Những câu hỏi liên quan
Yayoi
Xem chi tiết
Cô Nàng Thiên Yết
2 tháng 1 2018 lúc 20:33

Văn tả mẹ:

Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từ thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.


Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160 cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.


Công việc của mẹ em là một nhân viên văn phòng, mẹ thường xuyên phải tiếp khách với khách hàng để xử lí công việc. Vì vậy mẹ rất khéo léo trong cách ứng xử và trò chuyện hàng ngày, mọi người xung quanh đều quý mến mẹ em. Dù công việc bận rộn là thế nhưng hàng ngày mẹ vẫn luôn sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa cơm chiều. Mẹ dạy em nấu những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén…. Buổi tối, mỗi khi em có bài tập khó, mẹ thường giảng cho em hiểu. Điều em nhớ nhất là những khi em ốm, mẹ luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc cho em. Bàn tay mẹ luôn che chở và vỗ về. Những lúc vậy, em chỉ muốn được ôm mẹ và nói: "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ."


Mẹ dạy em những bài học cuộc sống quý giá, biết quý trọng từng nhành cây, nâng niu từng đóa hoa hay biết nói lời chào và cảm ơn với mọi người. Mẹ còn dạy em về lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Không chỉ nuôi nấng em khôn lớn, mẹ đã giúp em trưởng thành hơn, biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.


Em luôn tự hào về mẹ. Mẹ là tấm gương, là món quà quý giá nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Tình yêu thương của em dành cho mẹ thực sự không thể đo đếm bằng lời. Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người.

Cô nàng Thiên Bình
2 tháng 1 2018 lúc 20:33

Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lắm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em .
Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi . Khi em bị ốm , đôi mắt mẹ đen láy , thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm , dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc , em đi bệnh viện , mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ  không khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần.Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn từng muỗng như hồi còn bé . Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ làm ướt đẫm chiếc áo ngủ.
Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm em , hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm mười để tặng mẹ . Mẹ rất vui sướng.
Tình cảm của mẹ như biển cả bao la .Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống.Em sẽ không bao giờ bị bệnh nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó.Em sẽ học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu , mẹ ơi! 

Nguyen Phung Linh
2 tháng 1 2018 lúc 20:33

me rat an can chan soc em

Renri✎﹏
Xem chi tiết

Em thấy rằng ý kiến của bạn Hoa chưa hợp lý và thiếu tính thuyết phục. Khi thiếu bạn Tú các bạn khác cần có ý thức tự phân công nhau đi làm các công việc được giao, việc đùn đẩy trách nhiệm cho Tú trong khi bạn đang ốm cũng là sai vì các bạn khác cần cử ra một người có tính lãnh đạo cao để người đó chỉ đạo làm việc có hiệu quả.

Bảo Tâm
Xem chi tiết
Cute pho mai que
10 tháng 1 2018 lúc 20:57
Tuổi thơ chúng ta luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ.Với tôi mẹ là người tôi yêu quý và kính trọng nhất.Mẹ nuôi dạy chăm sóc chị em tôi vì bố tôi luôn đi làm xa. Hôm ấy ở lớp tôi cảm thây nhức đầu,người hơi lạnh nôn nao.Tôi cố gắng đi về đến nhà.Mọi ngày bước chân đến cửa tôi đã gọi:"Mẹ ơi"và chạy vào tìm mẹ.Hôm nay bước chân đến cửa tôi đứng không vững mặt tái đi. Mẹ nhìn thây tôi như vậy liền chạy vội đến bên tôi dù rất mệt nhưng tôi vẫn nhận thấy khuôn mặt mẹ nhợt nhạt môi run run:"con ơi con làm sao thế này?"Mẹ dìu tôi vào giường. Mẹ đắp chăn cho tôi xoa dầu cho nóng khắp người tôi.Đôi bàn tay mềm mại ấm áp như truyền hơi ấm cho tôi làm tôi bớt đi cảm giác ớn lạnh.Vừa xoa đầu mẹ vừa nói giọng xót xa:"Khổ thân con,đã ốm lại phải đi bộ về".Uống xong bát nước gừng nóng pha đường thấy người nhẹ hẳn thế rồi tôi thiếp đi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng mẹ gọi:"con ơi dậy ăn bát cháo nóng đi".Lúc này tôi mới ngắm kĩ mẹ.Gương mặt mẹ tròn phúc hậu đã có những vết nám mờ mờ nhưng không làm mất đi vẻ đẹp dịu dàng của người phụ nữ đã đứng tuổi.Đôi mắt mẹ mới âu yếm làm sao,trong đôi mắt ấy đầy nỗi lo âu và chan chứa tình yêu thương.Mẹ ngọt ngào dỗ dành tôi như tôi còn bé lắm.Cái miệng xinh xắn của mẹ thổi nhẹ từng thìa cháo.Tôi bỗng thấy người mẹ của tôi là người mẹ đẹp nhất trong tâm hồn tôi.Cả vết nám,cả đôi mắt thâm quầng...Tất cả đều đẹp. Ơi! mẹ của con,người mẹ đã chịu bao vất vả nhọc nhằn lo toan chăm chút các con.Mẹ là người mẹ tuyệt vời,con rất cần có mẹ ở bên. Khi vui và cả những lúc buồn đau ốm yếu như thế này.Con yêu mẹ nhất trên đời mẹ ạ! cảm ơn các bạn đã đọc bài của mình nha. k nha
Võ Công Hoàng Đạt
29 tháng 6 2018 lúc 13:51

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.”


Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, suốt đời vỗ mãi vào lòng con, dành cho con những gì đẹp đẽ, chân quý nhất từ tấm lòng. Mỗi khi ta ốm đau hay khỏe mạnh, mẹ lúc nào cũng lo lắng, quan tâm giành cho ta tất cả yêu thương từ tận đáy lòng bao la ấy. Và với em, hình ảnh mẹ khi chăm sóc em bị ốm đã để lại những dấu ấn khó phai.

Mẹ em có dáng người dong dỏng, thanh thoát. Khuôn mặt mẹ hiền từ, phúc hậu với nụ cười rạng rỡ. Nắng mưa, sóng gió cuộc đời mẹ kinh qua đã in dấu vào làn da nâu rám nắng rất chân quê, mộc mạc của người.

Có những lúc em cảm thấy mình thật ngốc vì dù mẹ có mắng mỏ hay trách móc em thì suy cho cùng cũng là để em nên người chứ đâu có phải vì ghét bỏ gì em. Có ai lại ghét bỏ đứa con mình dứt ruột chín tháng mười ngày sinh ra cơ chứ. Ấy vậy mà, thỉnh thoảng em vẫn cáu gắt, hờn dỗi và cãi lại mẹ. Rồi cho đến một ngày, khi em bị ốm nhìn thấy mẹ chăm sóc em mệt mỏi, vất vả như thế em mới càng thấm thía hơn về giá trị của tình mẫu tử.

Hôm đấy là vào buổi chiều, đã có dự báo thời tiết trời sẽ mưa to, mẹ dặn em rõ ràng là phải mang áo mưa đi cẩn thận vậy mà em mải chơi quên lời mẹ dặn. Kết quả là hôm ấy em bị dính mưa và đêm đến sốt cao. Nằm trên giường, em miên man chìm vào giấc ngủ say, đầu óc quay cuồng trống rỗng. Thỉnh thoảng em cảm nhận có bàn tay rất ấm của ai đó vuốt nhẹ mái tóc và khuôn mặt của mình. Hơi ấm ấy rất quen thuộc thân thương và chắc chắn đó chính là mẹ, cảm nhận của ta về tình mẫu tử không bao giờ là sai cả. Ánh đèn mờ mờ trong đêm, em lim dim mắt thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc giường, thi thoảng lại sấp khăn lau trán cho em. Một hồi sau mẹ bón từng thìa cháo nhỏ cho em ăn. Ánh mắt mẹ nhuốm đầy ưu tư lo lắng. Một đêm dài, mệt mỏi và khó chịu đã qua đi, nhờ có bàn tay kì diệu và tình yêu thương của mẹ em đã đỡ sốt hơn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, em thấy mẹ nằm gục bên cạnh giường, tay vẫn nắm lấy bàn tay non nớt của em. Đôi mắt mẹ thâm quầng, có lẽ vì do đêm qua thức khuya chăm sóc em nên không ngủ được. Mái tóc dài mượt mọi khi thay vào đó rối bời vì lăn lộn chạy qua chạy lại săn sóc cho em nên cũng chẳng có thời gian để chỉnh chu. Tự nhiên, lòng em dấy lên một cảm xúc bồi hồi khó tả, trong miên man xa xăm, vọng về trong em là những lần em nói hỗn với mẹ, những lời lẽ khó nghe mẹ nhường nhịn em, em bỗng thấy mình thật là một đứa trẻ hư. Đúng lúc ấy, mẹ tỉnh dậy, vội vàng ôm em vào lòng, hỏi han xem em đỡ chưa, ánh mắt đầy lo lắng đợi chờ. em bật khóc nức nở, ôm mẹ và ngập ngừng vài tiếng lí nhí không thành lời. Mẹ xoa đầu em mỉm cười đầy trìu mến.

Mẹ là vầng trăng, làm dịu mát tâm hồn thơ ngây trong trẻo của em, mẹ cũng là ánh mặt trời tỏa nắng tâm hồn em. Mẹ là tất cả những gì thiêng liêng, cao quý nhất. Cảm giác mỗi khi bị ốm được bàn tay mẹ chăm sóc như có liều thuốc tiên khỏi bệnh rất nhanh. Phải chăng đó chính là sức mạnh của tình mẫu tử.

❤  Hoa ❤
29 tháng 6 2018 lúc 14:13

Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con

Đúng vậy, tới tận bây giờ tôi mới hiểu được ý nghĩa của những câu thơ đó. Tôi đã nhiều lần tự hỏi: “Liệu mẹ có thương mình không?” Có lẽ các bạn đang rất ngạc nhiên vè câu hỏi này nhỉ? Tôi thường luôn nghĩ rằng mẹ không quan tâm đến tôi nhưng tôi đã lầm.

Hôm đó đi học, mẹ dặn tôi mang theo áo mưa theo vì đài đã dự báo. Nhưng vì thấy trời nằng to nên tôi không mang theo nữa. Thế rồi chiều về, mây đen ở đâu ùn ùn kéo tới, che phủ khắp bầu trời. Cơn mưa đến thật mau. Mưa, mưa xối xả, mưa ào ào như trút nước. Không có áo mưa mà trời lại săp tồi, tôi để đầu trần chạy như bay về nhà. Về đến nơi tôi ướt như chuột lột.Mẹ sờ trán tôi giật thót người, mẹ vội vàng dìu tôi vào phòng, thay quần áo và lấy chăn ấm đắp cho tôi.

Cơn sốt quái ác, làm trán tôi nóng bừng bừng mà chân tay thì lạnh run. Mẹ vội vàng kẹp nhiệt kế vào nách tôi kiểm tra nhiệt độ cơ thể với vẻ đầy lo lắng. Mẹ lấy khăn ướt lau mát cho tôi, lấy thuốc cho tôi uống. Viên thuốc hạ sốt sủi bọt tan rất nhanh trong ly nước. Mẹ nhẹ nhàng nâng đầu tôi lên, ghé cốc vào miệng tôi dỗ dành: Nào! Con gái yêu của mẹ, ráng uống một hơi hết cốc nước này, sau đó ngủ một giấc, tỉnh dậy là khỏi ngay! Tôi miễn cưỡng há miệng mặc dù tôi rất ghét thuốc. Uống thuốc xong, tôi cố nhắm mắt ngủ nhưng đầu óc cứ căng lên, khó chịu vô cùng. Mẹ không yên tâm chốc chốc lại sờ vào trán tôi, đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp làm sao.

Rồi mẹ vào bếp nấu cho tôi một bát cháo lòng đỏ trứng gà với lá tía tô và hành tím. Khi mẹ bê lên cạnh tôi, bát cháo bốc hơi thơm lừng. Phải như những ngày thường thì tôi ăn một lúc là hết ngay nhưng hôm nay, vừa gượng dậy đã thấy mặt hoa mày chóng, tôi lại gục xuống không muốn ăn uống gì cả. Mẹ lấy mấy chiếc gối kê ở đầu giường rồi đỡ tôi lên tựa lưng vào gối. Mẹ dỗ dàng tôi như hồi tôi còn bé xíu và dung thìa bón từng thìa cháo nóng hổi cho tôi. Dù miệng đắng chát nhưng trước những lời dỗ dàng yêu thương của mẹ tôi đành cố nuốt mấy thìa cháo.

Tôi phải nghỉ học mất ba ngày. Suốt ba ngày ấy, mẹ không rời tôi một bước. Lần nào cũng vậy, giữa những cơn sốt mê man, tỉnh dậy, hình ảnh đầu tiên mà tôi bắt gặp chính là mẹ. Mẹ đã gầy rộc đi nhanh chóng, tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại.

Những ngày thường, tôi rất ít khi nhìn kĩ đôi mắt mẹ. Tôi chỉ thấy mắt mẹ đen láy, sáng long lanh và luôn tràn ngập sự yêu thương, trìu mến dàng cho tôi. Chẳng bao giờ tôi nghĩ mắt mẹ xấu hay đẹp. Nhưng giờ đây, tôi mới có nhiều thời gian để ngắm và cảm nhận hết dduwwocj vẻ đẹp của đôi mắt ấy. Người  ta nói đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn quả không sai. Đôi mắt mẹ không chỉ đẹp ở vẻ bề ngoài, mà còn có vẻ đẹp sâu thắm từ trong tâm hồn mẹ toát ra từ ánh mắt. Tất cả tình yêu thương, trìu mến, khoan dung mẹ dành cho tôi đều hiện rõ trên ánh mắt ấy. Đôi mắt ấy như nhìn tôi động viên, an ủi, khích lệ. Mắt mẹ vẫn sáng nhưng không giấu nổi nỗi lo  và nhưng vết quầng thâm vì mất ngủ.

Mỗi khi lên cơn sốt cao, tôi luôn bị giật mình thảnh thốt, người đầm đìa mồ hôi. Nhưng lúc tỉnh dậy, tôi đều thấy mình nằm gọn trong vòng  tay ấm áp của mẹ. Tay nhúng khăn ướt đắp lên trán tôi, tay mẹ đỡ tôi ngồi dậy xúc cháo cho tôi ăn, tay mẹ nấu nước cho tôi uống. Tôi thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kì khi chạm vào da thịt tôi. Tôi nhìn mẹ, lòng dâng trào niềm yêu thương và cảm ơn mẹ vô hạn.

Sau một vài ngày, những cơn sốt thưa dần, tôi thấy mình tỉnh táo hơn. Mẹ vẫn ngồi đấy, vẫn kê cái ghế đẩu sát cạnh giường. Tôi nhìn mẹ, mẹ đang thiếp đi trong giấc ngủ vội vàng. Bàn tay mẹ vẫn nắm chặt tay tôi. Rồi mẹ choàng tỉnh dậy khi thấy tôi trở mình nhè nhẹ. Nụ cười lại nở trên môi. Những lời nói dịu dàng, ấm áp như lại muốn đưa tôi vào giấc ngủ.

Tình cảm của mẹ như biển cả bao la. Mẹ là người giúp tôi vươn lên trong cuộc sống. Tôi sẽ học thật giỏi để sau này hoàn thành nốt những ước mơ mà mẹ từng nói với tôi. Mẹ ơi! Con yêu mẹ biết bao nhiêu!

Nguyễn Thị Thu
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Thu
26 tháng 12 2015 lúc 10:36

Tất cả đều sai vì:

3 ông hài = 2 ông bà nên 2 ông bà chỉ cần mua 2 vé thôi

    hi hi

_Sao Trường_
Xem chi tiết
♥✪BCS★Tuyết❀ ♥
5 tháng 2 2019 lúc 19:27

22+1+2005=2028

nhé

Hàn Băng Nhi
5 tháng 2 2019 lúc 19:29

22 + 1 + 2005

= 23 + 2005

= 2028

\(22+1+2005=2028\)

~ học tốt ~

Hà Thị Tuyết Trinh
Xem chi tiết
Nguyễn Quỳnh Mai
15 tháng 2 2018 lúc 9:23

hello

Doãn Thanh Phương
15 tháng 2 2018 lúc 9:24

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

II. Cách nhận biết câu trả lời đúng

Trên diễn đàn có thể có rất nhiều bạn tham gia giải toán. Vậy câu trả lời nào là đúng và tin cậy được? Các bạn có thể nhận biết các câu trả lời đúng thông qua 6 cách sau đây:

1. Lời giải rõ ràng, hợp lý (vì nghĩ ra lời giải có thể khó nhưng rất dễ để nhận biết một lời giải có là hợp lý hay không. Chúng ta sẽ học được nhiều bài học từ các lời giải hay và hợp lý, kể cả các lời giải đó không đúng.)

2. Lời giải từ các giáo viên của Online Math có thể tin cậy được (chú ý: dấu hiệu để nhận biết Giáo viên của Online Math là các thành viên có gắn chứ "Quản lý" ở ngay sau tên thành viên.)

3. Lời giải có số bạn chọn "Đúng" càng nhiều thì càng tin cậy.

4. Người trả lời có điểm hỏi đáp càng cao thì độ tin cậy của lời giải sẽ càng cao.

5. Các bài có dòng chữ "Câu trả lời này đã được Online Math chọn" là các lời giải tin cậy được (vì đã được duyệt bởi các giáo viên của Online Math.)

6. Các lời giải do chính người đặt câu hỏi chọn cũng là các câu trả lời có thể tin cậy được.

III. Thưởng VIP cho các thành viên tích cực

Online Math hiện có 2 loại giải thưởng cho các bạn có điểm hỏi đáp cao: Giải thưởng chiếc áo in hình logo của Online Math cho 5 bạn có điểm hỏi đáp cao nhất trong tháng và giải thưởng  thẻ cào 50.000đ hoặc 2 tháng VIP cho 6 bạn có điểm hỏi đáp cao nhất trong tuần. Thông tin về các bạn được thưởng tiền được cập nhật thường xuyên tại đây.

Tham gia Hỏi đáp

Lê Thị Hồng Diễm
15 tháng 2 2018 lúc 9:29

Mình đã kết bạn với bạn rùi nè ! CHÚC MỪNG NĂM MỚI ! HAPPY NEW YEAR 2018 MẬU TUẤT ! mÌNH CHÚC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE , LUÔN MỈM CƯỜI HẠNH PHÚC VÀ TRÀN NGẬP TÌNH THƯƠNG TỪ GIA ĐÌNH ! TẾT TẾT TẾT LÀ TẾT LÀ TẾT . TẾT VỪA ĐẾN ĐÂY DƯỚI MÁI HIÊN NHÀ . TẾT TẾT TẾT LÀ TẾT LÀ TẾT . TẾT VỪA GHÉ QUA TRONG NHÀ DƯỚI PHỐ . TẾT TẾT TẾT LÀ TẾT LÀ TẾT . CHO NGƯỜI Ở XA VỀ ĐÂY SUM VẦY . TẾT TẾT TẾT LÀ TẾT LÀ TẾT . CON CHÁU ÔNG BÀ QUÂY QUẦN BÊN NHAU. CHO ĐANG TRẺ THƠ CÙNG KHOE ÁO MỚI . CHO NHỮNG NGƯỜI LỚN LÌ XÌ TRẺ CON . TẤT CẢ MỌI NHƯỜI HÂN HOAN CHÚC NHAU . CHÚC NHAU MỘT NĂM AN LÀNH YÊN VUI . HAPPY NEW YEARRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRR ! MÌNH MONG MỌI NGƯỜI VUI VẺ NHA !

Trần Lê Kim Mai
Xem chi tiết
Cathy Trang
Xem chi tiết
Nguyễn ngọc hoàng ánh
25 tháng 9 2016 lúc 8:45

Childhood we always live in my love me.Voi my mother loved and respected nhat.Me care raised my sister because my father always working away.
On that day in class I felt a headache, the nausea nao.Toi cold air to try to go on foot to the door nha.Moi day I called, "Mommy" and ran on foot to find the door this me.Hom I unsteadiness pale.
Mother saw me so I immediately rushed to though very tired, but I still see her mother's face pale lips trembling: "my son how this child?" She helped me into bed.
Mother blanket for me rub oil all over her hot toi.Doi warm soft hands for warmth as I do I subtract felt something rubbing his head lanh.Vua mother laments voice said: "Suffering beings, was sick to walk again "hot ginger water bowls finished .Uong sweetened see people really light then I fell asleep. Suddenly I heard her call: "My son went up to eat a bowl of hot porridge" I was watching carefully this .Luc me.Guong hearted round her face had the faint traces, but no loss of gentle beauty woman standing tuoi.Doi new mother cuddling eyes how, in his eyes full of anxiety and filled with sweet love thuong.Me deceived me like I was a kid lovely mother lam.Cai mouth blowing chao.Toi light spoons my mother suddenly saw the most beautiful mother in the soul toi.Ca traces, both eyes dark circles ... all are beautiful.
Oh! my mother, the mother had suffered hardships and worries strenuous cared for con.Me is wonderful mother, children need mothers side. When happy and sad moments like nay.Con ailing mother loved most in the world, Mom!

Khả Nhi Nguyễn
Xem chi tiết