Đặt câu với mỗi thành ngữ sau:
- Mẹ tròn con vuông.
- Trứng khôn hơn vịt.
- Nấu sử sôi kinh.
- Phú quý sinh lễ nghĩa.
- Đi guốc trong bụng.
- Dĩ hòa vi quý.
- Con nhà lính, tính nhà quan.
- Thấy người sang bắt quàng làm họ.
Đặt câu với mỗi thành ngữ sau:
mẹ tròn con vuông
trứng mà đòi khôn hơn vịt
nấu sử sôi kinh
lòng lang dạ thú
phú quý sinh lễ nghĩa.
đi guốc trong bụng
nước đổ đầu vịt
dĩ hòa vi quý
con nhà lính tính nhà quan
thấy người sang bắt quàng làm họ
- Nói với người không hiểu chẳng khác nào nước đổ đầu vịt.
- Mừng cho mẹ con nhà cô An mẹ tròn con vuông.
- Mẹ lúc nào cũng nói tớ trứng khôn hơn vịt.
- Nó nấu sử sôi kinh mấy năm, nay cũng tới lúc công thành danh toại.
- Sống trên đời cần rộng lượng, dĩ hòa vi quý.
- Nó đúng là con nhà lính, tính nhà quan.
- Ai gặp nó chẳng sấn tới, kiểu thấy người sang bắt quàng làm họ.
- Thời nay phú quý sinh lễ nghĩa.
Đặt câu có sử dụng thành ngữ sau:
a) Nấu sử sôi kinh
b) Lòng lang dạ thú
c) Phú quý sinh lễ nghĩa
d) Đi guốc trong bụng
e) Con nhà lính, tính nhà quan
đặt câu với thành ngữ sau - mẹ tròn con vuông; trứng mà đòi khôn hơn vịt ; nước đổ đầu vịt
chúc 2 mẹ con mẹ tròn con vuông
cậu cứ trứng mà đòi khôn hơn vịt thế hả
đúng là nc đổ đầu vịt
<mẹ tròn con vuông> và <nước đổ đầu vịt> có bạn giải thích rồi ko nói lại nữa
tiếp nè: Bạn Minh học rất giỏi nhưng nếu bạn nào nói bạn làm sai thì Minh lẩm bẩm: trứng mà đòi khôn hơn vịt.
nếu thấy ko được thì thôi nha
Thành ngữ, tục ngữ nào cùng nghĩa với câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề.”?
A – ác giả ác báo B – nhà dột từ nóc
C – đói cho sạch, rách cho thơm D – dĩ hòa vi quý
Thành ngữ, tục ngữ nào cùng nghĩa với câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề.”?
A – ác giả ác báo B – nhà dột từ nóc C – đói cho sạch, rách cho thơm D – dĩ hòa vi quý
Bài 2: Điền từ trong ngoặc đơn vào chỗ chấm để hoàn thành các câu văn sau:
(phúc, phúc đức, phúc lộc, phú quý)
a)………………..tại mẫu.
b)Anh thuận em hòa là nhà có………….
c)………………….sinh lễ nghĩa.
d)…………..đầy nhà.
a, phúc đức tại mẫu
b, anh thuận em hoà là nhà có phúc
c, phú quý sinh lễ nghĩa
d, phúc lộc đầy nhà
tìm lỗi sai và sửa lại (chữa lỗi về chủ ngữ vị ngữ hoặc quan hệ ngữ nghĩa giữa các thành phần câu)
1.Nhân vật Tràng của nhà văn Kim Lân tuy rất thật thà nên đã được mọi người rất yêu quý.
2.Với những kinh nghiệm quý báu về cách tìm đường trong rừng,thậm chí đã có lần anh bị lạc tới 1 tuần lễ.
1.Nhân vật Tràng của nhà văn Kim Lân tuy rất thật thà nên đã được mọi người rất yêu quý.
Câu này sai quan hệ từ giữa các thành pần của câu
=> Sửa tuy thành vì
2.Với những kinh nghiệm quý báu về cách tìm đường trong rừng,thậm chí đã có lần anh bị lạc tới 1 tuần lễ.
Câu thiếu Chủ Ngữ
=> Thêm Chủ ngữ " Anh ta với những kinh nghiệm quý báu về cách tìm đường trong rừng,thậm chí đã có lần anh bị lạc tới 1 tuần lễ."
đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi
Mẹ bé đi chống dich
Bé ở nhà với bà
Nhìn ti vi thấy mẹ
Bé tủi thân khóc òa
Mẹ ơi! Con nhớ mẹ!
mẹ về với con đi!
Con yêu mẹ nhiều lắm
Con ghét đứa Cô vi!
Vì nó mà mẹ phải
Xa con và xa nhà
Ai nấu ăn cho bố?
Ai mua trầu cho bà?
Bà bảo con đừng khóc
Hết dịch mẹ sẽ về
Bà còn bảo con nhớ
Đeo khẩu trang nữa kìa
Giống như là mẹ ấy
Sau này con lớn lên
con sẽ làm như mẹ
Cho cuộc sống bình yên
...
Câu 1 xác định ptbd chính
Câu 2 a.nêu nội dung chính của đoạn trích trên
b.nêu thông điệp mà e tâm đắc nhất rút ra sau đoạn trích? vì sao e lại chọn thông điệp đó
MỌI NGƯỜI GIÚP MÌNH VỚI Ạ
MÌNH ĐANG CẦN GẤP
MÌNH CẢM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT NHIỀU
1. PTBD: Biểu cảm
2.
a, Đoạn trích nói về nỗi buồn và lo lắng, nhớ mẹ của em bé khi mẹ phải đi chống dịch
b, Thông điệp tâm đắc: Sự cảm thông và cảm phục trước sự cố gắng chống dịch của các y bác sĩ tuyến đầu, chị chọn thông điệp này vì rất biết ơn công sức của các y bác sĩ
đọc câu chuyện sau rồi trả lời câu hỏi bà mẹ đẻ ra ai ngày xưa có hai vợ chồng nhà nọ tuổi ngoài năm mươi mà vẫn chưa có con . Một hôm trời nắng gắt , người vợ vào rừng lấy củi , khát quá mà ko tìm đâu ra nước . Nhìn quanh chỉ thấy có một cái sọ đựng ít nước mưa trong vắt , chần chừ một lát , cuối cùng cũng đánh liều uống hết . Lạ thay uống vào đâu mát đến đấy , bà thấy khoan khoái vô cùng . Về nhà bà thấy mình khác lạ và từ đó bà mang con . Hai vợ trồng mừng lắm . Một thời gian sau người chồng mất , mọi công việc đều do người vợ cố gắng lo liệu . Đủ tháng đủ ngày bà sinh ra một cục thịt đỏ hỏn , tròn lông lốc , có ngũ quan nhưng ko có tay chân . Bà rất buồn phiền , định đem vứt đi . Bỗng cục thịt lên tiếng . Mẹ ơi con là người đấy , mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp . Bà xúc động quết định giữ lại nuôi . Đứa trẻ trông kì quái nhưng rất khôn ngoan , bà đặt tên sọ dừa nghe tin bà đẻ ra quái thai , lão phú ông bắt bà đem vứt đi nhưng bà ko nghe . Lão đuổi bà ra túp lều tranh ở góc vườn . Hằng ngày trước khi đi làm bà dặn sọ dừa ở nhà trông nhà . Mỗi lần đi làm về bà mang cho sọ dừa một nắm cơm .Sọ dừa lớn rất nhanh và ngày càng lễ phép , khôn ngoan , nhanh mồm nhanh miệng . Bà và những người xung quanh quen dần và càng thương mến sọ dừa . Một hôm bà mẹ buồn bã nói với sọ dừa . con người ta lện bảy , tàm tuổi đã biết chặn châu chăn bò , con thì chẳng chông cậy được gì . Nghe bà mẹ sọ dừa thưa chuyện , phú ông chỉ cười khẩy . mụ về bảo hắn sắm đủ lễ vật thì ta sẽ gả cho một đứa . Một chĩnh vàng cốm , 10 tấm lụa đào , 10 con lợn béo , 10 vò rượu tăm , một că
bà mẹ đẻ ra sọ dừa
cục thịt đỏ hỏn
bà mẹ đẻ ra sọ dừa ok