viết 1 đọan thơ 4 chữ, 6 đoạn về thiên nhiên
viết 1 đọan văn khoảng 5 đến 7 câu trình bày cảm nhận của em về khung cảnh thiên nhiên làng quê thiên nhiên
Tham khảo
Cảnh đẹp thiên nhiên để lại ấn tượng sâu đậm trong em là cảnh mùa lúa chín ở quê. Khi mặt trời thức dậy sau lũy tre làng, các bác nông dân í ới gọi nhau đi gặt. Ngoài đồng, biển lúa đang chờ được thu hoạch. Thỉnh thoảng, vài cơn gió thổi qua làm tấm thảm vàng rực uốn lượn như từng đợt sóng nhấp nhô. Xa xa, tiếng sáo diều vọng lại, hòa cùng âm thanh líu lo của đàn chim. Tất cả đã tạo nên một bức tranh ngày mùa sống động. Ngắm nhìn khung cảnh trù phú của quê hương, lòng em lại thêm xao xuyến, bồi hồi.
Đoạn thơ trên của nhà thơ Trần Đăng Khoa đã miêu tả vẻ đẹp đồng quê VN yên bình.dưới con mắt tinh tế của tác giả.Trần Đăng Khoa đã miêu tả một cách thật sinh động và tràn đầy sức sống.Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hoá và từ ngữ giàu hình ảnh và điêu luyện."Chị lúa phất phơ bím tóc,cậu tre thì học bài,đàn cò khiên nắng và cô gió chăn mây..."tất cả đều gần gũi và gắn bó với con người lao động VN.Tác giả đã biến các sự vật vô tri vô giác như một con người. Cách miêu tả độc đáo tác giả đã đem đến cho người đọc một cảm giác thích thú,và một bức tranh phong cảnh thiên nhiên thật rực rỡ.
Viết Bài thơ 4 hoặc 5 chữ về đề tài thiên nhiên môi trường
Viết đoạn văn khoảng 7-10 dòng về thiên nhiên mùa xuân xứ Huế được miêu tả qua 4 câu thơ đầu bài thơ mùa xuân nho nhỏ ?
Tham khảo:
Thơ :
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chim mà vang trời”
Phân tích:
Dòng sông có màu xanh gợi nhắc một hình ảnh của những khúc sông uốn lượn quanh co của dải đất miền Trung. Trên gam màu xanh lơ nổi bật lên hình ảnh một bông hoa tím biếc, không có màu vàng của hoa mai hay là màu đỏ của hoa đào mà chỉ có một bông hoa màu tím hiện lên trước mắt. Cho thấy hình ảnh mang đậm bản sắc của xứ Huế, màu tím là màu đặc trưng của con người và đất trời Huế. Nhà thơ đã rất khéo léo khi dùng nghệ thuật đảo ngữ đưa động từ “mọc” lên ở phía đầu câu như một cách để nhấn mạnh vẻ đẹp tràn đầy sức sống của mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân của đất trời. Không chỉ có hình ảnh mà còn có âm thanh của con chim chiền chiện hót vang trời làm xao xuyến cả đất trời, cả tâm hồn của người thi sĩ bằng những từ ngữ cảm thán như “ơi, hót chi”. Một bức tranh đang suy tư bỗng đâu đó vang lên một tiếng chim hót làm sinh động hẳn lên, một con chim chiền chiện mà lại hót được vang cả trời, thực ra khoảng trời ấy chính là khoảng không gian riêng của tác giả, chính vì vậy mà chỉ có tác giả mới cảm nhận được điều đó mà thôi.
Mùa xuân luôn là đề tài phong phú cho các thi nhân thử bút. Đã có không ít bài thơ hay viết về mùa xuân. Nhà thơ Thanh Hải cũng khá thành công khi viết bài thơ Mùa xuân nho nhỏ để nói lên ước nguyện khiêm tốn của mình, ước nguyện được dâng hiến mùa xuân bé nhỏ của mình vào mùa xuân chung của dân tộc, vào xuân bất tận của đất trời.
Thanh Hải tên thật là Phạm Bá Ngoãn, sinh ngày 4-11-1930, ở Thừa Thiên Huế. Ông hoạt động cách mạng từ những năm cuối của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Thanh Hải là một trong những cây bút có công lớn trong việc xây dựng nền văn học cách mạng miền Nam trong những năm kháng chiến chống Mĩ. Mùa xuân nho nhỏ là bài thơ cuối cùng của Thanh Hải, được viết không lâu trước khi nhà thơ qua đời (1980). Bài thơ thể hiện cái nhìn tươi tắn, lạc quan của tác giả đối với đất nước, với con người Việt Nam trong thời kì cả nước tiến lên xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Mở đầu bài thơ, Thanh Hải dựng lên khung cảnh của một mùa xuân
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
ơi, con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”.
Không gian mùa xuân hiện lên trước hết từ một dòng sông xanh với một bông hoa tím biếc. Đây là những hình ảnh vốn rất riêng của quê nương xứ Huế – quê hương yêu dấu của tác giả. Sự hòa hợp giữa màu xanh của dòng sông và sắc tím của bông hoa đã tạo nên một cảm giác mát dịu. Khung cảnh mùa xuân còn gợi lên những âm thanh quen thuộc, vui tươi của con chim chiền chiện, loài chim thường xuất hiện vào mùa xuân, như một dấu hiệu của mùa xuân. Tiếng hót của con chim chiền chiện vang trời đã làm cho không khí mùa xuân trở nên náo nức lạ thường. Tiếng chim chiền chiện đã được cụ thể hóa, hình tượng hóa. Từng giọt long lanh rơi – Tôi đưa tay tôi hứng” là một hình thức chuyển đổi cảm giác. Âm thanh vốn chỉ nghe thấy, nhưng được chuyển đổi nên có thể cảm nhận, nhìn thấy và có thể tiếp xúc dược. Ngay trong đoạn mở đầu, chúng ta đã hình dung được tâm trạng say mê, đầy hào hứng của nhà thơ trước mùa xuân mới của đất trời.
Bài thơ được viết khi cả nước đang trong không khí xây dựng chủ nghĩa xã hội. Trong không khí chung đó, không thể thiếu hình ảnh của những người đã cầm súng bảo vệ Tổ quốc và những người làm ra hạt gạo nuôi sống bao thế hệ:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy bên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.
Những người đang ngày đêm cầm súng bảo vệ tổ quốc và những người góp phần xây dựng quê hương đã được tác giả nhắc đến đầu tiên trong bài thơ. Đó là những người đã chịu nhiều hi sinh trong kháng chiến cũng như trong thời bình. Mùa xuân hiện hữu trong tất cả các hoạt động, mùa xuân theo người chiến sĩ ra mặt trận, mùa xuân theo người nông dân ra đồng. Mùa xuân không còn là khái niệm thời gian mà đã trở thành người bạn của những người ngày đêm làm giàu và mang lại bình yên cho dân tộc. Xuân trong thơ Thanh Hải gần như đã có hồn và dường như thật hối hả trong nhịp sống chung của dân tộc. Nhắc đến hình ảnh người lính, tác giả không quên lịch sử hào hùng của dân tộc
Đất nước bốn ngàn năm Vất vả và gian lao Đất nước như vì sao Cứ đi lên phía trước.
Bằng những câu thơ giản dị, tác giả đã khái quát một cách cô đọng lịch sử của dân tộc, Chặng đường dân tộc đã đi qua thật dài và nhiều chông gai. Nhưng không vì thế mà làm cho bước đi của dân tộc bị chậm lại. Đất nước vẫn như những vì sao tiến lên phía trước. Câu thơ chính là lòng tin và niềm tự hào của tác giả vào đất nước, vào Đảng, vào sự nghiệp cách mạng. Cảm động biết bao khi đó là lời của một người đang nằm trên giường bệnh và sắp từ biệt cõi đời. Phải là người có sức sống, niềm lạc quan và tin tưởng nồng nhiệt mới có được những vần thơ như thế.
Nhan đề Mùa xuân nho nhỏ mang nhiều ý nghĩa. Mùa xuân với khái niệm thời gian đã được tác giả chuyển thành khái niệm của một sự vật nhất định. Chủ đề của bài thơ bộc lộ rõ qua đoạn thơ:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập trong hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.
Đến đây cái tôi đã được thay bằng cái ta và cảnh vật của thiên nhiên trong mắt quan sát của nhà thơ đều được thu nhỏ lại trong cái ta ấy. Mỗi một bông hoa, mỗi một tiếng chim, mỗi cảnh vật thiên nhiên đều góp phần tạo nên mùa xuân chung của đất nước. Và ta là tác giả cũng là một con người cụ thể, ta hãy như con chim chiền chiện, như bông hoa tím biếc trên dòng sông xanh, như một nốt trầm trong bản hòa ca xao xuyến của dân tộc. Cái ta chỉ khiêm tốn giữ vị trí của nốt trầm trong bản nhạc. Mỗi con người đều là một mùa xuân nho nhỏ, công hiến sức lực và cuộc đời của mình để làm nên mùa xuân lớn của đất nước, của dân tộc.
Khổ thơ cuối cùng là lời tâm tình của tác giả, lời của một đứa con nói với quê hương:
Mùa xuân – ta xin hát Câu Nam ai
Nam bình Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế.
Khổ thơ mang đậm làn điệu dân ca xứ Huế và là khổ thơ duy nhất trong bài có hình ảnh Huế – quê hương của tác giả. Không vì thế mà bài thơ không chứa trong đó tình cảm của tác giả đối với quê hương. Cái hay của câu thơ ở chỗ đã đúc kết được tất cả vẻ đẹp của mùa xuân, của xứ Huế thơ mộng và chất chứa trong đó là nỗi niềm của một người con đang sống những ngày cuối cùng của cuộc đời.
Bài thơ được viết khi tác giả phải nằm trên giường bệnh nhưng vẫn tràn đầy lòng yêu đời, yêu cuộc sống và hơn cả là tinh thần dân tộc, ý thức trách nhiệm của nhà thơ đối với đất nước. Đó chính là thông điệp Thanh Hải gửi đến tất cả mọi người: “Hãy góp một mùa xuân nho nhỏ của mình vào mùa xuân chung của đất nước, của dân tộc”.
cậu có phải là nguyễn trang lớp 5c1 trường tiểu học xã thành lợi điểm trường C
Bông cúc làm nắng làm hoa
Bướm vàng là nắng bay xa lượn vàng
Lúa chín là nắng của đồng
Trái thị , trái hồng là nắng cuả cây
1. Biện pháp tu từ nổi bật trong đoạn thơ trên là gì ?
2. Cách cảm nhận về màu sắc thiên nhiên của tác giả ở đoạn thơ trên có gì độc đáo ?
3. Qua đoạn thơ trên , em có nhận xét gì về tài năng của tác giả và tài năng của tác giả với thiên nhiên ?
4. Từ đoạn thơ trên em hãy viết một đoạn văn khoảng 150 chữ tả nắng trong cảm nhận của em ?
1.So sánh( là...)
2.Ông tưởng tượng, so sánh giữa cái này với cái kia,làm hình ảnh trở nên dễ hiểu,đẹp đẽ hơn,
3.Ông biết sử dụng biện pháp nghệ thuật, tu từ một cách chính xác và cô đúc. Qua đó cũng thể hiện ông là một người có tài về mặt quan sát và viết thơ về thiên nhiên.
4. Đã lm
#Châu's ngốc
Viết đoạn văn từ 6 đến 8 câu trình bày cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Cảnh Khuya trong đó có sử dụng 1 từ trái nghĩa và gạch chân
Từ bài thơ qua đèo ngang em hãy viết đoạn văn Từ 4-6 câu trình bày suy nghĩ của mình về vẻ đẹp của thiên nhiên trong bài trong đoạn văn có sử dụng một cặp quan hệ từ Gạch chân cặp quan hệ từ đó
qua 6 câu thơ đầu bài khi con tu hú ,viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình yêu thiên nhiên yêu cuộc sống của tố hữu
Từ ý nghĩa bài thơ Hoa bìm,em hãy viết 1 đoạn văn (6-8 dòng) tranh luận về vấn đề "cuộc sống con người luôn gắn bó với thiên nhiên" , đúng hay sai?
SOS giúp t vs
Em hoàn toàn đồng ý với ý kiến "cuộc sống con người luôn gắn bó với thiên nhiên". Từ xa xưa, khi chưa có sự phát triển của công nghệ. Con người sống phụ thuộc hoàn toàn vào những gì thiên nhiên ban tặng: đất nước, không khí, lương thực.... Dù hiện tại đã bước vào kỉ nguyên số với rất nhiều tiện nghi nhưng con người không thể sống tách biệt với thiên nhiên. Có thể nói đối với con người thiên nhiên là một người mẹ vĩ đại nuôi dưỡng con người có thể tồn tại đến ngày hôm nay. Bên cạnh đó thiên nhiên là thần dược xoa dịu tâm hồn con người sau chuỗi ngày mệt mỏi. Thật đáng buồn khi ngày nay con người đang tàn phá thiên nhiên nghiêm trọng. Chính vì vậy mỗi người chúng ta cần có ý thức bảo vệ thiên nhiên vì bảo vệ thiên nhiên chính là bảo vệ cuộc sống của mỗi chúng ta.
“Cuộc sống của con người luôn gắn bó với thiên nhiên” là vừa đúng mà cũng vừa sai. Đối vớ người dsaan sống ở vùng nông thôn thì thiên nhiên đã quá đỗi quen thuộc với họ từ những dòng sông, con kênh cho lũ trẻ trong xóm tắm vào mỗi buổi trưa hè nắng nóng hay những cánh đồng rộng lớn gắn với mùa hè nóng bốc lửa của những người nông dân và buổi chiều vui vẻ của lũ con nít trong xóm hùa nhau đi bắt dế. Tất cả đều dệt nên 1 khung cảnh tươi đẹp, bình yên và gần gũi đến lạ thường của con người với thiên nhiên. Còn ở thành thị, phố xá đông đúc, khắp mọi nơi chỉ là nhà cửa. Chúng nằm san sát nhau từ chung cư, đến nhà cấp 4 hay biệt thự cũng có. Có nhiều người mãi mê chạy theo công việc và ngành kinh tế cũng phát triển, làm thải ra môi trường nhiều khí độc từ nhà máy, ảnh hưởng xấu đến thiên nhiên và dần dần, họ chẳng còn là 1 người bạn đẹp trong mắt tất cả những thứ quen thuộc sống bên cạnh họ - thiên nhiên màu mỡ, tốt tươi. Vì thế, từ đây, mỗi người chúng ta cần phải có ý thức bảo vệ môi trường, bảo tồn những nơi có thiên nhiên tốt lành, tươi đẹp và hạn chế những ống khói ở nhà máy thải ra các chất độc hại mà hủy hoại thiên nhiên.\
Không hay thì thôi nha bạn!
viết 1 đoạn văn ngắn trình bày cảm nhận về thiên nhiên và con người qua đoạn thơ trên
mn giúp mk vs nhé . Mình cần gấp lắm
Viết một đoạn văn ngắn (6-8 dòng) nêu cảm nhận, suy nghĩ của em về vẻ đẹo của thiên nhiên và tâm trạng của Bác thể hiện qua bài thơ.
Trăng là nguồn cảm hứng bất tận của biết bao nhiêu thi nhân từ xưa cho đến nay, ánh trăng ko chỉ mang lại vẻ đẹp cho thiên nhiên đất nước mà hơn thế có những lúc ánh còn trở thành người bạn trhi kỉ. để mỗi có thể chia sẻ buồn vui, có lúc trăng như dòng suôí mát làm tan đi những ưu phiền, mệt mỏi sau những giờ phút căng thẳng. bác Hồ của chúng ta sau những giờ phút vất vả cũng tìm đến trăng để tạm quên đi những vất vả. Biết bao nhiêu công việc bề bộn.