Bạn nào vẽ cho mình một chú mèo được không(mình tick cho)
Các bạn hãy vẽ cho mình một chú chó và mèo nhá!
Ảnh chú chó
Ảnh chú mèo
Chó mèo đây bn!! kkkk
các bạn vẽ cho mình một bức tranh phong cach nhé mình cần gấp lắm
5 bạn nhanh nhất mình sẽ tick cho chú ý ko được chép mạng
bạn tự vẽ đi tự túc là hạnh phúc mình chỉ trả lơi toán hay tiếng viết thui
mình chỉ vẽ đươcj thế này thôi
các bạn có thể vẽ cho mình hình ảnh chị mèo SIMMY hoặc copy cũng được bạn nào làm đẹp mình sẽ kết bạn
đây nhé
Vừa nãy mik gửi link ảnh nha
HT
cái này tớ nấy từ chị simmy đảm bảo ko có chỗ nào có nữa :))
hãy vẽ lại bộ quấn áo, váy hoạc đầm mà em mơ ước có được trên phần mềm Word. Chú ý: ko chép mạng. bạn nào vẽ đẹp mình sẽ tick cho ^-^
Làm sao để vẽ,khó quá à DX
1. Word tôi hỏng
2. Tôi chẳng thấy giáo trình Mĩ thuật có bài này
3. Olm ko cho đăng ảnh
4. Tự tay bạn vẽ sẽ đẹp hơn vì chúng tôi ko hiểu dc ý bạn muốn
HT
mình tham khảo thôi
viết 1 đoạn văn tả chú mèo nhà em . trong đoạn có sử dụng danh từ và cụm danh từ . gạch chân chỉ rõ
bạn nào có câu trả lời nhanh nhất mình sẽ tick cho bạn ấy
Nhà em có nuôi một chú mèo con rất đẹp. Em đặt tên cho nó là Bạch Tuyết. Chú có một bộ lông trắng mềm mại, điểm những đốm vàng và nâu nhạt. Cái đầu tròn tròn, hai cái tai dong dỏng dựng đứng lên rất thính nhạy. Đôi mắt bạch tuyết trông rất hiền lành nhưng ban đêm lại sáng lên giúp mèo nhìn rõ mọi vật. Cái đuôi cong lên tựa dấu hỏi như thể làm duyên. Bốn cái chân thon thon, bước đi nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Mỗi khi em học bài, Bạch Tuyết thường nũng nịu cọ bọ ria trắng như cước vào chân em. Những lúc như vậy, em lại âu yếm thưởng cho chú một miếng bánh cá ngon lành. Lúc rảnh rỗi, em lại cùng với Bạch Tuyết ra ngoài công viên gần nhà chơi. Đi ngủ, em lại ôm chú vào lòng ngủ thật say. Trong giấc mơ, em mơ thấy Bạch Tuyết và em chơi đùa thỏa thích. Bạch Tuyết đã trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình em. Mọi người trong nhà ai cũng yêu quý chú mèo.
Nhà em có nuôi một chú mèo con rất đẹp. Em đặt tên cho nó là Bạch Tuyết. Chú có một bộ lông trắng mềm mại, điểm những đốm vàng và nâu nhạt. Cái đầu tròn tròn, hai cái tai dong dỏng dựng đứng lên rất thính nhạy. Đôi mắt bạch tuyết trông rất hiền lành nhưng ban đêm lại sáng lên giúp mèo nhìn rõ mọi vật. Cái đuôi cong lên tựa dấu hỏi như thể làm duyên. Bốn cái chân thon thon, bước đi nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Mỗi khi em học bài, Bạch Tuyết thường nũng nịu cọ bọ ria trắng như cước vào chân em. Những lúc như vậy, em lại âu yếm thưởng cho chú một miếng bánh cá ngon lành. Lúc rảnh rỗi, em lại cùng với Bạch Tuyết ra ngoài công viên gần nhà chơi. Đi ngủ, em lại ôm chú vào lòng ngủ thật say. Trong giấc mơ, em mơ thấy Bạch Tuyết và em chơi đùa thỏa thích. Bạch Tuyết đã trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình em. Mọi người trong nhà ai cũng yêu quý chú mèo.
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em, bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm. Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, cứ khi em ngồi vào bàn học bài là chú Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày. Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì nó đã to bằng cái chai Cô-ca đại bự. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp.
Cái đầu của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha. Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn trộm thóc gạo của người.
Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em bảo những miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng.
Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em. Chao ôi! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao! Chiếc đuôi như một cái dấu ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy.
Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột. Không con chuột nào chạy thoát nếu chú đã phát hiện được. Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi ngụy trang rất khéo, chú nằm khuất sau cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét, đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng “chít” tuyệt vọng, Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú.
Hả hê với chiến thắng của mình, Mi tha con chuột đó ra vườn. Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát. Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết. Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được chuột, em đều vuốt ve động viên chú. Đến bữa, em lại thưởng cho chú những miếng ăn ngon nhất. Mi tỏ vẻ sung sướng lắm.
Mi ăn rất ít, hàng ngày chú ta ăn không hết một bát cơm. Khi ăn, chú ta cứ nhỏ nhẻ từng tí một. Em thường nghe mọi người nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến đâu thì Mi cũng ăn rất từ tốn. Khác với Vàng - chú cún tinh nghịch nhà em, cứ ăn hùng hục. Vàng và Mi rất thân với nhau. Ngày nào, chúng cũng chơi đùa với nhau mà không có xích mích gì cả.
Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Mi không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột ( Cụm danh từ )” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi ( Danh từ ) cho em.
~ Hok tốt ~
Mỗi ngày, Lan cho mèo của cô ấy ăn hai lần. Mỗi lần, chú mèo ăn hết 3/4 hộp thức ăn. Một lần Lan đi du lịch bèn nhờ bạn mình chăm sóc mèo giúp 5 ngày. Lan đưa bạn 4 hộp thức ăn. hỏi Lan đã đưa đủ thức ăn mèo cho bạn của mình chưa? Vì sao?
Mỗi ngày chú mèo ăn hết:
\(\dfrac{3}{4}\cdot2=\dfrac{3}{2}\left(hộp.thức.ăn\right)\)
Số hộp thức ăn cần dùng để chú mèo đủ ăn trong \(5\) ngày là:
\(\dfrac{3}{2}\cdot5=7,5\left(hộp.thức.ăn\right)\)
Mà bạn Lan chỉ đưa cho bạn \(4\) hộp thức ăn
nên bạn Lan chưa đưa đủ thức ăn mèo cho bạn của mình.
#\(Toru\)
Mỗi ngày, Lan cho mèo của cô ấy ăn hai lần. Mỗi lần, chú mèo ăn hết 3/4 hộp thức ăn. Một lần Lan đi du lịch bèn nhờ bạn mình chăm sóc mèo giúp 5 ngày. Lan đưa bạn 4 hộp thức ăn. hỏi Lan đã đưa đủ thức ăn mèo cho bạn của mình chưa? Vì sao?
Để xác định xem Lan đã đưa đủ thức ăn cho mèo hay chưa, chúng ta cần tính tổng lượng thức ăn mà mèo ăn trong 5 ngày. Mỗi lần mèo ăn hết 3/4 hộp thức ăn, nghĩa là mèo chỉ còn lại 1/4 hộp thức ăn sau mỗi lần ăn. Vì vậy, trong 5 ngày, mèo sẽ ăn 5 lần và còn lại 1/4 lượng thức ăn sau mỗi lần. Ta tính tổng lượng thức ăn mà mèo ăn được trong 5 ngày như sau: 5 lần x 1/4 hộp thức ăn = 5/4 hộp thức ăn. Vậy, mèo đã ăn 5/4 hộp thức ăn trong 5 ngày. Nhưng Lan chỉ đưa bạn của mình 4 hộp thức ăn, vậy không đủ để cung cấp đủ thức ăn cho mèo trong thời gian Lan đi du lịch. Lan cần đưa thêm 1/4 hộp thức ăn nữa cho bạn của mình để đảm bảo mèo được cung cấp đủ thức ăn trong 5 ngày.
Cho trước một số điểm trong đó không có 3 điểm nào thẳng hàng.
Vẽ các đường thẳng đi qua các cặp điểm . Biết tổng số đường thẳng vẽ được là 36. tính số điểm cho trước.
Các bạn trả lời cho mình nha mình tick cho ! =_= ^_^
Gọi số đoạn thẳng là a
=> a.(a-1): 2 = 105
a(a-1) = 105 . 2
a(a-1) = 210 = 14 . 15 => a = 15
Vậy đã cho trước 15 điểm
sory bạn nha bạn trả lời sai mất tiêu zòi.
Nếu cho trước 15 điểm thì vẽ được 105 đường thẳng. Lạc đề mất tiêu zòi bạn ơi
Trời ơi thằng o0o đồ khùng o0o trả lwoif sai rồi mà thằng nào điên mà k cho nó đúng zậy?
Hãy viết một bức thư kể về tình hình học tập của mình cho bạn ấy nghe.
Và bạn ấy là người nước ngoài nha!(Nước nào cũng được, tùy các bạn.)
CHÚ Ý:Mọi hình thức sao chép sẽ bị không tick nha!
Vào câu hỏi tương tự nha bn
Có đây
K mk nhé
*Mio*
Việt Nam , ngày 30 tháng 9 năm 2018
Gửi Nancy thân mến!
Thư xuống dòng tiễn cánh thư đi, Nancy thân yêu của tớ, khi cậu nhận được bức thư này thì cậu sẽ biết được tớ nhớ mong cậu đến nhường nào.
Nancy à ! Thư của cậu gửi đến tớ đã nhận được tuần trước rồi, nhưng hôm nay rảnh rỗi tớ mới có dịp biên thư lại cho cậu. Tớ biết rằng cậu cũng nhớ tớ rất nhiều phải không. Đã 2 năm rồi nhỉ, từ ngày cậu theo ba mẹ vào Hàn Quốc sinh sống chúng minh không gặp lại nhau thêm một lần nào nữa. Bây giờ cậu có cao lên chút nào không nhỉ? Trong tâm trí của tớ Nancy mãi là cô tiểu thư bé nhỏ, xinh xắn, miệng lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi. Cậu chẳng bao giờ làm người khác buồn lòng, còn tớ thì ít nói và ít cười. Vậy mà hai đứa mình lại trở thành bạn thân chứ, chắc là tụi mình có duyên phải không. Nhưng bây giờ cậu xa tớ rồi, liệu rằng chúng mình có duyên gặp lại không nhỉ.
Hôm trước cậu báo với tớ rằng cậu được đi thi học sinh giỏi môn Toán đúng không, đã biết kết quả chưa. Tớ nghĩ cậu sẽ đạt điểm cao đó, vì cậu học giỏi nhất lớp 4C ngày đó mà. À dạo này cậu có còn sợ sâu như hồi ở quê nữa không. Tớ còn nhớ ngày đó, mỗi lần hai đứa mình đi hái trộm khế nhà hàng xóm, những con sâu khế màu xanh, to ơi là to. Cậu hét toáng lên khiến bà hàng xóm ra đuổi, thế là khế chẳng hái được quả nào mà còn bị bắt quả tang. Hì, ngày đó đúng là vui và đáng nhớ thật Nancy nhỉ. Tớ sẽ không quên những năm tháng chúng ta còn học chung lớp, đi học chung đường đâu.
Ba mẹ cậu vẫn khỏe cả chứ, chứng đau lưng của ba cậu dạo nào có đỡ hơn không. Cậu vẫn luôn tâm sự chuyện ba mẹ cho tớ nghe, tớ biết cậu lo và thương cho ba lắm.
À tớ kể cho cậu nghe một bí mật nhá, cậu còn nhớ thằng Tèo học lớp 3B ở xóm dưới không. Thằng Tèo dạo này nó to lớn, phổng phao lắm, không bé choắt như ngày xưa đâu. Cậu mà gặp lại nó là không nhận ra đâu, có khi còn gọi nó bằng anh ấy chứ. Hì hì!
Tớ còn giữ của Nancy một chiếc bút mà ngày rời đi cậu tặng cho tớ đó. Cậu thấy tớ có giỏi không, vì tớ vẫn luôn gặp lại Nancy mà. Ngày đi, hai đứa ngồi yên lặng cạnh nhau, cùng hứa sẽ học thật giỏi, Nancy ước sau này làm bác sĩ, còn tớ chỉ muốn làm nghề gì được đi nhiều nơi, và sẽ đến được Hàn Quốc , nơi cậu sinh sống nữa. Hãy cố gắng Nancy nhé, tớ cũng đang cố gắng nè. Cuối năm nay tớ được đi thi học sinh giỏi Anh đó, vì tớ thích học Anh nhất mà.
Mùa này ở trong Hàn Quốc chắc mát lắm cậu nhỉ, ở quê mình nắng nóng lắm, tớ đen hết da rồi này, vì cái tội buổi trưa hay đi lang thang với đám con nít trong xóm. Gặp lại không biết cậu nhận ra tớ nữa không.
Bao giờ cậu rảnh cậu về chơi nhà ông bà nội nhé, khi đó tớ sẽ được gặp lại cậu.
Mẹ tớ gọi xuống ăn cơm rồi, tớ dùng bút nhé. Cậu nhớ biên thư lại cho tớ nhé
Thân!
Thủy Tiên
bạn nguyen thanh thuy tien làm rất hay
chờ duyệt xong mình sẽ k cho bạn