồn thực phẩm lớn, dồi dào đa dạng và phong phú như những loại gia cầm, gia súc được con người thuần hóa và những loài tôm cá, ngêu, sò, ốc, hến, trai…
Rừng cung cấp những loại rau xanh và sau này con người tiến hóa lên cao lai giống nhân tạo đem đến nhưng loại rau khác nhau mà ngày nay chúng ta vẫn ăn. Không chỉ vậy, thiên nhiên có nguồn khoáng, than, vàng, bạc lớn mà con người có thể khai thác để làm nên những thứ trang sức đắt tiền hoặc trở thành khí đốt và vật liệu xây dựng. Thời tiết bốn mùa có mưa có nắng tạo điều kiện cho cây trồng phát triển, tạo nên nguồn thức ăn dồi dào cho con người. Những rừng cây trên những đồi cao giúp cho con người tránh khỏi những thiên tai.
Chính vì thế con người chúng ta cần bảo vệ thiên nhiên, yêu mến thiên nhiên như một người bạn thân không thể thiếu trong cuộc sống. Không bảo vệ thiên nhiên thì cuộc sống của chúng ta cũng bị đe dọa, vì thiên nhiên là môi trường sống, môi trường sống bị hủy hoại thì đời sống con người cũng không yên ổn.
Tóm lại, thiên nhiên là người bạn thân thiết đối với chúng ta, thiên nhiên cung cấp cho chúng ta từ nguồn ăn cho đến nơi sống. Vì thế chúng ta nên yêu mến thiên nhiên và bảo vệ thiên nhiên tránh khỏi sự hủy hoại, xuống cấp.
Nếu đồng ý với ý kiến của mình thì hãy tặng mk một dấu V nhé!!!~Cảm ơn~~
Bạn ơi, đoạn văn mà có phải bài văn đâu
Từ bao đời nay, thiên nhiên là nguồn sống vô tận của con người: cơm, gạo, thịt, cá, cây trái, nhà để ở, nước để uổng, quần áo để mặc, khí trời để thở... đều do thiên nhiên cung cấp. Con người càng lúc càng văn minh, càng tiến bộ đã tự mình tạo nên nhiều sản phẩm. Muốn làm được những điều ấy, con người rất cần sự giúp đỡ của thiên nhiên, từ đó ta lại càng thấy sự ích lợi của thiên nhiên nhiều hơn. Xưa kia con người cần mặt trời chỉ để sưởi ấm và chiếu sáng nay con người cần mặt trời để làm nguồn năng lượng quan trọng trong sản xuất và đời sống. Rừng xanh giờ đây không chỉ là nguồn lâm sản dồi dào với những cây gỗ quý, những cây thuốc chữa bệnh mà còn là nguồn điều hòa lũ lụt, là lá phổi khổng lồ để cho con người hít thở. Những dòng thác gầm réo, những con suối trong mát, những dòng sông cuồn cuộn chảy không chỉ là một bức tranh phong cảnh mà còn là con đường giao lưu, nguồn thủy sản, hơn thế nó cung cấp điện năng khổng lồ.
#Quỷ_Vương
Bài 4: Trong bài thơ “ Con cò” nhà thơ Chế Lan Viên có viết
“ Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con...”
Em hãy viết đoạn văn trình bày cảm nghĩ của em.
mọi người ơi giúp mình với nha =)))
Từ xưa đến nay, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh người mẹ - người đã mang nặng đẻ đau, chịu bao gian lao vất vả để nuôi ta khôn lớn là chúng ta lại nhớ đến một tình cảm bao la, chân thành và ấm áp. Dù chúng ta có ở đâu đi chăng nữa thì đôi mắt mẹ vẫn dõi theo ta, vẫn cùng ta bước đi trên con đường trưởng thành. Đó là tình mẫu tử - tình cảm thiêng liêng và quý giá nhất trên cõi đời này. Hồi còn thơ bé, mỗi lần vấp ngã, ta đều cất tiếng gọi mẹ để được mẹ ôm vào lòng và vỗ về, an ủi. Vòng tây của mẹ luôn dang rộng để chào đón chúng ta, nó ôm gọn cả những nỗi đau không thể nào xoa dịu. Cứ nhớ đến người phụ nữ tần tảo và hiền dịu ấy, nước mắt tôi lại trào ra, như một sự cảm thông dành cho người mẹ đã nuôi lớn tôi từng ngày. Chỉ qua hai câu thơ ngắn ngủi, nhà thơ Chế Lan Viên đã gửi đến người đọc mộ thông điệp giàu cảm xúc: Đừng bao giờ biến mình thành một người con bất hiếu, đừng bao giờ quên ơn nghĩa của người mẹ mà ta luôn kính trọng.
Đoạn văn nghị luận ý nghĩa của việc giúp đỡ mọi người mọi người giúp em với (k lấy bài mạng)
Việc giúp đỡ mọi người không chỉ mang lại lợi ích cho người được giúp đỡ mà còn giúp chúng ta trở thành một con người tốt hơn, sống có ý nghĩa hơn.
Trước hết, giúp đỡ mọi người giúp chúng ta rèn luyện sự đồng cảm và tình thương, khi chúng ta cùng chia sẻ, giúp đỡ những người khác trong hoàn cảnh khó khăn, chúng ta hiểu rõ hơn tình cảm của con người, hiểu hơn về những khó khăn và nỗi đau của người khác.
Thứ hai, giúp đỡ mọi người giúp chúng ta hiểu rõ hơn về giá trị của việc giúp đỡ và tình người. Khi ta giúp đỡ ai đó, chẳng hạn như giúp người già qua đường, chạy lúp xúp tài sản rơi, giúp đỡ người thân ở gia đình,... thì ta đã giúp tạo nên một vòng tròn yêu thương, được đền đáp bằng những điều đó nụ cười, sự cảm kích và lời cám ơn của những người được giúp đỡ.
Ngoài ra, giúp đỡ những người khác còn cho phép chúng ta tập trung vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống, giúp giảm căng thẳng và stress trong công việc và cuộc sống hàng ngày. Khi chúng ta trao đi sự giúp đỡ để giúp đỡ một cách tình nguyện, chúng ta cảm thấy hạnh phúc, hài lòng và nghĩa vụ trọn vẹn với cộng đồng xung quanh.
Cuối cùng, giúp đỡ mọi người giúp chúng ta trở thành một người tốt hơn, tạo nên niềm tin và lòng tin tưởng từ cộng đồng xung quanh và đặc biệt là những người bạn, người thân trong gia đình. Sự giúp đỡ mọi người khẳng định sự vĩnh cửu của những giá trị nhân đạo và đạo đức, hiệu quả và giá trị của việc cống hiến đóng góp cho những người khác.
Tóm lại, việc giúp đỡ mọi người không chỉ giúp chúng ta trở thành một kẻ lừa đảo tốt hơn về đạo đức và nhân đạo, mà còn mang lại lợi ích cho người được giúp đỡ và tạo nên một cộng đồng yêu thương, tình nguyện viên mang tính xã hội cao.