Lê An Nguyên

Những câu hỏi liên quan
Tao yêu Nó
Xem chi tiết
Lãnh Hàn Thiên Di
Xem chi tiết
Nguyễn Diệu Anh
21 tháng 12 2018 lúc 20:32

Truyện: Đầu To Bằng Cái Bồ

    Chuyện kể rằng lúc Quỳnh còn nhỏ, mới bảy tám tuổi, Quỳnh đã tỏ ra thông minh đỉnh ngộ nhưng cũng là một đứa trẻ chúa nghịch. Hồi ấy bọn trẻ thường chơi trò xước xách, lấy tàu chuối làm cờ, lá sen làm lọng. Trong trò chơi, Quỳnh bao giờ cũng lấn lướt.

    Một đêm mùa thu, trăng tháng tám sáng vằng vặc, đang chơi với đám trẻ ở sân nhà, Quỳnh bảo:

    – Chúng bay làm kiệu cho tao ngồi, rồi tao đưa đi xem một người mà cái đầu to bằng cái bồ!

    Lũ trẻ tưởng thật, liền tranh nhau làm kiệu rước Quỳnh đi vòng vòng quanh sân, mệt thở muốn đứt hơi. Xong, chúng nhất định bắt Quỳnh phải giữ lời hứa. Lúc ấy trăng đã mờ, Quỳnh bảo:

    – Tụi bây đứng đợi cả ở đây, tôi đi đốt lửa soi cho mà xem!

    Bọn trẻ nhỏ hơi sợ, không dám ở lại, chỉ những đứa lớn hơn, bạo dạn đứng chờ. Quỳnh lấy lửa thắp đèn xong đâu đấy, rồi thò đầu che ngọn đèn, bảo:

    – Kìa, trông trên vách kìa. Ông to đầu đã ra đấy!

    Anh nào cũng nhìn nhớn nhơ nhớn nhác, thấy bóng đầu Quỳnh ở vách to bằng cái bồ thật. Lũ trẻ biết Quỳnh xỏ, quay ra bắt Quỳnh làm kiệu đền, Quỳnh chạy vào buồng đóng cửa lại, kêu ầm lên. Ông bố tưởng là trẻ đánh, cầm roi chạy ra, lũ trẻ chạy tán loạn.

Bình luận (0)
Lương Khánh Huyền
Xem chi tiết
Thảo Phương
9 tháng 10 2016 lúc 21:27

Bấy giờ, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Chúng hung hăng, tàn bạo khiến ai ai cũng đểu câm giận. Nhưng thế giặc rất mạnh, triều đình không thể chống đỡ nổi bèn sai sứ giả đi tìm người tài ra cứu nước. Khi nghe tiếng loa của sứ giả, chú bé bỗng cất tiếng nói: "Mẹ mời sứ giả vào đây cho con". Nhìn thấy sứ giả, chú bé nói: "Ông tâu với nhà vua chuẩn bị cho tôi một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một bộ áo giáp sắt. Tôi sẽ đánh tan quân giặc.". Dù rất ngạc nhiên nhưng sứ giả vẫn tâu với nhà vua chuẩn bị những thứ mà chú bé dặn. Và càng lạ lùng hơn, từ sau khi gặp sứ giả, chú bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng chả no, áo vừa may xong đã đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con. Cuối cùng hai ồng bà đành chạy nhờ bà con lối xóm. Mọi người vui vẻ góp gạo nuôi chú vì ai cũng mong chú sớm ra đánh giặc cứu nước.

Giặc đã kéo đến chân núi Trâu. Mọi người đều hoảng sợ. Sứ giả mang roi sắt, ngựa sắt, giáp sắt đến. Chú bé đứng dậy, vươn vai thành một tráng sĩ cao lớn khoẻ mạnh, uy nghi, hùng dũng. Tráng sĩ vỗ vào mông ngựa, ngựa hí lên mấy tiếng vang dội. Tráng sĩ mặc giáp sắt, cầm roi sắt nhảy lên mình ngựa. Ngựa phun lửa sáng rực cả góc trời. Tráng sĩ vung roi sắt, quân giặc chết như ngả rạ. Roi sắt gãy. Tráng sĩ nhổ bụi tre bên đường quật tới tấp vào quân giặc. Giặc tháo chạy tán loạn. Tráng sĩ đuổi giặc đến chân núi Sóc. Đến đó, tráng sĩ cởi giáp sắt, cả người cả ngựa bay vút lên trời. Vua nhớ công ơn, phong chàng là Phù Đổng Thiên Vương, và lập đền thờ ngay tại quê nhà.

Hiện nay, đền thờ vẫn còn ở làng Phù Đổng, tục gọi là làng Gióng. Tháng tư hằng năm, làng mở hội rất to. Người ta còn nói rằng, những bụi tre ở huyện Gia Bình bị ngựa phun lửa vào nên mới có màu vàng óng như thế. Những ngọn lửa do ngựa phun ra cũng thiêu cháy một làng, về sau làng đó được gọi là làng Cháy. Những vết chân ngựa giờ trở thành những ao hồ liên tiếp.



 

Bình luận (0)
Linh Phương
9 tháng 10 2016 lúc 21:33

Từ thuở còn trong nôi, em đã được bà kể cho nghe nhiều câu chuyện lắm. Nhưng câu chuyện mà em nhớ nhất là truyện Thánh Gióng.

Truyện kể rằng: Đời Hùng Vương thứ sáu, ở một làng kia có hai vợ chồng ông lão, chăm chỉ làm ăn lại có tiếng là phúc đức. Nhưng đến lúc sắp già mà vẫn chứa có nấy một mụn con. Một ngày kia bà vợ ra đồng trông thấy một bước chân to, bèn đặt chân mình vào ướm thử. Về nhà bà mang thai. Nhưng không ngờ, khác với người thường, đến mười hai tháng sau bà mới sinh ra một cậu bé mặt mũi khôi ngô. Cậu bé ra đời là niềm mơ ước cả đời của hai vợ chồng nên ông bà mừng lắm. Nhưng chẳng biết làm sao, dù đã ba tuổi nhưng cậu bé Gióng (tên cậu do ông bà đặt) vẫn chẳng biết nói, biết cười, cứ đặt đâu nằm đó. Ông bà buồn lắm.

Cũng năm ấy, giặc Ân sang xâm lược bờ cõi nước ta. Chúng gây bao nhiêu tội ác khiến dân chúng vô cùng khổ sở. Thế giặc mạnh, nhà vua bèn sai người đi khắp nước cầu hiền tài. Đi đến đâu sứ giả cũng rao:

- Ai có tài, có sức xin hãy ra giúp vua cứu nước.

Nghe tiếng rao, cậu Gióng đang nằm trên giường bèn cất tiếng:

- Mẹ ơi! Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con.

(Ngày xưa khi để cho em nghe đến chỗ này, bao giờ bà cũng thêm vào: Tiếng nói đầu tiên của cậu Gióng là tiếng nói yêu nước đấy. Phải nhớ lấy cháu ạ!)

- Nghe tiếng con, vợ chồng lão nông dân thấy lạ đành mời sứ giả vào nhà. Cậu Gióng liền yêu cầu sứ giả về chuẩn bị ngay: roi sắt, ngựa sắt, áo giáp sắt để cậu đi phá giặc.

Càng lạ hơn, từ lúc cậu Gióng gặp sứ giả, cậu cứ lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cậu cũng không no, áo vừa mặc xong đã sứt chỉ. Vợ chồng ông bà nọ đem hết gạo ra nuôi mà không đủ bèn nhờ hàng xóm cùng nuôi cậu Gióng. Trong làng ai cũng mong cậu đi giết giặc cứu nước nên chẳng nề hà gì.

Giặc đã đến sát chân núi Trâu. Người người hoảng sợ. Cũng may đúng lúc đó, sứ giả mang những thứ cậu Gióng đã đề nghị đến nơi. Cậu bèn vươn vai đứng dậy như một tráng sỹ, khoác vào áo giáp, cầm roi rồi nhảy lên ngựa phi thẳng tới trận tiền. Bằng sức mạnh như cả ngàn người cộng lại, chẳng mấy chốc cậu đã khiến lũ giặc kinh hồn bạt vía. Đang đánh nhau ác liệt thì roi sắt gãy, cậu bèn nhổ ngay từng bụi tre ở bên đường quật vào lũ giặc. Quân giặc bỏ chạy toán loạn nhưng rồi cũng bị tiêu diệt không sót một tên.

Dẹp giặc xong, cậu Gióng không quay về kinh để nhận công ban thưởng mà thúc ngựa đến núi Sóc, bỏ lại áo giáp sắt, một người một ngựa bay thẳng về trời. Nhiều đời sau người ta còn kể, khi ngựa thét lửa, lửa đã thiêu trụi một làng nay làng ấy gọi là làng Gióng. Những vết chân ngựa ngày xưa nay đã thành những ao hồ to nhỏ nối tiếp nhau.

Câu chuyện về người anh hùng Thánh Gióng đã không chỉ còn là niềm yêu thích của riêng em, mà nó đã là niềm say mê của bao thế thệ học trò.

Bạn tham khảo nhé! Chúc bạn học tốt!

Bình luận (0)
Hồng Ngọc
10 tháng 9 2017 lúc 12:52

Tuổi thơ tôi đã gắn bó với biết bao câu chuyện cổ tích.Mỗi câu chuyện có 1 ý nghĩa khác nhau, nhưng truyện Thánh Gióng mà ông tôi kể vẫn khắc sâu trong trí nhớ non nớt của tôi lúc bấy giờ....

Thuở ấy,ở làng Gióng có 2 vợ chồng ông lao nghèo ăn ở phúc đức mà chẳng có lấy một đứa con.Một hôm bà già ra đồng ướm thử 1 vết chân lạ, về nhà thì mang thai. 12 tháng sau bà sinh ra 1 cậu bé .Lên ba ko bt nói bt cười.

Bấy giờ giặc Ân sang xâm lược nc ta , chúng hung hăng tàn bạo cướp bóc dân lành.Vua cho sứ giả truyền lệnh tìm người đi đánh giặc.Nghe thấy tiếng gọi,đứa bé nói:"Mẹ mời sứ giả vào đây cho con".Nói rồi đứa bé bảo:"Ông về bảo nhà vua sắm cho tôi 1 chiếc roi sắt,1con ngựa sắt,1 tấm áo giáp sắt,tôi sẽ đánh tan lũ giặc cho"Sứ giả kinh ngặc và mừng rỡ truyện lệnh cho người làm những vật chú bé cần.

Hôm sau,chú bé lớn nhanh như thổi.Cơm ai mãi ko no, áo vừa mặc xong lại đứt chỉ. Dân làng phải góp gạo nuôi chú mong sao chú giết giặc cứu nc.

Giặc đã đến chân núi Trâu, mọi người hoảng hốt. Chú bé vùng dậy vươn vai thành tráng sĩ, mk cao hơn trượng mặc áo giáp sắt để đánh đuổi giặc. Ngựa phun lửa, tráng sĩ đánh từng đám giặc này đến đám giặc khác.Roi sắt gãy,tráng sĩ nhổ bịu tre trên đường để quật giặc. Giặc đã tàn. Tráng sĩ phi ngựa lên núi Sóc Sơn rồi cả người lẫn ngựa bay về trời.

Kể từ đó vua phong chàng là Phù Đổng Thiên Vương,lập đền thờ ở quê nhà.

Bình luận (0)
Nguyễn Hải Anh
Xem chi tiết
Ngô Minh Trí
4 tháng 5 2018 lúc 22:32

bài này ko hiểu có thể là bạn chép sai đề

Bình luận (0)
Nguyễn Hải Anh
5 tháng 5 2018 lúc 12:34

thôi cảm ơn. mk tìm ra cách giải rồi

Bình luận (0)
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
8 tháng 10 2019 lúc 8:37

Bài kiểm tra kì lạ của thầy đã dạy cho chúng ta một bài học : “ Có những việc thoạt nhìn tưởng như rất khó khăn nên dễ làm chúng ta nản chí , không tin là mình có thể làm được . Nhưng nếu không tự tin đối đầu với thử thách thì chúng ta chẳng biết khả năng của mình đến đâu và cũng khó vươn tới đỉnh cao của sự thành công . Vì thế mỗi chúng ta cần rèn luyện cho mình sự tự tin để chiến thắng chính mình, vững vàng trước khó khăn thử thách , trưởng thành hơn trong cuộc sống và vươn tới thành công.

Bình luận (0)
Sakura Akari
Xem chi tiết
Tài Nguyễn Tuấn
9 tháng 5 2016 lúc 20:51

Mình đồng ý với bạn nhưng mình cũng có thêm góp ý : giáo viên hoc24 và admin là những người lớn hơn bạn, bạn nên nói chuyện lễ phép chứ không nên nói như vậy!

Bình luận (0)
Ichika infinity stratos
9 tháng 5 2016 lúc 20:52

Chắc có lẻ cũng đúng đó bạn ạ!

Bình luận (0)
trinh bich ngoc
9 tháng 5 2016 lúc 20:58

mình cũng đồng ý với bạn những bn ăn nói lên phép hơn ko dù sao các thầy cô trn học 24 cũng là người lớn hơn mình mà đúng ko vui 

Bình luận (0)
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
20 tháng 11 2018 lúc 10:32

VD: Vì ông đọc sách rất chăm chú. (tập trung, say sưa,...)

Bình luận (0)
Phạm Anh Thư
Xem chi tiết
Simp shoto không lối tho...
17 tháng 12 2020 lúc 19:47

Trong chương trình ngữ văn lớp 6 đã học, truyện dân gian nào khuyên người ta:"muốn hiểu biết sự vật, sự việc phải xem xét chúng một cách toàn diện".?

A. Ếch ngồi đáy giếng                       B.Sơn Tinh, Thủy Tinh

C. Thầy bói xem voi                          D. Lợn cưới , áo mới

Bình luận (0)
Đào Mạnh Dũng
8 tháng 1 2021 lúc 9:47

$\color{cyan}{C}$

Bình luận (0)
Fan Cúc Tịnh Y
8 tháng 1 2021 lúc 22:04

C nha

tick choa mk

Bình luận (0)
Hong pé ơi
Xem chi tiết
☞Tᖇì  ᑎGâᗰ ☜
8 tháng 4 2022 lúc 12:21

1.PTBD:Tự sự

2.Nhân vật chính: Thánh Gióng

3.Các cụm danh từ:Một con ngựa sắt,một cái roi sắt,một tấm áo sắt

4.Thánh Gi óng liên quan đến hội Khỏe Phù Đổng . Người ta lập hội thi này để tưởng nhớ anh hùng  Thánh Gióng

5.

  Sau khi đọc xong tryện truyền thuyết về Thánh Gióng , em thấy Thánh Gióng là 1 người anh hùng có lòng yêu nước . Khi nghe tin đất nước bị xâm lược , Gióng liền xung phong đi đánh giặc cho nhân dân . Dù Gióng đã bay về trời nhưng Gióng vẫn luôn ở trong trái tim chúng ta

Bình luận (1)