Khi nào dùng has khi nào dùng have?
khi nào chúng ta nên dùng have và khi nào chúng ta dùng has ?
ngu, dễ vậy mà ko bik
Cả have và has đều mang nghĩa là sở hữu. Nhưng has dùng sau ngôi thứ ba số ít. Ví dụ:
He has a dog.
She has a cat.
It has long, sharp teeth.
Còn have thì dùng sau ngôi thứ nhất, số nhiều.
I have a book.
You have some eggs.
They have motorbikes.
1.Khi nào dùng "like",khi nào dùng "such as"?
2.Khi nào dùng "must",khi nào dùng "have to"?
Khi nào thì dùng a, khi nào thì dùng an và khi nào thì dùng some?
Dùng a với những danh từ số ít ( danh từ đếm được) trừ nguyên âm
Dùng an với danh từ số ít có nguyên âm u-e-o-a-i ( danh từ đếm được)
Dùng some với danh từ không đếm được, số nhiều
An dùng với các từ có chữ đầu " UE OAI "
A đi với danh từ số ít
Some được sử dụng cho các danh từ số nhiều đếm được.
1. Cách dùng mạo từ “A”
• Dùng trước danh từ bắt đầu bằng phụ âm.
2. Cách dùng mạo từ “An”
• Trước một danh từ số ít bắt đầu bằng 4 nguyên âm (e, o, a, i)
• Trước các danh từ bắt đầu bằng âm “h” câm. VD: an hour.
must và have to được dùng khi nào?
Cái này mk nói theo ý hiểu thôi: Must và have to dùng để diễn tả ý bắt buộc phải thực hiện, must mang nghĩa chủ quan, have to mang ý khách quan (must là tự mk bắt mk làm còn have to là người khác bắt mk làm)
Định nghĩa : "Must" và "Have to" có nghĩa là "Phải, bắt buộc".
Cách sử dụng :
- "Must" mang nghĩa chủ quan của người nói, (thường là nói về chính họ).
- "Have to" mang nghĩa khách quan của người nói, (thường là nói cho người nghe).
Khi nào dùng điệp ngữ chuyển tiếp ? Khi nào dùng điệp ngữ nối tiếp ? Khi nào dùng điệp ngữ cách quãng ?
Yến Nhi Libra Virgo Hot Girl Sakura:
+ Dùng "Điệp ngữ chuyển tiếp" khi: từ ngữ đứng cuối câu trước trở thành từ ngữ đứng ở ngay đầu câu sau.
+ Dùng "Điệp ngữ nối tiếp" khi: từ ngữ mà tác giả lặp lại đứng trực tiếp cạnh nhau.
+ Dùng "Điệp ngữ cách quãng" khi: Tù ngữ mà tác giả thì ở cách xa nhau.
^_^. Ủng hộ mk nha các bạn!!
1:Điệp ngữ cách quãng: những từ ngữ mà tác giả lặp lại thì ở cách xa nhau.
2:Điệp ngữ nối tiếp: những từ ngữ mà tác giả lặp lại đứng trực tiếp cạnh nhau.
3:Điệp ngữ vòng: từ ngữ đứng cuối câu trước trở thành từ ngữ đứng ngay đầu câu sau.(còn được gọi là điệp ngữ chuyển tiếp)
Khi nào thì "a" , khi nào thì dùng "an" và khi nào thì dùng "the"
- Dùng “The” khi nói về một vật riêng hoặc một người mà cả người nghe và người nói đều biết.
Ví dụ: The dog is on the chair. (Con chó ở trên ghế ấy)
- “The” cũng được dùng để nói về một vật thể hoặc địa điểm đặc biệt, duy nhất.
Ví dụ: The Eiffel Tower is in Paris. (Tháp Eiffel ở Paris)
The Earth revolves around the Sun. (Trái đất xoay xung quanh mặt trời)
- Trong một số trường hợp, “The” có thể dùng với danh từ số ít và số nhiều.
Ví dụ: The cat (Con mèo), The cats (những con mèo)
- “The” đứng trước danh từ, xác định bằng một cụm từ hoặc một mệnh đề.
Ví dụ: The girl in uniform. (Cô gái mặc đồng phục)
- Mạo từ “The” đứng trước từ chỉ thứ tự của sự việc như "First" (thứ nhất), "Second" (thứ nhì), "only" (duy nhất)
Ví dụ: The first day (ngày đầu tiên)
The best time (thời gian thuận tiện nhất)
The only way (cách duy nhất)
- "The" + Danh từ số ít tượng trưng cho một nhóm động vật, một loài hoặc đồ vật
Ví dụ: The whale is in danger of becoming extinct (Cá voi đang trong nguy cơ tuyệt chủng)
- "The" dùng với một thành viên của một nhóm người nhất định
Ví dụ: The small shopkeeper is finding business increasingly difficult. (Giới chủ tiệm nhỏ nhận thấy việc buôn bán ngày càng khó khăn)
Mạo từ "The" đứng trước tính từ chỉ một nhóm người, một tầng lớp trong xã hội
Ví dụ: The old (người già)
The rich and the poor (người giàu và người nghèo)
- Dùng trước những danh từ riêng chỉ biển, sông, quần đảo, dãy núi, tên gọi số nhiều của các nước, sa mạc, miền
Ví dụ: The Pacific (Thái Bình Dương);The Netherlands (Hà Lan)
- "The" + tên họ (dạng số nhiều) chỉ gia tộc...
Ví dụ: The Smiths (Gia đình nhà Smiths)
Mạo từ “A” và “An”
- “A” và “An” có cách sử dụng gần giống nhau. Tuy nhiên, dùng “An” khi chữ đằng sau bắt đầu bằng nguyên âm (a, o, u e,i) và dùng “A” khi chữ đằng sau bắt đầu bằng các phụ âm còn lại.
Ví dụ: An hour (một giờ), a dog (một con chó)
- Từ “A” và “An” dùng khi danh từ người nói nhắc đến không đặc biệt.
Ví dụ: I would an apple. (Tôi muốn một trái táo.)
- “A” và “An” dùng để giới thiệu về thứ lần đầu tiên nhắc tới với người nghe (người nghe chưa biết gì về thứ này). Sau khi giới thiệu, người nói có thể dùng mạo từ “The” khi nhắc tới vật đó.
Ví dụ: John has a dog and cat. The dog is called Rover, and the cat is called Fluffy. (John có một con chó và một con mèo. Chú chó tên là Rover và chú mèo tên là Fluffy.)
- Trong một số trường hợp, “A”, “An” được dùng với danh từ số ít
Ví dụ: A cat (một con mèo)
Không sử dụng mạo từ
- Mạo từ không được sử dụng khi nói về sự việc chung hoặc nhắc tới ví dụ.
Ví dụ: I don’t apples (Tôi không thích táo)
- Một số tên quốc gia, thành phố, các bang không dùng mạo từ đứng trước.
Ví dụ: I live in London. (Tôi sống tại London)
Trừ trường hợp của The Philippines, The United Kingdom, The United States of America.
- Tên các môn học không sử dụng mạo từ
Ví dụ: John studies economics and science.
- Trước tên quốc gia, châu lục, núi, hồ, đường.
Ví dụ: Europe (châu Âu), South America (Nam Mỹ), France (Pháp)
- Sau tính từ sở hữu hoặc sau danh từ ở sở hữu cách
Ví dụ: The girl's mother (Mẹ của cô gái)
- Trước tên gọi các bữa ăn.
Ví dụ: They invited some friends to dinner. (Họ mời vài người bạn đến ăn tối)
- Trước các tước hiệu
Ví dụ: King Louis XIV of France (Vua Louis XIV của Pháp)
- Trong một số trường hợp đặc biệt
Ví dụ: In spring/in autumn (vào mùa xuân/mùa thu), last night (đêm qua), next year(năm tới), from beginning to end (từ đầu tới cuối), from left to right (từ trái sang phải).
dùng a khi trước nó la phụ âm , dùng an khi trước nó là số nguyên âm
Dùng “The” khi nói về một vật riêng hoặc một người mà cả người nghe và người nói đều biết.
“A” và “An” có cách sử dụng gần giống nhau. Tuy nhiên, dùng “An” khi chữ đằng sau bắt đầu bằng nguyên âm (a, o, u e,i) và dùng “A” khi chữ đằng sau bắt đầu bằng các phụ âm còn lại.
Cho em hỏi là khi nào nên dùng : must, have to, ought to ak?
must: phải làm gì (theo mong muốn của chủ thể)
have to: phải làm gì (theo mong muốn của người khác, chủ thể có phần bị thúc ép)
ought to: nên làm gì (sự khuyên bảo theo quy chuẩn xã hội; vd: You ought to obey your parents.)
Như vậy, khi muốn nói về những điều cần phải làm trùng với mong muốn chủ thể thì dùng must, nếu không trùng với mong muốn của chủ thể thì dùng have to. Ought to dùng khi diễn đạt lời khuyên, gợi ý theo quan điểm chung của xã hội.
Thân mến phản hồi đến em!
Khi nào dùng "do" khi nào dùng "does" vậy ?
DOES là dạng đã được chia số nhiều của động từ “DO” ở thì hiện tại. DOES thường đi với các chủ ngữ số ít như He, She, It hay một danh từ số ít, danh từ không đếm được. Ở một trường hợp khác, DOES được sử dụng như một trợ đồng từ để hỏi cho các câu hỏi ở thì hiện tại đơn hoặc mang tính nhấn mạnh một hành động nào đó.
Dùng "do" khi chủ ngữ như là số nhiều : they, we
Dùng "does" khi chủ ngữ là số ít : she, he
He/She/It dùng does , danh từ số it dùng does
I/We/They/You dùng do, danh từ số nhiều dùng do
S + started/began + to V/Ving + time ago/in/when time
-> S + have/has + V3/ed + since/for time (1)
-> S + have/has been + Ving + since/for time (2)
Cho mình hỏi là lúc nào dùng công thức (1), lúc nào dùng công thức (2) ạ?
Công thức 1 : Chỉ 1 hành động, việc gì đó đã xảy ra và kết thúc trong quá khứ
Công thức 2 : Chỉ 1 hành động, việc gì đó từ quá khứ mà đến bây giờ vẫn làm
Mình học thì cô mình kêu là làm 1 trong 2 cấu trúc nào cũng được =='