Những câu hỏi liên quan
Ngô Ly Na
Xem chi tiết
ph@m tLJấn tLJ
2 tháng 3 2022 lúc 15:47

tham khảo :
  Tình mẫu tử luôn là tình cảm thiêng liêng và cao cả nhất trong trái tim mỗi người. Ta-go, một nhà thơ nổi tiếng của Ấn Độ, ông đã thể hiện tình cảm cao quý ấy qua lăng kính của một cậu bé trong những câu chuyện kể về mẹ. Trong câu chuyện mây rủ đi chơi xa, cậu bé khao khát được bay lên ngắm bình minh và vầng trăng trên trời cao. Nhưng khi nhận câu trả lời:”hãy đến tận cùng của trái đất, đưa tay lên trời, cậu sẽ được nhấc bổng lên tận tầng mây”. Cậu đã nghĩ đến mẹ và nhận ra rằng không thể rời xa mẹ để theo đuổi thú vui của mình. Thay vào đó, là một trò chơi với mẹ “Con là mây và mẹ sẽ là trăng”. Như vậy, thay vì đi xa đến chân trời góc bể, người con đã lựa chọn ở lại bên mẹ và cùng mẹ khám phá về thiên nhiên trong mái nhà ấm áp như trời cao xanh thẳm. Chỉ cần có mẹ, nơi ấy con có niềm vui và hạnh phúc. Và rồi đứng trước biển cả rộng lớn, cậu muốn là con sóng, đi xa bờ và khám phá đại dương bao la. Nhưng cậu chợt nhận ra “buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà”. Đó không chỉ là tình yêu tha thiết dành cho đấng sinh thành, đó còn là trách nhiệm của cậu bé khi nhớ tới lời dặn của mẹ. Dù trong hoàn cảnh nào, em cũng luôn mong mẹ sẽ là vầng trăng dịu mát hay bến bờ để con có thể trở về trong vòng tay ấm áp, yêu thương. Và để con có thể thủ thỉ mọi điều hay chỉ là những câu chuyện nhỏ, để được mẹ lắng nghe và sẻ chia tất cả. Hạnh phúc đôi khi bắt đầu từ những gì giản dị, gần gũi và thân thương đến thế. Nhà văn cũng muốn nhắn nhủ tới người đọc một chân lí không thể thay đổi đó là không có thứ gì có thể thay đổi được tình mẫu tử, đó là tình cảm thiêng liêng và vĩnh hằng.

Ngô Thị Kiều Uyên
2 tháng 3 2022 lúc 16:01

 Tình mẫu tử luôn là tình cảm thiêng liêng và cao cả nhất trong trái tim mỗi người. Ta-go, một nhà thơ nổi tiếng của Ấn Độ, ông đã thể hiện tình cảm cao quý ấy qua lăng kính của một cậu bé trong những câu chuyện kể về mẹ. Trong câu chuyện mây rủ đi chơi xa, cậu bé khao khát được bay lên ngắm bình minh và vầng trăng trên trời cao. Nhưng khi nhận câu trả lời:”hãy đến tận cùng của trái đất, đưa tay lên trời, cậu sẽ được nhấc bổng lên tận tầng mây”. Cậu đã nghĩ đến mẹ và nhận ra rằng không thể rời xa mẹ để theo đuổi thú vui của mình. Thay vào đó, là một trò chơi với mẹ “Con là mây và mẹ sẽ là trăng”. Như vậy, thay vì đi xa đến chân trời góc bể, người con đã lựa chọn ở lại bên mẹ và cùng mẹ khám phá về thiên nhiên trong mái nhà ấm áp như trời cao xanh thẳm. Chỉ cần có mẹ, nơi ấy con có niềm vui và hạnh phúc. Và rồi đứng trước biển cả rộng lớn, cậu muốn là con sóng, đi xa bờ và khám phá đại dương bao la. Nhưng cậu chợt nhận ra “buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà”. Đó không chỉ là tình yêu tha thiết dành cho đấng sinh thành, đó còn là trách nhiệm của cậu bé khi nhớ tới lời dặn của mẹ. Dù trong hoàn cảnh nào, em cũng luôn mong mẹ sẽ là vầng trăng dịu mát hay bến bờ để con có thể trở về trong vòng tay ấm áp, yêu thương. Và để con có thể thủ thỉ mọi điều hay chỉ là những câu chuyện nhỏ, để được mẹ lắng nghe và sẻ chia tất cả. Hạnh phúc đôi khi bắt đầu từ những gì giản dị, gần gũi và thân thương đến thế. Nhà văn cũng muốn nhắn nhủ tới người đọc một chân lí không thể thay đổi đó là không có thứ gì có thể thay đổi được tình mẫu tử, đó là tình cảm thiêng liêng và vĩnh hằng.

Ha-yul
Xem chi tiết
Chi Khánh
Xem chi tiết
Phan Thị Kim Ngân
9 tháng 9 2021 lúc 12:34

 Điều kì diệu mở ra trong câu nói của người mẹ khi nói về trường học là muốn nói tới:

Trường học sẽ cho ta tri thức, là hành trang để chúng ta bước vào cuộc sống. Nhà trường sẽ giáo dục cả nhân cách và những kĩ năng cần thiết, là nền tảng cho con người phát triển định hướng tương lai.Cổng trường mở ra sẽ cho chúng ta những người bạn mới, các thầy cô giáo luôn chăm lo, dạy dỗ. Đó là những người sẽ gắn bó với chúng ta suốt một chặng đường dàiCánh cổng trường mở ra còn giúp chúng ta thêm yêu và tự hào về dân tộc mình.
Khách vãng lai đã xóa
Athanasia Karrywang
9 tháng 9 2021 lúc 12:45

Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú. Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.

Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua.

Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã.

Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”.

Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu”

Và đặc biệt , thế giới kì diệu ấy cho ta những người cha người mẹ dạy dỗ, yêu thương ta, những người bạn luôn sẻ chia vui buồn. Trong lá thư “Xin thầy hãy dạy cho con tôi” gửi cho thầy hiệu trưởng của tổng thống Mỹ A-Lin-côn đã khẳng định rằng trường học sẽ mang lại mọi thứ cho con người. Và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.

Khách vãng lai đã xóa
𝟸𝟿_𝟸𝟷
9 tháng 9 2021 lúc 12:50

Câu văn này đã nói lên ý nghĩa to lớn của nhà trường trong cuộc sống của mỗi con người . Như trong một câu chuyện cổ tích kì diệu , phía sau những cánh cổng trường kia là một thế giới vô cùng hấp dẫn , lý tưởng và là một môi trường sống vô cùng tốt đẹp đối với những người ham hiểu biết , muốn sáng tạo ra một điều mới mẻ , Đây như là một thế giới tri thức bao la , rộng lớn của thứ gọi là tình bạn , tình thầy cô , chắp cho ta thành công với những điều ước tốt đẹp .

~ HT ~

Khách vãng lai đã xóa
Lương Linh
Xem chi tiết
linh chi
Xem chi tiết
nguyễn thị khánh ly
Xem chi tiết
Nguyễn Phương Anh‏
16 tháng 2 2019 lúc 19:22

Có những lúc bố,mẹ của chúng ta hay khuyên nhủ chúng ta không nên làm cái gì đó nhưng bố ,mẹ vẫn làm nhưng không phải ai cũng hoàn hảo cả .  Bố mẹ thì lớn rồi còn mình thì vẫn đang trong quyền kiểm soát của họ và những điều họ nói đều để tốt cho mình :))

ʕ•㉦•ʔ Mèo Simmy •ω•
Xem chi tiết

Về đoạn văn em tự viết nhé, em nên sử dụng hành văn của mình và nhờ người khác góp ý thôi. Anh sẽ gợi ý nhé, "thế giới kỳ diệu" ở đây chính là môi trường học đường, một môi trường văn minh và đầy tri thức. Tại đây học sinh là những đứa trẻ, chúng không còn chỉ ở nhà, trong sự quản thúc và chăm sóc của cha mẹ, mà chúng phải học những kĩ năng mới, làm quen với những người bạn mới, phải học cách làm việc và học tập khi không có cha mẹ cạnh bên, là nơi để trẻ em dần trưởng thành. Nơi đây sẽ mang tới rất nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm, tình cảm và sự yêu thương bởi lẽ đó mà không lí do nào mà không thể bảo đó là một "thế giới kỳ diệu" trong mắt trẻ.

Nguyễn Thị Hiền Lương
Xem chi tiết
Linh Phương
20 tháng 8 2016 lúc 18:59

Trong cuộc sống hằng ngày, đứa trẻ nào cũng cần cha mẹ dành nhiều thời gian cho mình. Trong đó có cả tôi, cha mẹ tôi rất bận nên thời gian dành cho tôi rất ít. Đôi khi tôi nghĩ gia đình mình như đang tan vỡ ra vậy. Hằng ngày đến trường nhìn thấy cha mẹ mấy bạn đưa bạn đi học mà tôi cảm thấy rất cô đơn và buồn. Tôi chỉ muốn cha mẹ dành nhiều thơi gian và cho tôi cảm nhận được tình yêu thương của họ. Đó mới là điều mà tôi cần nhất.

==> Trong đoạn văn trên đã đảm bảo tính liên kết chặt chẽ bằng cách sử dụng lặp từ ngữ và thế đồng nghĩa.

Nội dung trên đã nêu rõ được sự mong muốn của mình về gia đình, làm không lan man sang một vấn đề khác. 

Mình cũng không chắc lắm đâu! Có gì mong thông cảm!

Nguyen Thi Mai
20 tháng 8 2016 lúc 16:25

Mình chịu thôi, mình đã học đâu

Nếu chỉ viết đoạn văn thì làm dk nhưng phần sau thì k làm dk

8	Hoàng Khánh Chi
Xem chi tiết