Ai biết giúp mình với mình đang cần gấp!
Trong vai Dế Mèn em hãy nêu suy nghĩ của mình khi đứng trước mộ Dế Choắt trong đoạn văn có dùng một số từ ?
Nêu suy nghĩ của em về tâm trạng Dế Mèn - nhân vật trong tác phẩm Dế Mèn Phiêu lưu ký của Tô Hoài - khi đứng trước nấm mộ của người bạn xấu số Dế Choắt ( nếu viết theo lời của Dế Mèn).
Mong các bạn giúp mình vì mình đang ôn "Học sinh giỏi Văn lớp 6" nha! Mình cảm ơn các bạn nhiều lắm nha!
đoạn văn 8 đến 10 câu nhập vai Dế Mèn khi đứng trước mộ Dế Choắt bày tỏ cảm xúc suy nghĩ của mình và rút ra bài học cho bản thân.
Ai nhanh mik sẽ tích nhé!!! Mik đg cần gấp
viết một đoạn văn 5 câu bộc lộ tâm trạng của Dế Mèn khi đứng trước mộ Dế Choắt.
m.n làm nhanh cho mình, mình đang cần gấp! ai xong nhanh mình tick cho! cảm ơn
Sau khi gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt tôi ân hận lắm, chỉ ước giá như thời gian quay lại tôi kô trêu chị Cốc để bây giờ hậu qủa ra nông nỗi này.Tôi tự nói mình là thằng hèn nhát, ko dũng cảm nhận lỗi trước mặt chị Cốc biết đâu chị ấy tha cho.Nhưng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn màng. Người bạn ốm yếu của tôi đã nằm sâu trong lòng đất.Tôi tự rút ra bài học cho mình -Ở đời, sống mà có thói hung hăng, ko coi giời đất ra gì, có óc mà ko biết nghĩ, sớm muộn gì cũng mang vạ vào thân.
BẠN CHO MÌNH K ĐI
Tôi đứng lặng người nhìn Choắt ra đi. Thế là Choắt đã mãi mãi ra đi. Choắt đã chẳng còn trên thế gian nay nữa. Đây có phải là một bài học không khi mà người bạn thân thiết của mình phải vì mình mà chết, phải vì mình mà chết? có phải không? Tôi muốn hét lên tận trời cao để cho muôn vật hiểu được lòng tôi, để bạn tôi được ra đi thanh thản. Choắt ơi! Tôi có lỗi với cậu, cậu đã cho tôi một bài học nhớ đời mà có lẽ tôi sẽ chẳng thể nào quên
Khi gây ra cái chết thảm thương cho dế Choắt.Tôi quyết định về quê.nhưng trước khi ra đi ,tôi muốn đến thăm Choắt một lúc.
Tôi thắp cho Choắt vài nhén hương và nhổ sạch cỏ xung quanh nấm mộ. Sau đó, tôi đứng lặng hồi lâu trước mộ DC và suy nghĩ. Tôi rất ân hận về việc làm đã gây ra cái chết oan uổng cho DC. Giá như lúc đó tôi ra kéo DC vào thì đâu đến nỗi...Giá như tôi chấp nhận lời nhờ của C thì bây h choắt đâu như vậy.Tôi phải làm ji để trả lại sự sống, cuộc đời cho choắt.Tôi thật hèn nhát vi` việc mình gây ra mà ko dám nhận lỗi.Tôi đã làm 1 việc xấu xa,chính tôi đã gây ra cái chết đau xót cho ng` anh em tốt.Cảm ơn choắt nhé!Nếu ko có cậu thi` ng` phải ra đj la` tôi.Bây h tôi sẽ về quê, có lẽ ko trở lại đây nữa, tôi sẽ lập gia đình.Tôi xin hứa vs choắt sẽ bỏ thói hung hăng hống **** và la` ng` co ick cho xh.Tôi chúc bạn "ngủ ngon".Hãy tha thứ cho tôi.Bõng nhiên tôi thấy ở khoé măt tui cay cay.THương bạn wa choắt ơi!
Tôi gục xuống hồi lâu trước mộ của choắt rui` ra về. Dù thế nào thì choắt vẵn mãi ở trong tui và la` ng` bạn tốt của tui
viết đoạn văn ngắn không quá một trang giấy cảm nhận của em trước hình ảnh dế mèn đứng trước nấm mộ dế choắt hồi lâu nghĩ về bài học đường đời đầu tiên?
giúp em với em đang cần gấp
Dàn ý cho bạn nhé.
Mở đoạn:
- Em tự hóa thân vào nhân vật như chú chim, con chuột ở nhà bên cạnh để chứng kiến câu chuyện.
Thân đoạn:
- Hình ảnh DM đứng trước nấm mộ DC:
+ Kết hợp thêm miêu tả để đoạn văn hay hơn nhé (về không gian ấy)
+ Đôi vai run run, người đừ ra sờ sờ nhìn DC của DM.
+ Nghe những lời nói ân hận của DM: "..." (em trích trong sgk nha)
- Em tự nghiệm ra bài học cho bản thân mình qua việc làm của DM:
+ Không nên kiêu ngạo.
+ Cần biết yêu thương mọi người xung quanh.
Kết đoạn:
- Hành động cuối cùng của em: chia buồn cùng DM.
Ở đoạn cuối truyện , sau khi chôn cất Dế Choắt , Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mộ của người bạn xấu số . Em hãy tưởng tượng Dế Mèn đang suy nghĩ về điều gì ?
Tôi đem xác Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ bùm tum. Tôi đắp thành một nấm mộ to. Tôi đứng lặng giờ lâu nghĩ về người bạn hàng xóm xấu số chết trong cái hang nông choèn . Phải chi cái hôm nọ đến chơi và dạy cho Dế Choắt phải làm hang thế này thế nọ , mình chỉ cần cho Choắt dào một đoạn hầm sang nhà mình là đủ cho cậu ta thoát hiểm .Phỉ chi mình không chọc giện chị Cốc to lớn lênh khênh.Chao ôi , cứ nghĩ tới cái mỏ khổng lồ của chị Cốc bổ xuống những cú như trời giáng! Dế Choắt chắc là kiệt sức nhảy né tránh để rồi tuyệt vọng nhận cái mổ oan nghiệt .
Tôi đã không cầm nổi nước mắt khi đắp những viên đất cuối cùng cho người dưới mộ lúc ánh hoàng hôn rưới máu xuống những ngọn cỏ so le vàng . Tôi òa lên nức nở : Dế Choắt ơi ! Cậu sống khôn thác thiêng , cậu đừng trách móc gì mình nữa . Kể từ nay mình sẽ sống tất cả vì mọi người .Mình sẽ đi khắp bốn phương trời để kết nghĩa huynh đệ với tất cả mong làm điều Thiện diệt trừ cái Ác .Mình sẽ hi sinh cá nhân để chuộc cái lỗi hôm nay
Tôi thất thiểu bò vào nhà mình .Tất cả tối om , trống trải .Ngày mai tôi quyết ra đi thực hiện lời hứa với người đã khuất.
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
Sau khi gây ra cái chết cho Dế Choắt , Dế Mèn đứng lặng giờ lâu trước mộ của Dế Choắt . Lúc đó Mèn đã có suy nghĩ gì ? Hãy viết 1 đoạn văn ngắn khoảng 5 đến 6 dòng để trả lời câu hỏi trên
Mọi người trả lời nhanh giúp mình với. Mai mik thị rồi.
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
Sau khi gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt, đứng trước nấm mồ người bạn hàng xóm của mình, thì tôi ân hận lắm, chỉ ước một điều là giá như thời gian quay ngược trở lại, tôi sẽ không trêu chị Cốc nữa để bây giờ Dế Choắt chẳng phải ra nông nỗi. Từ đáy lòng tôi ngỗn ngang bao nhiêu suy nghĩ. Nhìn Choắt im lìm trong nấm mồ ấy, tôi cảm thấy có lỗi tột cùng. Tất thảy mọi tội lỗi đều ra tôi gây ra nhưng cuối cùng Choắt lại là người hứng chịu trong khi cậu ta vô tội. Tôi tự trách mình là thằng hèn nhát, không dũng cảm nhận tội trước mặt chị Cốc biết đâu chị lại có thể tha cho. Nhưng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn màng. Dẫu tôi có làm gì đi nữa thì cũng không thể thay đổi được quá khứ, được tội lỗi của tôi. Người bạn ốm yếu của tôi đã nằm sâu trong lòng đất. Tôi quỳ xuống, gục mặt xuống nấm mồ của bạn mình mà khóc, nước mắt tuôn ra như suối, chỉ vì một phút ngông cuồng đã khiến cho Choắt mãi mãi không còn trên đời này. Tôi đã rút ra bài học cho bản thân : ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ sớm muộn gì cũng mang vạ vào thân. Rồi tôi hướng mắt lên bầu trời trong xanh, không một gợn mây, hình dung lại Dế Choắt có dáng người dài lêu nghêu và nhủ : "Hãy tha thứ cho Mèn ! Mèn từ giờ hứa sẽ luôn hòa nhã với làng xóm làng mình". Tôi ra vẻ đầy nghị lực quyết tâm thực hiện lời nói đó với mong ước người bạn ấy sẽ an tâm yên nghỉ chốn thiên đàng. Vĩnh biệt cậu, Choắt...
sau khi trêu chị cốc gây ra cái chết cho dế choắt, dế mèn đi phiêu lưu. sao vài năm phiêu lư dế mèn trở về để trò chuyện với dế choắt . trong vai dế mèn em hãy kể lại chuyện đó. các bạn giúp mình với ạ , mik đang cần gấp:((
giúp mình với! mình đang cần gấp!
câu hỏi: Em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 5 đến 7 câu) nêu cảm nghĩ của em về nhân vật Dế Mèn trong văn bản trên.