Những câu hỏi liên quan
Vương Như Hân
Xem chi tiết
Nguyễn thị Quỳnh Anh
13 tháng 11 2018 lúc 17:59

bạn hãy vào cái link này bạn sẽ thấy đoạn văn ngay:https://h7.net/hoi-dap/ngu-van-6/viet-doan-van-co-su-dung-hai-tu-thuong-cam-va-thong-cam-faq91799.html

Bình luận (0)
Lê Phương Thảo
Xem chi tiết
Song Ngư (๖ۣۜO๖ۣۜX๖ۣۜA)
3 tháng 12 2017 lúc 21:56

1.

Đường cách mạng của Bác thật sáng suốt.            ( 1)

Em rất thích vị ngọt của đường.                             ( 2)

Con đường trước nhà em vừa được xây mới.        (3)

(1) và (3) là từ nhiều nghĩa

(1) ; (3) đồng âm với (2)

Bình luận (0)
mei xênh đẹp
Xem chi tiết
Pro Channel
Xem chi tiết
Đoàn Trần Quỳnh Hương
29 tháng 12 2022 lúc 16:23

Bạn tham khảo nha: 

Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp.

Bình luận (1)
Minh Thuận - 7A2
Xem chi tiết
Huy Tran
Xem chi tiết
khôi phạm
4 tháng 10 2021 lúc 15:27

Tình mẫu tử là thứ tình cảm đáng quí nhất mà suốt cuộc đời này những đứa con sẽ mãi trân trọng. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, là người chấp cho ta những đôi cánh uớc mơ để bay đến chân trời hi vọng .Những việc làm và tình cảm mẹ dành cho con không gì có thể sánh bằng. Tình mẫu tử thật thiêng liêng, cao quý làm sao!. Tình mẹ ấm áp như vầng thái dương, dịu hiền như dòng sông xanh. Ngay từ những ngày đầu, mẹ là người nâng đõ , yêu thương chúng ta. Ngay cả khi lớn lên, mẹ vẫn sát cánh cùng chúng ta trên con đường đời đầy gian lao và thử thách. Tình mẫu tử cao quý ấy không gì có thể sánh bằng.Và cũng chính vì vậy mà những đứa con luôn trân trọng điều ấy. Chúng ta phải đáp lại những tình cảm mà mẹ dành cho mình qua những biểu hiện cụ thể. Chúng ta phải siêng năng học hành, nghe lời cha mẹ. Như vậy, tình mẫu tử càng trở nên cao cả hơn.Tình mẫu tử được thể hiện trong các câu hát, câu thơ mượt mà và sâu lắng. Có câu hát nói rằng “ Tình mẹ bao la như biễn Thái Bình dạt dào...” ,tình mẹ bao la, vô tận được so sánh như biển Thái Bình rộng lớn.Nếu thử tưởng tượng một ngày chúng ta không có mẹ sẽ ra sao ? Lúc ấy, cuộc sống này thật tẻ nhạt, vô vọng. Mẹ là nguồn ánh sáng, soi lói, dẫn đường cho chúng ta. Mẹ là tấm gương sáng cho chúng at noi theo. Mẹ là niềm hi vọng, nguồn động viên mỗi khi ta vấp ngã.

Bình luận (0)
Nguyễn Quốc Đạt
Xem chi tiết
Người Già
30 tháng 11 2023 lúc 12:51

 Trong chương trình Ngữ Văn 6, em đã được tìm hiểu một số văn bản thông tin rất hấp dẫn và bổ ích. Trong các văn bản đó em thích nhất là văn bản Hồ Chí Minh và “Tuyên ngôn Độc lập” của tác giả Bùi Đình Phong. Qua văn bản này em đã được cung cấp những thông tin rất cụ thể và chi tiết về quá trình chuẩn bị soạn thảo bản Tuyên ngôn Độc lập từ những khâu đầu tiên cho đến khâu cuối cùng. Giúp em khắc sâu kiến thức về sự kiện lịch sử trọng đại của dân tộc. 14h ngày 2/9/1945, Bác Hồ đã thay mặt Chính phủ lâm thời đọc bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.

- Câu có vị ngữ là cụm từ: “em đã được tìm hiểu một số văn bản thông tin rất hấp dẫn và bổ ích.”

Bình luận (0)
Nguyễn Minh Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Xem chi tiết
Bùi Hà Chi
25 tháng 2 2016 lúc 15:25

VD: Hôm nay cùng mẹ ra chợ tết, 1 khu trợ sầm uất, nhộn nhịp, người ra người vào tấp nập, ai ai cũng vui vẻ cho ngày đầu năm mới. Phía cuối chợ, có 1 người đàn bà nghèo khổ, ngồi co ro trên 1 manh chiếu rách. Nhìn thấy người ăn xin tôi thấy thương cảm vô cùng. Con cháu, người thân của họ đâu? Sao phải để họ khổ thế này trong những ngày đầu năm mới, ko để họ được có 1 cái tết ấm cúng bên gia đình? Có những người qua đường còn hắt hủi, xa lánh họ, sao ko cho họ 1 cái bánh mì thôi, để họ có thể cảm nhận được 1 tấm lòng nhân hậu, cao cả trong đó. Họ đâu muốn vậy, chẳng qua vì hoàn cảnh quá khó khăn . Tôi thông cảm với họ, thông cảm với nỗi khổ của họ, tôi dắt tay mẹ từ từ đến phía cuối góc chợ, nơi có 1 bà lão nghèo ăn xin. Nhìn trong giỏ đồ, tôi lấy ra 1 cái bánh chưng đưa cho bà ấy, đôi bàn tay run run nhận lấy món quà, đôi mắt trào nước mắt hạnh phúc. Mẹ nhìn tôi, có lẽ mẹ đã hiểu ra tất cả, mẹ ôm tôi vào lòng. Tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc vì đầu năm mới tôi đã trao đi được một món quà, và nhận lại được niềm vui vô bờ bến, niềm may mắn cả năm.

Bài này của mình còn thiếu sót rất nhiều, bạn tham khảo và bổ sung nhé!

Bình luận (2)
Sawada Tsunayoshi
25 tháng 2 2016 lúc 17:08

Một ngày nọ, tôi đang đi chơi cùng mất đứa bạn của mình, chúng tôi vừa đi vừa cười nói vui vẻ, bổng từ xa có một anh thanh niên cũng đang đi chơi với bạn của mình, nhưng anh ấy đi nhanh mặc dù trên đường đang có rất nhiều phương tiện đi lại. Rồi một lúc sau, anh thanh niên đó vừa đi xe máy vừa nói chuyện, rồi đi không để ý , ở trước đó là một chiếc xe tải to đang lao đến, mặc dù xe tải tít còi nhưng anh không để ý, rồi có nhiều người hô lên. Anh thanh niên đó giật mình, anh ta vội quá liệng lên vỉa hè dành cho người đi bộ, cùng lúc đó chúng tôi đang đi trên đường. Tổng thể cả đám chúng tôi gồm 5 người, anh thanh niên đó tông phải chúng tôi, chỉ có 2 đứa là không bị sao, còn lại có cả tôi đều bị thương, có đứa bị xước chân tay, còn tôi thì nặng hơn, tôi bị chật khớp, nhưng tôi vẩn còn đi được. Mọi người gần đó lại chổ chúng tôi xem có bị làm sao không, anh thanh niên lúc đó rất lo lắng và hoảng sợ vì lo cho tôi. Mọi người định đưa tôi đi bệnh viện nhưng tôi bảo là không sao, anh thanh niên đó là gần chổ tôi hỏi thăm tôi có bị làm sao không, tôi bảo em không sao đâu anh đừng có lo. Tôi nhìn vẻ mặt của anh ấy có ve đang sợ hãi vì khi về nhà tôi có thể nói với cha mẹ về chuyện hôm nay, mồ hôi của anh nhễ nhại. Tôi bảo anh lại gần tôi nói mấy điều, có vẽ khi nói với anh ấy điều đó khiến anh ấy đỡ lo lawng hơn, Rồi tôi nói lên anh không phải lo đâu, cũng chi có phải lỗi tại anh, mà cũng chỉ do tụi em đi không nhìn đường thôi. Rồi anh ấy xin lỗi tôi lên xe đi về, có lẽ đây là bài học danh cho anh ấy. Khi về nhà tôi khong dám nói với bố mẹ về chuyện lúc chiều, tôi phải đanhg nói dối đây là đo tôi đi không cẩn thạn nên bị vấp ngã.

    Bài văn này không phải do mình chép trên mạng đâu, mình tự làm đấy banhqua

Bình luận (1)
Sawada Tsunayoshi
24 tháng 2 2016 lúc 20:11

nhân hóa có 3 kiểu:

1, Dùng những từ vốn chỉ người để chỉ vật

2,dung những từ vốn chi hoạt động, tính chất của người để chỉ hoạt động, tính chất của vật

3, Trò chuyện, xưng hô với vật như đối với người

Bình luận (0)