giới thiệu 2 câu văn biểu cảm trực tiếp của bài "rừng cọ quê tôi " , Thanks mọi người
1. Dựa vào ý của câu văn : " Chẳng có nơi nào đẹp như sông Thao quê tôi, rừng cọ trập trùng.", em hãy viết một câu nói về nét đặc trưng của quê hương em.
2. Cho câu sau :
Căn nhà tôi ở núp dưới rừng cọ.
a) Đọc bài "Rừng cọ quê tôi" tìm và viết lại một câu có thành phần trạng ngữ trong bài.
b) Cho biết trạng ngữ bổ sung ý nghĩa gì cho câu.
3. Viết một bài văn ngắn tả về một loài cây hoặc hoa mà em yêu thích, trong đó sử dụng mở bài gián tiếp, kết bài mở rộng.
4. Cho câu sau :
Người sông Thao đi đâu rồi cũng nhớ về rừng cọ quê mình.
a) Cho biết, chúng là kiểu câu gì ?
b) Nêu tác dụng của chúng.
Mọi người ơi, giúp mình với. Đang cần gấp.
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà thầy cô dạy phải yêu nhiều
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều
Những câu thơ trên chứa đựng một tình cảm lớn lao đối với quê hương của mỗi người. Đó chính là nơi ta được sinh ra và lớn lên. Nó chở che ta những ngày ta còn thơ bé và luôn là chỗ dừng chân cho những người con xa quê đi làm ăn trở về sau những năm tháng bôn ba khắp mọi nơi.
Như một lẽ tất nhiên, các bạn ai cũng có quê hương và em cũng vậy. Trong trái tim em, quê em thật đẹp và em luôn tự hào về hai tiếng thiêng liêng ấy.
Quê em cũng như bao làng quê khác, có gốc đa, giếng nước, sân đình, có con sông quê hương chảy dài mang nước đến cho xóm làng, có cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, có những đàn trâu tung tăng gặm cỏ và đặc biệt nơi đây có những con người chất phác, sống với nhau bằng tình cảm rất chân thành. Em yêu quê hương không phải vì nó giàu sang, trù phú mà chính vì nó gắn bó với cuộc sống của dân làng và với tuổi thơ của những đứa trẻ như em. Nhớ đến mùa thu hoạch lúa, trời nắng gay gắt, các bác nông dân trên người lấm tấm mồ hôi vì mệt nhọc nhưng trên mặt vẫn hiện lên nụ cười rạng rỡ mừng vì một vụ lúa bội thu, em lại nhớ đến câu ca dao:
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Nhớ cả những quán nước chè dưới những gốc cây cổ thụ phục vụ những cô bác nông dân đi làm đồng về, nhớ hình ảnh quen thuộc của những đứa trẻ đi mò cua, bắt ốc. Quê hương còn gắn với tuổi thơ của chúng em bằng những buổi chiều chạy theo những anh chị lớn hơn đi thả diều trên cánh đồng lúa đã được thu hoạch xong chỉ còn trơ gốc rạ, rồi đến món khoai nướng, ngô nướng quen thuộc của bọn trẻ chăn trâu. Yêu quê hương là yêu luôn cả những điều bình dị, mộc mạc, đơn sơ đó bởi vì chính những hình ảnh này làm nên quê hương của mỗi người.
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Quê hương luôn là niềm tự hào trong tâm trí em, sau này dù có đi đến nơi đâu đi chăng nữa, thì hình ảnh quê hương luôn khắc sâu trong trái tim em vì ở nơi đó có những người thân và kỉ niệm gắn với một thời thơ ấu không thể nào quên
Trong bài Mặt trời xanh của tôi , nhà thơ Nguyễn VIẾT Bình có viết :
Rừng cọ ơi ! Rừng cọ !
Lá đẹp , lá ngời ngời
Tôi yêu thường vẫn gọi
mặt trời xanh của tôi
Theo em khổ thơ trên bộc lộ tình cảm của tác giả đối với rừng cọ của quê hương như thế nào ?
HELP ME :3
NHỚ NÊU CẢ BIỆN PHÁP TU TỪ; DẤU HIỆU; TÁC DỤNG NHA.
Khổ thơ trên bộc lộ tình cảm thân thương, mến yêu, tự hào của tác giả đối với rừng cọ của quê hương qua phép điệp "rừng cọ", "lá" Người đã thể hiện vẻ đẹp của cây cọ cho đọc giả thấy. Đồng thời nhà thơ còn tinh tế sử dụng phép hoán dụ "mặt trời xanh" để chỉ đến rừng cọ là điều đặc biệt trong tim Người càng cho thấy em thấy một tình thương da diết chân thật!.
Bài 3: Viết đoạn văn khoảng 10 đến 12 câu biểu cảm về một mùa trong năm, trong đoạn có sử dụng cách biểu cảm trực tiếp và gián tiếp (hãy chỉ rõ)
* Mở đoạn: giới thiệu đối tượng biểu cảm
* Thân đoạn: Tình cảm cụ thể với đối tượng biểu cảm:
- Thiên nhiên, thời tiết: nắng, mưa
- Loài hoa theo mùa:
- lễ hội trong mùa:
* Kết đoạn: Cảm nghĩ chung về đối tượng biểu cảm
Tham khảo:
Thiên nhiên với bốn mùa luân chuyển trong một năm, cảnh vật như khoác lên mình những tấm áo nhiều sắc màu. Nếu mùa hạ là màu xanh tươi của cỏ cây, mùa thu là màu vàng của sắc lá trải ngập khắp con đường, mùa đông là cái lạnh của gió heo may ùa về thì mùa xuân là mùa của thiên nhiên như bừng tỉnh giấc sau một giấc ngủ đông dài. Xuân sang, những mầm lá non trỗi dậy trên những cành cây khẳng khiu. Tiếng chim non ríu rít gọi đàn, gọi hơi ấm mùa xuân về với muôn loài. Phiên chợ ngày tết như đông đúc hơn, các bà các chị với những gánh hàng hoa rực rỡ sắc màu, những cuộc lá dong được chau chuốt cẩn thận để làm ra những chiếc bánh chưng thắm đượm sắc xanh dâng lên bàn thờ tổ tiên. Ở góc chợ là ông đồ lặng lẽ bên tờ giấy đỏ với những nét chữ tài hoa viết lên những điều cầu chúc may mắn cho người xin chữ. Xuân trong tôi là vậy, náo nức đến lạ thường. Sau này dù có đi xa, mùa xuân trong tôi vẫn tràn ngập sắc hoa với những ngày cả gia đình đoàn tụ, ấm ấp yêu thương bên mâm cơm ngày tết.
..."Cho đoạn văn sau và trả lời câu hỏi bên dưới căn nhà tôi lúc dưới rừng cọ Trường tôi học cúng Khuất trong rừng cọ Ngày ngày đến lớp tôi đi trong rừng cọ không đếm được có bao nhiêu tàu lá cọ lớp kính trên đầu khu này nắng bóng râm mát rượi ngày mưa cũng chẳng ướt đầu"
Trình bày nội dung đoạn văn Rừng cọ Quê Tôi của Nguyễn Thái Vân
Giải thù giải cho tau đi,l mẹ mi
Trả lời:
Theo trình tự không gian
Chúc hok tốt nhé
Trong bài rừng cọ quê tôi co những kiểu câu kể nào ?
5.Yếu tố miêu tả, tự sự có ý nghĩa gì trong văn biểu cảm ?
(1 Điểm)
Giới thiệu câu chuyện, sự việc
Khêu gợi tình cảm, cảm xúc
Miêu tả phong cảnh, sự việc
Bày tỏ trực tiếp cảm xúc của tác giả.
Chữ "thi" hiện rõ trên mặt bạn:>>
Nội dung chính của bài " Rừng cọ quê tôi "
Nêu nội dung từng đoạn của bài" rừng cọ quê tôi"
Trong bài Mặt trời xanh của tôi , nhà thơ Nguyễn VIẾT Bình có viết :
Rừng cọ ơi ! Rừng cọ !
Lá đẹp , lá ngời ngời
Tôi yêu thường vẫn gọi mặt trời xanh của tôi
Theo em khổ thơ trên bộc lộ tình cảm của tác giả đối với rừng cọ của quê hương như thế nào ?
Giusp nhé
Khổ thơ bộc lộ tình cảm thiết tha yêu quý của tác giả đối với rừng cọ của quê hương. Tác giả trò chuyện với rừng cọ như trò chuyện với người thân (“Rừng cọ ơi! Rừng cọ!”), tả những chiếc lá cọ vừa đẹp vừa ngời ngời sức sống. Hình ảnh “Mặt trời xanh của tôi” ở câu thơ cuối không chỉ nói lên sự liên tưởng, so sánh chính xác của tác giả (lá cọ xoè những cánh nhỏ dàI trông xa như “mặt trời” dâng toả chiếu những “tia nắng xanh”) mà còn bộc lộ rõ tình cảm yêu mến và tự hào của tác giả về rừng cọ của quê hương.
Khổ thơ bộc lộ tình cảm thiết tha yêu quý của tác giả đối với rừng cọ của quê hương. Tác giả trò chuyện với rừng cọ như trò chuyện với người thân (“Rừng cọ ơi! Rừng cọ!”), tả những chiếc lá cọ vừa đẹp vừa ngời ngời sức sống. Hình ảnh “Mặt trời xanh của tôi” ở câu thơ cuối không chỉ nói lên sự liên tưởng, so sánh chính xác của tác giả (lá cọ xoè những cánh nhỏ dàI trông xa như “mặt trời” dâng toả chiếu những “tia nắng xanh”) mà còn bộc lộ rõ tình cảm yêu mến và tự hào của tác giả về rừng cọ của quê hương.