người ta nói ''sống chết có số giàu sang do trời'' theo em định luật đó đúng hay sai? vận dụng kiến thức về con người là chủ thể của lịnh sử để chứng minh quan điểm của mình?
Vận dụng kiến thức đã học để giải thích thế giới quan triết học qua câu nói sau: "sống chết có số, giàu sang do trời".
"Sống chết có số, giàu sang do trời" là câu nói đề cao "số" và "trời". Mà số và trời không phải là sự vật có thật mà là ý niệm, khái niệm thuộc phạm trù ý thức=> Câu này ý chỉ Ý thức quyết định Vật chất.
=> Thế giới quan của câu này là thế giời quan Duy tâm
Việc người em được chim thần giúp đỡ để có được cuộc sống giàu sang đã thể hiện quan niệm gì của ông cha ta về cuộc sống con người? Em có suy nghĩ gì về quan niệm đó? (Trả lời bằng 2-3 câu văn)
Mình thách các bạn giải được câu hỏi của mình:
Ngày xưa, có 1 ông vua muốn xử chết 1 người nô lệ. Đẻ chứng tỏ trí thông minh của mình, ông ta đã đưa ra một quyết định: Người nô lệ có thể nói 1 câu bất kì, sau đó câu nói này sẽ được xác định đúng hay sai. Nếu đúng hắn sẽ bị treo cổ, nếu sai hắn sẽ bị chặt đầu. Người nô lệ ấy vô cùng thông minh, anh ta đã ra 1 câu nói khiến cho nhà vua nếu xử chết theo cách nào cũng phạm phải qui định của chính mình. Bạn có biết người nô lệ nói câu gì không?
Quá đơn giản, nếu ai trả lời được thì nhớ nói ra lí do nhé thì mình mới link cho nha
Đáp án là''tôi muốn bị chặt đầu''
Giair thích như sau: nếu đáp án là đúng thì nhà vua phải treo cổ anh nô lệ nhưng anh ta muốn bị chặt đầu suy ra không giết được.
Nếu đáp án là sai thì anh nô lệ bị chặt đầu nhưng anh nô lệ nói muốn bị chặt đầu là đúng nên cũng không giết anh nô lệ được
quan điểm ''cac nhà khoa học thông minh là do não có số lượng tế bào thần kinh nhiều hơn người khác ''là đúng hay sai ?em hãy trình bày nhận định riêng của mình về quan điểm trên
Em hãy cho biết ý nghĩa của câu nói trên và rút ra bài học vận dụng bản thân.
Chủ đề 1: Khổng Tử có câu: “Sống chết có mệnh, giàu sang do trời” (Viết một đoạn văn giúp e nha)
TK:
"Sống chết có số, giàu sang do trời" là câu nói đề cao "số" và "trời". Mà số và trời không phải là sự vật có thật mà là ý niệm, khái niệm thuộc phạm trù ý thức=> Câu này ý chỉ Ý thức quyết định Vật chất.
=> Thế giới quan của câu này là thế giời quan Duy tâm
- "Sống chết có mệnh, giàu sang do trời."
+ Yếu tố duy vật: sống, chết, giàu, sang.
+ Yếu tố duy tâm: mệnh, trời
=> Sự giàu sang và cái chết của con người là do Trời định, tất có sự xắp đặt
- "Sống chết có mệnh, giàu sang do trời."
+ Yếu tố duy vật: sống, chết, giàu, sang.
+ Yếu tố duy tâm: mệnh, trời
=> Sự giàu sang và cái chết của con người là do Trời định, tất có sự xắp đặt
Trong cuộc sống hàng ngày có một số người lười lao động nhưng lại thường xuyên cầu khấn thần linh phù hộ cho họ có nhiều tiền, sống sung sướng.
Dựa vào kiến thức con người là chủ thể của lịch sử, em có thể nói với họ điều gì?
Con người là chủ thể sáng tạo nên các giá trị vật chất và các giá trị tinh thần của xã hội.Vậy nên con người có giàu được hay không là do chính bản thân mình. Phải luôn cố gắng làm việc, công hiến cho xã hội.
Bên cạnh đó, cần phải chi tiêu hợp lý, không tiêu sài hoang phí. Chi tiêu thiếu hợp lý chính là nguyên nhân gây ra việc thiếu tiền.
Mặt khác, ta cũng phải thường xuyên học hỏi, sáng tạo ra cái mới, để có cơ hội thăng tiến hơn, có điều kiện hơn.
1.Nêu 2 ví dụ chứng minh thực tiễn là cơ sở của nhận thức từ đó rút ra bài học.
2.Phân tích yếu tố duy vật và duy tâm trong câu:"Sống chết có mệnh/ Giàu sang do trời.
Tầm nhìn sự hiểu biết của con người đôi lúc không phải xuất phát từ chỗ đứng mà nó còn do tâm hồn của mỗi con người định đoạt.
Một người anh là phi công nói với tôi: “Em biết không? Anh đã làm chủ được cả bầu trời và đã phóng tầm mắt quan sát được mọi thứ từ trên cao
Còn người anh khác làm kiểm lâm thì nói: “Anh bây giờ đang bảo vệ toàn bộ núi non, trùng điệp cùng với muôn loài chim thú. Cả hai người anh đều nói về công việc của mình với vẻ đầy tự hào. Còn tôi lúc đó tuy còn nhỏ nhưng là một con người kém may mắn do tai nạn đang ngồi trên xe lăn ngày tháng chỉ quẩn quanh với “thế giới” là trong căn nhà nhỏ
Thấy tôi hàng ngày tỏ vẻ buồn chán, mẹ đã động viên tôi: “Con trai! Mọi việc rồi sẽ qua. Tại sao con không đem bầu trời, đám mây, núi non và mọi thứ mà con nhìn thấy thu vào trong tâm hồn con? Như vậy con sẽ có được nhiều thứ hơn con tưởng”. Tôi ngạc nhiên hỏi: “Tâm hồn của con rộng lớn vậy sao?"
Mẹ hiền từ nói: “Con ngốc nghếch của mẹ! Trên đời chỉ có tâm hồn là có thể lớn và có thể nhỏ. Nó to lớn khi con người ta có tấm lòng độ lượng khoan dung biết thương người như thể thương thân. Nếu con sống được như thế thì tâm hồn có thể chứa đựng được cả trời đất, vạn vật trong đó
Ngược lại, nó có thể nhỏ khi con người ta sống ích kỷ, hẹp hòi, ghen ghét, đố kỵ, ham danh, háo sắc... biết mình mà không biết người thì đến ngay cả cái kim cũng khó có thể len vào được
Quả đúng thật vậy, sau một thời gian chạy chữa và tập luyện tôi đã đi được bằng đôi chân của mình. Ngẫm lại những lời mẹ nói quả thật không sai. Tấm lòng rộng lớn hay nhỏ hẹp đều do tâm hồn mà hình thành. Vì vậy, trong cuộc sống ta nên mở rộng tâm hồn mình ra và sẽ thấy cuộc đời tươi đẹp hơn
Câu1 xác định phương thức biểu đạt của đoạn văn trên
2: theo thì tại sao nv tôi có tâm trạng biồn chán, còn hai người anh đầy tự hào
3: niêu tác dụng biện pháp nghệ thuật đối lập trong lời nói của người mẹ hiền từ
4: anh\chị có đồng tình với câu nói: Tấm lòng rộng lớn hay nhỏ hẹp điều do tâm hồn mà hình thành. niêu rõ lí do.
Trong câu “Sống chết có mệnh, giàu sang do trời” của Khổng Tử, yếu tố mệnh, trời thể hiện thế giới quan nào sau đây?
A. Biện chứng.
B. Siêu hình.
C. Duy vật.
D. Duy tâm.
Yếu tố mệnh, trời thể hiện niềm tin vào những thứ hư ảo, thần bí, một thế lực siêu hình quyết định cuộc sống của con người, thể hiện thế giới quan duy tâm.
Đáp án cần chọn là: D