Nghe - viết: Quê ngoại
Kể tóm tắt câu chuyện “Về quê ngoại” cho người thân nghe.
Em kể tóm tắt câu chuyện “Về quê ngoại” cho người thân nghe dựa vào các sự việc trong tranh.
- Sự việc 1: Vào kì nghỉ hè, Bình được mẹ cho về quê chơi.
- Sự việc 2: Khi về quê, Bình nhào vào lòng bà nội.
- Sự việc 3: Bình được bà dẫn ra biển bắt cá cùng chị.
- Sự việc 4: Cậu cho Bình lên thuyền chơi.
- Sự việc 5: Kì nghỉ hè đã hết thúc, Bình tạm biệt bà và chị để cùng mẹ về thành phố.
I. Chính tả nghe - viết (4đ)
Bài viết: Vầng trăng quê em. SGK TV3 tập 1/142.
- Tốc độ đạt yêu cầu: 1đ
- Chữ viết rõ ràng, viết đúng chữ, cỡ chữ: 1đ
- Viết đúng chính tả (không mắc quá 5 lỗi): 1đ. (Sai 1 lỗi trừ 0,1đ, 2 lỗi trừ 0,25đ)
- Trình bày đúng quy định, viết sạch, đẹp: 1đ
Hãy viết thư gửi bạn để tả về quê ngoại của mình.
Hà Nội ngày buồn tháng nhớ năm thương
Minh Anh!
Từ ngày bắt đầu nghỉ dịch đến giờ Thảo và Min chưa gặp nhau lần nào, Thảo nhớ Min lắm. Nhưng vì Thảo đang ở quê ngoại nên không đến chơi với Min được.
Thảo viết thư này cho Min để kể về quê ngoại của Thảo.
Chiện là Thảo về quê tránh dịch, nghe nói ở Hà Nội dịch bệnh căng lắm. Nên Thảo về quê ngoại. Quê ngoại Thảo ở Hưng Yên, Thảo cũng không biết ở huyện nào nên nói chung chung vậy thôi.
Ở quê vui lắm. Thảo gặp anh họ bằng tuổi Thảo học trên Hà Nội bây giờ cũng về. Có cả chị họ nữa. Hầu như anh chị em ở đây ai cũng bằng tuổi Thảo nên Thảo vui lắm. Quê ngoại Thảo có ao cá, giữa ao cá là cái gò có khu nghỉ nhìn như chùa Một Cột ấy, xung quanh ao cá có vườn hoa, đẹp lắm. Như là khu resort ý. Sân và vườn rộng, xung quanh lại toàn là đất hoang nên chiều nào Thảo cũng chơi thả diều được luôn. Thực sự là Thảo rất thích ở quê, tiện nghi không khác gì ở thành phố, mà còn gần gũi thiên nhiên nữa chứ.
Nếu muốn Min có thể tới chơi. Họ hàng ở đây thân thiện lắm.
Thôi, thư đã dài, tạm biệt Min nha. Thảo không thích đọc chùa, chờ hồi âm của Min.
@Cỏ
#Forever
Vũng Tàu, ngày ... tháng ...năm ...
Tuấn thân mến!
Mùa xuân đã thay áo mới, mùa hè đã bay xa, mùa thu rụng lá và mùa đông tạm biệt khoảng trời khoáng đãng.
Tôi và bạn đã xa nhau giữa những ngày vui buồn. Hôm nay, mùa hạ lại trở về, tôi và bạn lại gặp nhau trong lá thư này.
Xa nhau đã mấy mùa trăng tròn sáng, chắc hẳn bạn đi nhiều nơi lắm phải không?
Tôi thì đi nhiều nơi lắm, không kể xiết, nhưng Vũng Tàu là nơi tôi thích nhất và cũng là nơi chôn nhau cắt rốn của tôi.
Mùa hè đến với chúng ta, tình bạn càng thêm thiết tha. Nhưng Vũng Tàu sẽ giúp tôi và bạn thêm thắm thiết, thêm gắn bó. Chắc hẳn bạn cũng nghe nhiều người nói đến Vũng Tàu rồi chứ? Nhưng tôi sẽ giới thiệu quê tôi ... cho bạn nghe nhé!
Vũng Tàu! Vũng Tàu! Hai chữ in sâu vào lòng mọi người khi buổi sáng nắng đẹp, buổi chiều biển lặng, và buổi tối cảnh vật im lặng, sâu lắng.
Bãi biển, bến bờ của Vũng Tàu rất đáng yêu, trìu mến, dễ thương.
Buổi sáng, biển ầm ầm, gào thét giữa ban mai như hờn giận, như ghen ghét, như thách thức ... Tiếng sóng xô cát tung bọt trắng xoá, tiếng biển xanh đang hát phía chân trời, tiếng sóng rì rào, ì ầm vang mãi ... phía trời xa.
Người người tung tăng đùa với sóng, giỡn với biển cả làm cảnh vật thêm sông động. Mây trắng bay qua biển và soi bóng xuống mặt nước, ông mặt trời chiếu muôn nghìn tia nắng xuỗng mặt biển như có ai rắc vàng lên tấm thảm xanh màu da trời. Cơn gió lồng lộng đi qua biển để ngắm nhìn cảnh vật. Sóng dập dìu, dập dìu chạy mãi vào bờ, sóng gối lên mõm đá, sóng ru giấc ngủ cho bãi cát mịn như đang chải bộ tóc dài thước tha, sóng lại làm lay động hàng thuỳ dương xanh ngắt, mượt mà, uyển chuyển. Những cậu bé mặt tròn xoe, mắt thơ ngây, nô giỡn, nghịch ngợm với sóng. Dãy núi cao ngất như lưỡi cưa chém vào trời xanh, những chiếc thuyền như một chấm đen nhỏ di chuyển trên mặt biển.
Biển đẹp nhất vào buổi sáng.
Buổi chiều biển xám xịt, cảnh vật mờ ảo. Người người chỉ lác đác, bạn sẽ nghe tiếng sóng ùm ùm, ầm ầm, nghe tiếng của loài chim đi tìm mồi, nghe hàng thuỳ dương xào xạc, vi vu như đang trò chuyện, nghe tiếng côn trùng rả rích. Cảnh vật lại mờ đi chỉ thấy biển tung bọt trắng xoá, chỉthấy mây xanh lả lướt bay, chỉ thấy hàng thuỳ dương thẳng tắp, chỉ thấy bãi cát tắm mình trong biển cả, chỉ thấy dãy núi, chỉ thấy gió vi vu bên tai.
Buổi tôi ánh đèn le lói hiện trên biển, thấy trăng tròn cười tươi, biển nổi sóng, hàng thuỳ dương đang mất hút trong làng sương dày đặc, người vui vẻ trò chuyện. Màn đêm bao trùm lên mọi vật.
Biển là thơ mộng, đẹp như một câu chuyện cổ tích.
Quê tôi là như thế đó!
Giờ đây, ngồi bên bàn, viết đến đây, tôi biết nói lên điều gì nữa đây? Chỉ mong Tuấn mãi mãi là bạn của tôi và học giỏi để thầy cô, bạn bè, cha mẹ vui lòng. Và chỉ mong tôi được giang tay đón bạn đến nơi này.
Mong bạn hồi âm nhé!
Bạn của Tuấn.
Viết một bức thư gửi bạn khi nghe tin quê bạn bị bão lớn
Tp Hồ Chí Minh, ngày … tháng … năm …
Nam nhớ nhiều!
Từ ngày theo gia đình chuyển vào thành phố đến nay mình không nhận tin tức gì của Nam cả, mình nhớ Nam lắm. Tối nay, ngồi xem ti vi thấy có thông báo khu vực Quãng Ngãi bị lũ lụt và bão lớn. Mình viết thư cho Nam đây. Đầu tiên minh muốn biết quê hương mình bị bão lụt tàn phá đến mức nào. Nghe nói sập mấy ngôi trường và mấy nóc ngôi nhà bị nước lũ cuốn trôi cùng với gia súc, hoa màu bị tàn phá nặng nề. Quê mình vốn đã nghèo càng trở nên nghèo thêm. Nam ơi! ngôi trường của mình có bị sao không? Mình ở đây mà người cứ phập phồng, chẳng biết bạn bè mình có đứa nào bị gì không? Cái xứ của mình sao mà khổ đến thế không biết? Bão lũ liên miên, không biết đến bao giờ ông trời không đày đọa dân miền Trung mình nữa? Mình dừng bút đây, Nam nhớ hồi âm cho mình sớm nhé. Cuối thư mình gởi lời thăm hai bác và chúc sức khỏe đến bạn bè trong lớp. Mong thư Nam nhiều.
Bạn của Nam
Ngọc
Lê Trần Bảo Ngọc
.........., ngày...... tháng..... năm....
An thân mến!
Mình là Thức, học sinh trường THCS..., phường ... quận ...
Tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè : Cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?
Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.
Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hình hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn bão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không An?
Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.
An thân mến!
Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.
Mình rất mong các bạn sớm ổn định cuộc sống bình thường và lại tiếp tục cắp sách đến trường. Chúc An mạnh khoẻ và học giỏi! Hẹn gặp nhau vào hè năm sau, An nhé!
Tp Hồ Chí Minh, ngày … tháng … năm …
Nam nhớ nhiều!
Từ ngày theo gia đình chuyển vào thành phố đến nay mình không nhận tin tức gì của Nam cả, mình nhớ Nam lắm. Tối nay, ngồi xem ti vi thấy có thông báo khu vực Quảng Ngãi bị lũ lụt và bão lớn. Mình viết thư cho Nam đây.
Đầu tiên mình muốn biết quê hương mình bị bão lụt tàn phá đến mức nào. Nghe nói sập mấy ngôi trường và mấy nóc ngôi nhà bị nước lũ cuốn trôi cùng với gia súc, hoa màu bị tàn phá nặng nề. Quê mình vốn đã nghèo càng trở nên nghèo thêm.
Nam ơi! ngôi trường của mình có bị sao không? Mình ở đây mà người cứ phập phồng, chẳng biết bạn bè mình có đứa nào bị gì không? Cái xứ của mình sao mà khổ đến thế không biết? Bão lũ liên miên, không biết đến bao giờ ông trời không đày đọa dân miền Trung mình nữa?
Mình dừng bút đây, Nam nhớ hồi âm cho mình sớm nhé. Cuối thư mình gởi lời thăm hai bác và chúc sức khỏe đến bạn bè trong lớp. Mong thư Nam nhiều.
Bạn thân
Nam
Nguyễn Hoài Nam
k mình nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Nghe tin quê bạn bị thiệt hại do bão, hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn em
Nha Trang, ngày ... tháng ...năm
Hoàng Hải thân mến!
Từ ngày theo gia đình chuyển về Nha Trang đến nay, mình không hề nhận được tin tức gì của Hải cả, mình nhớ Hải và các bạn lắm. Sáng nay, ngồi xem ti vi thấy đài thông báo khu vực Quảng Nam, Quảng Ngãi bị lụt và bão lớn. Mình nóng ruột lắm, vội viết thư cho bạn.
Điều đầu tiên mình muốn biết sự thực là quê Hải và cũng là quê hương của mình trước đây, bão lụt đã tàn phá đến mức nào? Nghe nói sập hai ngôi trường và gần một trăm nóc nhà bị lũ cuốn trôi cùng với gia cầm gia súc của người dân. Quê mình vốn đã nghèo rồi lại bị thiên tai tàn phá. Khổ lại càng thêm khổ. Mình thương các bạn nhiều lắm.
Hải ơi! Ngôi trường của mình có bị làm sao không? Có ai bị gì không ? Ngồi ở Nha Trang mà bụng mình nóng như lửa đốt. Chẳng rõ bạn bè có đứa nào bị gì không ? Thầy cô trong trường ra sao? Đến giờ trường đã ổn định trường lớp chưa? Bao nhiêu câu hỏi cứ tới tập hiện lên trong đầu mình. Cái xứ của mình sao mà khổ đến thế. Mới hôm qua đây, mình vừa nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài "Thương về miền Trung" mình lại càng xúc động mạnh. Không biết đến bao giờ " ông trời không đọa đầy dân miền Trung" của mình nữa?
Hải ạ, nhớ hồi âm cho mình sớm nhé. Mình rất mong đấy. Kể thật tỉ mỉ vào đừng giấu giếm điều gì đó nghe! Cuối thư, mình gửi lời chúc sức khỏe đến tất cả bạn bè trong lớp. Hè này mình sẽ về thăm các bạn. Mong thư Hải nhiều
Bạn thân
Trương Quý Ngọc
Nghe tin quê bạn bị thiệt hại do bão, hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn em
Nha Trang, ngày ... tháng ...năm
Hoàng Hải thân mến!
Từ ngày theo gia đình chuyển về Nha Trang đến nay, mình không hề nhận được tin tức gì của Hải cả, mình nhớ Hải và các bạn lắm. Sáng nay, ngồi xem ti vi thấy đài thông báo khu vực Quảng Nam, Quảng Ngãi bị lụt và bão lớn. Mình nóng ruột lắm, vội viết thư cho bạn.
Điều đầu tiên mình muốn biết sự thực là quê Hải và cũng là quê hương của mình trước đây, bão lụt đã tàn phá đến mức nào? Nghe nói sập hai ngôi trường và gần một trăm nóc nhà bị lũ cuốn trôi cùng với gia cầm gia súc của người dân. Quê mình vốn đã nghèo rồi lại bị thiên tai tàn phá. Khổ lại càng thêm khổ. Mình thương các bạn nhiều lắm.
Hải ơi! Ngôi trường của mình có bị làm sao không? Có ai bị gì không ? Ngồi ở Nha Trang mà bụng mình nóng như lửa đốt. Chẳng rõ bạn bè có đứa nào bị gì không ? Thầy cô trong trường ra sao? Đến giờ trường đã ổn định trường lớp chưa? Bao nhiêu câu hỏi cứ tới tập hiện lên trong đầu mình. Cái xứ của mình sao mà khổ đến thế. Mới hôm qua đây, mình vừa nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài "Thương về miền Trung" mình lại càng xúc động mạnh. Không biết đến bao giờ " ông trời không đọa đầy dân miền Trung" của mình nữa?
Hải ạ, nhớ hồi âm cho mình sớm nhé. Mình rất mong đấy. Kể thật tỉ mỉ vào đừng giấu giếm điều gì đó nghe! Cuối thư, mình gửi lời chúc sức khỏe đến tất cả bạn bè trong lớp. Hè này mình sẽ về thăm các bạn. Mong thư Hải nhiều
Bạn thân
Trương Quý Ngọc
Nghe tin quê bạn bị thiệt hạido bão,hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn em
Tham khảo, bài này ngắn thôi:
https://bailamvan.com/nghe-tin-que-ban-bi-thiet-hai-bao-lut-hay-viet-thu-tham-hoi-ban-em-van-mau-lop-4
link tham khảo:
https://loigiaihay.com/nghe-tin-que-ban-bi-thiet-hai-do-bao-em-hay-viet-thu-tham-hoi-va-dong-vien-ban-c118a19070.html
mình nha
............, ngày 26 tháng 10 năm 2018
.... thân mến!
Mình là ..., học sinh trường Tiểu học ........, phường ... quận ...
Tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè : Cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?
Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.
Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hình hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn bão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không An?
Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.
.... thân mến!
Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.
Mình rất mong các bạn sớm ổn định cuộc sống bình thường và lại tiếp tục cắp sách đến trường. Chúc .... mạnh khoẻ và học giỏi! Hẹn gặp nhau vào hè năm sau,... nhé!
Bạn mới
...........
P/S : Mình ví dụ vậy thôi nhé
tác giả Vũ từ trang Bài thơ quê ngoại Quê ngoại có bà ngoại tôi làng nằm bên bờ sông cổ con sông cũng lắm ưu phiền ba năm ba lần đê vỡ Quê ngoại có nghề nấu kẹo kẹo mầm thơm suốt mùa đông bà tôi đã từng gồng gánh kẹo quê đi bán trăm miền Bà ơi, áo nâu sờn bạc bà ơi, cái nón gãy vành... bên sông mẹ con đứng ngóng đò nan sóng vỗ đăm đăm... Thôi đã khuất rồi, quê ngoại bà tôi một nắm mộ gầy quê ngoại thêm xa từ đấy mẹ tôi nước mắt vào trong Lạy trời, đường đất đừng trơn lạy trời, nắng thôi trút lửa cho mẹ về ngóng bên sông cho con bớt buồn quê ngoại. Câu 1 em hãy nêu tác dụng của dấu "..." trong câu thơ + bà ơi cái nói gãi vành... +đò nan sóng vỗ đăm đăm ... Câu2 em có nhận xét gì về tình cảm của nhân vật tôi trong bài thơ Câu3 Nêu thông điệp của bài thơ Câu 4 em hãy nêu nội dung và nghệ thuật Câu 5 em hãy nêu hình ảnh Câu 6tác giả đã ca ngợi bài thơ như thế nào Câu 7 em rút ra bài học gì Help me
Bạn có thể đăng lại và tách nhỏ câu hỏi ra được không ạ? Vì hiện tại nhìn rất rối ạ
Nghe tin quê bạn bị thiệt hại do bão , hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn em
Thanh Hoá, ngày 15 tháng 8 năm 2009
An thân mến!
Mình là Thức, học sinh trường Tiểu học Nguyễn Bá Ngọc, phường .... quận ... Tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè : cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?
Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.
Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hinh hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn Dão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không An?
Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.
An mến!
Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.
Mình rất mong các bạn sớm ổn định cuộc sống bình thường và lại tiếp tục cắp sách đến trường. Chúc An mạnh khoẻ và học giỏi! Hẹn gặp nhau vào hè năm sau, An nhé!
Bạn mới
Trương Đinh Thức
BÀI THAM KHẢO
Thanh Hoá, ngày 15 tháng 8 năm 2009
An thân mến!
Mình là Thức, học sinh trường Tiểu học Nguyễn Bá Ngọc, phường ....quận ... Tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè : cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?!
Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.
Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hinh hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn Dão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không An?
Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.
An mến!
Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.
Mình rất mong các bạn sớm ổn định cuộc sống bình thường và lại tiếp tục cắp sách đến trường. Chúc An mạnh khoẻ và học giỏi! Hẹn gặp nhau vào hè năm sau, An nhé!
Bạn mới
Trương Đinh Thức
Quỳ Hợp, ngày 15 tháng 8 năm 2009
An thân mến!
Mình là Đạt, học sinh trường Tiểu học Nguyễn Bá Ngọc, phường ....quận ... Tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè : cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?!
Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.
Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hinh hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn Dão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không An?
Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.
An mến!
Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.
Mình rất mong các bạn sớm ổn định cuộc sống bình thường và lại tiếp tục cắp sách đến trường. Chúc An mạnh khoẻ và học giỏi! Hẹn gặp nhau vào hè năm sau, An nhé!
Bạn mới
Phạm Tuấn Đạt
nghe tin quê bạn bị thiệt hại do bão , hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn em .