a) Đọc gợi ý sau và thực hiện yêu cầu ở dưới
Đọc các đoạn văn dưới đây và thực hiện yêu cầu ở dưới
a) Biển luôn thay đổi màu tuỳ theo sắc mây trời. Trời xanh thẳm, biển cũng thẳm xanh, như dâng cao lên, chắc nịch. Trời rải mây trắng nhạt, biển mơ màng dịu hơi sương. Trời âm u mây mưa, biển xám xịt, nặng nề. Trời ầm ầm dông gió, biển đục ngầu, giận dữ ... Như một con người biết buồn vui, biển lúc tẻ nhạt, lạnh lùng, lúc sôi nổi, hả hê, lúc đăm chiêu, gắt gỏng.
- Đoạn văn tả đặc điểm gì của biển?
- Đoạn văn tả màu sắc của biển thay đổi tùy theo sắc mây trời.
- Để tả đặc điểm đó, tác giả đã quan sát những gì và vào những thời điểm nào?
- Tác giả đã quan sát bầu trời và mặt biển vào những lúc khác nhau : khi bầu trời xanh thẳm, khi bầu trời rải mây trắng nhạt, khi bầu trời âm u, khi dông gió lạnh lùng, lúc sôi nổi, hả hê, lúc đăm chiêu, gắt gỏng.
- Gạch dưới những hình ảnh trong đoạn văn thể hiện những liên tưởng thú vị của tác giả khi quan sát biển.
Đọc các đoạn văn dưới đây và thực hiện yêu cầu ở dưới
b) Con kênh này có tên là kênh Mặt Trời. Nơi đây, suốt ngày, ánh nắng rừng rực đổ lửa xuống mặt đất. Bốn phía chân trời trống huếch trống hoác. Từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn không kiếm đâu ra một bóng cây để tránh nắng. Buổi sáng, con kênh còn phơn phớt màu đào, giữa trưa bỗng hoá ra một dòng thuỷ ngân cuồn cuộn loá mắt, rồi dần dần biến thành một con suối lửa lúc trời chiều. Có lẽ bởi vậy mà nó được gọi là kênh Mặt Trời.
- Con kênh được quan sát vào những thời điểm nào trong ngày?
- Con kênh được quan sát suốt ngày, từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn, buổi sáng, giữa trưa và lúc trời chiều.
- Tác giả nhận ra đặc điểm của con kênh chủ yếu bằng giác quan nào?
- Tác giả nhận ra đặc điểm của con kênh chủ yếu bằng thị giác, để thấy được màu sắc thay đổi của con kênh. Ngoài ra còn bằng xúc giác để thấy nắng nóng như đổ lửa.
- Gạch dưới những hình ảnh thể hiện sự liên tưởng của tác giả khi quan sát và miêu tả con kênh. Nêu tác dụng của những liên tưởng đó.
- Giúp người đọc hình dung được cái nắng dữ dội, làm cho cảnh vật hiện ra sinh động hơn, gây ấn tượng hơn với người đọc.
Em hãy đọc câu sai về lôgic diễn đạt sau rồi thực hiện yêu cầu nêu ở dưới từ câu hỏi.
Tôi bị ngã hai lần, một lần ở bậc thềm nhà và một lần vào năm 1998.
Yêu cầu:
Câu trên sai vì :
A. Bậc thềm và năm 1998 cùng một trường nghĩa.
B. Bậc thềm và năm 1998 không cùng một trường nghĩa.
PHẦN I : ĐỌC HIỂU (2,0 điểm)
Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
Lòng tự trọng là một trong những phẩm chất tốt đẹp nhất của Con Người. Đó là đức tính luôn luôn chú ý giữ gìn phẩm giá, nhân cách của mình, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào. Người có lòng tự trọng là người có đạo đức, có thiên lương, có tư tưởng nhân nghĩa, không bao giờ làm điều xấu, việc ác với đồng loại và môi trường thiên nhiên…Có thể nêu ra rất nhiều biểu hiện của lòng tự trọng: không tham tiền bạc, của cải bất chính; nhặt được của rơi, trả lại người mất; lỡ va quệt xe cộ vào người đi đường thì đỡ người ta dậy, hỏi han và xin lỗi, hoặc đưa vào bệnh viện; đi xe không lạng lách, đánh võng, vượt ẩu, thực hiện tốt văn hóa giao thông; ăn nói và trang phục lịch sự, khiêm nhường; cử chỉ đứng đắn, hiền hòa; sống gần người lưu manh, trộm cướp, côn đồ, nghiện hút, mà không nhiễm thói xấu; ở nơi xóm phố hoặc đến nơi công cộng thì tỏ ra ý tứ, biết giữ gìn cảnh quan, môi trường và bảo vệ của công... Và như vậy, người có lòng tự trọng phải biết xấu hổ khi lỡ xảy ra điều gì sai trái và có ý thức sửa chữa đến cùng.
(Lòng tự trọng, Báo mới, 22/2/2014)
Câu 1: Xác định câu nêu luận điểm của đoạn ? (0.5)
Câu 2 : Xác định vấn đề nghị luận của đoạn trích? (0.5)
Câu 3: Tác dụng của những dẫn chứng đó ? (1.0)
Phần II: Tập làm văn (8,0 điểm)
Hãy chứng minh tính đúng đắn của câu tục ngữ:
Uống nước nhớ nguồn
Đọc đoạn văn trong Tiếng Việt 5, tập một, trang 115 và thực hiện yêu cầu ở dưới
a) Phân biệt nghĩa các cụm từ: Khu dân cư : khu vực dành cho nhân dân ăn, ở, sinh hoạt. Khu sản xuất : khu vực làm việc của nhà máy, xí nghiệp. Khu bảo tồn thiên nhiên : khu vực trong đó các loài cây, con vật và cảnh quan thiên nhiên được bảo vệ, giữ gìn lâu dài.
Bài 1. Đọc ngữ liệu sau và thực hiện các yêu cầu nêu ở dưới:
“Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bên cạnh nhọc nhằn trôi đi.”
(Mẹ là tất cả - Lăng Kim Thanh)
Câu 1: Hãy nêu ý nghĩa của đoạn thơ trên.
Câu 2: Tìm từ láy có trong đoạn thơ và đặt một câu với từ láy đó.
Câu 3: Từ bài thơ trên, em hãy viết một đoạn văn khoảng 5 – 7 câu nêu cảm nhận của em về nụ cười của mẹ.
Câu 1 :
Ý nghĩa của đoạn thơ trên là tình cảm của người mẹ dành cho con.Trong mắt người con,mẹ giống như tia nắng ban mai,sưởi ấm người con trong đêm dài giá băng.Nhọc nhằn cũng trôi đi khi có mẹ.
Câu 2
Từ láy trong đoạn thơ là : Nhọc nhằn
Đặt câu : (ví dụ) Công việc này rất nhọc nhằn
Câu 3 : (Tham khảo ạ)
Nụ cười của mẹ đối với em giống như một tia nắng ban mai,giúp em có động lực khi làm sai bài tập.Nụ cười của mẹ vui khi thấy em được điểm cao,nhưng khi em được điểm khá,mẹ cũng nở một nụ cười cảm thông,an ủi.Nụ cười của mẹ luôn là nguồn động lực của em để em luôn cố gắng,luôn cố vươn lên trong học tập.Em yêu lắm,nụ cười của mẹ !
Em hãy đọc câu sai về lôgic diễn đạt sau rồi thực hiện yêu cầu nêu ở dưới từ câu hỏi.
Tôi bị ngã hai lần, một lần ở bậc thềm nhà và một lần vào năm 1998.
Yêu cầu:
Trong số các câu sau câu nào đã chữa đúng ?
A. Tôi bị ngã hai lần, một lần ở bậc thềm nhà và một lần do bị ốm.
B. Tôi bị ngã hai lần, một lần ở bậc thềm nhà và một lần đi xe đạp.
C. Tôi bị ngã hai lần, một lần dự thi điền kinh và một lần ở bậc thềm nhà.
D. Tôi bị ngã hai lần, một lần ở bậc thềm nhà và một lần ở cầu ao.
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: “Phép mầu” kì diệu của văn học.
đọc đoạn văn sau và thực hiện yêu cầu ở dưới:
Hồi chx vào nghề....cháu tự nói vs cháu thế đấy.
(lặng lẽ sa pa, Nguyễn Thành Long)
c1: nhân vật" bác" được nhắc tới trong đoạn văn trên là ai?
c2: đoạn văn trên là ngôn ngữ đối thoại hay độc thoại của nhân vật ? Chỉ ra những giấu hiệu giúp e nhân biết được hình thức ngôn ngữ đó.
C1: Ông họa sĩ
C2: Đối thoại. Dấu hiệu: dấu gạch ngang đánh dấu lời nói của nhân vật, thường dùng trong đoạn đối thoại