Những câu hỏi liên quan
Phạm Mai  Anh
Xem chi tiết
Phạm Hùng Anh
7 tháng 9 2020 lúc 19:16

sụt sùi; tấm tức, rưng rức, nức nở; tức tưởi

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Nức nở, rưng rức, sụt sịt

Hok tốt !!!!!!!!!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

những từ láy cùng nghĩ với từ thút thít là : nức nở, sụt sùi, sụt sịt, ti tí, rưng rức, hu hu, ...

   nhớ k cho mk nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Trần Thị Thanh Thảo
Xem chi tiết
Dương Khánh Giang
22 tháng 3 2022 lúc 15:36

liên kết với nhau bằng cách thay thế từ ( Tốt-tô-chan = Em )

Bình luận (0)
39_ Bùi Thị Luận
22 tháng 3 2022 lúc 15:38

Liên kết với nhau bằng cách thay thế từ ( Tốt-tô-chan = Em )

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Minh Anh
Xem chi tiết

Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.

Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm!...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:

- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.

HT

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Phú Gía Thái Bảo
3 tháng 12 2021 lúc 7:18
Các bạn thân mến của tôi. Tôi là An-đrây-ca. Tôi xin kể với các bạn một câu chuyện của tôi mà cho mãi đến bây giờ nó vẫn cứ dằn vặt tôi, vì tôi là một kẻ có lỗi trong chuyện này. Hồi ấy, tôi mới lên chín, sống với mẹ và ông. Ông tôi đã 96 tuổi nên rất yếu. Vào một buổi chiều nọ, ông tôi nói với mẹ tôi rằng: “Con ơi! Bố thấy khó thở lắm!”. Nghe ông tôi nói vậy, mẹ tôi liền bảo tôi đi mua thuốc cho ông uống. Tôi nhanh nhẹn đi ngay. Dọc đường tôi gặp mấy đứa bạn thân, chúng rủ tôi cùng đá bóng. Tôi nhập cuộc và say sưa chơi bóng cùng chúng bạn đến khi sực nhớ lời mẹ dặn tôi vội vàng chạy đi mua thuốc. Các bạn biết không? Khi tôi vừa mới bước vào phòng ông nằm. Tôi thấy mẹ tôi đang gục xuống người ông khóc nức nở. Ông tôi đã qua đời. Tôi hốt hoảng, hai chân khuỵu xuống. Tôi nghĩ “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết”. Tôi òa khóc và kể hết mọi việc cho mẹ nghe. Mẹ tôi xoa đầu tôi, an ủi. – An-đrây-ca, con không có lỗi trong chuyện này! Chẳng có thuốc nào cứu được ông cả. Ông con mất khi con vừa mới bước ra khỏi nhà. Có thể ông tôi mất là do tuổi già sức yếu nhưng dù sao đôi với tôi, hành động mải chơi của mình và cái chết của ông tôi, mãi làm tôi dằn vặt, ray rứt suốt đời, các bạn ạ!. => của bạn đấy
Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Võ Nguyễn Anh Thư
3 tháng 12 2021 lúc 7:22

Nỗi dằn vặt của An - đrây - ca

        An-đrây-ca lên 9, sống với mẹ và ông. Ông em 96 tuổi rồi nên rất yếu. 

      Một buổi chiều, ông nói với mẹ An-đrây-ca: "Bố khó thở lắm!..." Mẹ liền bảo An-đrây-ca đi mua thuốc. Cậu bé nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi một lúc mới nhớ lời mẹ dặn, em vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

     Bước vào phòng ông nằm, em hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. "Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết." - An-đrây-ca òa khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi em:

- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu. Ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

      Nhưng An-đrây-ca không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, em ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, em vẫn luôn tự dằn vặt: "Giá mình mua thuốc về kịp thì ông còn sống thêm được ít năm nữa!"

                                          (Theo Xu-Khôm-Lin-Xki

                                           Trần Mạnh Hưởng dịch

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hồ Quế Anh
Xem chi tiết

Tham khảo:

Cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành một công dân tốt trong xã hộiGiữ gìn và bảo vệ những truyền thống văn hóa tốt đẹp của quê hương, đất nước.Vệ sinh khu phố mình đang ở cũng như xung quanh, hạn chế thả rác bừa bãiTuyên truyền việc tốt để các bạn nhỏ và mọi người thể hiện tình yêu quê hương đất nước,...
Bình luận (1)
toàn nguyễn
21 tháng 10 2022 lúc 21:57

Cảm động xiết bao, thời gian xa cách, tấm lòng với quê son sắt thuỷ chung. Trong cái giọng quê vẫn thế ấy là sự thuỷ chung được trải nghiệm bằng thời gian. Trở lại quê hương sau gần hết cuộc đời xa cách lòng sao lại không man mác bùi ngùi. Nếu như Lý Bạch có ánh trăng gợi nhớ về quê hương thì Hạ Tri Chương là lũ trẻ nơi đầu xóm. Nghịch lý là lũ trẻ kia không biết ông là ai.Trở lại quê hương, mái đầu tóc đã pha sương. Bao năm xa cách nay mới được trở về đất mẹ. Tuy xa cách quê hương trong khoảng thời gian đằng đẵng nhưng giọng quê - giọng của quê hương đất mẹ vẫn không thay đổi. Điều đó chứng tỏ rằng với Hạ Tri Chương quê hương là những gì thiêng liêng nhất.

Bình luận (0)
Nguyễn Nhung
Xem chi tiết
Nguyễn Hà Anh
Xem chi tiết
Cao Cát Hoàng Minh
25 tháng 10 2021 lúc 7:11

1km = 100 dam ; 3 dam = 300 dm nha bạn

        nhớ k nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Tung Duong
25 tháng 10 2021 lúc 7:12

1km = 100 dam

 3 dam = 300 dm

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

TL:

1 km = 100 dam

3 dam = 300 dm

HT

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
nguyễn gia bảo
Xem chi tiết
nguyễn gia bảo
22 tháng 8 2020 lúc 15:10

mn vào đề 6 nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
DƯƠNG THỊ PHƯƠNG TUYẾT
22 tháng 8 2020 lúc 15:13

mình vào rồi,thấy 1 đề là có 4 hoặc 5 bài

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
nguyễn gia bảo
22 tháng 8 2020 lúc 15:14

bạn làm hộ mik đề 6 được ko ạ

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Nhung
Xem chi tiết
Phạm Vĩnh Linh
17 tháng 7 2021 lúc 7:01

undefined

Bình luận (1)
Ngân Giang 4A1 Đỗ
Xem chi tiết
Kudo Shinichi
25 tháng 12 2021 lúc 11:48

Tích của nó với số chia luôn nhỏ hơn số bị chia.

Tích của nó với số bị chia cộng với dư bằng số bị chia.

Là một số tự nhiên khác 0

Bình luận (1)