Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Bùi Thị An Khánh
Xem chi tiết
Hàn Tử Băng
17 tháng 11 2017 lúc 12:28

Ngày 20-11 vừa qua, trường em lại tổ chức buổi biểu diễn văn nghệ mừng ngày nhà giáo Việt Nam. Hôm ấy đúng 7 giờ 30 phút học sinh toàn trường đã có mặt đông đủ. Các cô giáo thì mặc áo dài truyền thống Việt Nam. Còn các bạn học sinh mặc bộ đồng phục trông thật dễ thương. Đầu tiên thầy Hiệu trưởng lên phát biểu khai mạc. Tiếp theo là những tiết mục văn nghệ đặc sắc: múa, hát, kể chuyện, đọc thơ và đàn vi-ô-lông. Tiết mục đàn vi-ô-lông của bạn Lân lớp em là hay nhất. Bạn chơi bài " Lời thầy cô " . Tiếng đàn nổi lên, lúc trầm lúc bổng cả trường em im lặng lắng nghe như bị thôi miên. Tiếng đàn vừa dứt những tràng vỗ tay vang lên. Có những anh lớp năm còn đứng dậy hô to:”Chơi nữa đi! Chơi nữa đi!”

Em vui lắm, em mong nhà trường tổ chức nhiều buổi biểu diễn như thế này nữa để chúng em có cơ hội thể hiện tài năng nghệ thuật của mình Và nhân ngày Nhà giáo Việt Nam sẽ luôn vui vẻ , hạnh phúc bên gia đình , thành công trong mọi lĩnh vực của cuộc sống !

^^

Học tốt nha !

dam quang tuan anh
16 tháng 11 2017 lúc 21:41

Ngày 20-11 vừa rồi, trường em có cuộc biểu diễn văn nghệ ngắn ngủi nhưng để lại ấn tượng sâu đậm trong tình cảm chúng em.

Buổi sáng mùa thu trời trong mà mát. Dưới vòm cây cổ thụ nổi lên hàng khẩu hiệu trên nền vải căng ngay cổng trường. "Nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam". 

Từng lớp học sinh tập hợp ngồi ngay ngắn trước sân khấu ngoài trời của nhà trường, áo quần nhiều màu khăn quàng đỏ tươi thắm. Trên các dãy ghế kề hai bên sân khấu, các thầy, cô trong trường ngồi tề chỉnh trong những bộ áo dài dân tộc hoặc comple lịch sự. Cô Hiệu trưởng ngồi bên vị đại diện Hội cha mẹ học sinh. Thiếu tá Phan An, đại diện đơn vị bộ đội kết nghĩa, cũng có mặt.

Buổi lễ long trọng kỉ niệm ngày truyền thống của Nhà giáo Việt Nam vừa kết thúc. Các lớp nô nức chuẩn bị các tiết mục văn nghệ để biểu hiện tấm lòng yêu kính của mình đối với các thầy giáo cô giáo.

Bạn Thanh, Liên đội trưởng, trong vai người dẫn chương trình vừa xuất hiện, toàn trường vang lên một tràng vỗ tay, sau đó toàn thể im lặng lắng nghe chương trình biểu diễn.

Tiết mục đầu tiên là tốp ca của các bạn nữ 8B với bài hát “Bụi phấn" rất được chúng em ưa chuộng. Trong bộ váy nhẹ nhàng, tha thướt, nãm bạn 6B nom cao hẳn lên: "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy…"

Tốp ca lớp 6E biểu diễn bài "Bài học đầu tiên". Những học sinh cuối cấp chững chạc, giọng bắt đầu vỡ, cất lên tiếng ca như lời tổng kết, lời hứa: "Bài học đầu tiên có bóng hình núi sông, yêu thương những cánh đồng, nối tiếp đường cha ông…

Tiếp đến các "nhà thơ", lớp 6 lên đọc thơ trên báo tường của mình vừa làm để chào mừng ngày 20-11. Những lời thơ mộc mạc, còn vụng về, nhưng chân thành khiến các thầy cô cảm động. Các em học sinh lớp 6A biểu diễn điệu múa bướm, hẳn là điệu múa các em đã học và biểu diễn từ cấp I mang lên. Những đôi cánh ngây thơ vẫy vẫy nhịp nhàng dưới ánh nắng cho ta cảm tưởng một tuổi thơ đang lớn lên dưới bầu trời trong lành.

Trời đã trưa, kim đồng hồ đã chỉ 11h30. Buổi biểu diễn văn nghệ kết thúc.

Nhìn các bạn học sinh tươi vui bước ra cổng trường tỏa đi các ngã, em nghĩ rằng, sau tình cảm gia đình ruột thịt, tình thầy trò là một tình cảm sâu nặng giúp cho chúng em tin tưởng vào những điều tốt đẹp của xã hội, nâng đỡ chúng em trưởng thành.



Read more: http://taplamvan.edu.vn/ke-lai-mot-buoi-dien-van-nghe-cua-hoc-sinh-truong-em-chao-mung-ngay-nha-giao-viet-nam-20-11/#ixzz4ybchV0cI

Làm Người Iu Em Nhé BaBy
16 tháng 11 2017 lúc 21:41

Ngày 20-11 vừa rồi, trường em có cuộc biểu diễn văn nghệ ngắn ngủi nhưng để lại ấn tượng sâu đậm trong tình cảm chúng em.

Buổi sáng mùa thu trời trong mà mát. Dưới vòm cây cổ thụ nổi lên hàng khẩu hiệu trên nền vải căng ngay cổng trường. "Nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam". 

Từng lớp học sinh tập hợp ngồi ngay ngắn trước sân khấu ngoài trời của nhà trường, áo quần nhiều màu khăn quàng đỏ tươi thắm. Trên các dãy ghế kề hai bên sân khấu, các thầy, cô trong trường ngồi tề chỉnh trong những bộ áo dài dân tộc hoặc comple lịch sự. Cô Hiệu trưởng ngồi bên vị đại diện Hội cha mẹ học sinh. Thiếu tá Phan An, đại diện đơn vị bộ đội kết nghĩa, cũng có mặt.

Buổi lễ long trọng kỉ niệm ngày truyền thống của Nhà giáo Việt Nam vừa kết thúc. Các lớp nô nức chuẩn bị các tiết mục văn nghệ để biểu hiện tấm lòng yêu kính của mình đối với các thầy giáo cô giáo.

Bạn Thanh, Liên đội trưởng, trong vai người dẫn chương trình vừa xuất hiện, toàn trường vang lên một tràng vỗ tay, sau đó toàn thể im lặng lắng nghe chương trình biểu diễn.
 

Tiết mục đầu tiên là tốp ca của các bạn nữ 8B với bài hát “Bụi phấn" rất được chúng em ưa chuộng. Trong bộ váy nhẹ nhàng, tha thướt, nãm bạn 6B nom cao hẳn lên: "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy…"

Tốp ca lớp 6E biểu diễn bài "Bài học đầu tiên". Những học sinh cuối cấp chững chạc, giọng bắt đầu vỡ, cất lên tiếng ca như lời tổng kết, lời hứa: "Bài học đầu tiên có bóng hình núi sông, yêu thương những cánh đồng, nối tiếp đường cha ông…

Tiếp đến các "nhà thơ", lớp 6 lên đọc thơ trên báo tường của mình vừa làm để chào mừng ngày 20-11. Những lời thơ mộc mạc, còn vụng về, nhưng chân thành khiến các thầy cô cảm động. Các em học sinh lớp 6A biểu diễn điệu múa bướm, hẳn là điệu múa các em đã học và biểu diễn từ cấp I mang lên. Những đôi cánh ngây thơ vẫy vẫy nhịp nhàng dưới ánh nắng cho ta cảm tưởng một tuổi thơ đang lớn lên dưới bầu trời trong lành.

Trời đã trưa, kim đồng hồ đã chỉ 11h30. Buổi biểu diễn văn nghệ kết thúc.

Nhìn các bạn học sinh tươi vui bước ra cổng trường tỏa đi các ngã, em nghĩ rằng, sau tình cảm gia đình ruột thịt, tình thầy trò là một tình cảm sâu nặng giúp cho chúng em tin tưởng vào những điều tốt đẹp của xã hội, nâng đỡ chúng em trưởng thành.

datcoder
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
14 tháng 10 2023 lúc 23:33

1.

Học sinh có thể dựa vào những gợi ý sau:

a. Lễ kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 của trường em được tổ chức tại trường, vào ngày 20/11 hàng năm.

b. Buổi lễ kỉ niệm sẽ có các sự kiện như: văn nghệ chào mừng, tri ân thầy cô, giao lưu và chụp ảnh kỷ niệm.

c. Em ấn tượng với sự kiện tri ân thầy cô giáo nhất, vì đây là dịp để các em học sinh có cơ hội bày tỏ lòng biết ơn, tri ân đến các thầy cô đã dành cả tuổi thanh xuân để dạy dỗ và giúp đỡ mình.
2. 

1. Mở bài: Dẫn dắt, giới thiệu về ngày Nhà giáo Việt Nam

Gợi ý: Ngày Nhà giáo Việt Nam - 20 tháng 11 là một dịp lễ lớn thầy cô giáo. Và em vẫn còn nhớ mãi về buổi lễ kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam đầu tiên dưới mái trường Trung học cơ sở.

2. Thân bài:

a. Trước buổi lễ

- Thời gian, địa điểm: Buổi lễ mít tinh thường được tổ chức vào buổi sáng tại khu vực sân trường.

- Em thức dậy thật sớm, ăn mặc gọn gàng và đến trường dự lễ mít tinh kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam.

- Khung cảnh ngôi trường:

+ Sân trường rất sạch sẽ.

+ Những hàng ghế được xếp ngay ngắn.

+ Ở phía trên khu vực sân khấu treo một tấm băng rôn màu xanh có dòng chữ: “LỄ KỶ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20 - 11”.

- Thầy, cô giáo ăn mặc trang trọng, lịch sự:

+ Các thầy mặc quần âu, áo sơ mi.

+ Còn các cô giáo thì mặc áo dài.

b. Trong buổi lễ

Mở đầu là những tiết mục văn nghệ như “Bụi phấn”, “Người thầy”...

- Sự việc gây cho em nhiều ấn tượng nhất: Trong buổi biểu diễn văn nghệ có rất nhiều tiết mục đặc sắc, trong đó em thích nhất là tiết mục Thầy bói xem voi. Tiết mục minh họa lại truyện ngụ ngôn "Thầy bói xem voi" do các bạn học sinh lớp 3A biểu diễn. Cả sân trường được một phen cười no bụng.

- Lễ chào cờ diễn ra trang nghiêm.

- Thầy hiệu trưởng đã gửi lời tri ân đến các thầy cô giáo.

- Đại diện cho học sinh toàn trường phát biểu lời tri ân.

c. Kết thúc buổi lễ

- Buổi lễ kết thúc trong niềm hân hoan, phấn khởi của thầy và trò.

- Nhiều học sinh cũ về thăm lại thầy cô - những người có công ơn dạy dỗ họ nên người.

- Sau buổi lễ, chúng em đã đến gặp và gửi tặng thầy cô những bó hoa tươi thắm.

3. Kết bài: Khẳng định giá trị của ngày Nhà giáo Việt Nam (20 tháng 11).

Gợi ý: Một ngày lễ thật ý nghĩa để tôn vinh thầy cô - những người lái đò thầm lặng đã đưa biết bao chuyến đò đến bờ của thành công.

Nguyễn Ngọc Phương Vy
Xem chi tiết
_MinhTrangg
Xem chi tiết
vuthanhthuy
29 tháng 4 2020 lúc 9:43

1010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011101010101010101010101010101010101010101011010100101010101010010101010010101010010101010010101011010100111010101010101010101010101010101010101010110101001010101010100101010100101010100101010100101010110101001110101010101010101010101010101010101010101101010010101010101001010101001010101001010101001010101101010011

Khách vãng lai đã xóa
Ngô Thục Anh
8 tháng 5 2020 lúc 16:41

buổi biểu diễn văn nghệ chào mừng ngày 20 - 11 diễn ra tại sân trường em thật vui và đầy ý nghĩa . sáng hôm ấy, sân trường đông nghịt người , thầy cô và những bạn học sinh mặc quần áo thật đẹp . mở đầu chương chình chúng em sẽ hát quốc ca , rồi đến các tiết mục biểu diễn văn nghệ . lớp em cũng tham gia , những tiết mục hay sẽ được những tràng pháo tay thật nhiệt tình . em thíc nhất là tiết mục của lớp 3b , có bạn hà , ở đó bạn múa thật dẻo đôi bàn tay của bạn uyển chuyển như một vũ công nhí chuyên nghiệp . buổi biểu diễn kết thúc, mọi người ra về . về đến nhà em khoe với bà đó là buổi biểu diễn hay nhất mà em từng được tham gia .                                                                                                                                                                                                  nuế ko hay các cậu thông cảm vì tớ chỉ viết được thế thôi . 

Khách vãng lai đã xóa
Sushi
9 tháng 5 2020 lúc 17:27

Buổi biểu diễn văn nghệ 20-11 năm em học lớp 3 là một buổi biểu diễn đáng nhớ nhất . Hôm đó các bạn ở khu lẻ cũng có mặt khiến cho sân trường trở nên nhộn nhịp và đông đúc . Tiết mục đầu tiên chúng em được nghe các anh chị lớp 5 hát quốc ca , tiếp đến là tiết mục múa của các bạn lớp 3c ở khu lẻ , sau đó đến tiết mục của lớp 3b và 3a tiết mục đó em là người múa chính của bài múa đó.Rồi đến các anh chị lớp 5 biểu diễn múa bài Việt Nam ơi. Sau đó chúng em thi nhảy dây , kéo co , đá cầu, chống nặng và trả lời câu hỏi về an toàn giao thông và về câu đố . Em thích nhất là tiết mục kéo co vì hai khối lớp 5 các anh chị kéo nhau có khi tượt tay ngã xuống đất khiến cho chúng em cười rất nhiều .Em rất thích buổi chào mừng 20-11 của năm 2019

Mình chỉ viết được vậy thôi thông cảm nhé    

                    Người viết bài       

                         Ly

           Nguyễn Phương Ly

Chúc bạn học tốt

Hok tốt

      

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thái Bình
Xem chi tiết
Nguyễn Hòa Bình
29 tháng 1 2016 lúc 15:34

Bài viết

Năm nay được lên lớp 6, lần đầu tiên tôi được tham dự lễ kỉ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11. Suốt buổi tối hôm trước, tôi bắt mẹ chọn cho tôi một bộ quần áo đẹp nhất, mẹ tôi còn chu đáo ra chợ mua cho tôi một bó hoa thật đẹp để ngày mai tôi đem tặng cô giáo chủ nhiệm.

Buổi sáng hôm sau, tôi ngủ dậy sớm hơn mọi ngày, ăn sáng và mặc quần áo đẹp, trong lòng tôi vô cùng hồi hộp. Trước khi ra khỏi cổng tôi không quên ôm bó hoa tươi mà mẹ đã chuẩn bị sẵn từ tối hôm qua. Tôi tin rằng cô giáo sẽ rất thích bó hoa này.

Đến cổng trường, tôi thấy bạn nào cũng ăn mặc rất đẹp và trên tay các bạn cũng ôm một bó hoa như tôi. Trông trường tôi lúc này như một vườn hoa với đủ màu sắc rực rỡ. Tôi nhìn lên hai bên cổng trường, thật bất ngờ bởi màu đỏ rực của những lá cờ, trong sân trường phía lễ đài đã được trang trí hết sức đẹp mắt, trên chiếc phông màu xanh nổi bật lên hàng chữ: Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, phía dưới có một chiếc bàn trải khăn đỏ và trên đó có một lẵng hoa to cũng có dòng chữ Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11.

Tôi cùng các bạn tung tăng bước vào sân trường, chúng tôi ồ lên vui thích khi thấy các thầy cô hôm nay đẹp một cách lạ thường, cô nào cũng mặc chiếc áo dài thướt tha, đủ màu sắc. Trên khuôn mặt của các cô đều được trang điểm nhẹ nhàng nên cô nào trông cô cũng xinh tươi. Còn các thầy thì trang trọng trong bộ comle. Tôi thấy yêu tất cả các thầy cô. Đang mải ngắm mọi người bỗng một hồi trống vang lên:

- Tùng! Tùng! Tùng!...

Các bạn học sinh từ các nơi ùa ra trước khán đài, nhanh chóng tập trung về lớp mình. Chỉ một loáng sau, tất cả đã xếp thành hàng lối trật tự đâu vào đấy. Chẳng ai bảo ai các bạn đều im lặng chờ hiệu lệnh của thầy tổng phụ trách.

Sau màn chào cờ và hát quốc ca, thầy hiệu trưởng ra đọc lời diễn văn trang trọng, sau đó thầy còn đọc một bài phát biểu dài về truyền thống và ý nghĩa của ngày nhà giáo Việt Nam. Tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe, mấy bạn mọi ngày vẫn hay nghịch trong giờ chào cờ hôm nay cũng im thin thít nghe thầy hiệu trưởng nói. Qua những lời thầy, tôi thấy hiểu hơn về ngày 20 - 11 này.

Sau đó là đến màn văn nghệ, để có những tiết mục này các bạn và các anh chị đã tập luyện từ mấy tuần trước. Các chị hát rất hay và truyền cảm những bài hát ca ngợi thầy cô, những người đã dìu dắt chúng tôi nên người.

Sau mỗi tiết mục ấy cả trường lại rộn lên tiếng vỗ tay. Tiết mục văn nghệ tạm dừng, thầy hiệu trưởng cho phép chúng tôi được đem hoa lên tặng các thầy cô. Thế là tất cả mọi người ùa lên khán đài tặng các thầy cô những bó hoa tươi thắm nhất. Tôi cũng cố gắng len vào giữa để tặng hoa cho cô giáo chủ nhiệm của mình. Lúc đến gần cô, tôi bỗng thấy hồi hộp khác hẳn mọi ngày. Cô nhìn tôi âu yếm và khen bó hoa của tôi đẹp quá. Tôi vui sướng chạy về chỗ của mình. Bạn nào bạn đấy cũng hớn hở như tôi, cả sân trường náo nhiệt đầy tiếng nói cười rộn rã.

 Sau tiết mục tặng hoa, cô giáo Thanh, một cô giáo dạy văn rất hay, đại diện cho các thầy cô lên phát biểu cảm tưởng. Hôm nay trông cô xinh đẹp khác hẳn mọi ngày, cô mặc chiếc áo dài đỏ, khuôn mặt cô rạng rỡ, cô chỉ nói rất ngắn gọn vài lời nhưng vô cùng xúc động, sâu lắng.

Sau lời phát biểu của cô Thanh là đến bác hội trưởng hội phụ huynh, trong lời phát biểu bác nhắc nhiều đến công lao của các thầy cô với học trò, chúng tôi nghe mà cảm thấy vô cùng xúc động, hoà với không khí ấy chị Linh - học sinh lớp 9 cũng đại diện cho học sinh nói lời cảm ơn đến công lao dạy dỗ của các thầy cô giáo.

Sau buổi lễ các bạn còn ùa đến chụp ảnh với các thầy cô giáo, lớp tôi ai cũng muốn được đứng gần cô giáo chủ nhiệm nên tranh giành, trêu nhau í ới. Cô giáo tươi cười đứng giữa lũ nhóc chúng tôi. Đến gần trưa buổi lễ mới kết thúc, mọi người ra về lòng phơi phới. Tôi tự hứa với lòng mình là sẽ cố gắng học tốt hơn để không phụ lòng các thầy cô. Và đó sẽ là buổi kỉ niệm ngày nhà giáo Việt Nam đáng nhớ nhất của tôi.

Tran Van Dat
29 tháng 1 2016 lúc 17:37

Năm nay được lên lớp 6, lần đầu tiên tôi được tham dự lễ kỉ niệm Ngày Nhà 
giáo Việt Nam 20 - 11. Suốt buổi tối hôm trước, tôi bắt mẹ chọn cho tôi một bộ 
quần áo đẹp nhất, mẹ tôi còn chu đáo ra chợ mua cho tôi một bó hoa thật đẹp để 
ngày mai tôi đem tặng cô giáo chủ nhiệm. 
Buổi sáng hôm sau, tôi ngủ dậy sớm hơn mọi ngày, ăn sáng và mặc quần áo 
đẹp, trong lòng tôi vô cùng hồi hộp. Trước khi ra khỏi cổng tôi không quên ôm bó 
hoa tươi mà mẹ đã chuẩn bị sẵn từ tối hôm qua. Tôi tin rằng cô giáo sẽ rất thích bó 
hoa này. 
Đến cổng trường, tôi thấy bạn nào cũng ăn mặc rất đẹp và trên tay các bạn 
cũng ôm một bó hoa như tôi. Trông trường tôi lúc này như một vườn hoa với đủ 
màu sắc rực rỡ. Tôi nhìn lên hai bên cổng trường, thật bất ngờ bởi màu đỏ rực của 
những lá cờ, trong sân trường phía lễ đài đã được trang trí hết sức đẹp mắt, trên 
chiếc phông màu xanh nổi bật lên hàng chữ: Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 
20-11, phía dưới có một chiếc bàn trải khăn đỏ và trên đó có một lẵng hoa to cũng 
có dòng chữ Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11. 
Tôi cùng các bạn tung tăng bước vào sân trường, chúng tôi ồ lên vui thích khi 
thấy các thầy cô hôm nay đẹp một cách lạ thường, cô nào cũng mặc chiếc áo dài 
thướt tha, đủ màu sắc. Trên khuôn mặt của các cô đều được trang điểm nhẹ nhàng 
nên cô nào trông cô cũng xinh tươi. Còn các thầy thì trang trọng trong bộ comle. 
Tôi thấy yêu tất cả các thầy cô. Đang mải ngắm mọi người bỗng một hồi trống 
vang lên: 
- Tùng! Tùng! Tùng!... 
Các bạn học sinh từ các nơi ùa ra trước khán đài, nhanh chóng tập trung về lớp 
mình. Chỉ một loáng sau, tất cả đã xếp thành hàng lối trật tự đâu vào đấy. Chẳng ai 
bảo ai các bạn đều im lặng chờ hiệu lệnh của thầy tổng phụ trách. 
Sau màn chào cờ và hát quốc ca, thầy hiệu trưởng ra đọc lời diễn văn trang 
trọng, sau đó thầy còn đọc một bài phát biểu dài về truyền thống và ý nghĩa của 
ngày nhà giáo Việt Nam. Tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe, mấy bạn mọi 
ngày vẫn hay nghịch trong giờ chào cờ hôm nay cũng im thin thít nghe thầy hiệu 
trưởng nói. Qua những lời thầy, tôi thấy hiểu hơn về ngày 20 - 11 này. 
Sau đó là đến màn văn nghệ, để có những tiết mục này các bạn và các anh chị 
đã tập luyện từ mấy tuần trước. Các chị hát rất hay và truyền cảm những bài hát ca 
ngợi thầy cô, những người đã dìu dắt chúng tôi nên người. 
Sau mỗi tiết mục ấy cả trường lại rộn lên tiếng vỗ tay. Tiết mục văn nghệ tạm 
dừng, thầy hiệu trưởng cho phép chúng tôi được đem hoa lên tặng các thầy cô. Thế 
là tất cả mọi người ùa lên khán đài tặng các thầy cô những bó hoa tươi thắm nhất. 
Tôi cũng cố gắng len vào giữa để tặng hoa cho cô giáo chủ nhiệm của mình. Lúc 
đến gần cô, tôi bỗng thấy hồi hộp khác hẳn mọi ngày. Cô nhìn tôi âu yếm và khen 
bó hoa của tôi đẹp quá. Tôi vui sướng chạy về chỗ của mình. Bạn nào bạn đấy 
cũng hớn hở như tôi, cả sân trường náo nhiệt đầy tiếng nói cười rộn rã. 
Sau tiết mục tặng hoa, cô giáo Thanh, một cô giáo dạy văn rất hay, đại diện cho 
các thầy cô lên phát biểu cảm tưởng. Hôm nay trông cô xinh đẹp khác hẳn mọi 
ngày, cô mặc chiếc áo dài đỏ, khuôn mặt cô rạng rỡ, cô chỉ nói rất ngắn gọn vài lời 
nhưng vô cùng xúc động, sâu lắng. 
Sau lời phát biểu của cô Thanh là đến bác hội trưởng hội phụ huynh, trong lời 
phát biểu bác nhắc nhiều đến công lao của các thầy cô với học trò, chúng tôi nghe 
mà cảm thấy vô cùng xúc động, hoà với không khí ấy chị Linh - học sinh lớp 9 
cũng đại diện cho học sinh nói lời cảm ơn đến công lao dạy dỗ của các thầy cô 
giáo. 
Sau buổi lễ các bạn còn ùa đến chụp ảnh với các thầy cô giáo, lớp tôi ai cũng 
muốn được đứng gần cô giáo chủ nhiệm nên tranh giành, trêu nhau í ới. Cô giáo 
tươi cười đứng giữa lũ nhóc chúng tôi. 
Đến gần trưa buổi lễ mới kết thúc, mọi người ra về lòng phơi phới. Tôi tự hứa với 
lòng mình là sẽ cố gắng học tốt hơn để không phụ lòng các thầy cô. Và đó sẽ là 
buổi kỉ niệm ngày nhà giáo Việt Nam đáng nhớ nhất của tô

Nguyễn Thu Hà
Xem chi tiết
Eun Ki Song
2 tháng 11 2016 lúc 20:43

Bn tham khảo nhé!!!!


Từ xưa, ca dao đã có câu:

Muốn sang thì bắc cầu kiều
 

Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.
 

Được coi trọng như vậy bởi người thầy luôn tượng trưng cho những gì chuẩn mực, đạo lý và người thầy còn có sứ mệnh cao quý là truyền đạo lý cho mọi người, nhất là cho các thế hệ học trò của mình, giúp họ trở nên người có học vấn, có nhân cách tốt đẹp, có năng lực giúp ích cho đời, cho dân, cho nước.
 

Bác Hồ đã từng nói: “Người thầy giáo tốt – thầy giáo xứng đáng là thầy giáo – là người vẻ vang nhất. Dù là tên tuổi không đăng trên báo, không được thưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt là những anh hùng vô danh. Đây là một điều rất vẻ vang”.
 

 

Nhà giáo được vinh danh là “Kỹ sư tâm hồn”, nghề dạy học được vinh danh là “Nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý”. Ngày nay, có biết bao nhà giáo nhân dân, nhà giáo ưu tú và hàng triệu giáo viên khác – những người đang mang tâm huyết, trí tuệ, không quản khó khăn, gian khổ, cống hiến cho sự nghiệp “trồng người”. Những người thầy ấy luôn được coi trọng. Tôn vinh người thầy đã trở thành đạo lý, thành tình cảm tự nhiên của mỗi người chúng ta.
 

Mỗi năm, khi sắp đến ngày 20-11 lòng chúng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả, những mong nhớ, nuối tiếc về thời đi học đã qua, những kỷ niệm về thầy cô và những người bạn học đã mãi mãi đi xa để giữ lấy bình yên cho Tổ Quốc. Ngày 20-11 là ngày ân tình, thầy cô giáo chúng tôi đón nhận tình cảm của toàn xã hội, tình cảm chân thành của học trò làm chúng tôi thật sự xúc động, thấy ấm lòng hơn khi nhìn những ánh mắt trong sáng, những câu nói, nụ cười thân thương, sự quan tâm lo lắng của các em làm chúng tôi quên đi bao mệt mỏi của bộn bề công việc, những lo toan trong cuộc sống hàng ngày.
 

Ngày nay, chúng ta đang sống, làm việc trong những điều kiện thuận lợi hơn trước, song cũng rất nhiều thách thức đang đặt ra cho các nhà giáo như: vấn đề đổi mới căn bản nền giáo dục đại học Việt Nam, nâng cao chất lượng đào tạo nguồn nhân lực trong hội nhập, đào tạo theo nhu cầu xã hội... Hơn ai hết, với vai trò là người thầy “Thay Đảng rèn người”, chúng tôi ý thức được trách nhiệm của mình phải bồi dưỡng tri thức, làm chủ công nghệ, khắc phục những khó khăn bằng sức lực, trí tuệ và lòng yêu nghề. Điều đó đòi hỏi mỗi nhà giáo phải có bản lĩnh, vừa giữ được phẩm chất tốt đẹp của nghề nghiệp cao quý vừa đáp ứng được nhu cầu ngày càng cao về tri thức, về kiến thức chuyên môn, về nghiệp vụ sư phạm sao cho phù hợp.
 

Những thành tựu mà trường Đại học Hà Tĩnh đã đạt được, cho đến nay đã ghi đậm dấu ấn, công lao của bao nhà giáo. Trường của chúng ta đã và đang phát triển mạnh mẽ, cơ sở vật chất ngày càng khang trang, đội ngũ gần 300 cán bộ, giảng viên, và hơn 9.000 HSSV của cả trường với tâm huyết, năng lực, ý thức trách nhiệm và tinh thần nỗ lực đang là chủ thể, là lực lượng to lớn tạo ra sự chuyển biến phát triển của nền giáo dục nước nhà.
 

Mỗi ngày đi qua, trên gương mặt của mỗi thầy cô, hằn sâu bao nhọc nhằn, bao vất vả của đời thường, nhưng chỉ có ánh mắt vẫn sáng lên một niềm tin, một tình yêu đối với nghề vô bờ bến. Chúng tôi là những cán bộ, giảng viên của trường Đại học Hà Tĩnh, xin hứa sẽ tiếp tục thắp sáng niềm tin ấy, thắp sáng lý tưởng cao quý mà các thế hệ thầy cô đã giữ gìn; sẽ tiếp tục kế thừa và phát huy những thành quả đã đạt được, nỗ lực vượt khó, sáng tạo để hoàn thành tốt nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và nhân dân giao phó, góp sức đào tạo thế hệ trẻ có phẩm chất, có năng lực, có khát vọng để tiếp bước cha anh dựng xây đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh.
 

Nhân ngày 20/11, xin trân trọng gửi tới các thầy, cô giáo, những lời chúc tốt đẹp, những bó hoa tươi thắm nhất! Hướng về các thầy, các cô với tấm lòng thành kính, những học trò hôm qua và những học trò hôm nay đã, đang và sẽ luôn khắc ghi trong lòng đạo lý: Uống nước nhớ nguồn, tôn sư trọng đạo.
 

Chúng ta yêu nghề giáo và trọn đời thủy chung, son sắt với nghề:
 

"Viên phấn trắng hướng cuộc đời bay bổng
 

Mực đỏ chấm bài là máu chảy từ tim".
 

Phạm Bình Minh
20 tháng 11 2017 lúc 19:43

Tôn sư trọng đạo là truyền thống nhân văn tốt đẹp của dân tộc ta từ ngàn đời xưa đến nay. Truyền thống ấy thể hiện rõ nét nhất trong ngày 20/11 hằng năm - là ngày Hiến chương các nhà giáo Việt Nam. Tình cảm thầy trò thân thiết, gắn bó, mang nặng nghĩa tình được ghi lại qua những bài thơ, bài ca thật giàu hình ảnh và xúc động. Nhưng có lẽ chân thành mộc mạc, tự nhiên nhất vẫn là những bài văn của chính các em học sinh viết về thầy cô.

Dưới đây là một số bài văn hay đã từng đạt giải trong những cuộc thi cảm nhận về thầy, cô giáo nhân dịp 20/11.

Thầy cô dạy dỗ em nên người

Tác giả: Vũ Nguyễn

Bài văn là những kỉ niệm rất sống động của cậu học trò đã từng nghịch ngợm, quậy phá làm phiền lòng thầy cô. Nhưng bằng tất cả yêu thương, ân cần; thầy cô đã khiến cậu tâm phục, khẩu phục. Những tình cảm của cậu với thầy cô trong ngày 20-11 mỗi năm mỗi khác, nhưng càng trưởng thành, cậu càng hiểu rằng dù thế nào đi chăng nữa, tất cả thầy cô luôn mong muốn dành cho học trò của mình những điều tốt đẹp nhất. Không có thầy cô, cậu không thể thành công như ngày hôm nay. Vì vậy, thay vì gửi những tin nhắn chúc mừng ngắn ngủi, hãy thể hiện tình cảm với thầy cô thật chân thành và thiết thực nhất.

Cứ mỗi lần tháng 11 ùa về, đến cái ngày mà cả một năm mới có một lần để nhắc học trò nhớ về thầy cô của mình, nhắc đến ngày Nhà Giáo Việt Nam thì mọi ký ức của thời học sinh lại ùa về. Nhớ những lời căn dặn, những cái vỗ vai, hay cả những lời răn đe nghiêm khắc của thầy cô khi học trò mắc phải lỗi.

Thầy cô là người luôn dành tất cả mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm mình phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có.

Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi bao trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học sinh bị bắt nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy.

Thầy cô là người đã dạy con nét chữ đầu tiên để rồi sau này, khi con lớn hơn một chút, con mới hiểu sự ân cần của cô, khi cầm tay con uốn từng nét chữ không chỉ đơn thuần là dạy con biết viết, mà nết người của con cũng bắt đầu từ những nét chữ A,B,C. Là người mà phải thức cả đêm để viết lại và cảm nhận bài văn thầy phê “cảm nhận còn hời hợt” bằng tất cả tình cảm, vốn sống của mình. Tất cả những gì thầy cô làm là chỉ mong học sinh của mình sẽ tốt hơn, trưởng thành hơn.

Nhớ ngày 20/11 năm xưa chắc ai cũng trải qua cái thời mà đòi mẹ phải mua quà để đi tặng thầy cô cho bằng được nhưng nỗi khổ là không dám đi một mình, lần nào cũng phải mẹ kè kè đi ,lúc đó nhỏ có biết nói gì đâu thấy bạn đi mình cũng đi cho bằng được. Quà 20/11 lúc xưa cũng chỉ là dầu gội, bột ngọt, sữa hay cuốn sổ và cái bút, nhà có điều kiện hơn thì xấp vải cho thầy cô may đồ để đi dạy. Lớn lên chút thì đã biết đường đi mua quà cho thầy cô, nhưng đến lúc tặng thì run cầm cập, gặp thầy cô ở trường suốt không sao cả nhưng mà gặp riêng thầy cô thì không dám đến. Nhớ lúc đi tặng quà thì vừa vào phòng, thấy thầy cô là tặng cho thầy cô rồi nói một câu ngắn gọn: "Mừng Cô (Thầy) 20 tháng 11" rồi chạy cái vèo ra ngoài, để thầy cô phải chạy ra gọi học trò quay trở lại ngồi chơi, nhưng cũng chỉ ngồi được 5 phút rồi "Cô (Thầy) cho em xin phép". Đến hôm sau vẫn còn không dám gặp thầy cô.

Lớn lên rồi học cấp 3, ngày 20/11 được xem như là một ngày học nhẹ nhõm của học sinh thì phải - theo tôi nghĩ như thế. Vì ngày 20/11 thường thì thầy cô khuyến mãi không dò bài, học sinh cũng không phải thấp thỏm vì cái giờ dò bài như thường ngày. Đôi khi thì còn được nói chuyện phiếm và nghỉ học luôn môn đó, thường thì lớp trường đại diện lớp tặng hoa cho thầy cô rồi thôi, xong cái ngày 20/11.

Nhưng cái ngày 20/11 không phải thầy cô vui vì được nhận hoa và quà của học trò thôi, thầy cô vui vì thấy rằng những đứa học trò của mình đã lớn khôn hơn, thầy cô khi thấy những thành quả của mình tốn bao công sức tâm huyết đạt được thành quả, đó là điều mà làm cho thầy cô tự hào nhất trong đời làm nhà giáo của mình.

Không biết ngày 20/11 của bạn như thế nào nhưng của tôi là một ngày đầy cảm xúc, tuy đi làm xa không thể tới thăm thầy cô được, nhưng không khi nào thầy cô không nhớ tới tôi. Lúc tôi gọi điện thoại chưa kịp nói tên mình thì thầy cô đã nhận ra tôi trước ,tôi vui mừng và đôi khi là bật khóc, cho dù lúc đi học tôi có phá, có quậy nhất lớp thì thầy cô vẫn nhớ và cười phì nói: "Thằng học trò phá nhất lớp của cô nay làm ở đâu rồi, có khỏe không? Năm nay cho gọi điện thoại nhưng năm sau phải về nhà thăm cô đấy nhé!!!". Trải qua biết bao lứa học trò, bao nhiêu năm nhà giáo mà thầy cô vẫn nhớ học trò của mình chứng minh một điều là thầy cô luôn dành mọi tâm huyết cho những đứa học trò nhỏ bé, dù có hay nghiêm khắc với mình đi chăng nữa thì cũng dễ hiểu là thầy cô chỉ muốn điều tốt nhất cho mình mà thôi. Chắc điều đó ai cũng cảm nhận được như tôi, vì nếu không có những điều như thế thì bạn có thể thành công hay sống tốt hơn như hiện nay để còn ngồi đọc những dòng tốt viết đây.

Lúc ngồi viết những dòng này thì nhớ lại những trò tai quái của mình đã mang đến cho thầy cô... Sao có thể làm những trò ấy nhỉ, nhưng mà thôi "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" mà, nhưng dù gì thì cũng mong ngày 20/11 sắp đến, hãy bỏ một chút thời gian nếu như được hãy đến thăm thầy cô, thầy cô sẽ không quên bạn đâu, nhưng nếu không được thì hãy dành cho một cuộc điện thoại chỉ năm, mười phút thôi. Đừng chỉ gửi một cái hình lên mạng Xã hội cho thầy cô và kèm theo dòng ngắn ngủn: "Mừng 20/11, chúc Thầy (Cô) có ngày lễ vui vẻ" là thôi.

Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.

Thanh Hằng Nguyễn
Xem chi tiết
Nguyễn Gia Hưng
25 tháng 12 2017 lúc 19:59

Nhằm khơi dậy niềm tự hào, giáo dục học sinh ý thức giữ gìn  và phát huy giá trị Di sản văn hóa thế giới Mĩ Sơn. Tạo điều kiện để học sinh nâng cao kĩ năng giải quyết vấn đề, sự tự tin trước đám đông, sự linh hoạt trong xử lý tình huống, kĩ năng làm việc nhóm đồng thời tạo cơ hội cho giáo viên và học sinh giỏi bộ môn Tiếng Anh trong toàn huyện có cơ hội giao lưu,  giao tiếp với người bản ngữ. Ngày 21 tháng 5 năm 2015, Phòng Giáo dục và đào tạo Duy Xuyên đã tổ chức một buổi ngoại khóa  với chủ đề "Giáo dục di sản- Nâng cao kĩ năng giao tiếp cho học sinh và giáo viên Tiếng Anh ". Trong buổi ngoại khóa này, những thầy, cô giáo  đến từ trung tâm Anh ngữ GLC Hội An đã góp thêm cho buổi ngoại khóa  những hoạt động vô cùng thú vị và hấp dẫn.

Bắt đầu hành trình đi đến những khu tháp cổ, đến với những điệu múa Apsara đầy cảm xúc, thầy và trò đến từ các trường THCS trên toàn huyện được bắt thăm và bắt đầu tham gia các trò chơi. Đầu tiên phải kể đến là hoạt động chia nhóm và tìm mật mã của nhóm. Học sinh phải nói bằng Tiếng Anh để đi tìm đồng đội của mình, mỗi nhóm gồm 25 thành viên và một giáo viên nước ngoài. Tất cả cùng hành trình đến địa điểm ngoại khóa là khu tháp G, khu tháp vừa được trùng tu đứng nghiêng mình dưới hàng cây rợp  bóng.

Bắt đầu buổi ngoại khóa là phần làm quen, nhảy theo người hướng dẫn. Sau đó là phần thi rung chuông vàng dành cho học sinh với những nội dung kiến thức về những danh lam thắng cảnh của Việt Nam đặc biệt là Di sản văn hóa thế giới Mĩ Sơn. Các bạn học sinh  chăm chú lắng nghe giáo viên phổ biến luật chơi bằng tiếng Anh. Sự căng thẳng xuất hiện trên gương mặt các em khi bạn nào cũng muốn vận dụng hết khả năng tiếng Anh của mình để trả lời các câu hỏi. Phần cứu trợ  của giáo viên cũng không kém phần hấp dẫn. Hoạt động diễn ra đầy ngẫu hứng với phần thưởng thắng cuộc dành cho 10 em cuối cùng.

Hoạt động tiếp theo dành cho giáo viên với tên gọi "Back to the board". "Guessing game" giáo viên dùng cả động tác, điệu bộ và ngôn ngữ làm sao cho độ mình giành điểm số cao nhất. Không khí thi đua luôn tràn ngập xóa tan cái nóng hầm hập, cái nắng rát da giữa thung lũng Mĩ Sơn.

Để tạo cơ hội cho giáo viên và học sinh giao tiếp  không những với giáo viên trung tâm Anh ngữ GLC mà cả với những du khách tại Mĩ sơn. Ban tổ chức đã kết thúc buổi ngoại khóa với hoạt động "Taking pictures with more than ten foreigners". Các đội phải đi mời ít nhất mười người nước ngoài cùng chụp ảnh tại một khu tháp A,B,C,D mà họ bốc xăm được. Nhìn ai cũng nhiệt tình và cởi mở chắc hẳn du khách không thể chối từ. Cuối cùng đội nào cũng mang về cho mình những bức ảnh đẹp và nhiều hơn số lượng qui định.

Kết thúc hoạt động ngoại khóa với một bữa trưa  thật vui nhộn và sảng khoái. Vừa ăn, các thành viên vừa bàn luận sôi nổi về trò chơi diễn ra buổi sáng và tất nhiên ai nấy đều vẫn ý thức để nói bằng tiếng Anh càng nhiều càng tốt

Dẫu là một hoạt động mới, dẫu đâu đó còn có một số thành viên  chưa mạnh dạn tham gia nhưng là một người của Ban tổ chức, tôi thầm nghĩ đây quả thật là một hoạt động “Học mà chơi, chơi mà học”. Thông qua những hoạt động trong buổi ngoại khóa tiếng Anh, các em không những tiếp thu thêm những kiến thức không có trong sách vở, trong các bài giảng mà còn lĩnh hội được mọi tri thức từ các vấn đề xã hội, từ cuộc sống xung quanh, các em có cơ hội gần gữi với thầy cô của mình hơn. Và đặc biệt hơn hết đó là các em được  thực hành, phát triển và nâng cao tiếng Anh một cách tự nhiên và hiệu quả qua các trò chơi, bài hát, đố vui, các em được tiếp thu thêm những từ mới với các cách diễn đạt mới, khác nhau cho cùng một vấn đề. Có thể coi những hoạt động ngoại khóa như những giờ học tiếng Anh ngoài lớp, tạo cho các em cảm giác thoải mái, dễ chịu, đồng thời tạo cho các em động lực học một cách tự giác chứ không phải học theo kiểu đối phó. Chính những buổi ngoại khóa tiếng Anh đã biến tiếng Anh của các em thành một công cụ giao tiếp thực sự chứ không phải là một môn học.

Cảm ơn những người bạn đồng nghiệp đến từ đất nước Anh, Mĩ của trung tâm Anh ngữ GLC Hội An ! Các bạn đã mang đến cho thầy trò huyện Duy Xuyên những điều bất ngờ và vô cùng thú vị. Cảm ơn những người dẫn chương trình đầy ngẫu hứng. Cảm ơn những thầy cô và các em học sinh đã tham gia nhiệt tình. Hẹn một hoạt động mới trong năm học đến. 

Phúc
27 tháng 12 2017 lúc 21:47

Sống trong mái trường Mai Động thân yêu, em đã gắn bó với bạn bè và thầy cô với bao kỉ niệm cua tuổi học trò. Nhưng thú vị nhất là buổi vui chơi do Liên đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh tổ chức nhân nhịp kỉ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam vừa qua.

Hôm đó là ngày 20-11, sân trường được trang hoàng rực rỡ. Từ cổng vào tới lễ đài, cờ hoa chăng khắp nơi, tất cả như trẻ hẳn ra, ai cũng náo nức và hớn hở. Tấm bảng to có gắng dòng chữ đỏ tươi: “Thắm tình thầy cô được treo trang trọng trên cao. Mới bảy giờ sáng mà sân trường nhộn nhịp, quần áo đủ màu, đẹp và vui vô cùng. Trên loa các ca khúc quen thuộc nôi nhau dập dìu làm không khí càng thêm rộn ràng, háo hức.

Sau bài khai mạc và một số lời phát biểu, là chính thức bước vào lễ hội.

Mở đầu là màn trình diễn của các lớp tự giới thiệu về mình. Ai cũng nói ra những nét rất đặc trưng và thú vị để giới thiệu về đội của mình. Có lẽ các lớp 6 được mọi người ưa thích hơn cả. Các em vừa nhỏ nhắn, xinh xắn lại vừa hồn nhiên và tự tin. Giọng nói thì thánh thót, cử chỉ tuy điệu bộ nhưng rất dễ thương của các em luôn mang đến cho mọi người nụ cười thích thu và những tràng vỗ tay cổ vũ giòn giã. Ai cũng tức cười khi thấy các em đã cố gắng khiêm tốn mà vẫn không giấu nổi lời đề cao những thành tích trước đây của mình. Dù sao đúng cạnh sự chững chạc, cứng cỏi của các anh chị lớp trên thì các em nhỏ lớp 6 vẫn chiếm được tình cảm đặc biệt của khán giả cũng như Ban Giám khảo. Vì vậy khi tuyên bố màn trình diễn của lớp 6 giành giải nhất thì cả sân trường đều vui vẻ vỗ tay tán thưởng.

Tiếp theo là phần thi Trả lời nhanh. Ở đây, tiếng gõ trống thỉ nhau vang lên để giành quyền trả lời. Phần này các anh chị lớp 9 đứng đầu cũng phải thôi. Họ vừa nhiều tuổi, vừa tích lũy được nhiều kiến thức hơn, nên các đội khác khó đứng trên được. Nhìn các anh chị trả lời mà chúng em vừa tin cậy vừa hi vọng. Mong mai sau mình cũng giỏi như thế.

Phần thi Điền kinh sôi nổi hơn cả. Tiếng cười tiếng nói, lời động viên cổ vũ và những tràng pháo tay không ngớt vang lên rộn rã cả sân trường. Lớp 6 thì đá cầu. Quả cầu xanh đỏ sặc sỡ bay lên bay xuống nhịp nhàng theo đôi chân của người đá. Nhiều em đá giỏi và đẹp như màn biểu diễn ngoạn mục vậy. Lớp 7 lại thi chạy tiếp sức. Nghe thì tưởng to lớn, thực tế chi có góc sân trường với đủ các chướng ngại vật bày ra để thể hiện quyết tâm và sự xử lí khéo léo của các "vận động viên’’. Đôi khi có em ngã, khán giả lại ồ lên vừa vui vẻ vừa xuýt xoa tiếc rẻ. Cười vui xong ai nấy lại động viên để cuộc thi giữ được không khí sôi động cần thiết. Riêng lớp 8 thì thi Nhảy dây. Trò chơi này rất đa dạng và phong phú về người dự thi và phong cách tham dự. Họ nhảy đẹp và khéo như một vũ điệu ấy, người nhảy uyển chuyển, dẻo dai như diễn viên múa. Đặc biệt, con trai tham gia trò chơi này tuy không mềm mại như bạn nữ nhưng lại dẻo dai và cẩn thận. Tiếng dây đen đét, tiếng chân thình thịch và tiếng nói cười, cỗ vũ, ngợi khen,… hòa trộn vào nhau đầy hấp dẫn và hồi hộp. Trò chơi mang tính thể thao rõ nhất là kéo co. Sau nhiều cuộc đấu, còn lại cuối cùng là hai lớp 9B và 9D. Sự nỗ lực và quyết tâm của hai đội đã làm cho không khí trở nên quyết liệt và gay cấn vô cùng. Khán giả cũng phân chia thành hai phe cổ động rất tích cực. Hò hét, động viên và cổ vũ là những âm thanh vang lên không ngớt. Đứng ngoài chẳng rõ lời gì, chỉ có người trong cuộc mới biết họ nói với nhau điều gì. Tham gia vào đây cứ như uống rượu vậy, ai cũng say sưa và tự nguyện sát cánh bên nhau để giành thắng lợi. Ai đã chứng kiến giây phút căng thẳng này thì thấy thú vị hơn cả là lúc công bố giải. Sự nỗ lực in hằn trong cánh tay ghì dây, chân xoạc ra cho vững, ánh mắt tập trung cao độ… Người dự chẳng muốn có đội thua. Mong thắng để sung sướng, cười reo nhưng không hẳn muốn thấy người khác buồn và khóc.

Kết thúc cuối cùng là trò về đích. Đây là những giây phút quyết định cuối cùng. Ai cũng hồi hộp mong chờ. Ban Giám khảo tuyên bố giải thưởng và bế mạc cuộc vui trong bài hát truyền thống của trường.

Ra về, em thấy trong lòng tràn ngập niềm vui. Một ngày lễ lớn thay vì những bài diễn văn dài, lời chúc tụng cứng nhắc là sự thể hiện tài năng và nhiệt huyết của học sinh. Đây là kết quả bao ngày dạy dỗ của thầy cô và sự rèn luyện, phấn đấu của học trò. Chúng em, ai cũng thấy vui thích và bổ ích với những ngày vui như thế.

Phươngg Dungg
Xem chi tiết
Lưu Hạ Vy
8 tháng 11 2016 lúc 21:21

Mỗi khi một em bé được sinh ra, đó chính là một chiếc hộp không có chìa khóa. Bên trong nó là một trái tim nhưng chỉ là những mảnh vỡ, không định hình được. Ba mẹ chính là người mở chiếc hộp ấy ra nhưng ai sẽ ghép trái tim ấy lại? Không ai khác, đó chính là thầy cô. Thầy cô- họ là những người cha, mẹ thứ hai của chúng ta và thầy cô chính là những người lái đò âm thầm dẫn dắt, chở che cho thế hệ học trò trong dòng sông học vấn và giúp đỡ học trò sang bờ bên kia-sự thành đạt. Ngày 20-11 chính là ngày mà thế hệ học trò của cả nước chúng ta phải nhớ ơn công lao thầy, cô.

Ngày 20-11 đã sắp đến rồi. Ngồi nghĩ ngợi quà tặng các cô, thầy, em lại thầm nhớ về những buổi học vui buồn giữa cô và trò. Cô luôn là một người phụ nữ dịu hiền, luôn dìu dắt học sinh từng bước từng bước. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng tấm lòng thầy vẫn đầy ắp lòng yêu thương, sự tận tụy đối với học sinh. Ngay từ khi còn nhỏ, khi chuẩn bị đi học, em lại cảm thấy sợ như sự tự do của tuổi thơ đã khép lại. Thay vào đó, chính là cánh cổng học đường. Bước qua cánh cổng ấy, lúc đầu em đã nghĩ rằng thế giới xung quanh trong cánh cổng ấy sẽ mù mờ nhưng thật sử, em sai rồi. Bước qua cánh cổng là một thế giới tuyệt diệu. Không có những nàng tiên thật xinh đẹp hay những ông bụt có nhiều phép nhiệm màu, nhưng thay vào đó, em đã được gặp các thầy cô, người đã dạy dỗ em. Thầy cô đã đưa em vào vườn văn thơ, gặp những anh bạn chữ cái. Thầy cô đã đưa em vào mê cung toán học, nơi có đầy ắp những con số và hình tròn, tam giác. Chẳng nhnữg thế, thầy cô lại đưa chúng em đến vườn lịch sử, địa lí và giảng dạy cho chúng em rất nhiều điều. Thầy cô đã giúp chúng em mở rộng kiến thức của mình, sẵn sàng bước vào đời. Những lúc chúng em không hiểu bài, thầy cô lại ân cần giảng giài cho chúng em hiểu. Khi chúng em đạt điểm cao, thầy cô rất vui mừng. Khi chúng em đạt điểm kém, thầy cô lại rất lo lắng. Em vẫn nhớ bóng hình thầy cô hằng đêm bên ánh đèn điện, soạn giáo án và chấm bài. Khi bắt gặp bài điểm kém, thầy cô lại buồn và rơi nước mắt. Em vẫn còn nhớ hình dáng gầy gầy của cô khi giúp các bạn học yếu học tập. Hỏi rằng thế gian này, có ai kiên nhẫn như thầy cô? Hỏi rằng thế gian này có ai yêu thương học sinh như thầy cô? Thầy cô lẳng lặng đưa học sinh sang bến đò thành đạt mà không yêu cầu gì cả. Ôi, tấm lòng thầy cô bao la biết bao!

Ngày 20-11! Đó chính là ngày trọng đại, ngày mà chúng ta cần phải biết cúi đầu, cảm ơn thầy cô về những điều mà thầy cô đã dạy mình. Nhờ thầy cô, em mới đạt được những thành quả như ngày hôm nay.

Em xin cảm ơn thầy, cô.

Nhân dịp 20-11, em kính chúc thầy cô có nhiều sức khỏe và thành công trong sự nghiệp trồng người.

Thảo Phương
8 tháng 11 2016 lúc 22:12

Mỗi năm đến tháng 11, tôi lại nghe văng vẳng câu nói trên các phương tiện truyền thông đại chúng: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý”. Qua đó thể hiện tấm lòng tôn kính của xã hội với thầy cô.

Thế là đã bước vào tháng 11 – tháng của những điểm mười chói lọi kính dâng cho thầy cô. Lòng tôi dâng lên một nỗi niềm khó tả. Cũng như các bạn khác, tôi muốn dành tặng điều gì đó thật thiêng liêng cho quý thầy cô, những người đã uốn nắn chúng ta từ đứa trẻ thơ ngây thành những học sinh xuất sắc. Đó chỉ là vật chất làm cho thầy cô cảm thấy được an ủi trong ngày danh riêng cho lí tưởng cao đẹp của mình. Tôi thấy mình cần có một món quà tinh thần cho thầy cô, và món quà ấy sẽ luôn trong tâm trí thầy cô để bất cứ phút giây nào đó trong cuộc sống khi nớ đến thầy cô sẽ cảm thấy ấm lòng hơn vì những điều vô cùng giản dị mà những đứa con dành cho.

“ Vì lợi ích mười năm trồng cây

Vì lợi ích trăm năm trồng người”.

Thầy cô đã không tiếc công sức dạy dỗ, đêm đêm thức bên trang giáo án, tìm kiếm, sưu tầm cách dạy khiến học sinh dễ hiểu… Còn biết bao điều khác mà quý thầy cô làm cho chúng ta nhưng học sinh lại quá thờ ơ không thể nhìn hết được. Có thể nói rằng thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời chúng ta. Họ luôn luôn nâng đỡ, dìu dắt và sẵn sàng tha thứ khi chúng ta mắc sai lầm. Tình yêu thầy cô dành cho học trò thật cao cả biết bao!

Trong quãng đời học sinh và ít nhất là mười năm, các bạn có dám nhận là chưa lần nào nói rằng thầy (cô) là người có hai bộ mặt khác nhau. Nhưng thật ra chúng ta đang hiểu lầm thầy cô đấy, có ai muốn học trò ghét mình không hay chẳng qua là và vì quá thương yêu học sinh nên thầy cô bắt buộc phải trở thành như vậy. Chúng ta không thể nào biết rằng sau những câu la rầy của thầy cô là một tâm trang hết sức buồn không thầy cô nào muốn là học sinh cả nhưng vì muốn tốt cho chúng ta và muốn học sinh phát nhân phẩm một cách toàn diện nên thầy cô chấp nhận trở thành một con người khác trái hẳn với tính cách của mình.

Sau mỗi tiết dạy, nhìn những giọt mồ hôi lăn trên tráng và ướt đẫm áo, lòng tôi bất chợt xót xa. Nhưng các bạn khác có ai biết đâu, có ai từng nắm nhìn kĩ bất cứ một thầy cô nào, nhìn bằng cả tấm lòng thì sẽ thấy thầy cô như mỉm cười sau một tiết truyền thụ kiến thức khiến học sinh hiểu bài và ngược lại. Tôi xin cam đoan là không và nếu như có đi chăng nữa thì cũng chỉ là cảm xúc thoáng qua. Có thể chúng ta cho rằng đó là bổn phận, trách nhiệm của giáo viên. Chúng ta vào học thì đã đóng học phí cho nhà trường thì coi như đó là sự trao đổi công bằng nhưng đó có thật sự là công bằng không khi thầy cô tốn bao công sức, tâm huyết, yêu thương chúng ta và xem như là một phần của cuộc sống, niềm vui.

 

Khi chúng ta rời khỏi con đường học vấn, bắt tay vào công cuộc xây dựng đất nước, tuổi xuân đang phơi phới vẫy gọi thì lúc đó thầy co đã về tuổi xế chiều. Suốt cả cuộc đời dạy học thầy cô nhân được gì? Niềm vui? Có đấy nhưng nỗi buồn thì lại rất nhiều. Những cơn giận được biểu thị qua thái độ, hành động khi thầy cô la rầy hoặc bị điểm kém. Những điều đó tuy rất đơn giản và đến với chúng ta chỉ trong phút chốc nhưng lại là một vết thương trong lòng thầy cô.

Tình cảm thầy trò rất thiên liêng, cao cả. Và công lao thầy cô được ví như người lái đò thầm lặng chở học trò qua sông. Dù cho con sông đó phẳng lặng hay phong ba bão táp thì thầy cô vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Từng chuyến đò qua là biết bao thế hệ trưởng thành nhưng khi con thuyền đó quay trở về để tiếp tục sự nghiệp thì chỉ còn một mình thầy cô “lẻ bóng”, học trò đã đi xây dựng sự nghiệp, cuộc sống mới, có ai còn nhớ đến người đã chở con thuyền tri thức và tình thương đó không? Nhưng thầy cô không hề nghĩ đến, đơn giản là vì thầy cô biết rằng đó là quy luật sống và là lương tâm của một nhà giáo chân chính. Thầy cô không mong sau này học trò sẽ nhớ đến mình, sẽ quay trở về và báo đáp công ơn dạy dỗ mà chỉ hi vọng những đứa trẻ đó sẽ thành công, mang danh dự về cho quê hương, đất nước thế là đã làm cho thầy cô vui lòng. Buồn lắm chứ, và cả thương nữa, không đành lòng xa những đứa con yêu dấu trong đại gia đình nhưng biết làm thế nào đây, thầy cô không thể nào mãi mãi giữ chúng ta bên mình để dạy dỗ. Chúng ta như những con chim non đang tập bay, khi đủ trình độ thì phải thả con chim đó ra để cho chúng bay lượn trên bầu trời tự do. Đay là nỗi buồn sâu lắng nhất và là nỗi niềm chung của tất cả những người theo nghiệp Nhà giáo.

Không chỉ dạy chữ, quan trọng hơn cả là thầy cô dạy chúng ta cách làm người. Uốn nắn, rèn luyện chúng ta trở thành con người nhân nghĩa, lễ phép… công ơn thầy cô không có gì so sánh được. Ngày 20/11 sắp đế, tô vô cùng hân hoan. Vui mừng chào đoán Ngày vinh danh những người Nhà giáo nhưng đồng thời cũng rất buồn vì đây là dấu hiệu báo rằng chúng ta chỉ còn sau tháng nữa bên cạnh thầy cô thôi. Thế là đã ba tháng trôi qua rồi, thời gian thoăn thoắt như thoi đưa, ước như thời gian quay được trở về thời điểm mới bước vào ngôi trường này để được từng thầy cô ân cần dạy dỗ.

Trong cuộc sống tất bật, nhộn nhịp của xã hội và đầy rẫy những cạm bẫy của cuộc đời chúng ta cảm thấy mệt mỏi, muốn quay về và muốn quay về bến đồ xưa thì thầy cô là người luôn chờ đợi và dang tay ra để chào đón những đứa con thân yêu trở về.

Chúng ta hãy dùng trí óc và con tim để ghi khắc từng kỉ niệm, từng chút một để chúng ta sẽ không lầm đường lạc lối trong cuộc đời tấp nập xô đẩy với vô vàn sóng gió. Chúng ta hãy tự tin và đứng vững trên đôi chân mình và hãy tin rằng thầy cô luôn bên cạnh, sẵn sàng nâng đỡ khi chúng ta cấp ngã.

Ngày hôm nay đây tất cả những đứa học trò thần yêu đang cùng chung nhịp tim đang hướng về ngày 20/11 để bày tỏ lòng biết ơn, Kính trọng vô vàn đối với thầy cô. Tuy không thể thốt ra vì những điều thiêng liêng và thầm kín nhất không thể nói ra bằng lời nhưng tôi vẫn muốn nói rằng. “Thầy cô ơi! con thường thầy cô lắm!”.

Đỗ An Na
Xem chi tiết
Ánh Tuyết
18 tháng 9 2020 lúc 17:58

Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.

 

Khách vãng lai đã xóa