Những câu hỏi liên quan
pham van hung
Xem chi tiết
Kiệt Nguyễn
21 tháng 1 2019 lúc 11:16

Hồi còn học lớp ba, mẹ đã hứa nếu đạt danh hiệu học sinh giỏi trong năm học ấy, mẹ sẽ mua cho một chiếc xe đạp mới. Cuối cùng mẹ đã giữ lời hứa. Và chiếc xe đạp ấy đã cùng em ngày hai buổi đến trường.

Xe sơn màu xanh, như màu xanh da trời những ngày thu. Riêng hai cái bánh là có màu da cam. Có những nan hoa san sát đếm không xuể. Giữa hai sợi dây thắng, em có gắn thêm một con bướm bằng nhựa xinh xinh, để cho xe thêm đẹp hơn.Cái yên màu đen, trông giống như cái đầu chú chó không có tai. Mỗi khi ngừng đạp bánh xe phát ra âm thanh ro..ro…o, nghe thật êm tai. Bên trái tay cầm có gắn chuông, mỗi khi đến chỗ đông người, em bóp chuông kêu kính coong để mọi người biết mà tránh đường. Em quý xe lắm! Cứ mỗi tuần, em lại rút cái giẻ dưới yên lau, chùi sạch sẽ. Chiếc xe này giống như người bạn thân, đã ngày ngày cùng em hai buổi đến trường.

Thoáng cái đã bốn tháng trôi qua. Chiếc xe đã để lại bao kỉ niệm đáng nhớ. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã mua cho em chiếc xe đạp này. Và em nguyện sẽ cố gắng học giỏi để bố mẹ vui lòng và luôn hãnh diện về em.

Bình luận (0)
Kiệt Nguyễn
21 tháng 1 2019 lúc 11:18

Tuần trước là sinh nhật tôi, tôi vui lắm vì được nhận rất nhiều quà của ba mẹ và cả bạn bè nữa. Qùa nào tôi cũng thích nhưng có lé thích nhất là chiếc xe đạp mà bố mua cho tôi.

Đó là một chiếc xe mini màu hồng là dòng xe Việt Nhật. Chiếc xe cao chừng một mét hai bánh xe to. Bố tôi bảo hai bánh xe to như thế thì đạp mới nhanh ma không tốn sức. Tôi thích lắm ngồi luôn len xe đạp thử một vòng quanh xóm. Chiếc xe còn mới tinh và màu hồng trông rất điệu thế nên khi tôi đi ra khỏi nhà là mọi người đều nhìn theo chiếc xe thoáng tại nghe tiếng mấy đứa bé xóm bên khen chiếc xe đẹp quá. Chiếc xe có cái giỏ trắng nhìn rất xinh, trên đó tôi gắn thêm một con gấu bông nhỏ vô cùng dễ dương. Hai cái phanh xe cũng có mùa trắng, tôi buộc thêm vào đò một cái nơ màu hồng nhìn rất là điệ đà không lẫn vào đâu được. Bố trêu tôi xe thì sản xuất nhiều cái nào cũng giống nhau nhưng xe của con gái bố thì không hề giống cái xe nào vì nó được tôi trang trí lên đó đủ thứ màu sắc. Tiếp theo đó là cái chuông, bộ phận này của cái xe làm tôi thích nhất, để mỗi khi sang đường đông thì tôi nhấn chuông cho mọi người biết để tránh. Những lúc như thế tiếng chuông kêu lên kính koong nghe thật vui tai. Mỗi lúc tôi không có ở nhà là thằng em nghịch ngợm lại kéo chuông kêu inh ỏi nó vừa nhấn vừa cười thích lắm.

Có lần tôi bắt được nó nghịch xe tôi tôi la lên nó vẫn không sợ nó bảo được bố mua cho xe đạp thích thế còn gì cho em chơi chút. Tôi thấy thế nên cũng không mắng nó nữa. Cái yên xe màu ngả bạc khi ngồi lên thì rất êm nhưng tôi lại quá thấp so với cái yên đó nên bố đã phải đi sửa lại cho nó thấp xuống. Tôi cứ lo là khi hạ nó xuống sẽ không còn đẹp nưa nhưng khi bố mang về thì tôi lại hoàn toàn ưng ý, chiếc se không cân đối hơn nhiều nhìn nó thật tương xứng vói chiều cao hạn chế của tôi. Cái ghế ngồi sau xe được làm bằng i nôx trông sáng lắm nhìn rất gọn gàng và cân đối. Cái xích xe không to như xe của mẹ và được chắn bằng một tấm nhựa mỏng nhưng rất cứng. Mẹ tôi trêu chắn như này thì đạp xe không bị rách quần rồi né. Chả là tôi rất sợ đi xe của mẹ vì lần nào đi tôi cũng bị vướng cái quần vài xích xe nên bị rách gấu quần. Chiếc bàn đạp nhỏ nhắn màu tối, nâng bước chân tôi trên mỗi con đường xa.

Tôi thích chiếc xe này lắm chẳng thế mà mỗi khi mấy thằng con trai trêu tôi bỏ giấy vụn vào xe tôi tức lắm bắt cho bằng được bọn nó nhặt sạch từng cái một. Mới đi được một tuần thôi mà chẳng biết đi đứng thế nào mà trên xe đã có vài vết xước to nhỏ, tôi xót lắm nhưng bố bảo không sao đâu người không bị sao là được nhưng lần sau đi phải cẩn thận hơn. Chiếc xe có thể nói là một tài sản lớn nhất từ trước đến đến nay của tôi, tôi coi nó như một người bạn đồng hành trên những chặng đường trên mỗi con đường hàng ngày tới trường đến lớp.

Chiếc xe như một món quà vô giá mà bố đã mua cho tôi, tôi cảm ơn bố rất nhiều vì đã mua cho tôi chiếc xe đạp đẹp đến thế tôi nguyện phải cố gắng học giỏi để không phụ lòng bố mẹ

Bình luận (0)
pham van hung
Xem chi tiết
nguyenlehoaitam
16 tháng 1 2019 lúc 15:54

Mình ''gợi ý ''thôi nha

   1, Mở bài: Giới thiệu chiếc xe được mua từ lúc nào hay do ai tặng vào dịp gì ?

2, Thân  bài: 

-Chiếc xe đã gắn bó với em bao nhiêu năm? Nó gipus em đi lại như thế nào?

- Tả màu sắc , kiểu xe gì , hãng nào ( nếu có )

-lốp xe to hay nhỏ có màu gì ( chú ý  nói màu nhưng có thêm 1 số từ đi kèm để câu văn hay )

- Chiếc yên xe có màu gì , nó mềm mại hay cứng và nó có vừa với bạn không 

Hai chiếc phanh xe rất ăn giúp em dừng lại mỗi khi cần thiết ( có thể nói đến tác dụng phanh )

Giỏ xe giúp em đẻ cặp đi học, những thứ đồ 

Chiếc còi xinh xinh hình gì và nó có tiếng  gì

bộ xích vững  chãi đã cùng em có những chyến hành trình th , ú vịnhũng chếc đũa được xếp ngay ngắn trông rất khéo và  ưa nhì 

Chiếc chân chống của xe xó dạng nào , giúp em chống mỗi khi  xuống xe 

Nói về 1 kỷ niệm của em với chiếc xe 

3, kết bà 

-là người bạn đồng hành trên mọi chuyến đi chơi của em, cùng em vuotj qua bao nhiêu con đường 

-Xe giúp em đi lại thuận tiện hơn

-em rất yêu quý chiếc xe 

-em sẽ luôn bảo vệ giữ gìn chiếc xe, 

Từ những ý của mình bạn có thể tham khảo , chắt  lọc rồi tạo nên 1 bài văn hoàn chỉnh nhé . Chào banj chúc bạn học tôts

Bình luận (0)
Nico Robin
Xem chi tiết
Lãng Quân
24 tháng 4 2018 lúc 18:18

chỉ là tham khảo thui nha

DÀN Ý TẢ CHIẾC XE ĐẠP

a) Mở bài

- Năm nay lên lớp bốn, em đã đi xe đạp một cách thành thạo rồi. Dịp sinh nhật vừa qua, ông đã tặng em chiếc xe đạp thật đẹp để em đi học.

b) Thân bài

* Tả hình dáng, chi tiết chiếc xe đạp 

- Chiếc xe đạp này thuộc loại xe mini loại nhỏ, nhãn hiệu của Nhật Bàn.

- Khung xe được sơn màu đỏ, có hai ống tròn hơi võng xuống.

- Đâu xe có hai tay lái như hai cái sừng bò làm bằng i-nốc sáng bóng. Tay cầm được lót bằ

nhựa mềm, dán chặt vào khung.

- Bên trái của tay cầm có gắn một chiếc chuông nhỏ.

- Yên xe màu ghi xám, có nệm rất êm, được gắn chặt vào khung xe.

- Đằng sau yên xe là gác-ba-ga.

- Xe có hai bánh hình tròn, bánh trước nhỏ hơn bánh sau một chút. Bánh xe có lốp màu đen được gán vào và hệ thống trục quay rất chắc chắn.

- Bàn đạp của xe rất chác. Khi đi, xe đi rất êm mà không có tiếng kêu.

- Hộp xích cũng được sơn màu đỏ, bên trong có chứa xích xe.

* Tác dụng của xe đạp

- Xe đạp là phương giúp em đi lại hàng ngày nên nó vô cùng quan trọng với em.

- Với em, nó là người bạn rất thân. Nó giúp em tự làm được nhiều việc hơn.

c) Kết bài

- Em luôn lau rửa chiếc xe của mình cẩn thận để nó luôn được đẹp và bền lâu.

mik nhanh nhất đó

ng 

Bình luận (2)
Huy Hoang
24 tháng 4 2018 lúc 20:31

I. Mở bài: giới thiệu về chiếc xe đạp
Xe đạp là một vật dụng rất cần thiết và có ích đối với mọi người trong cuộc sống của chúng ta. Từ thời xưa, thì xe là một vận chuyển hàng hóa và dung để đi rất hữu ích.
II. Thân bài: thuyết minh về chiếc xe đạp
1. Lịch sử, nguồn gốc chiếc xe đạp:

- Năm 1790, Châu Âu là nơi chiếc xe dạp đầu tiên xuất hiện. ban đầu thì xe làm bằng gỗ nhưng bánh trước không đổi hướng được.
- Năm 1813, một Nam Tước người Đức làm cho xe có thể đổi hướng được.
- Năm 1869, có một sự thay đổi từ khung xe bằng gỗ được thay bằng thép.
- Cuối thế kỉ XIX, bánh xe đạp còn làm bằng gỗ.
- Năm 1880, người sáng chế ra chiếc lốp xe đạp bằng cao su là Đân-lớp, một học sinh nước Anh.
- Năm 1890, một người Anh và một người Pháp nghĩ ra cách có thể làm cho bánh xe tháo ra và lắp vào được như ban đầu.
- Năm 1920,có một đột biến vượt bật, người ta dùng hợp kim để làm khung xe.
- Năm 1973, chiếc xe đạp địa hình được chế tạo ở Mĩ.
2. Cấu tạo chính của chiếc xe đạp: gồm 6 bộ phận chính.
- Hệ thống truyền lực
- Hệ thống chuyển động
- Hệ thống lái
- Hệ thống phanh
- Khung chịu lực
- Yên xe
3. Công dụng của chiếc xe đạp:
- Xe đạp là một phương tiện rất thuận tiện để sử dụng trên một đoạn đường ngắn
- Sử dụng xe đạp không gây ô nhiễm môi trường
- Đi xe đạp giúp tập luyện thể dục thể thao
- Ngày xưa, xe đạp dung để vận chuyển lương thực, thực phẩm trong chiến tranh.

III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về chiếc xe đạp
- Xe đạp là một vật rất hữu ích cho cuộc sống và môi trường
- Chúng ta sử dụng xe đạp để bảo vẹ môi trường

Bình luận (0)
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
30 tháng 8 2019 lúc 4:16

a) Ghi các phần mở bài, thân bài và kết bài trong bài văn trên :

M : - Mở bài : Từ đầu đến chiếc xe đạp của chú.

- Thân bài: ở xóm vườn đến chú đưa chân đá ngược ra sau . - Nó đá đó.

- Kết bài: đám con nít cười rộ chiếc xe của mình.

b) Ở phần thân bài, chiếc xe đạp được tả theo trình tự như thế nào ?

Tả bao quát về ngoài chiếc xe : là chiếc xe đẹp nhất không có chiếc nào sánh bằng.

- Những đặc điểm nổi bật:

     + Xe màu vàng, hai cánh vành láng bóng, khi ngừng đạp, chiếc xe cứ ro ro thật êm tai.

     + Giữa tay cầm gắn hai con bướm bằng thiếc với hai cánh giữa vàng lấm tấm đỏ, có khi cắm một cành hoa.

 

- Tình cảm của chú Tư đối với chiếc xe :

     + Bao giờ dừng xe, chú cũng rứt cái giẻ dưới yên, lau sạch sẽ rồi mới bước vào nhà, vào tiệm.

     + Chú âu yếm gọi chiếc xe của mình là con ngựa sắt.

     + Chú dặn bọn trẻ đừng đụng vào chiếc xe .

     + Chủ rất hãnh diện với chiếc xe của mình.

     + Chú gắn lên giữa tay cầm hai con bướm bằng thiếc với hai cánh vàng lấm tấm đỏ, có khi là một cành hoa.

c) Tác giả quan sát chiếc xe đạp bằng những giác quan nào ?

- Bằng mắt : thấy: chiếc xe màu vàng, hai cái vành láng bóng, giữa tay cầm là hai con bướm.

- Bằng tai : Khi ngừng đạp, xe cứ ro ro thật êm tai.

d) Tìm lời kể chuyện xen lẫn lời miêu tả trong bài. Lời kể nói lên điều gì về tình cảm của chú Tư với chiếc xe ?

Lời kể xen lẫn lời tả Lời kể nói gì về tình cảm của chú Tư với chiếc xe
Chú gắn hai con bướm bằng thiếc với hai cánh lấm tấm đỏ, có khi chú cắm cả một cành hoa / Bao giờ dừng xe, chú cũng rút cái giẻ dưới yên, lau, phủi sạch sẽ, chú âu yếm gọi chiếc xe của mình là con ngựa sắt/ chú dặn bọn nhỏ: "Coi thì coi, đừng đụng vào con ngựa sắt của tao nghe bây", (chú hãnh diện với chiếc xe của mình). Lời kể xen lẫn lời miêu tả như những câu trên nói lên tình cảm của chú Tư, với chiếc xe đạp.
Bình luận (0)
Nguyễn Huy Hùng
Xem chi tiết
Laura
1 tháng 8 2019 lúc 9:58

Đó là một chiếc xe mini màu hồng là dòng xe Việt Nhật. Chiếc xe cao chừng một mét hai bánh xe to. Bố tôi bảo hai bánh xe to như thế thì đạp mới nhanh ma không tốn sức. Tôi thích lắm ngồi luôn len xe đạp thử một vòng quanh xóm. Chiếc xe còn mới tinh và màu hồng trông rất điệu thế nên khi tôi đi ra khỏi nhà là mọi người đều nhìn theo chiếc xe thoáng tại nghe tiếng mấy đứa bé xóm bên khen chiếc xe đẹp quá. Chiếc xe có cái giỏ trắng nhìn rất xinh, trên đó tôi gắn thêm một con gấu bông nhỏ vô cùng dễ dương. Hai cái phanh xe cũng có mùa trắng, tôi buộc thêm vào đò một cái nơ màu hồng nhìn rất là điệ đà không lẫn vào đâu được. Bố trêu tôi xe thì sản xuất nhiều cái nào cũng giống nhau nhưng xe của con gái bố thì không hề giống cái xe nào vì nó được tôi trang trí lên đó đủ thứ màu sắc. Tiếp theo đó là cái chuông, bộ phận này của cái xe làm tôi thích nhất, để mỗi khi sang đường đông thì tôi nhấn chuông cho mọi người biết để tránh. Những lúc như thế tiếng chuông kêu lên kính koong nghe thật vui tai. Mỗi lúc tôi không có ở nhà là thằng em nghịch ngợm lại kéo chuông kêu inh ỏi nó vừa nhấn vừa cười thích lắm.

Có lần tôi bắt được nó nghịch xe tôi tôi la lên nó vẫn không sợ nó bảo được bố mua cho xe đạp thích thế còn gì cho em chơi chút. Tôi thấy thế nên cũng không mắng nó nữa. Cái yên xe màu ngả bạc khi ngồi lên thì rất êm nhưng tôi lại quá thấp so với cái yên đó nên bố đã phải đi sửa lại cho nó thấp xuống. Tôi cứ lo là khi hạ nó xuống sẽ không còn đẹp nưa nhưng khi bố mang về thì tôi lại hoàn toàn ưng ý, chiếc se không cân đối hơn nhiều nhìn nó thật tương xứng vói chiều cao hạn chế của tôi. Cái ghế ngồi sau xe được làm bằng i nôx trông sáng lắm nhìn rất gọn gàng và cân đối. Cái xích xe không to như xe của mẹ và được chắn bằng một tấm nhựa mỏng nhưng rất cứng. Mẹ tôi trêu chắn như này thì đạp xe không bị rách quần rồi né. Chả là tôi rất sợ đi xe của mẹ vì lần nào đi tôi cũng bị vướng cái quần vài xích xe nên bị rách gấu quần. Chiếc bàn đạp nhỏ nhắn màu tối, nâng bước chân tôi trên mỗi con đường xa.

Tôi thích chiếc xe này lắm chẳng thế mà mỗi khi mấy thằng con trai trêu tôi bỏ giấy vụn vào xe tôi tức lắm bắt cho bằng được bọn nó nhặt sạch từng cái một. Mới đi được một tuần thôi mà chẳng biết đi đứng thế nào mà trên xe đã có vài vết xước to nhỏ, tôi xót lắm nhưng bố bảo không sao đâu người không bị sao là được nhưng lần sau đi phải cẩn thận hơn. Chiếc xe có thể nói là một tài sản lớn nhất từ trước đến đến nay của tôi, tôi coi nó như một người bạn đồng hành trên những chặng đường trên mỗi con đường hàng ngày tới trường đến lớp.

Nguồn:mạng

Học tốt nhé

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Phương Anh (...
1 tháng 8 2019 lúc 10:10

Em biết đi xe đạp từ hồi còn học lớp một nhưng mãi đến năm lớp bốn, bố mẹ em mới mua cho em chiếc xe đạp để em có thể tự mình đến trường học.

Chiếc xe đạp cao một mét, sơn màu xanh dương bóng láng. Vành bánh xe sáng choang màu trắng bóng của sắt mạ thép. Sườn xe uốn lượn cong cong hình dấu á nghiêng nghiêng mềm mại. Sườn xe nối với tay lái ở phần đầu và nối với yên xe, bánh sau xe ở phần cuối. Tay lái cong cong hình chữ u can đáy. Tay lái xe mạ inox sáng bóng, vỏ bọc hai tay cầm của tay lái làm bằng cao su màu đen. Tay thắng nối với tay lái kéo dài dây, chéo nhau ở phía trước đính một đôi gấu Mi-sa ngộ nghĩnh. Yên xe màu xám tro, bọc nệm êm ái. Nan hoa của bánh xe sáng trắng, lúc xe chạy cứ loang loáng như gương. Chiếc xe còn mới tinh dù em đã dùng nó hơn một năm qua. Ấy là nhờ em giữ gìn xe rất cẩn thận, lau xe hằng tuần. Khi đi học, gặp trời mưa, về đến nhà, bao giờ em cũng dùng vải khô mềm lau xe bóng sạch mới thôi. Vì vậy, xe đạp của em đã dùng một năm hơn mà đạp cứ nghe ro ro, thật êm tai. Thỉnh thoảng, bố em bôi dầu nhờn vào xích xe để chống rỉ sét và giữ xe được bền lâu.

“Chiến mã” của em không hí vang như chiến mã của các chàng hiệp sĩ trong truyện cổ tích. “Chiến mã” của em ngày hai buổi chạy ro ro đưa em đến trường, nơi em học tập, mở mang kiến thức để trưởng thành, mai sau trở thành công dân tốt của một đất nước có nền văn hiến lâu đời. Em yêu thích chiếc xe đạp của em và xem nó như người bạn thân thiết, chịu thương, chịu khó.

Bình luận (0)
✰๖ۣۜRυbү✰
1 tháng 8 2019 lúc 15:07

Ông ngoại em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng vân còn rất khỏe mạnh. Hàng ngày, do ba mẹ bận công việc nên em thường được ông đưa đi học bằng xe đạp của ông. Năm nay lên lớp bốn, em đã tự đi được xe đạp rồi nên sinh nhật vừa qua ông đã tặng em chiếc xe đạp thật đạp để em tự đến trường.

Chiếc xe đạp của em thuộc loại xe mini nhỏ, mang nhãn hiệu của Nhật Bản. Xe không cao lắm và nhìn rất cân đối. Khung xe được sơn màu đỏ, có hai ống tròn hơi võng xuống nhìn rất chắc chắn. Đầu xe có hai tay lái như hai cái sừng bò làm bằng i-nốc sáng bóng. Tay cầm được lót bằng nhựa mềm, dán chặt yào khung nên khi lái xe vừa chác chắn vừa không bị đau tay. Đầu xe rất nhẹ, khi đi em bát lái dễ dàng. Bên trái của tay cầm có gắn một chiếc chuông nhỏ, khi đưa tay đánh, chuông kêu lên kính coong kính coong rất vui tai. Yên xe màu ghi xám, có nệm rất êm, được gắn chặt vào khung xe. Yên xe có thể điều chỉnh được độ cao thấp phù hợp với dáng của người đi nên rất tiện lợi, sau này em lớn hơn một chút vẫn điều chỉnh được để đi xe dễ dàng. Đằng sau yên xe là gác-ba-ga được làm bằng những thanh sắt sơn màu đen rất chắc. Mỗi khi có thời gian em thường chở em gái em đi chơi quanh phố. Hoặc cuối tuần em thường chở em ấy về bà ngoại chơi. Hai chị em đi đường vô cùng vui vẻ.

Xe có hai bánh hình tròn, bánh trước nhỏ hơn bánh sau một chút. Bánh xe có lốp màu đen được gắn vào và hệ thống trục quay rất chắc chắn. Bàn đạp của xe rất chắc. Khi em đạp xe, xe đi rất êm mà không có tiếng kêu. Hộp xích cũng được sơn màu đỏ, thỉnh thoảng em lại nhờ ông tra dầu mỡ vào đó để đi luôn dễ dàng. Đây là món quà tuyệt vời mà em nhận được từ ông ngoại. Xe đạp là phương tiện giúp em đi lại hàng ngày nên nó vô cùng quan trọng với em. Từ ngày có xe, em có thể chủ động đến trường, ông không phải đưa đón em nữa nên có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn.

Với em, nó là người bọn rất thân. Nó giúp em tự làm được nhiều việc hơn. Em luôn lau rửa chiếc xe của mình cẩn thận để nó luôn được đẹp và bền lâu. Khi đi đâu, em cũng cẩn thận khóa xe lại để đề phòng kẻ xấu.

Bình luận (0)
lê hồng anh thư
Xem chi tiết
lê hồng anh thư
14 tháng 12 2021 lúc 17:03

 giúp bài này nha mình nói không copy mạng hộ mình cái

Bình luận (0)
dang chung
14 tháng 12 2021 lúc 17:13

Ông em rất chăm chỉ tập luyện. Buổi sáng, ông em ăn sáng xong rồi tập luyện ngay. Buổi chiều, ông em đi bộ vài vòng công viên. Buổi tối, ông em lên tập tạ
                                         No copied!

Bình luận (2)

Trong lời kêu gọi toàn dân tập luyện thể dục thể thao, câu cuối cùng Bác viết: "Tự tôi ngày nào cũng tập". Hầu như trong hồi ký của các đồng chí cách mạng lão thành, hoặc những cán bộ may mắn được sống cùng Người, không ít thì nhiều đều có nói đến việc Bác Hồ tập thể dục rèn luyện thân thể. Việc tập luyện của Bác không chiếm nhiều thời gian trong ngày nhưng thành một nếp sống gây ấn tượng sâu sắc đến mọi người chung quanh.

Bác tập luyện rất đều đặn dù trời nóng cũng như ngày lạnh. Ngày nào Bác cũng dậy rất sớm và đánh thức mọi người cùng tập thể dục. Tập xong thì tắm suối, lạnh mấy cũng tắm, rồi đi làm việc. Bác Hồ duy trì nếp tập thể dục và ngày càng làm nội dung tập luyện thêm phong phú. Không chỉ là những động tác của bài tập thể dục thông thường mà còn là tập tạ, nhảy dây thun, dây vải, khí công, quyền thuật, đi bộ, chạy, nhảy... và được Người vận dụng cho phù hợp từng hoàn cảnh cụ thể. Bơi là môn thể thao rất được Bác ưa thích. Trong hồi ký "Sống bên Bác", đồng chí Ngọc Châu có kể: "Những lúc bơi lội, chúng tôi thường bơi quanh Bác để giúp Người khi qua dòng nước lạnh. Nhờ tập luyện đều như vậy nên mỗi khi đi công tác, Bác vẫn cùng chúng tôi bơi qua một cách dễ dàng".

Những năm 1957 - 1958, Bác rất thích tập Thái cực quyền. Những đêm trăng, Bác cùng những anh em cảnh vệ thường tập trên sân thượng của Bắc bộ phủ. Sống cùng các chiến sĩ, Bác thường tìm hiểu và tập luyện những bài quyền mới. Bác tập bài mới rất say sưa và chú ý đến từng thế tấn, thế đỡ gạt... Mỗi động tác đều vận gân cốt và tập trung tinh thần, vì vậy Bác đi quyền rất sinh động. Bác cũng rất sốt sắng truyền lại cho các đồng chí của mình những bài quyền mà Bác biết. Những năm sau này khi trở về thủ đô, tuổi Bác thêm cao và sức khỏe không được như trước, Bác đã giảm dần môn chạy bộ nhưng sáng nào Bác cũng tập quyền và đi bộ trong vườn Phủ Chủ tịch.

Khi ngoài 70 tuổi, Bác Hồ vẫn kiên quyết duy trì sức khỏe. Bác bỏ hút thuốc và giữ vững chế độ tập luyện và sinh hoạt hàng ngày. Theo đề nghị của Bác, các đồng chí cảnh vệ mua cho Bác 20 quả bóng quần vợt và cất trong ngăn kéo. Bác đặt một sọt giấy vụn cách bàn làm việc chừng 5m, mỗi khi viết mỏi tay, Bác dừng lại và đứng dậy lấy bóng ném vào sọt, ném tay trái rồi đổi qua tay phải. Bác cho biết tập như vậy để rèn luyện sự điều khiển của thần kinh và tính chính xác của đôi tay. Hôm nào ném trúng vào sọt nhiều, Bác thấy vui. Còn hôm nào bóng ra ngoài nhiều, Bác có vẻ không vui. Có lần bác sĩ trông nom sức khỏe của Bác muốn làm Bác vui lòng nên lén đem sọt giấy lại gần, Bác phát hiện thấy không đồng ý và tự tay mình đem lại chỗ cũ...

Cho đến ngày nay, tấm gương rèn luyện thân thể của Bác đã khiến hàng triệu người Việt Nam qua bao thế hệ xúc động và phấn đấu noi theo.

Trong buổi học thể dục hôm nay, chúng tôi phải thực hiện nhiệm vụ leo lên một cái cột cao rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang ở phía trên.

Nhiều bạn leo giỏi và nhanh như khỉ. Ga-rô-nê leo dễ như không. Cậu khoẻ như một con bò mộng nên khi học môn này cậu chẳng phải gắng sức một chút nào. Tuy nhiên, cũng nhiều bạn thì ì ạch mãi mới leo tới xà ngang. Như cậu Xtác-đi chẳng hạn, cậu ta thở hồng hộc và mặt đỏ lên như chú gà tây. Khi tất cả các bạn đã leo xong, chỉ còn một mình tôi. Tôi vốn dĩ là một học sinh bị tật nguyền từ nhỏ nên thầy đã miễn cho tôi học môn thể dục. Tuy nhiên, hôm nay tôi vẫn muốn thử sức mình. Tôi xin thầy cho leo thử. Thầy lưỡng lự một chút rồi cũng bằng lòng. Thế là tôi bắt đầu leo. Chà! Leo lên cây cột chẳng phải dễ dàng. Tôi nắm chặt lấy cây cột và hai chân cũng quặp chặt thế mà cứ muốn rơi người xuống đất. Tôi cố gắng leo lên từng chút, từng chút một. Tim đập thình thịch trong lồng ngực. Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm trán. Tôi vẫn cố leo lên. Chỉ còn chừng nửa mét, rồi hai mươi phân nữa thì tới đích.

Ôi! Vượt khoảng cách sau cùng này sao mà gian nan thế. Tôi đã mệt lắm rồi nhưng không thể buông tay. Các bạn đứng dưới đang reo hò cổ vũ tôi. Thầy thì nhìn tôi với ánh mắt vừa lo lắng vừa muốn tôi thành công. Lúc này, tôi chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay, rồi cuối cùng tôi cũng đã bám được xà ngang. Tới đây, tôi lấy hết sức để đặt hai khuỷu tay, hai đầu gối và hai bàn chân lên xà. Vậy là tôi đã đứng được trên trên. Mệt ơi là mệt nhưng quả là vui. Thế là tôi đã có thể làm như các bạn trong lớp của tôi rồi!

bạn có thể tham khảo 2 bài này nhé

Bình luận (1)
vũ Hân
Xem chi tiết
Ly Thảo
Xem chi tiết
Ng Ngann
19 tháng 3 2022 lúc 15:03

a) Theo em , Việt không có quyền được bán chiếc xe , vì Việt không có quyền đó , bố và mẹ mới có quyền .

b) Nếu Việt muốn bán chiếc xe thì phải :

- Xin phép bố mẹ 

- Hỏi ý kiến của bố của mẹ , để họ của thể đóng góp thêm một số điều 

- Nếu bố mẹ không đồng ý cũng không sao , khôbh được trách bố mẹ .

- Vẫn sẽ dùng chiếc xe cũ , không đòi bố mẹ nữa thêm cái khác 

Câu 2 :

2 việc thể hiện sự tôn trọng ...:

- Xin phép trước chủ sở hữu 

- Không tự ý bán , hay xử dụng tài sản của họ

2 Việc vi phạm :

- Tự ý, tự quyền dùng và xử dụng

- Làm hỏng nhưng không đền

Bình luận (0)
Dark_Hole
19 tháng 3 2022 lúc 15:05

Câu 2: Việt không có quyền bán chiếc xe đó bởi vì bố mẹ Việt mua cho Việt nhưng chiếc xe đó vẫn đang là dùng tiền của bố mẹ Việt để mua, vậy nên nó chưa trở thành hoàn toàn tài sản của Việt và Việt không có quyền định đoạt tài sản đó bán hay không.

Nếu Việt muốn bán chiếc xe đó, Việt phải xin phép và có sự cho phép, đồng ý từ bố mẹ của Việt vì đó là tài sản của bố mẹ Việt và bố mẹ Việt có quyền định đoạt nó

Các việc làm thể hiện sự tôn trọng quyền sở hữu tài sản của công dân có thể kể đến như:

+giữ gìn cẩn thận những đồ dùng mượn từ bạn bè

+Trả lại một đồ vật, tài sản nào đó đúng thời gian mà 2 bên đã thỏa thuận

...

Các việc làm không thể hiện sự tôn trọng quyền sở hữu tài sản của công dân có thể kể đến như:

+Xé sách, xé vở của bạn bên cạnh khi chưa có sự cho phép của bạn ấy, chưa có quyền định đoạt

+Làm bẩn, viết bẩn lên các đồ vật công cộng, tài sản của Nhà nước

...

Bình luận (0)

-Theo em Việt không có quyền bán xe. Vì xe không hẳn thuộc quyền sở hữu của bạn mà đó là của bố mẹ Việt. Việt tự ý mang đi bán sẽ quy vào tội ăn cắp tài sản,....

 

-Nếu việt muốn bán thì cần hỏi ý kiến và được sự đồng ý từ bố mẹ. 

 

-2 Việc làm thể hiện tôn trọng tài sản:

-Bảo quản và giữ gìn tốt tài sản

-Nắm rõ các quy định về tài sản để dùng trong 1 số trường hợp

 

-2 Việc vi phạm:

-Phá hoại của công, tài sản của 1 cá nhân hoặc nhà nước

-Tự ý chiếm đoạt tài sản

 

Bình luận (0)
Trần thị ánh linh
Xem chi tiết
Trần thị ánh linh
6 tháng 10 2018 lúc 17:11

Chiếc xe đạp của tôi có một màu hồng rất đẹp. Hằng ngày tôi đạp chiếc xe đạp màu hồng của tôi tới trường. Tôi còn dùng chiếc xe đạp ấy để đi mua thuốc và đi mua đồ ăn ...v......v. Chiếc xe đạp còn giúp tôi đi rất nhiều nơi nhưng tôi không thấy mỏi chân một chút nào. Tôi coi chiếc xe đạp của tôi như người bạn vậy. Mỗi một tuần cứ vào chủ nhật là tôi lại tắm cho xe. Từ khi có chiếc xe đạp màu hồng ấy tôi đi học mà không bị mỏi chân. Tôi còn đặt tên cho xe là Mary đó. Tôi rất rất quý chiếc xe đạp ấy.

Bình luận (0)
Thiên Thần Dễ Thương
7 tháng 10 2018 lúc 11:20

 Se của em tên là MaRy , có giỏ se màu hồng , yên se mềm như ru . Bàn đạp bóng sáng như gương , tay lái màu hồng. Tôi coi chiếc se đạp ấy như bạn của mình . Em dùng chiếc se đi đến trường , đi chợ , đi mua thuốc ........v.....Se đạp còn giúp đi rất nhiều nơi mà không mỏi chân chút nào . Vì vậy em sẽ cố gắng chăm sóc se để se luôn luôn sạch sẽ .

hok tốt

Bình luận (0)
Kiệt Nguyễn
21 tháng 1 2019 lúc 11:17

Mùa hè năm ngoái, bố bắt đầu dạy em đi xe đạp. Sau khi đã biết đi, bố mua tặng em một chiếc xe đạp mini để em đi học mỗi ngày.

Chiếc xe đạp mini của em có màu hồng cánh sen rất nổi bật. Bố bảo con gái dịu dàng nên bố mua xe màu hồng đáng yêu. Phía trước xe có một chiếc giỏ nhỏ nhỏ xinh xinh em để cặp sách mỗi ngày trên đường tới trường. Xe được thiết kế có hai tay lái cân bằng được bọc lớp cao su mỏng màu nâu để em cầm đỡ đau tay. Ngay gần tay lái là môt chiếc còi nhỏ, mỗi lần cần tranh người trên đường là em lại bấm còi kêu reng reng nghe thật vui tai. Xe có ghế ngồi bọc lớp da màu nâu rất êm. Phía sau cũng có chỗ ngồi cho một người nữa. Thỉnh thoảng em vẫn qua đèo bạn đi học nhóm. Xe có hai bánh xe hình tròn. Ở giữa bánh xe là các nan hoa bằng thép rất chắc chắn. Lốp xe bằng cao su bền và đẹp. Mỗi lần xe chuyển động, những bánh xe lăn quay đều quay đều trông thật vui mắt.

Chiếc xe luôn theo em trên con đường tới trường và trở về nhà sau mỗi ngày học tập. Mỗi buổi chiều mát, em vẫn thường cùng nhóm bạn thân đạp xe ra công viên dạo chơi. Cũng có những lúc em cùng bố đạp xe đi tập thể dục buổi sáng giúp em khỏe mạnh hơn.

Bình luận (0)