Giáo sư Brốc, anh Han và Éc-xen đi đâu?
Giáo sư Brốc khuyên Éc-xen điều gì? Vì sao?
Giáo sư Brốc khuyên Éc-xen nhìn thật kỹ cảnh vật nơi đây vì không một nhà thực vật học nào có may mắn hiếm có như vậy.
Vì sao biển ngầm trong đoạn trích lại có tên là Lin-đen-brốc?
A. Tên biển đã có từ thời xa xưa
B. Do người dân địa phương đặt từ lâu
C. Lấy tên vị giáo sư đã khám phá ra nó
D. Lấy tên từ một truyền thuyết về biển cả
Sự uyên bác của giáo sư
Đừng bao giờ nghĩ mình là uyên bác, là giỏi nhất, bất kỳ ai cũng có mặt giỏi của riêng mình.
Có một vị giáo sư nọ thuê một người chèo đò chở ông xuôi dòng sông.
Trên đường đi, để chứng minh sự thông minh và uyên bác của mình, vị giáo sư tìm đủ mọi cách thách đố người chèo đò.
Nhặt một viên đá ven bờ, ông hỏi :" Có bao giờ anh học môn Địa chất chưa?" Người lái đò nhìn ông ngại ngùng đáp :" Ơ... không". Thậm chí anh ta còn không hiểu từ Địa chất nghĩa là gì.
"Vậy thì tôi e rằng anh đã uổng phí một phần tư cuộc đời rồi" Vị giáo sư nói giọng trịch thượng. Anh lái đò cảm thấy mình thật ngu dốt nhưng vấn tiếp tục chèo đò.
Càng đi xa, dòng nước càng chảy xiết. Một lúc sau con người uyên bác kia thò tay vớt lên một chiếc lá trôi trên sông và hỏi : "Thế này, anh có biết gì về môn Thực vật học không?". Người lái đò lại một lần nữa tỏ ra bối rối:" Uhm.... không".
Vị giáo sư lắc đầu và chép miệng : "Chậc chậc, vậy là anh mất toi một nửa cuộc đời rồi còn gì" Ông ngoắc tay ra hiệu cho anh tiếp tục chèo. Khúc sông này khá gập ghềnh, sóng nước đập mạnh vào mạn thuyền khiến con thuyền nhỏ chao đi lắc lại.
Nhưng con người thông kim bác cổ kia không để ý điều này. Ông còn mải ngắm dãy núi trập trùng xa xa. Ông chỉ tay về hướng đó và hỏi :"Thế anh có biết gì về Địa lý không?" Cảm thấy mình thật thấp hèn và kém cỏi, người lái đò nuốt nỗi nhục vào trong lòng và trả lời :"Không".
Lúc này vị giáo sư đáng kính bèn phán :" Tôi cũng nghĩ thế, anh đã phí ba phần tư cuộc đời rồi"
Lúc này dòng sông trở nên hung tợn hơn với những con sóng cả. Người lái đò không thể giữ con thuyền nhỏ thăng bằng được nữa. Một con sóng lớn lật nhào chiếc thuyền lên một tảng đá lớn giữa dòng.
Hai người ngoi ngóp giữa dòng nước. Anh lái đò hỏi vị giáo sư :"Ông có biết bơi không?" Vị giáo sư run rẩy :" Kh..không"
"Thế thì ông đã mất cả cuộc đời rồi"
Sự uyên bác của giáo sư
Đừng bao giờ nghĩ mình là uyên bác, là giỏi nhất, bất kỳ ai cũng có mặt giỏi của riêng mình.
Có một vị giáo sư nọ thuê một người chèo đò chở ông xuôi dòng sông.
Trên đường đi, để chứng minh sự thông minh và uyên bác của mình, vị giáo sư tìm đủ mọi cách thách đố người chèo đò.
Nhặt một viên đá ven bờ, ông hỏi :" Có bao giờ anh học môn Địa chất chưa?" Người lái đò nhìn ông ngại ngùng đáp :" Ơ... không". Thậm chí anh ta còn không hiểu từ Địa chất nghĩa là gì.
"Vậy thì tôi e rằng anh đã uổng phí một phần tư cuộc đời rồi" Vị giáo sư nói giọng trịch thượng. Anh lái đò cảm thấy mình thật ngu dốt nhưng vấn tiếp tục chèo đò.
Càng đi xa, dòng nước càng chảy xiết. Một lúc sau con người uyên bác kia thò tay vớt lên một chiếc lá trôi trên sông và hỏi : "Thế này, anh có biết gì về môn Thực vật học không?". Người lái đò lại một lần nữa tỏ ra bối rối:" Uhm.... không".
Vị giáo sư lắc đầu và chép miệng : "Chậc chậc, vậy là anh mất toi một nửa cuộc đời rồi còn gì" Ông ngoắc tay ra hiệu cho anh tiếp tục chèo. Khúc sông này khá gập ghềnh, sóng nước đập mạnh vào mạn thuyền khiến con thuyền nhỏ chao đi lắc lại.
Nhưng con người thông kim bác cổ kia không để ý điều này. Ông còn mải ngắm dãy núi trập trùng xa xa. Ông chỉ tay về hướng đó và hỏi :"Thế anh có biết gì về Địa lý không?" Cảm thấy mình thật thấp hèn và kém cỏi, người lái đò nuốt nỗi nhục vào trong lòng và trả lời :"Không".
Lúc này vị giáo sư đáng kính bèn phán :" Tôi cũng nghĩ thế, anh đã phí ba phần tư cuộc đời rồi"
Lúc này dòng sông trở nên hung tợn hơn với những con sóng cả. Người lái đò không thể giữ con thuyền nhỏ thăng bằng được nữa. Một con sóng lớn lật nhào chiếc thuyền lên một tảng đá lớn giữa dòng.
Hai người ngoi ngóp giữa dòng nước. Anh lái đò hỏi vị giáo sư :"Ông có biết bơi không?" Vị giáo sư run rẩy :" Kh..không"
"Thế thì ông đã mất cả cuộc đời rồi"
Sự uyên bác của giáo sư
Đừng bao giờ nghĩ mình là uyên bác, là giỏi nhất, bất kỳ ai cũng có mặt giỏi của riêng mình.
Có một vị giáo sư nọ thuê một người chèo đò chở ông xuôi dòng sông.
Trên đường đi, để chứng minh sự thông minh và uyên bác của mình, vị giáo sư tìm đủ mọi cách thách đố người chèo đò.
Nhặt một viên đá ven bờ, ông hỏi :" Có bao giờ anh học môn Địa chất chưa?" Người lái đò nhìn ông ngại ngùng đáp :" Ơ... không". Thậm chí anh ta còn không hiểu từ Địa chất nghĩa là gì.
"Vậy thì tôi e rằng anh đã uổng phí một phần tư cuộc đời rồi" Vị giáo sư nói giọng trịch thượng. Anh lái đò cảm thấy mình thật ngu dốt nhưng vấn tiếp tục chèo đò.
Càng đi xa, dòng nước càng chảy xiết. Một lúc sau con người uyên bác kia thò tay vớt lên một chiếc lá trôi trên sông và hỏi : "Thế này, anh có biết gì về môn Thực vật học không?". Người lái đò lại một lần nữa tỏ ra bối rối:" Uhm.... không".
Vị giáo sư lắc đầu và chép miệng : "Chậc chậc, vậy là anh mất toi một nửa cuộc đời rồi còn gì" Ông ngoắc tay ra hiệu cho anh tiếp tục chèo. Khúc sông này khá gập ghềnh, sóng nước đập mạnh vào mạn thuyền khiến con thuyền nhỏ chao đi lắc lại.
Nhưng con người thông kim bác cổ kia không để ý điều này. Ông còn mải ngắm dãy núi trập trùng xa xa. Ông chỉ tay về hướng đó và hỏi :"Thế anh có biết gì về Địa lý không?" Cảm thấy mình thật thấp hèn và kém cỏi, người lái đò nuốt nỗi nhục vào trong lòng và trả lời :"Không".
Lúc này vị giáo sư đáng kính bèn phán :" Tôi cũng nghĩ thế, anh đã phí ba phần tư cuộc đời rồi"
Lúc này dòng sông trở nên hung tợn hơn với những con sóng cả. Người lái đò không thể giữ con thuyền nhỏ thăng bằng được nữa. Một con sóng lớn lật nhào chiếc thuyền lên một tảng đá lớn giữa dòng.
Hai người ngoi ngóp giữa dòng nước. Anh lái đò hỏi vị giáo sư :"Ông có biết bơi không?" Vị giáo sư run rẩy :" Kh..không"
"Thế thì ông đã mất cả cuộc đời rồi"
Ở ''Quà tặng cuộc sống" đúng ko? Mình xem rồi, hay đấy!
Phó Giáo sư, Tiến sĩ, nhà giáo Văn Như Cương khi tuổi 20 đã từng viết bài thơ:
Mây và nước
Trên trời mây bay
Dưới sông nước chảy
Hỡi mây bay về đâu ?
Về nơi gió không thổi
Hỡi nước chảy về đâu ?
Về nơi đại dương sóng gầm dữ dội
Ta không làm mây bay
Ta sẽ làm nước chảy.
suy nghĩ của em về quan niệm sống được gợi ra từ bài thơ trên.
Phó Giáo sư, Tiến sĩ, nhà giáo Văn Như Cương khi tuổi 20 đã từng viết bài thơ:
Mây và nước
Trên trời mây bay
Dưới sông nước chảy
Hỡi mây bay về đâu ?
Về nơi gió không thổi
Hỡi nước chảy về đâu ?
Về nơi đại dương sóng gầm dữ dội
Ta không làm mây bay
Ta sẽ làm nước chảy.
suy nghĩ của em về quan niệm sống được gợi ra từ bài thơ trên.
(giúp mình mở bài với kết bài được k ạ)
Mở bài:
Trong bài thơ "Mây và nước" của nhà giáo Văn Như Cương, hình ảnh mây bay và nước chảy đã khơi gợi một quan niệm sống vô cùng sâu sắc. Tại tuổi 20, ông đã thể hiện một triết lý sống đơn giản nhưng chất chứa ý nghĩa lớn lao. Hình ảnh mây và nước tượng trưng cho hai hướng đi khác nhau, và thông qua những câu thơ ngắn gọn, ông truyền tải một thông điệp rõ ràng về tinh thần và quyết tâm trong cuộc sống.
Kết bài:
"Ta không làm mây bay, ta sẽ làm nước chảy" - đó là quan niệm sống mà nhà giáo Văn Như Cương đã dành tặng cho chúng ta qua bài thơ ngắn đơn giản ấy. Ý nghĩa của những câu thơ này không chỉ đơn thuần là về việc chọn lựa hướng đi trong cuộc sống mà còn là về ý chí và quyết tâm không ngừng tiến bước, vượt qua khó khăn và thử thách. Hình ảnh mây bay và nước chảy đề cao tính cách linh hoạt và mạnh mẽ trong từng bước đi của con người.
Như mây bay về nơi gió không thổi, nhà giáo Văn Như Cương muốn chúng ta luôn có thể tìm đến những điểm đến mới, không ngừng phát triển, không bị ràng buộc bởi những điều cũ kỹ. Còn nước chảy về đại dương sóng gầm dữ dội, ông khích lệ chúng ta không sợ khó khăn, không từ bỏ trước những thử thách khắc nghiệt. Tinh thần kiên định, như dòng nước chảy không ngừng, chinh phục mọi trở ngại, giữ vững định hướng và tiến lên phía trước.
Với triết lý sống đơn giản nhưng chất chứa ý nghĩa sâu sắc trong bài thơ "Mây và nước", chúng ta hãy học tập và ghi nhớ những thông điệp ý nghĩa này, để luôn tự tin bước đi và sống đẹp mỗi ngày, trở thành những con người kiên định và vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Có 1 giáo sư tiến sỉ ổng bị ốm nặng .
1 giáo sư tiến sỉ cùng đảng cấp với ông bị ốm nghe ông giáo sư tiến sỉ bị ốm liền tới gặp ông giáo sư tiến sỉ .
1 giáo sư tiến sỉ lại cùng đảng cấp với ông giáo sư tiến sỉ bị ốm nghe ông giáo sư tiến sỉ đi gặp ông giáo sư tiến sỉ bị ốm nặng liền tới gặp ông giáo sư tiến sỉ bị ốm
Vậy có mấy ông giáo sư tiến sỉ
Có một anh sinh viên nọ đến thực tập tại 1 vùng núi hẻo lánh.Anh vô tình mở một căn phòng chứa nhiều zombie sống,cùng lúc đó có 3 người chạy ra:1 cô thư kí,vị giáo sư già,bác gác cổng.Để thoát khỏi lũ zombie cần đi qua 1 cây cầu và cắt đứt dây cầu,bt lũ zombie đuổi kịp trong 17 phút và anh sinh viên qua cầu 1 phút,cô thư kí 2 phút,bác gác cổng 5 phút và vị giáo sư già 10 phút.Hãy giúp anh sinh viên qua cầu trc khi lũ zombie đuổi kịp(biết họ có 1 cái đèn nhỏ,cầu chỉ chứa đc sức nặng của 2 người)
Bạn nào giải nhanh nhất mk tik nha
B1:anh SV , cô thư kí trc, anh SV quay vè: 2 + 1 = 3(phút)
B2: giáo sư và bác gác cổng qua, cô thư kí về: 3 + 10 + 2 = 15(phút)
B3 anh SV và cô thu kí sang: 15 2 = 17 phút
Vừa kịp