Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Ẩn danh
Xem chi tiết
Ẩn danh
Xem chi tiết
game online
Hôm qua lúc 19:37

Áp dụng công thức là ra 🤣

TungTungTungSahur
22 giờ trước (21:01)

T

TungTungTungSahur
22 giờ trước (21:01)

Who ask you?

Anh Hùng Noob
Xem chi tiết

B

A

C

Đặng Thị Tịnh
Xem chi tiết

Trong truyện dân gian “Cóc kiện ông Trời”, khát vọng chinh phục tự nhiên không nằm ở việc con người “đánh thắng” trời theo nghĩa thô bạo, mà thể hiện ở ý chí không cam chịu trước hạn hán, dám đứng lên đòi lại quyền được sống, và biết tổ chức – đấu tranh – thương lượng để buộc tự nhiên phải “nhượng bộ” theo quy luật công bằng.

1) Bối cảnh hạn hán: từ nỗi sợ tự nhiên đến nhu cầu chinh phục Hạn hán trong truyện là một dạng “thiên tai” quen thuộc của xã hội nông nghiệp: mưa nắng quyết định mùa màng, sự sống. Khi trời “không mưa”, muôn loài kiệt quệ. Từ điểm xuất phát ấy, truyện đặt ra mâu thuẫn rất rõ: Tự nhiên (ông Trời) mang quyền lực tuyệt đối, vô cảm, thất thường. Sự sống (đại diện là Cóc và muôn loài) bị dồn đến đường cùng. Khát vọng chinh phục tự nhiên nảy sinh từ chính nhu cầu sống còn: không chấp nhận số phận “trời kêu ai nấy dạ”.

2) Cóc “đi kiện”: tinh thần chủ động, dám đối đầu quyền lực tự nhiên Điểm đặc sắc là nhân vật chính lại là Cóc—một con vật nhỏ bé. Sự lựa chọn này làm nổi bật một ý tưởng: Dù yếu ớt, nếu có lẽ phải và quyết tâm, vẫn có thể đối thoại với cái “khổng lồ” như trời đất. Hành động “kiện” mang nghĩa biểu tượng mạnh: Không cầu xin van lạy, mà đòi hỏi công lý: trời không thể tùy tiện khiến muôn loài chết khát. Không ngồi chịu đựng, mà chủ động tìm cách giải quyết. Đây chính là một kiểu “chinh phục” mang màu sắc dân gian: lấy lý lẽ và bản lĩnh để chế ngự sự vô thường của tự nhiên.

3) Sức mạnh tập thể và trí khôn: con đường chinh phục tự nhiên của người xưa Cóc không đi một mình mà kéo theo đội ngũ (gà, chó, ong, hổ… tùy dị bản). Mỗi con vật đại diện cho một “năng lực”: Ong: nhỏ nhưng lợi hại → tượng trưng cho “đòn đánh” bất ngờ, chiến thuật. Hổ: sức mạnh, uy thế → “thế lực răn đe”. Gà, chó…: tiếng gáy, tiếng sủa → tạo thanh thế, gây áp lực. Chi tiết này cho thấy người xưa hình dung việc thắng thiên tai không thể bằng đơn lẻ, mà phải: liên kết (sức mạnh cộng đồng), có mưu trí (biết bày trận, biết dùng đúng “người/loài – đúng việc”), kiên gan (không lùi trước cửa trời). Nói cách khác, khát vọng chinh phục tự nhiên ở đây mang tư tưởng rất “thực tế”: muốn có mưa thì phải biết hành động có tổ chức, không chỉ cầu khấn.

Đặng Thị Tịnh
Xem chi tiết
Đặng Thị Tịnh
4 giờ trước (15:08)

Phân tích khát vọng chinh phục tự nhiên trong truyện Cóc kiện ông trời?

Đinh Thị Huyền
Xem chi tiết
Bình Hoàng
Xem chi tiết
Xem chi tiết