Vì sao người anh lại nói:”Không phải con đâu.Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”.
Kết thúc truyện "Bức tranh của em gái tôi" vì sao người anh lại nói "tôi không trả lời mẹ vì tôi nuốn khóc quá .bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: 'không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy."
Vì người anh cảm thấy mình không được đẹp như tranh vẽ của người em .Người anh nghĩ bức tranh này là do sự hồn nhiên và tấm lòng nhân hậu của người em đối với người anh.
Tại sao khi đáp lời người mẹ, cậu anh trai lại nói: "Không phải con đâu. Đó là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy"?
Vì cậu đã hối hận, không trả lời mẹ nhưng lời nói thầm không phải con đâu , đó là lòng nhân hậu và cậu đã nhận ra rằng sai lầm của mình, cậu thật hãnh diện khi mình là anh trai của 1 cô em gái nổi tiếng đã đặt mình làm nhân vật chính trong bức tranh đạt giải nhất, được bao nhiêu người chiêm ngưỡng, nhưng cậu lại xâu hổ vô cùng vì cậu biết mình đã đối xủa với em gái mình tệ như thế nào trong thời gian qua, nhưng giờ đây cô em lại đáp lại cho cậu một tình thương anh trai mình, tình thương sâu sắc chứa biết bao tâm huyết và lòng nhân hậu của cô em gái được thể hiện qua bức tranh Anh trai tôi .
Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”. Em hãy tưởng tượng mình là nhân vật người anh trong câu chuyện để kể lại tâm trạng trên khi đứng trên khi đứng trên bức tranh đạt giải nhất đó
Tâm trạng của nhân vật người anh trai trong đoạn kết thúc truyện ''Bức tranh của em gái tôi''(Tạ Duy Anh)đã gợi cho em những suy ngẫm gì?Truyện đã giúp em nhận thức đc những bài học gì đáng quý?
''Tôi ko trả lờ mẹ vì tôi muốn khóc quá.Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng :''Không phải con đâu.Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy''.
Trong văn bản Bức tranh của em gái tôi, câu nói của người anh trai: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy.” thể hiện tâm trạng gì của người anh trai?
a. Xấu hổ, xúc động, hối hận vì đã ganh ghét em gái
b. Ngạc nhiên vì thấy em gái vẽ mình
c. Từ chối không nhận mình trong bức tranh
d. Cay đắng nhận ra mình không có tài năng như em
Nêu cảm nghĩ của em về câu nói cuối bài của người anh :''Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy.
haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaay
Đoạn kết của truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Đoạn kết này cho thấy người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ở trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được ver đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của người em. Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một sự giác ngộ lớn. Nhân vật người anh do đó giành được sự cảm tình của mọi người.
Sai thì cho mikk sorry nhó
Người anh đã nhận ra tấm lòng nhân hậu của cô em gái.Chính đây là giây phút mấu chốt,khiến người anh nói ra nỗi lòng của mình khi được em gái vẽ bức tranh.Qua đó,người anh nhận ra những sai lầm của mình trong quá khứ và đã phần nào hiểu được tâm hồn và sự hồn nhiên của cô em gái.
''...tôi ko trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói đc với mẹ tôi sẽ nói rằng: ''ko phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy''.''
Tại sao ng anh lại có tâm trạng và suy nghĩ như vậy? Qua đó em có cảm nghĩ như thế nào về nhân vật ng anh
Qua câu chuyện của hai anh em, tác giả đã gợi lên trong người đọc sự suy ngẫm để đi tới nhận thức và hành động đúng đắn trước những tình huống tương tự. Tác phẩm có ý nghĩa giáo dục nhân cách nhưng không rơi vào giáo huấn khô khan, vì bài học được thể hiện một cách tự nhiên mà sâu sắc qua sự nhận thức của nhân vật chính.Mặc dù tài năng được đánh giá cao và được mọi người quan tâm nhưng cô bé Kiều Phương vẫn không hề mất đi sự hồn nhiên trong sáng của tuổi thơ. Cô vẫn dành cho anh trai mình những tình cảm thật tốt đẹp, thể hiện là bức tranh. Khi dự thi trở về, trước thái độ lạnh nhạt của anh trai, Mèo vẫn thì thầm vào tai anh: Em muốn cả anh cùng đi nhận giải.Điều đáng lưu ý là người anh cảm thấy xấu hổ. Xấu hổ vì nhận ra những yếu kém của mình và thấy mình không xứng đáng: Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Người đọc hình dung được trạng thái dằn vặt của cậu ta. Với những suy nghĩ, lời nói và hành động không tốt, cậu ta không xứng đáng được đối xử tốt như thế. Người anh đứng trước bức tranh ấy cũng giống như soi mình vào tâm hồn trong sáng và nhân ái của em gái để nhìn thấy rõ hơn những cái xấu của lòng tự ái, tự ti và đố kị.
Câu nói mà người anh muốn nói với mẹ ở cuối truyện: “Không phải con đầu. Đây là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy!“gợi cho em những suy nghĩ gì về
người anh ? Hãy thay lời người anh viết lại cảm nghĩ đó của chính mình bằng một đoạn văn ngắn ( từ 4-6 câu).
09:02
Nêu ý nghĩa của câu nói:" Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy."
Đoạn kết của truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Đoạn kết này cho thấy người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ở trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được ver đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của người em.
Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một sự giác ngộ lớn. Nhân vật người anh do đó giành được sự cảm tình của mọi người.
ý nghĩa là :
người anh cảm thấy có lỗi và xúc động trước bức tranh
của em , cũng đã thấy rất xấu hổ .
mik nghĩ là như vậy !!
chúc bn hok tốt !!
Đoạn kết của truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Đoạn kết này
cho thấy người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ở trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và
lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được ver đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của người em.
Nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một sự giác ngộ lớn.
:3
Đọc phần (5) và trả lời các câu hỏi:
a) Tại sao người anh “muốn khóc quá”?
b) Câu nói "Không phải con đâu. Đẩy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy!" cho em hiểu gì về người anh?
c) Điều gì đã tạo nên sự bất ngờ cho kết thúc truyện?
a. Người anh muốn khóc vì cậu cảm thấy ân hận trước những hành động của mình khi nhìn thấy bức tranh vẽ chính mình.
b. Câu nói "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy!" cho em hiểu rằng thực ra bản chất của người anh không xấu, người anh cảm nhận được tâm hồn và lòng nhân hậu của người em, nhận thấy tình cảm của em gái dành cho mình và từ đó thấy bản thân mình thấy xấu.
c. Điều bất ngờ chính là từ bức tranh của người em gái, về tình cảm của người em dành cho anh, và sự xấu hổ của người anh lúc này.