Viết một đoạn văn ngắn (từ 5-7 câu) miêu tả mùa xuân trên quê hương em, trong đoạn văn có sử dụng ít nhất một thành ngữ (gạch chân thành ngữ được sử dụng )
viết đoạn văn 7 câu miêu tả về hình ảnh mùa xuân trên quê hương em,trong đoạn có sử dụng ít nhất 2 từ láy(gạch chân 2 từ lấy đó)
Tham khảo
Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và đồng ruộng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em. Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập trong hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới. Sáng sớm, làn sương mỏng như khói vẫn còn vương vấn trên mặt đất. Phía trời đông anh ánh sắc hồng phơn phớt. Mặt trời đã mọc. Bầu trời sáng dần và không khí ấm hẳn lên, báo hiệu mùa xuân đã bắt đầu.Con đường làng vốn im lìm nép dưới bóng tre, sáng nay cũng rộn lên tiếng chim lảnh lót. Chích chòe, sáo sậu, chào mào… đua nhau chuyền cành. Cả những chú chim sâu bé bỏng cũng vui vẻ nhảy nhót tìm sâu trong vườn rau, luôn miệng kêu tờ rích… tờ rích… Đàn chim én vun vút chao liệng trên cánh đồng rồi bay là là ngang ngọn tre.Tiếng chim đã đánh thức mọi người. Đường làng nhộn nhịp bước chân. Một tốp thanh niên diện quần áo mới rủ nhau đi chơi xuân, tiếng cười nói râm ran. Hôm nay, bà nội em cùng các cụ trong xóm đi lễ chùa bên kia sông. Con đò từ từ rời bến, mặt nước xôn xao.Cảnh vật quê em rạo rực sức sống và lòng người cũng náo nức, xao xuyến lúc xuân sang.
Tham khảo:
Mùa xuân đến mang theo bao nhiêu sự háo hức, chờ đợi của bao nhiêu con người. Những tâm hồn nao nao, lắng đọng chờ đón giây phút ấy. Mùa xuân - mùa của tình yêu, hạnh phúc và là mùa của sức sống. Mỗi năm bắt đầu từ mùa xuân, tuổi trẻ của mỗi người mơn man là thế trong những ngày đầu tiên này. Mùa xuân như những nàng tiên dịu hiền gieo rắc vào thế gian này những chồi non tươi đẹp. Một tuổi mới, một sự lớn khôn hơn. Bông hoa kia đâm chồi mơn mởn trong những ngày nắng đẹp đầu xuân này. Không gì có thể ngăn cản được sức sống ấy trong những ngày này, ngày đẹp tươi của một năm. Những bông hoa đang nói với những con người đang ở đây: mùa xuân đến, những ngày đầu tiên của một năm đã hiện trước mắt, nhìn về phía trước và quên đi những điều không tốt đã qua trong năm cũ, vươn đến những điều tốt đẹp trong năm mới. Mùa xuân - mùa của sức sống tuổi trẻ, mùa của giang sơn đổi mới.
viết một đoạn văn tả cảnh đẹp quê hương có sử dụng ít nhất hai câu có sữ dụng trạng ngữ ,gạch chân dười thành phần trạng ngữ
Mat unikey =) Tham khao nha !
Hồ Gươm nậm ở trung tâm Thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trong như tấm gương soi hình bầu dục. Giữa hồ, trên thảm cỏ xanh rờn Tháp Rùa nổi lên uy nghiêm. Có lúc hồ trong veo như tấm kính, phản chiếu cảnh trời xanh mây trắng. Trên bờ hồ, dưới những tán lá cây phượng vĩ là những chiếc ghế đá mà sau những buổi chiều đi học về em cùng các bạn ngồi đó để khoe điểm với nhau. Khi hè về, tiếng ve râm ran hòa lẫn tiếng chim trong các lùm cây tạo thành một bản hòa tấu kéo dài.
Trên bờ hồ ==> chỉ địa điểm, nơi chốn
Khi hè về ==> chỉ thời gian
Câu 1: Viết đoạn văn từ 5 đến 7 câu về chủ đề quê hương. Trong đoạn văn có sử dụng thành ngữ.
Gạch chân thành ngữ em sử dụng trong đoạn văn.
Câu 2: Viết đoạn văn từ 5 đến 7 câu về chủ đề tình bạn. Trong đoạn văn có sử dụng thành ngữ.
Gạch chân thành ngữ em sử dụng trong đoạn văn.
Câu 3: Viết đoạn văn ngắn(5 đến 7 câu) về chủ đề gia đình. Trong đoạn văn có sử dụng thành
ngữ. Chỉ rõ thành ngữ em sử dụng bằng cách gạch chân.
Câu 4: Em hãy kể lại một kỉ niệm sâu sắc của bản thân.
Viết đoạn văn 7-10 câu, miêu tả người thân, trong đó có sự dụng ít nhất 1 câu thành ngữ, gạch chân dưới thành ngữ đã sử dụng.
Viết một đoạn văn tả mùa hè có sử dụng ít nhất hai thành ngữ,gạch chân dưới hai thành ngữ ấy
viết một đoạn văn ngắn khoảng 5 - 7 câu miêu tả vẻ đẹp của một buổi sáng mùa hè trên quê hương em trong đó có sử dụng ít nhất 3 từ láy và một cặp từ trái nghĩa
giúp mih nhaaaaaa !
Ôi! sông nước quê hương đẹp làm sao. Sau một năm gặp lại, lần đầu tiên, em được nhìn cây cổ thụ già nơi các bạn nhỏ đang nô đò và những tiếng vỗ tay hò reo giữa nơi yên tĩnh ở đồng quê. Không những thế nơi đây đã thay đổi hơn trước, những tòa nhà cao tầng đã được xây nhiều hơn trước hòa với con đường đã được trán một lớp nhữa dày ôi! thật tuyệt vời làm sao. Tiếp sau đó em còn được thưởng thức các món đặc sản ở quẹ em trông nó ngon tuyệt!. Tuy những ngày về quê không được bao lâu nhưng nó là những kỷ niệm rất có ý nghĩa mà em không thể nào quên được, vì ở đây em còn được ở gần bà nội, ngắm cảnh đồng quê thanh bình yên ả.
Buổi sáng mùa hè trên quê hương tôi.! Một buổi sáng mùa hè có cơn gió heo may thổi qua mang theo hương cỏ dại ngai ngái phảng phất trên con đường làng. Tôi thấy trên bầu trời kia vẫn còn những đám mây bàng bạc chưa kịp trỗi dậy ,níu nhau thành từng hàng trải dài khắp trời cao. Ven đường làng, những cây bạch đàn cao vút lên xuyên thủng lớp mây kia như những cái phi lao lao về phía trước. Buổi sáng mùa hạ trong lành quá! Một buổi sáng có tiếng chim hót véo con trên những cành cây cao, có mùi hương của lòa cỏ dại ven đường , và rồi cả ảnh nắng mặt trời lung linh phản chiếu trên không gian rộng lớn kia. Và cứ thể mọi vật vươn vai tỉnh giấc ngủ hé nwor nủ cười đón ánh nắng ban mai . Thật kì diệu biết bao!
sẽ cảm giác như chúng ta đg ở trên 1đám ruộng
Viết đoạn văn ngắn (từ 7-10 dòng) miêu tả quê hương em trong đó có sử dụng ít nhất 3 từ láy (gạch chân và chú thích bên dưới)
từ văn bản "mùa xuân của tôi ”. viết 1 đoạn văn từ 7 đến 10 câu phát biểu cảm nghĩ về mùa xuận quê hương em . trong đó sử dụng ít nhất một cặp từ trái nghĩa gạch chân cặp từ trái nghĩa đó
Viết đoạn văn ngắn chủ đề mùa xuân hạ thu dông có sử dụng từ đồng nghĩa (TỰU CHỌN CX ĐC )
Viết đoạn văn ngắn chủ đề tự chọn có sử dụng thành ngữ
Viết đoạn văn ngắn chủ đề có sử dụng thành ngữ ít nhất có sử dụng một thành ngữ
MONG MN LÀM VS Ạ . TKS
Tuổi thơ tôi được sống nơi làng quê thanh bình, ở đó có biết bao cảnh đẹp làm say đắm lòng người như cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông hiền hòa thơ mộng, triền đê với những buổi thả diều hả hê tiếng cười,... Mỗi một con người ai ai cũng có một quê hương. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của chúng ta. Quê hương mang cho ta cái ngây ngô của một thời bồng bột, cái ngọt ngào của những mối tình đầu để rồi ai đi xa cũng nhớ, cũng thương. Mọi thứ ở quê thật bình dị làm sao! Người dân ở quê tôi đều đầu tắt mặt tối với ruộng đồng. Ngày ngày, họ phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để kiếm thêm thu nhập. Tuy cuộc sống còn ba chìm bảy nổi nhưng những người dân ở quê tôi đều lạc quan, yêu đời. Nhớ những buổi chiều mùa hè mát rượi, tôi cùng bọn trẻ trong làng chơi thả diều trên cánh đồng mới gặt. Cánh diều như mang những mơ ước của chúng tôi bay cao, bay xa. Quê tôi nổi tiếng với truyền thống hiếu học từ bao đời nay. Những người con sinh ra ở quê đa số đều đã thành đạt. Tôi yêu quê tôi vô cùng, tôi tin chắc rằng quê tôi sẽ giàu đẹp hơn. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để phát huy truyền thống hiếu học của quê mình.