cơn, nắng, mưa nắng, sông, dừa cơn, con, rặng cơn, mưa, chảy
Đọc ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi: "Mang theo truyện cổ tôi điNghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa.Vàng cơn nắng, trắng cơn mưaCon sông chảy có rặng dừa nghiêng soi". ( Chuyện cổ nước mình – Lâm Thị Mỹ Dạ)Chỉ ra các gieo vần đúng với thể thơ lục bát trong đoạn thơ trên:
A. mưa – xưa – dừa, con - son B. đi – thì, xưa – mưa – dừa C. đi – thi, vàng - nắng – trắng D. xưa – dừa - mưa, nắng – trắng
Từ nào là từ chỉ sự vật trong câu thơ sau?
"Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi ."
(Lâm Thị Mỹ Dạ)
sông, trắng mưa, vàng sông, dừa nghiêng, soicâu vàng cơn nắng trắng cơn mưa- con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Các từ là tính từ trong câu thơ sau:
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi.
A. Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
B. Vàng, trắng
C. Vàng, trắng, nghiêng
Theo như mk nghĩ thì :
B.Vàng , nắng
là tính từ.
~ Hok tốt ~
Câu 2. (1,0 điểm) Hai câu thơ sau sử dụng những biện pháp tu từ nào? “Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi.”
BPTT:
+ Đảo trật tự cú pháp: Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa.
+ Nhân hóa: rặng dừa nghiêng soi .
Chỉ ra biện pháp tu từ và nêu tác dụng của đoạn thơ sau
Mang theo chuyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Chỉ ra biện pháp tu từ và nêu tác dụng của đoạn thơ sau
Mang theo chuyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Trong câu thơVangf cơn nắng, trắng ơn mưa - Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi có bao nhiêu từ ghép?
5 từ ghép
@Nghệ Mạt
#cua
5 từ ghép nha
Gạch dưới các từ chỉ sự vật trong đoạn thơ sau :
Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đỡ xa
Chỉ còn truyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình.
Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đỡ xa
Chỉ còn truyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình.