Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Dương Thị Thu Hiền
Xem chi tiết
nthv_.
22 tháng 9 2021 lúc 8:48

Tham khảo:

undefined

Cao ngocduy Cao
22 tháng 9 2021 lúc 8:49

tha m ,khao

undefined

VyLinhLuân
22 tháng 9 2021 lúc 8:55

1 . Cô Tấm: cái tên Tấm (糝)  nghĩa  hạt gạo đã bị vỡ thành các mảnh nhỏ, gọi  hạt tấmTấm có thể được dùng để nấu ăn như gạo. Cô Cám: cái tên Cám (𥽇)  nghĩa  phần vỏ mỏng bao quanh hạt gạo (dưới lớp vỏ trấu), thường được xát ra khi xay xát gạo và bỏ đi hoặc cho lợn ăn.

3 .Tấm không có quần áo đẹp mặc đi hội. Tấm tủi thân khóc. Bụt hiện lên cho Tấm quần áo, khăn, giày, xe ngựa. Tấm đến gặp vua, đánh rơi chiếc hài và may mắn trở thành hoàng hậu.

4 . Bụt là hiện thân của thần linh, giúp nhân dân thực hiện ước mơ về hạnh phúc

Bài hok : Bài học đầu tiên dễ dàng rút ra thông qua những xung đột trong truyện, cuộc đời của Tấm là: Cái thiện luôn thắng cái ác và sự hóa thân của Tấm chính là sự thể hiện cho sức sống, sự trỗi dậy mãnh liệt của con người trước sự vùi dập của cái ác.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
10 tháng 12 2019 lúc 4:37

- Thế giới là vô cùng rộng lớn và phong phú, phải luôn luôn mở rộng tầm hiểu biết của mình. Một môi trường nhỏ bé, hạn hẹp, không có sự giao lưu sẽ làm hạn chế tầm hiểu biết thế giới xung quanh.

- Không nên chủ quan, kiêu ngạo, nếu không phải trả một giá rất đắt. Những gì chúng ta biết chỉ nhỏ bé như một hạt cát giữa sa mạc, như một giọt nước trong đại dương mênh mông nên cần khiêm tốn học hỏi.

- Khi thay đổi môi trường sống hoặc lĩnh vực nghề nghiệp quen thuộc phải thận trọng tìm hiểu để thích nghi. Tránh chủ quan, kiêu ngạo, suy nghĩ nông cạn, hạn hẹp. Chú ý học hỏi, có tinh thần cầu tiến.

20 Nguyễn Võ Nga My 7/6
17 tháng 12 2021 lúc 17:48

Chúng ta không nên tham lam mà chỉ nghỉ cho ham muốn của mình

Những người có đức tính kiêu ngạo sẽ bị xã hội phê phán và loai bỏ.... 

Con người sinh ra không phải để thèm khát ham muốn của riêng mình mà chúng ta sinh ra để hoàn thiện bản thân, tính cách, thể chất, sống tình cảm bên ng thân, bạn bè và nhưng người xung quanh

Đoàn Văn Ánh
Xem chi tiết
Đoàn Văn Ánh
Xem chi tiết
Nguyễn Vĩnh Hiếu
Xem chi tiết
Võ Như Minh Khuê
Xem chi tiết
Nhã Đan 6/8_04 Đỗ Nguyễn
12 tháng 11 2021 lúc 17:56

ĐÂY LÀ ĐỀ KHAM KHẢO NHA. CHÚC BẠN TỐT NHÉ^^                                                   Câu 1:aTiếng nói đầu tiên của Gióng là tiếng nói đòi đi đánh giặc. Chi tiết này chứng tỏ nhân dân ta luôn có ý thức chống giặc ngoại xâm. Khi có giặc, từ người già đến trẻ con đều sẵn sàng đánh giặc cứu nước.  Đó là ý thức thường trực và cao cả của người Việt Nam trong sự nghiệp cứu nước. Đây là một chi tiết thần kì: chưa hề biết nói, biết cười, ngay lần nói đầu tiên, chú bé đã nói rất rõ ràng về một việc hệ trọng của đất nước.B Gióng đòi ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt để đánh giặc. Qua chi tiết cho thấy, nhân dân ta đề cao phương tiện và vũ khí bằng sắt. Gióng đòi đồ sắt là muốn có những vũ khí tốt nhất của thời đại lúc bấy giờ để tiêu diệt quân thù. Muốn đánh giặc phải lưu tâm tới những vũ khí hữu hiệu.C.Bà con làng xóm vui lòng góp gạo nuôi cậu bé. Điều đó thể hiện tinh thần đoàn kết, đồng sức đồng lòng của nhân dân ta khi có kẻ xâm lược đến. Gióng là đứa con của nhân dân, được nhân dân nuôi nấng, dạy dỗ. D.Gióng lớn nhanh như thổi, vươn vai thành tráng sĩ. Đây cũng là chi tiết thể hiện sức mạnh của nhân dân, sức mạnh của dân tộc. Sức mạnh tập thể đã góp phần làm nên chiến thắng chống quân xâm lược,....                                                                          CÂU 2: Cần đánh giá con người một cách toàn diện, không nên có cái nhìn phiến diện; không nên "nhìn mặt mà bắt hình dong"
- Trong cuộc sống, ta cần có tấm lòng nhân ái, biết yêu thương, đùm bọc lẫn nhau, đặc biệt đối với những người thiệt thòi, gặp khó khăn hơn mình.                                          CÂU 3:Mong muốn tìm được người hiền tài ra giúp nước, nhà vua cho viên quan đi dò la khắp nước. Đến đâu, viên quan này cũng ra những câu đố hết sức hóc búa để thử tài dân chúng nhưng vẫn chưa tìm được người như mong đợi. Một lần, quan đi qua một cánh đồng thấy hai cha con đang làm việc, ông bỗng nảy ra câu đố, trong khi người cha bối rối không trả lời được thì cậu con trai lanh lẹ đã đối đáp lại viên quan hết sức trôi chảy, thông minh khiến viên quan hết sức mừng vui. Nhà vua ra đề thử tài cậu bé bằng cách bắt dân làng đó phải làm sao cho trâu đực đẻ ra trâu con. Bằng cách sử dụng cách "gậy ông đập lưng ông", cậu bé không chỉ giúp dân làng thoát tội mà còn khiến vua hết sức thán phục vì tài trí của mình. Sau khi được vua ban thưởng, cậu bé tiếp tục được thử thách làm thịt con chim sẻ thành ba mâm cỗ. Ở thử thách này, bằng trí thông minh của mình, cậu cũng đã vượt qua một cách dễ dàng, khiến nhà vua hoàn toàn khâm phục. Và một lần nữa tài năng của cậu bé được khẳng định qua thử thách của vua láng giềng: Đố xâu sợi chỉ qua chiếc vỏ ốc vặn dài; nhờ hiểu biết thực tế cũng như tài trí hơn người của mình, cậu bé đã giúp triều đình thoát khỏi cuộc chiến tranh. Để ghi nhận công lao của cậu bé, nhà vua cho xây dựng dinh thực ngay cạnh cung vua và phong cho cậu làm Trạng nguyên.ĐỀ KHAM KHẢO NHÉ BẠN^^

Duy Thành Dương
8 tháng 11 2022 lúc 20:00

1. Gióng ra đời( cách ra đời kì lạ của gióng không giống như người bình thường thể hiện gióng là thần tiên), gióng cất tiếng nói đòi đi đánh giặc (thể hiện tinh thần đánh giặc từ khi còn nhỏ của Gióng), gióng bay về trời( giúp đỡ người khác mà không cần phải chờ họ trả ơn lại)

2. Bài học rút ra là: Không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài mà hãy coi trọng đến phẩm chất của họ

3. Thử thách 1:

Trong 1 lần đang đi ngang qua một cách đồng, viên quan thấy hai cha con đang làm ruộng, liền tiến lại hỏi: "Trâu của lão cày một ngày được mấy đường?" Người cha không biết trả lời sao thì người con đã nói lại: "Thế cho hỏi ngựa của ông một ngày đi được mấy đường?"

Thử thách 2:

Vua lệnh ban cho làng ấy 3 thúng dạo nếp và 3 con trâu đực, đố làm sao chăm được con trâu để năm sau để thành 9 con. Nghe xong, cậu bé không long lắng mà góp tiền trẩy kinh. Đến hoàng cung, người con liền lẻn vào mà khóc um sùm lên. Vua cho gọi vào thì nói: "Mẹ con mất mà cha không đẻ thêm em bé để chơi với con" Nghe xong ai cũng phì cười, vua đáp: " Cha m là giống đực làm sao mà đẻ được?" Cậu bé liền nói:" Vậy sao vua lại cho làng con phải nuôi con trâu đẻ ra 9 con ạ?" Vua cũng chịu thua với thằng bé này

Thử thách 3:

Vua cho sứ giả mang tới nhà em bé một con chim sẻ, đố sao dọn được 3 mâm cỗ thì em bé liền bảo: " Ông về cầm lấy cây kim này về tâu đức vua rènthafnh một con dao để tôi sẻ thịt chim"

Thử thách 4:

Có một nước láng giềng sang đó sao xâu được sợi chỉ qua đường ruột ốc vặn dài, rỗng hai đầu. Ai cũng bó tay chỉ riêng chú bé thì hát lên một câu:

Tang tình tang! Tính tình tang!

Bắt con kiến càng buộc chỉ ngang lưng

Bên thời lấy giấy mà bưng,

Bên thời bôi mỡ, kiến mừng kiến sang.

Quả nhiên xâu được ngay.

 

Tuan Dat
Xem chi tiết
nthv_.
13 tháng 9 2021 lúc 15:04

Phải luôn cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, trau dồi thêm kiến thức... Đồng thời không được chủ quan, kiêu ngạo mà nên khiêm tốn, học hỏi và kiêm nhường với mọi người xung quanh.

 
Đỗ khôi Nguyên
13 tháng 9 2021 lúc 15:09

Phải luôn cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, trau dồi thêm kiến thức... Đồng thời không được chủ quan, kiêu ngạo mà nên khiêm tốn, học hỏi và kiêm nhường với mọi người xung quanh.

Đỗ khôi Nguyên
13 tháng 9 2021 lúc 15:16

Phải luôn cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, trau dồi thêm kiến thức... Đồng thời không được chủ quan, kiêu ngạo mà nên khiêm tốn, học hỏi và kiêm nhường với mọi người xung quanh.

nhat nguyen
Xem chi tiết
duong1 tran
12 tháng 10 2021 lúc 8:43
 Tác phẩm văn học phản ánh hiện thực xã hội, cho dù ở giai đoạn nào, quá khứ hay tương lai vẫn thế. Đọc tác phẩm văn học chúng ta hiểu lịch sử, đời sống xã hội, tâm lý, phong tục tập quán, quan điểm đạo đức, tư tưởng thẩm mỹ…Dạy tác phẩm văn học trong nhà trường phổ thông cần phải xem xét, đánh giá trong thời đại của nó, có như vậy mới chính xác, khoa học và không phiến diện.            Đối với Văn học dân gian – bách khoa toàn thư về cuộc sống nhân loại, việc giảng dạy lại  càng phải đứng trên góc độ lịch sử để đánh giá. Việc cắt xén một phần tác phẩm để phù hợp với tư tưởng thẩm mỹ, đạo đức thời đại, e rằng việc làm đó đã lệch chuẩn. Ngạn ngữ có câu: “Một nửa bánh mì là bánh mì, một nửa sự thật là sự giả dối”. Truyện Tấm Cám được đem vào giảng dạy ở lớp 10 THPT bị cắt xén đoạn cuối phần kết thuộc vấn đề nêu trên.             Chọn Tấm Cám đem giảng dạy ở lớp 10 THPT là không sai bởi vì truyện này rất phổ biến đối với dân tộc ta. Cái sai ở đây là xác định không đúng tư tưởng tác phẩm nên ý tưởng giáo dục sai lệch, quyết tâm theo đuổi ý tưởng đó nên đành phải cắt phần cuối cái kết của truyện. Cái “khôn” của người soạn sách là để dấu ba chấm (…) sau chữ cuối văn bản, lập lờ né tránh được những ai có ý “truy” đến cùng. Đã thế sao không ghi trong phân phối chương trình hay chua thêm sau tiêu đề trong sách giáo khoa là trích nhỉ? Về mặt hình thức, Tấm Cám trong sách giáo khoa 10 THPT là một tác phẩm trọn vẹn. Nhưng trọn vẹn sao được khi người soạn sách không hiểu thông điệp mà cha ông ta gửi gắm.            Xét trong quá trình phát triển câu chuyện, nhân vật Tấm luôn đấu tranh để thể hiện chính mình, đòi được là chính mình hơn là nhân vật tiêu biểu cho cái đẹp, cái thiện, sự xả thân vì cộng đồng. Nhân vật mụ dì ghẻ là đại diện cho cái ác, khởi nguyên của cái ác. Đứa con của mụ - nhân vật Cám, được nuôi dưỡng bằng cái ác nên đã phát triển cái ác ở mức cao hơn. Do đó, tư tưởng truyện Tấm Cám là bài học cho kẻ ác, cho những kẻ rắp tâm làm chuyện ác hơn là ca ngợi cái đẹp, cái thiện. Triết lý dân gian: “Ở hiền gặp lành”, “Ác giả ác báo” có lúc song hành trong một câu chuyện, có lúc tách rời, có lúc lại phân biệt chủ yếu – thứ yếu. Truyện Tấm Cám với triết lý: “Ác giả ác báo” đóng vai trò chủ yếu, nên khi giảng dạy, khai thác để làm nổi bật “Ở hiền gặp lành” nó khập khiễng nên người soạn sách cắt bỏ phần cuối đoạn kết truyện là vì thế.            Để nuôi dưỡng tâm hồn thánh thiện, nhân hậu cho trẻ thì không nên chọn nhân vật Tấm hay nói đúng hơn là chọn truyện Tấm Cám. Cái sai lâu nay của chúng ta là gò ép, nguyên nhân sai là xác định tư tưởng truyện không đúng. Khai thác truyện theo thông điệp “ác giả ác báo”, “gieo gió gặt bão”, tội ác phải bị trừng phạt thì chắc chắn sẽ không vấn đề gì.            Không có một tác phẩm nào thỏa mãn hết được mọi yêu cầu xã hội. Mỗi tác phẩm văn học có một nhiệm vụ nhất định. Đối với văn học dân gian, do tính chất thể loại – lịch sử nên dung lượng ngắn, mỗi tác phẩm chủ yếu chỉ giải quyết một vấn đề của cuộc sống. Để đạt được mục đích đề ra, trong truyện cổ tích đôi khi có yếu tố thần kỳ hay yếu tố phi logic. Đứng ở góc độ hiện tại, xét về logic, chúng ta thấy truyện Tấm Cám thật ngây thơ. Nhưng đó chỉ là bề ngoài, dễ thấy, cái cốt lõi sâu sắc của truyện thấm đẫm tư tưởng Phật giáo. Tiếc thay, việc cắt xén đoạn kết đã vô tình làm mất đi điểm nhấn thông điệp của truyện.            Cái phi logic của truyện là thử hài. Nếu chiếc hài chỉ duy nhất vừa chân cô Tấm, thì có lẽ bàn chân  quá to hoặc quá nhỏ hay vênh váo dị tật. Logic thông thường các loại size áo quần, dày dép của thiếu nữ ít chênh lệch nhau, do đó người ta sản xuất hàng loạt để bán mà không sợ không có người mua. Cái phi logic thứ hai là đã làm hoàng hậu rồi mà Tấm vẫn trèo cau. Hoàng hậu không có kẻ hầu người hạ thì khác nào phụ nữ có chồng trên thế gian đều là hoàng hậu hết. Phi logic thứ ba: vua không có vai trò, trách nhiệm gì trong cái chết của Tấm, trong việc Tấm giết Cám làm mắm. Một vị vua hiền lành thích chơi chim, ngủ võng, ăn trầu têm cánh phượng sao lại để cái ác hoành hành? Việc Tấm chết Cám vào cung thay chị có thể lý giải theo quan niệm dân gian: “Con chị nó đi con dì nó lớn”, “Tình chị duyên em”. Nhưng khi biết chim vàng anh là hóa thân của vợ rồi lại để cho Cám làm thịt ăn mà không truy cứu? Hay là vua bị cám dỗ trước sắc đẹp của Cám, kiểu dân gian chế giễu: “Mít ngọt anh đánh cả xơ/ Chị đẹp em đẹp anh rờ cả đôi”? Nếu đứng trên quan điểm logic hiện đại thì ông vua này bị phán xét ở hai tội: quan liêu và đồng lõa với cái ác. Ranh giới giữa quan liêu và đồng lõa với cái ác thật mong manh!            Nói chuyện Tấm Cám thấm đẫm tư tưởng Phật giáo biểu hiện ở kiếp luân hồi và cách trả thù của Tấm. Mỗi kiếp Tấm bị giết mỗi cách khác nhau. Lần đầu là chết nước do mụ dì ghẻ chặt cây cau, Tấm ngã xuống ao. Hóa thân thành chim vàng anh thì bị Cám ăn thịt. Làm kiếp cây xoan đào bị chết băm (bị đốn), thành khung cửi thì bị chết cháy. Quan điển dân gian “sự bất quá tam”, quan điểm Phật giáo có vay có trả. Phật giáo và dân gian đồng nhất: “quay đầu là bờ”/ “đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”; nhưng những kẻ không chịu quay đầu, cố tâm thực hiện cái ác vì lợi ích riêng của mình thì phải bị trừng phạt. Đại từ đại bi như Phật Tổ, Phật Bà Quan Âm nhiều lúc cũng phải ra tay diệt trừ cái ác, không thể để cái ác hoành hành; rất nhiều truyện cổ tích, truyền thuyết nói về điều này.            “Gieo gió gặt bão”, “có vay có trả”, kẻ thủ ác như mẹ con mụ dì ghẻ phải chết, không được siêu thoát, không được chuyển kiếp. Có như vậy cái ác mới không tiếp diễn, mong muốn của cha ông xưa đến ngày nay và mai sau vẫn nguyên giá trị. Cái chết của mẹ con Cám là phép cọng những gì chúng gây ra:- Tấm chết đuối // Cám chết nước- Tấm chết cháy // Cám chết bằng nước sôi- Tấm bị chặt // Cám bị băm làm mắm- Tấm bị Cám ăn thịt // Cám bị mẹ ăn thịtCái chết của mẹ con Cám bởi sự trừng trị của Tấm được sự đồng tình của Trời – Đất qua hình tượng con quạ nói rất rõ tiếng người, có vần có điệu: “Ngon gì mà ngon, mẹ ăn thịt con có còn xin miếng”.            Phần kết câu chuyện bị cắt không dài nhưng hết sức quan trọng, nó phản ánh tâm lý, quan điểm của dân tộc trước cái ác. Tiêu diệt cái ác là phải tận gốc rễ, có như vậy cuộc sống mới êm đẹp, hạnh phúc.  Nhân vật Tấm  khai thác dưới góc độ đại diện cho công lý chắc chắn thuyết phục hơn cho đại diện cho cái thánh thiện, nhân hậu. Viết đến đây tôi lại nhớ Kiều của Nguyễn Du. Không biết xây dựng nhân vật Kiều, nhất là đoạn giữ vai trò quan tòa, Nguyễn Du có liên tưởng truyện Tấm Cám mà gia giảm tính cách nhân vật chút nào chăng?             Trong giáo dục, nuôi dưỡng tâm hồn thánh thiện, nhân hậu phải đảm bảo đồng bộ cái chân, cái thiện, cái mĩ. Người soạn sách lớp 10 THPT cắt đi phần cuối cái kết truyện Tấm Cám, như vậy không đảm bảo cái chân. Không còn cái chân thì không giáo dưỡng cái thiện, cái mĩ được. Cắt gọt một tác phẩm hoàn chỉnh để phục vụ cho một ý đồ giáo dục chẳng khác nào gọt chân cho vừa giày vậy. Không hiểu đúng tư tưởng tác phẩm, áp chế nhận thức bằng cách này hay cách khác, “cả vú lấp miệng em” kiểu: “sách giáo khoa là pháp lệnh” trong giảng dạy văn học không chỉ làm cho học sinh chán ghét môn văn, mà xa hơn, chúng ta đã hủy hoại niềm tin ở các em.
Thảo
Xem chi tiết
Ga*#lax&y
14 tháng 12 2020 lúc 19:42

Truyện cười Treo biển không chỉ mang đến cho chúng ta những tiếng cười sảng khoái mà còn mang đến nhiều bài học bổ ích: - Cần có chính kiến trước những quyết định, kế hoạch, dự định. Khi có chính kiến, con người sẽ không bị dao động, hoang mang trước những đánh giá, nhận xét chủ quan của người khác để dẫn đến những tình huống dở khóc, dở cười. - Trước những kế hoạch, dự định của chúng ta sẽ luôn tồn tại những ý kiến đánh giá trái chiều, có khen, có chê nhưng cần đề cao tính chủ động, sự kiên định của bản thân bởi lẽ chúng ta sẽ chẳng thể thành công trong việc gì nếu chỉ mãi chạy theo những mong muốn, những đánh giá góp ý thiếu nhiệt thành của người khác

Lê trung hiếu
Xem chi tiết
Việt Anh Vũ
23 tháng 10 2021 lúc 16:31

Bài học đầu tiên dễ dàng rút ra thông qua những xung đột trong truyện, cuộc đời của Tấm là: Cái thiện luôn thắng cái ác và sự hóa thân của Tấm chính là sự thể hiện cho sức sống, sự trỗi dậy mãnh liệt của con người trước sự vùi dập của cái ác.

minh nguyet
23 tháng 10 2021 lúc 16:31

Em tham khảo ở đây:

Bài học rút ra từ truyện Tấm Cám