Giúp làm đc bao nhiêu làm bấy nhiêu
may mỗi bộ quần áo cần 3,6 m vải . Hỏi có 44,5 m vải may được bao nhiêu và thừa bấy nhiêu?
Làm ơn giúp mình!
Có : 44,5 : 3,6 = 12 ( dư 1,3 )
Vậy có 44,5 m vải thì may được 12 bộ quần áo và còn thừa 1,3 m vải.
Đ/:.....
~ ai đi qua xin để lại t*** ~
~ thanks so much ~
44,5:3,6=12 (dư 1,3)
Vậy 44,5 mét vải thì may được 12 bộ quàn áo và còn thừa 1,3 mét vải.
Đ/s:12 (dư 1,3 )
: May hai bộ quần áo hết 6,4 m vải. Hỏi có 48 m vải thì may được tất cả bao nhiêu bộ quần áo ?
Bài hơi nhiều Mn giúp mk đc bnhieu thì mk quý bấy nhiêu hì hì mong Mn giúp mk Tại chiều mai mk phải nộp bài rùii 😥😥 mà h vẫn ch lm (tại Mk ko bít làm) 😅
Tờ 1
41 It's very important to use body language in communication
42 Despite her age, she still leads an active life
43 My mother said that you had to decorate the room carefully
44 People recycle old cans to make new ones
45 Tim is always forgetting his homework
46 T
47 F
48 T
49 T
50 F
Tờ 2
17 C => hard
18 do => make
19 D => has
20 to go => going
21 A => At
22 B => to
23 C => beautifully
24 D => five-star
25 is => was
V
26 would travel
27 be
28 to buy
29 has spoken
30 Has - just been finished
VI
31 for
32 as
33 about
34 with
35 than
VII
36 development
37 exploration
38 behavior
39 deforestation
40 specialness
Tờ 3
IV
1 sat
2 Was - published
3 would help
4 had left
5 cleaning
V
21 belonging
22 arrangement
23 household
24 cruelty
25 unacceptable
VI
26 C => with
27 A => the prettier
28 C => not smoke
29 C => going
30 A => Despite
VII
31 in
32 of
33 up
34 of
35 for
VIII
36 When we were children, we used to flight our kites in the afternoons
37 She prectise playing the guitar more regularly than her sister
38 He will fail the next exam unless he study hard
làm các đề văn sau:
đề 1:kể về 1 việc tốt em đã làm
đề 2:kể 1 lần em mắc lỗi
đề 3: kể 1 thầy hoặc 1 cô giáo mà em yêu quý nhất
đề 4:kể 1 kỉ niệm thời ấu thơ làm em nhớ mãi
đề 5: kể về 1 tấm gương học tốt hay giúp đỡ bạn bè mà em biết
ai làm đc bao nhiêu đề mình sẽ tick bấy nhiêu cái
Bài văn 1: Kể về việc tốt em đã làm
Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao hôm nay vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.
Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nó: Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét hoa viết vào vở Toán. Linh sực nhớ ra và reo lên, A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không? Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cả lớp ngồi vào chỗ hát xong và Linh cắm cúi viết bài ngay để khỏi trễ giờ. Linh thấy thế nài nỉ tôi cho mượn bút. Cuối cùng tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ: Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này. Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói: Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé! Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.
Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói: Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé! Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Bài số 2: Kể về một lần em mắc lỗi
Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất – mẹ tôi, buồn lòng...
Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi". Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không. Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp"... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! "Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!". Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá.
Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng ! "...Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ. Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.
Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.
"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử
Trao con ấm áp tựa nắng chiều".
Bài văn 3: Kể về một thầy giáo hay một cô giáo mà em quý mến
Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kỉ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.
Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cửa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.
Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.
Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm "lận đận" với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: "Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học". Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.
Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống Mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.
Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những trò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: "Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẻ với con". Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.
Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: "Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo....". Thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.
Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:
"Ngọc không mài không sáng, người không học không tài."
Mấy bạn lớp mấy đấy
Câu 5 : 16 người làm xong một công việc trong 3 ngày. Hỏi 8 người thì làm xong công việc đó trong bao nhiêu ngày? Bài toán này thuộc dạng: *
A. khi số người tăng bao nhiêu lần thì số ngày làm tăng lên bấy nhiêu lần
B. khi số người giảm đi bao nhiêu lần thì số ngày làm giảm đi bấy nhiêu lần
C. khi số người giảm đi bao nhiêu lần thì số ngày tăng lên bấy nhiêu lần
Lan và Hà làm đc 49 bông hoa.Hà và Nga làm đc 48 bông hoa.Lan và Nga làm đc 51 bông hoa.Hỏi mỗi bạn làm đc bao nhiêu bông hoa.
Ghi lời ra giúp mk nhé!
Ai nhanh mk tick
Số bông mà cả ba bạn làm được là:
(49 + 48 + 51) : 2 = 74
Số hoa Lan làm được là:
74 - 49 = 25 (bông)
Số hoa Hà làm được là:
74 - 48 = 26 (bông)
Số hoa Nga làm được là:
74 - 51 = 23 (bông)
Đáp số: Lan: 25 bông, Hà: 26 bông, Nga: 26 bông
#)Giải :
Số hoa của cả ba bạn làm được là :
( 49 + 48 + 51 ) : 2 = 74 ( bông hoa )
Lan làm được :
74 - 48 = 26 ( bông hoa )
Hà làm được :
49 - 26 = 23 ( bông hoa )
Nga làm được :
48 - 23 = 25 ( bông hoa )
Đ/số : ...........................
Mọi người ơi giúp mình với.Bạn nào làm được bao nhiêu thì cho mình biết kết quả bấy nhiêu nhé.mình cảm ơn
Exercise 30: Rewrite the following sentences without changing their meanings.
1. This is the most memorable trip I have ever taken.
→ I've ............................................................................................
2. I have never talked to any more interesting man than him.
→ He is ...............................................................................................
3. No one is as hard-working as my mother.
→ My mother is ..........................................................
4. There is no harder worker in this factory than John.
→ John is .........................................
5. Have you got any cheaper computer than this one?
→ Is this ........................................................?
6. She can sing much more beautifully than me.
→ I can't ....................................................................
7. Mary doesn't study as well as she used to.
→ Mary .............................................................................................
8. Last night, Peter came home earlier than Tom.
→ Last night, Tom ..............................................................................
9. Her sister always runs more quickly than her.
→ She ..............................................................................................
10. My brother is the most handsome in his English class.
→ No one …………………………………………………………………………
hơi khó nhìn xíu bạn thông cảm nhé
Exercise 30: Rewrite the following sentences without changing their meanings.
1. This is the most memorable trip I have ever taken.
→ I've .........never taken such a memorable trip...................................................................................
2. I have never talked to any more interesting man than him.
→ He is .........the best interesting man i have ever talked......................................................................................
3. No one is as hard-working as my mother.
→ My mother is .............the best hard-working.............................................
4. There is no harder worker in this factory than John.
→ John is .......the hardest worker in this factory..................................
5. Have you got any cheaper computer than this one?
→ Is this .........the cheapest computer you have...............................................?
6. She can sing much more beautifully than me.
→ I can't .......sing as beautifully as she can.............................................................
7. Mary doesn't study as well as she used to.
→ Mary ..........used to study better than she does now...................................................................................
8. Last night, Peter came home earlier than Tom.
→ Last night, Tom ............came home later than peter..................................................................
9. Her sister always runs more quickly than her.
→ She ..........always runs more slowly than her sister....................................................................................
10. My brother is the most handsome in his English class.
→ No one ………is more handsome than my brother in his english class……………………………………………………
mng làm nhanh giúp mik nha lm bao nhiêu bài cx đc ah.Cảm mơm mng nha
Bài 2
a) x/8 = 5,4/3
x = 8 . 5,4/3
x = 14,4
b) 2,5 : 7,5 = x : 3/5
x = 3/5 × 1/3
x = 1/5
c) 2 2/3 : x = 1 7/9 : 0,2
8/3 : x = 16/9 : 1/5
x = 8/3 : (16/9 : 1/5)
x = 8/3 : 80/9
x = 3/10
d) 4/x = x/0,16
x² = 4 . 0,16
x² = 0,64
x = 0,8 hoặc x = -0,8
Bài 3
a) x/9 = y/11 và x + y = 60
Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta có:
x/9 + y/11 = (x + y)/(9 + 11) = 60/20 = 3
x/9 = 3 ⇒ x = 9.3 = 27
y/11 = 3 ⇒ y = 11.3 = 33
Vậy x = 27; y = 33
b) x/3 = y/5 ⇒ 2x/6 = y/5 và 2x - y = 8
Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta có:
2x/6 = y/5 = (2x - y)/(6 - 5) = 8/1 = 8
2x/6 = 8 ⇒ x = 6.8:2 = 24
y/5 = 8 ⇒ y = 5.8 = 40
Vậy x = 24; y = 40
c) 7x = 4y ⇒ y/7 = x/4 và y - x = 24
Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta có:
y/7 = x/4 = (y - x)/(7 - 4) = 24/3 = 8
x/4 = 8 ⇒ x = 4.8 = 32
y/7 = 8 ⇒ y = 7.8 = 56
Vậy x = 32; y = 56
Bài 4
a) x/2 = y/5 = z/7 và x - y - z = -20
Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta có:
x/2 = y/5 = z/7 = (x - y - z)/(2 - 5 - 7) = -20/(-10) = 2
x/2 = 2 ⇒ x = 2.2 = 4
y/5 = 2 ⇒ y = 5.2 = 10
z/7 = 2 z = 7.2 = 14
Vậy x = 4; y = 10; z = 14
b) x/4 = y/3 = z/9 ⇒ x/4 = y/3 = 4z/36
Và x - y + 4z = 74
Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta có:
x/4 = y/3 = 4z/36 = (x - y + 4z)/(4 - 3 + 36) = 74/37 = 2
x/4 = 2 ⇒ x = 4.2 = 8
y/3 = 2 ⇒ y = 3.2 = 6
z/9 = 2 ⇒ z = 9.2 = 18
Vậy x = 8; y = 6; z = 18
AI BT LÀM BÀI NÀY GIÚP E VỚI Ạ
BAO NHIÊU CÂU CŨNG ĐC
EM CẢM ƠN