Vì sao ca dao rất nhiều và dài nhưng chúng ta lại nhớ ngay từ lần đọc đầu tiên?
Câu nào sau đây là câu nêu vấn đề để bàn luận?
A. Trong ca dao dân ca Việt Nam, có rất nhiều bài nói đến con cò.
B. Tại sao trong khi hát, nhân dân lao động lại hay nói nhiều đến con cò?
C. Những câu ca dao hay và cổ nhất của ta, hầu hết mở đầu bằng “con cò”.
D. Bạn thân nhất của người nông dân trong lao động và sản xuất là con trâu.
B. Tại sao trong khi hát, nhân dân lao động lại hay nói nhiều đến con cò?
Đọc bài "Nhớ lại buổi đầu tiên đi học" và trả lời câu hỏi: Vì sao tác giả thấy lạ khi đi trên con đường làng quen thuộc?
Tác giả thấy lạ khi đi trên con đường làng quen thuộc vì trong lòng tác giả có sự thay đổi lớn do đó là ngày mà tác giả đi học.
Vì vì sao câu chuyện tình yêu của Romeo và Juliet đã diễn ra cách chúng ta nhiều thế kỷ nhưng vẫn làm lay động trái tim các thế hệ bạn đọc
Ví câu chuyện Romeo và juliet có những nét rất đặc biệt mà nhiều câu chuyện khác không có , câu chuyện có tình cảm rất sâu đậm, khi ai đọc vào cũng cảm thấy cảm xúc tuôn trào , và câu truyện này dù qua rất nhiều thế kỷ nhưng vẫn lay động được trái tym người đọc
Xung quanh ta có rất nhiều các vi sinh vật gây bệnh nhưng vì sao đa số chúng ta vẫn sống khỏe mạnh?
Xung quanh chúng ta có rất nhiều tác nhân gây bệnh (vi sinh vật, độc tố vi sinh vật, các phân tử lạ,…) nhưng đa số cơ thể chúng ta vẫn sống khỏe mạnh do cơ thể có khả năng bảo vệ đặc biệt, khả năng đó được gọi là “miễn dịch”.
Miễn dịch chia thành 2 loại:
- Miễn dịch không đặc hiệu:
+ Là miễn dịch tự nhiên mang tính bẩm sinh.
+ Không đòi hỏi phải có sự tiếp xúc trước với kháng nguyên.
+ Không mang tính đặc hiệu.
+ Gồm các yếu tố tự nhiên của cơ thể như: da, niêm mạc, các dịch do cơ thể tiết ra, lông nhung,…
+ Vai trò: ngăn cản sự xâm nhập của vi sinh vật (da, niêm mạc, nhung mao đường hô hấp); tiêu diệt vi sinh vật xâm nhập (thực bào, tiết dịch phá hủy,…)
- Miễn dịch đặc hiệu:
+ Xảy ra khi có kháng nguyên xâm nhập.
+ Có tính đặc hiệu với từng loại tác nhân.
+ Thành phần của miễn dịch đặc hiệu: tế bào limphô và các sản phẩm của chúng.
+ Vai trò: tiêu diệt các tác nhân gây bệnh khi chúng vượt qua được hàng rào bảo vệ của hệ thống miễn dịch không đặc hiệu.
+ Phân loại: miễn dịch tế bào, miễn dịch thể dịch.
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi
Nghệ thuật nói nhiều với tư tưởng nữa, nghệ thuật không thể nào thiếu tư tưởng. Không tư tưởng, con người có thể nào là con người. Nhưng trong nghệ thuật, tư tưởng từ ngay cuộc sống hằng ngày nảy ra, và thấm trong tất cả cuộc sống. Tư tưởng của nghệ thuật không bao giờ là trí thức trừu tượng một mình trên cao. Một câu thơ, một trang truyện, một vở kịch, cho đến một bức tranh, một bản đàn, ngay khi làm chúng ta rung động trong cảm xúc, có bao giờ để trí óc chúng ta nằm lười yên một chỗ… Cái tư tưởng trong nghệ thuật là một tư tưởng, yên lặng. Và cái yên lặng của một câu thơ lắng sâu xuống tư tưởng. Một bài thơ hay không bao giờ ta đọc qua một lần mà ta bỏ xuống được. Ta sẽ dừng tay trên trang giấy đáng lẽ lật đi và đọc lại bài thơ. Tất cả tâm hồn chúng ta đọc, không phải chỉ có trí thức. Và khác với cách độc riêng bằng trí thức, lần đọc thứ hai chậm hơn, đòi hỏi nhiều cố gắng hơn, nhiều chỗ chúng ta dừng lại hơn. Cho đến một câu thơ kia, người đọc nghe thì thầm mãi trong lòng, mắt không rời trang giấy.
Đoạn văn trên bàn về nội dung?
A. Cái hay của một bài thơ
B. Cách đọc một bài thơ
C. Tư tưởng trong thơ
D. Tư tưởng trong nghệ thuật
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Chúng kể cho tôi nghe cuộc sống buồn tẻ của chúng, và những chuyện đó làm tôi buồn lắm; chúng kể cho tôi nghe về những con chim tôi bẫy được đang sống ra sao và nhiều chuyện trẻ con khác, nhưng tôi nhớ lại thì chưa bao giờ chúng nói một lời nào về bố và về dì ghẻ. Thường thì chúng chỉ đề nghị tôi kể truyện cổ tích; tôi kể lại những truyện bà tôi đã kể, và nếu quên chỗ nào, tôi bảo chúng đợi, rồi chạy về nhà hỏi lại bà tôi. Thấy thế bà tôi thường rất hài lòng.
Tôi cũng kể cho chúng nghe nhiều về bà tôi; một hôm thằng lớn thở dài nói:
– Có lẽ tất cả các bà đều rất tốt, bà tớ ngày trước cũng rất tốt…
Nó thường nói một cách buồn bã: ngày trước, trước kia, đã có thời… dường như nó đã sống trên trái đất này một trăm năm, chứ không phải mười một năm.
(M. Go-rơ-ki, Thời thơ ấu)
a, Trong số nững từ ngữ hoặc câu được in đậm, đâu là lời dẫn trực tiếp, đâu là lười dẫn gián tiếp, đâu không phải là lời dẫn?
b, Vận dụng những phương châm hội thoại đã học, giải thích vì sao nhân vật "thằng lớn" phải dùng từ có lẽ trong lười nhận xét của mình.
- Trong đoạn chỉ có một lời dẫn trực tiếp là phần lời thoại (được thể hiện bằng những gạch đầu dòng)
- Lời dẫn gián tiếp đặt sau dấu hai chấm
- Các phần in đậm còn lại là lời kể, không phải lời dẫn
- Nhân vật “thằng lớn” phải dùng từ có lẽ để thông báo cho người đọc biết những ý nghĩ, suy đoán khi không chắc chắn
Phần II: Tự luận
Chép lại theo trí nhớ hai bài ca dao – dân ca bắt đầu bằng cụm từ “Thân em”. Cụm từ ấy gợi lên ở người đọc tình cảm gì?
Đáp án
- Chép chính xác:
Thân em như trái bần trôi,
Gió dập sóng rồi biết tấp vào đâu
Thân em như hạt mưa sa
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày
- Cảm xúc gợi lên từ cụm từ “thân em” : xót xa, cay đắng, tủi nhục về một thân phận bé nhỏ, hèn mọn, bị vùi dập trong xã hội xưa.
Hỏi dễ - đáp khó đây:
1/Tại sao số 13 được xem là con số xui xẻo?
2/Có nhiều nơi vắng vẻ hơn ở chùa, nhưng vì sao người ta lại nói "vắng như chùa bà đanh"?
3/Cóc, nhái, chẫu chàng cùng loài với ếch, tại sao người ta lại chọn cho ếch ở vị trí "ngồi đáy giếng"?
4/Ve thường "cất tiếng hát" vui vẻ, tại sao người ta lại gọi chúng là ve sầu?
5/Mặc áo ấm để giữ nhiệt cho cơ thể, nhưng tại sao người ta lại gọi là "áo rét"?
6/Người đầu tiên lên Mặt Trăng thì đã rõ, ai là người đầu tiên có mặt trên Trái Đất?
7/Vì sao chỉ có Tết Nguyên đán mới gọi là Tết nhất?
8/Nhiều con vật khác cũng có đuôi, tại sao người ta lại chỉ nói "mèo khen mèo dài đuôi"?
9/Vì sao số người thuận tay phải lại đông hơn số người thuận tay trái?
10/Tại sao chỉ có loài ngựa khi chạy nhanh được gọi là phi nước đại?
11/Tại sao tháng 2 chỉ có 28 ngày hoặc 29 ngày (năm nhuận)?
12/Tại sao trong lễ khánh thành người ta lại cắt băng vải màu đỏ?
1) theo truyền thuyết
2) vì chùa bà đanh vắng người
3) theo 1 câu ca dao và vì ếch có đầu nhỏ
4) mặt chúng rất sầu
5) áo chống rét thôi...người ta quen gọi thế
6) thượng đế hoặc ông trời
7) là cái Tết vui nhất, được lì xì nhiều nhất......nói chung nó là nhất và là cái Tết giúp chúng ta bước sang 1 hành trình mới trong cuộc đời
8) đó là câu ca dao
9) vì tay phải làm được nhiều việc hơn
10) vì khi ngựa chạy nhanh có thể sẽ không thắng lại được và cứ chạy mãi
11) vì do các nhà khoa học chia lịch
12) để tỏ lòng kính thành và trân trọng
Bạn đố hơi khó nhưng mình khuyên bạn không nên như vậy vì có thể sẽ bị ném đá còn các câu trả lời thì mình chỉ trả lời theo suy nghĩ của mình thôi....
1. 1+3=4 (4 được coi là số tử)
2. Vì ai cũng không muốn ở chùa có thờ bà "đanh"
3. Thì ếch thích ngồi ở đó
4. Ve hát suốt ngày làm cho người ta điếc tai họ buồn vì không ngủ được họ buồn rầu nên mới gọi nó là ve sầu
5. Thì đó là áo chống rét
6. A-đam và Ê-va
7. Vì tết nguyên đán được nghỉ nhiều nhất
8. Vì câu đó ám chỉ những người tự cao tự đại
9. Vì trên trái đất có số người cụt tay phải ít hơn số người có 2 tay
10. Chẳng ngựa chạy nhanh gọi là phi nước tiểu?
CÂU 11,12 MÌNH HỔNG BIẾT
trả lời được ko mà đem ra đố người ta
Trên da của chúng ta có rất nhiều lông tơ, nhưng tại sao lòng bàn tay và lòng bàn chân lại không có?
Theo mình do bàn tay để cầm nắm và bàn chân để di chuyển nên nếu mọc lông vùng này sẽ gây sự trơn trượt khi cầm nắm và di chuyển đi lại , do đó sự tiến hóa đã loại bỏ điều này . Như chó meo tuy lông nhiều nhưng lòng bàn tay và bàn chân vẫn k mọc lông
vì lòng bàn tay dùng để cầm nắm nhiều nên lông không thể mọc và phát triển được còn lòng bàn chân là do đi lại và tiếp xúc với mặt đất tạo ra ma sát nên lông rụng và không thể mọc được
Nếu trả lời rõ hơn thì sẽ hơi bị dài đấy.