Qua thái độ của ông Giuốc đanh đối với chiếc áo may hoa ngược, em thấy ông ta là người như thế nào ?
A. Cầu kì trong vấn đề ăn mặc.
B. Dốt nát, kém hiểu biết.
C. Thích những cái lạ mắt.
D. Hài hước và hóm hỉnh.
Thái độ của ông Giuốc -đanh khi nghe bác phó may giải thích những người quí phái đều mặc áo may hoa ngược như thế nào ?
A. Chê chiếc áo may hoa ngược và yêu cầu bác phó may phải may lại.
B. Chấp nhận chiếc áo may hoa ngược và tỏ ý muốn mặc thử nó.
C. Tán thưởng vẻ sang trọng của chiếc áo may hoa ngược.
D. Thắc mắc vì sao những người quí phái lại mặc áo hoa ngược.
Đoạn văn sau sử dụng các phương thức biểu đạt nào?
“Hình như các bạn vẫn cho rằng ăn mặc như thế mới tỏ ra là người “văn minh”, “sành điệu”. Và có lẽ các bạn vẫn tưởng rằng sự “sành điệu”, “văn minh” ấy sẽ làm cho mình trở thành con người “thức thời” hơn, “hiện đại” hơn. Những bộ quần áo ấy sẽ làm cho các bạn có thể hãnh diện ngẩng cao đầu trước mọi người. Nhưng các bạn có nhớ lớp kịch Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục mà chúng ta mới học không? Cái ông trưởng giả Giuốc-đanh kia hăm hở đặt may lễ phục, vì ông ta tưởng rằng hễ mặc được một bộ lễ phục quý tộc là mình sẽ có ngay cái sang của nhà quý tộc, còn “cứ bo bo giữ kiểu áo quần trưởng giả thì đời nào được gọi là ông lớn”. Nhưng do không biết thế nào mới đúng là sang trọng, ông Giuốc-Đanh đã biến mình thành trò cười với bộ quần áo may hoa lộn ngược và ngắn cũn cỡn (vì bị ăn bớt vải). Ông ta còn bị đám thợ phụ lột cả cái áo ngắn lẫn chiếc quần cộc mặc khi tập kiếm. Vậy thì sự sang trọng, cả sự “sành điệu”, “văn minh” nữa, có phải là được làm nên nhờ vào việc đua theo “mốt” này “mốt” nọ đâu!”
A. Tự sự
B. Miêu tả
C. Nghị luận
D. Cả A, B, C
từ nhân vật ông giuốc-đanh trong lớp kịch " ông giuốc-đanh mặc lễ phục" em hãy trình bày ý kiến của em về cách ăn mặc của học sinh ngày nay. Em cảm ơn ạ.
Đọc câu chuyện sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới
Chuyện người ăn xin
Một gười ăn xin già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi mắt tái nhợt, quần áo tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.
Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:
- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không còn gì để cho ông cả
Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười
_ Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi
Khi ấy tôi chợt hiểu ra: Cả tôi nữa, cũng vừa nhận được cái gì đó của ông
1. Những chi tiết nào thể hiện cahs ứng xử của cậu bé đối với người ăn xin? Nhận xét về những hành động và lời nói của cậu bé?
2. Qua câu chuyện, theo em cả ông lão và cậu bé đều nhận được điều gì từ nhau?
3. Em rút ra được bài học gì từ câu chuyện trên?
4. Trong xã hội, thấy có những cách đối xử với người ăn xin như thế nào? Nêu ý kiến của em vè những cách đối xử ấy ( viết khoảng 5 cau văn )
Vẽ hai đường thẳng có dạng chéo ( không thể thẳng vì đường thẳng kéo dái mãi mãi . Nếu vẽ thẳng 2 đường đó thì chỉ có 1 đường thẳng duy nhất ) , chỉ có 1 điểm chung là giao điêm của 2 đường thẳng đó.
1) - Từ tôi lục hết đến ... nắm chặt bàn tay run rẩy của ông .
- Cậu bé tui Ko có gì nhưng vẫn có gắng giúp ông lão những gì mình có thể làm !
1)Ông An đi dự đám cưới anh Quân-người cùng làng-với chiếc áo đã bạc màu, chiếc quần lùng thùng ,đã cũ.Thấy vậy,ông Thái hỏi :
-Đi ăn đám cưới mà ông ăn mặc như thế này ư?
Ông An cười:
Tôi quen ăn mặc giản dị thế này rồi!
Em hãy nhận xét về cách ăn mặc và ứng sử của ông An?
2)Tìm ttừ đồng nghĩa với tự trọng
1) Cách ăn mặc của ông An rất giản dj phù hợp với điều kiện kinh tế gia đình.Cách cư xử cũng rất tự nhiên và đúng mực.
2) từ đồng nghĩa với tự trọng:tự tin, trung thành, trung thực, trong sáng, hiên ngang , bất khuất.
Câu 1: Trả lời:
-Cách ăn mặc của ông An rất giản dị, phù hợp với điều kiện kinh tế gia đình ông. Cách ứng xử của ông thì tự nhiên, đúng mực, không gây tranh cãi hay sích mích gì cả.
- Nhưng nếu mà nhà ông khá giả hơn một chút, thì trong một buổi lễ long trong mừng hạnh phúc hai vợ chồng trẻ thì ông nên ăn mặc đẹp hơn.
Câu 2: Trả lời:
Những từ đồng nghĩa với từ "tự trọng" là "cái tôi".
Sự hài lòng, mãn nguyện của ông Giuốc-đanh khi mặc bộ lễ phục thể hiện ở câu nói nào ?
A. ồ! Thế thì bộ áo này may được đấy.
B. ấy đấy, ăn mặc theo lối quí phái thì thế đấy! Còn cứ bo bo giữ kiểu áo quần trưởng giả thì đời nào được coi là “ông lớn”.
C. Tôi đã bảo không mà. Bác may thế này được rồi.
D. Thưa, đây là bộ lễ phục đẹp nhất triều đình và may vừa mắt nhất.
Quy việc khắc họa những tính cách của các nhân vật trong " Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục", Mô-li-e muốn bày tỏ quan điểm, thái độ gì?
Qua việc khắc họa những tính cách đó, Mô - li - e không chỉ đem đến cho người đọc những tiếng cười hài hước mà còn thể hiện thái độ phê phán, chế giễu sâu cay.
- Ông phê phán, những thói rởm cả trong tầng lớp quý tộc, cả trong bọn giả danh của giai cấp tư sản, bọn trưởng giả muốn học làm sang, và đứng về phía nhân dân tỉnh táo (tức khán giả) để chửi thẳng vào bọn dối nát, ngu xuẩn đó.
- Ông đã dựng lên hai loại người với những nét tâm lý khác nhau, nhưng lại biết kiếm chác những cái cần thiết. Ông Giuốc-đanh thừa tiền, vô học, muốn kiếm cái danh vì ông rất háo danh. Bọn phó may vô tài, biển lận, muốn kiếm thật nhiều tiền vì chúng rất hám tiền. Hai bên đều đạt mục đích cả. Một bên được cái danh hão, còn một bên được tiền thật. Cái đáng mỉa mai hài hước cũng toát lên từ đó.
Thái độ của ông Giuốc-đanh trước việc “đến mất tong cả tiền” để thưởng cho các chú thợ phụ như thế nào ?
A. Khong hề tiếc rẻ mà sẵn sàng cho hết để học làm sang.
B. Có tiếc tiền nhưng vẫn sẵn sàng cho hết để được làm sang.
C. Không muốn mất tiền vì những việc đó.
D. Tức giận vì phải mất tiền thưởng cho những chú thợ phụ.
Cảnh ông Giuốc-đanh mặc áo.
Cảnh ông Giuốc-đanh mặc lễ phục:
Ông Giuốc- đanh, thợ phụ, bốn tên thợ phụ giúp ông Giuốc đanh mặc lễ phục.