Giup minh lam voi
giup minh voi , khong lam tat giup minh minh can gap
a: =-3/4+1/2-1/13+3/13=-1/4+2/13=-13/52+8/52=-5/52
b: =10/11+1/11-1/8=1-1/8=7/8
c: =4(2,86+3,14)-30,05+9x0,75
=24-30,05+6,75
=0,7
Lam luyen de 1 ngu van lop 6
ai lam roi thi giup minh voi nhe. cac ban giup minh, minh tick cho nhe
giúp cái j cơ vít k dấu ai hỉu.xin đề luyện văn 6 á???
lam giup minh voi a
=>2(2x+1)-2x+3>=6
=>4x+2-2x+3>=6
=>2x+5>=6
=>2x>=1
=>x>=1/2
lam giup minh bai lai voi
1. was having
2. take
3. was crying
4. are learning
5. have gone
6. go
7. came
8. was playing
9. playing
10. came
giup minh voi minh sap phai lop bai roi
Giup minh voi gap lam roi
Giup minh voi gap lam roi
ai giup minh voi a minh can gap lam TvT
4 has not been - broke
5 did you - was
6 have youy ever been
II
1 go
2 were
3 eats
7 does - won't worry
8 had played - would have won
9 will - do
10 were - would go
14 would have written
15 won't go
16 tries
17 spoke
19 finish - will go
20 see - ask
Rewrite
1 The man who doesn't work hard can't earn more money
3 If my friend and I had enough money, we would buy a house of our town
4 If the weather were better now, we could go for a walk
5 If I knew his addres, I would give it to you
6 If he worked slowly enough, he wouldn't make
7 If I were sent to proson, she would visit me
8 If I won a big prize in a lottery, I would give up my job
9 If the doctor weren't so late, he could see many patients
10 If tickets weren't expensive, we would visit them in Ha Noi
III
1 were
2 would visit
3 would give
giup minh lam 2 bai nay voi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
tom tat ngan goi noi dung bai : Dem nay Bac khong ngu
giup minh voi minh gap lam lam lam!!!!!!!!!!!!!
Tóm tắt:
Trong một đêm khuya, để chuẩn bị cho chiến dịch ngày mai, Bác Hồ ở cùng lán với bộ đội trong rừng. Bên bếp lửa, Bác không ngủ vì thương đoàn dân công giờ này còn phải chịu rét mướt khổ sở ngoài rừng sâu mưa đêm rả rích. Bác không ngủ nên Bác đi lại săn sóc giấc ngủ cho những người bộ độ để sáng hôm sau hành quân đi vào các trận đánh với quân thù.
Phrăng đi học muộn và định trốn học nhưng rồi em vẫn đến trường dù đã trễ giờ. Em đi qua trụ sở xã, thấy có nhiều người đứng trước bảng cáo thị nhưng em không để ý. Em vào lớp muộn và rất ngạc nhiên khi thầy Ha-men không mắng như mọi khi. Em còn ngạc nhiên vì trong lớp có cả ông xã trưởng, cụ Hô-de và những người khác, họ ăn mặc rất trang trọng.
Thầy Ha-men đã thông báo cho cả lớp biết đó là bài học tiếng Pháp cuối cùng bởi quân Phổ đã ra lệnh chỉ được dạy tiếng Đức ở các trường trong vùng An-đát và Lo-ren. Phrăng choáng váng, ân hận vì mình đã lười học tiếng Pháp.
Trong buổi học cuối cùng đó, thầy Ha-men đã nói với tất cả mọi người trong lớp về tiếng Pháp, khuyên mọi người giữ lấy nó bởi "Một dân tộc rơi vào vòng nô lệ, chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng khác nào nắm được chìa khoá chốn lao tù". Thầy đã cho học sinh tập viết tên quê hương An-dát, Lo-ren. Trong tâm trạng ân hận, Phrăng và cả lớp đã tập trung hết sức vào bài học.
Đồng hồ nhà thờ điểm 12 tiếng, tiếng kèn của bọn lính Phổ vang lên. Thầy Ha-men dùng hết sức viết lên bảng bốn chữ “Nước Pháp muôn năm” và kết thúc buổi học trong nỗi xúc động tận cùng.