Tớ copy của bn ak, nhầm r nha . Bn cứ nghĩ cái đó là của bn ư? Ko bt thì đừng có ns nha .
#trướckhimuốnnsjthìnênxemlạitrcđi
tớ ko nỡ lòng nhìn thấy bn bùn, thà tớ bùn cn hơn...tại sao bn đồng ý roy mà bn lại vt 1 tus kiếm ny nx??? cái j vậy? yêu 1 mk tớ chưa đủ ak? tớ ko tốt chỗ nào vậy? hay tớ nhạt nhẽo qá?ns cho tớ bt đii...ns trc cho bt nhé... cho dù bn í có vt tus kiếm ny nhưng đứa nào cmt là đồng ý lm ny bn đó thì chuẩn bị chạy đi nhá để mk bt ko hay đou. axit rẻ vs lại nhà mk có nhều axit lắm lm ny bn đó thì mk miễn phí cho 2 lít axit luôn á! hoặc là sau khi bn cmt là đồng ý lm ny bn đó thì hôm đó nhà bn sáng nhất đêm nayy...
#người_tớ_thưn~
[đi qa nhớ để 1 tym nha]
bánh mì liêm sỉ của các bạn sân si dou hết rồi, cacau sống chó vailon ra, trong 1 mặt ngoài 1 mặt mà ko thấy nhục, tớ phục các bn vailon!!!Cac bn ns tớ là gái đứng đường á, s ko xem lại cái thân bạn đi, ok cứ cho mk lak phò rách đi, nhưng bản chất của phò rách là j cac bn bt ko mak ns, hay các bn chs r nên ms bt? S các bạn ngu thế nhỉ? Thầy cô thì mất công dạy rách họng, bố mẹ thì ở nhà còng lưng ra nuôi ăn học mà các bn ngu hơn sukvat thế này thì tồn phước bố mẹ thầy cô lắm, các bạn tịnh tâm suy nghĩ đi:
1:Các bạn sống chó ook tớ sống lại nên đừng có phán xét tớ
2:các bạn chửi tớ thì tớ cx pk bật chế độ cà khịa thôi, tớ ko tu lâu dài đc
3:Các bạn đừng sống kiểu ngoài giả nai trong giả tạo nhé, khinh đx
4:Nếu tớ chưa đụng chạm gì đến cacau thì cacau đừng gây chuyện vs tớ, tớ đéo pk người nhịn nhọt cacau dou
5:Các cậu chửi tớ xong thì cx đừng giả bộ như ko bt r xin lỗi tớ, tớ tha 1 lần nhưng cacau vẫn thế thì tớ sẽ ko tu đc nx
=>Vì vậy các cậu sống sao cho đáng làm người, đừng có giả vờ giả vịt rồi đi chửi oan người khác, nghiệp quật kiếp này kiếp sau vẫn bị quật như con nhái đx , ĐJTME CACAU BỚT ĐI, BÁNH MÌ LIÊM SỈ CỦA CACAU THỐI RỒI À?😌Tội ghê
_kkk, Chắc tao yêu mày luôn quá :))))))
Xin lỗi mn vì chuyện này nhưng tớ đang cs chuyện gấp, cs bn nào gặp chuyện kết bạn vs unifined ko? Tớ là lính mới nhưng ko bị unifined xâm nhập chỉ là tớ thấy cs vài bn cứ bàn chuyện về tài khoản lạ (unifined). Thực ra tớ cs 2 tài khoản , tài khoản cũ thì hồi đó tớ bị unifined kết bn á, tưởng chuyện tốt nhưng ko ngờ suýt bị hacknick.Đây là nick mới của tớ.Tớ tra trên GG mà ns dịch là Không xác định đc(là cái nghĩa của nó nha)Tớ sợ cứ thế mãi thì việc hok của tớ sẽ bị gián đoạn
Mong các bn giúp tớ
Chân thành cảm ơn & xin lỗi vì đã lm phiền nha
hình như unifined ko phải là 1 tài khoản, đó là do bạn chặn 1 người nào đó, nếu người đó để avatar, avatar sẽ hiện lên ô unifined đó
cái này mình biết
mình cũng có kb với unifined mà bạn đó ko nói gì hết
hôm nay tớ lại thất tình r, lại cn năm ms nx chớ.nhưng ko sao, chỷ cần pn vui là tớ ổn roy tớ pk cua đổ bn dù j đuy chăng nx.năm ms tớ chúc bn vuii vẻ đz hơn, học giỏi hơn, dc nhều điểm 10 hơn nha ng tớ thưn ~ tớ iu pn lắm đó bn có bt ko v? bn êi, bn có bị cận ko bn?nếu bn ko bị cận thì tại sao bn lại ko nhìn thấy tình yêu của mk dành cho pn v? và...bn có bt tại sao có ng lại chết sớm ko? ng chết sớm đó chính là do Thượng Đế qá iu họ nên đã đem họ về bên mk. cn bn bt tại sao bn lại cn sống trên này ko? đó là vì có ng yêu bn nhiều hơn cả Thượng Đế đó ~ đó là mk!!!
ảo tưởng năng hả
hôm nay tớ lại thất tình r, lại cn năm ms nx chớ.nhưng ko sao, chỷ cần pn vui là tớ ổn roy tớ pk cua đổ bn dù j đuy chăng nx.năm ms tớ chúc bn vuii vẻ đz hơn, học giỏi hơn, dc nhều điểm 10 hơn nha ng tớ thưn ~ tớ iu pn lắm đó bn có bt ko v? bn êi, bn có bị cận ko bn?nếu bn ko bị cận thì tại sao bn lại ko nhìn thấy tình yêu của mk dành cho pn v? và...bn có bt tại sao có ng lại chết sớm ko? ng chết sớm đó chính là do Thượng Đế qá iu họ nên đã đem họ về bên mk. cn bn bt tại sao bn lại cn sống trên này ko? đó là vì có ng yêu bn nhiều hơn cả Thượng Đế đó ~ đó là mk!!!
tại sao v? ng iu bn, bn lại ko yêu, ng ko iu bn, bn lại iu ak? hay thế nào? iu tớ thử 1 ngày đi, có dc ko bn? tại sao bn ko thể mở lòng iu thw vs tớ 1 ng? tại vì tớ lm phiền bn qá nhìu ak? bn ns đi, bn bảo chỗ nào tớ ko tốt tớ đều sửa dc chứ đừng bỏ bơ vơ tớ thế???cái j tớ cx sửa dc, ko sửa dc humnay tớ sửa ng maii...lm ơn lm ny và thw iu tớ như ny thật có dc ko?
ko và ko, định lm con trà xanh hay tiểu tam đấy, định dựt bồ à
ns dối cẩn thận cái bn êii. à mà ko, ng trong sáng, hiền hậu và xinh đẹp như bn lm j bik ns dối nhỷ? thế s bn lại bik ns dối?bn tưởng tớ tin bn à? nhìn tớ rep tn bn thế tho, chứ trg lòng mk có ý nghĩ khs bn nhều lắm bn à? bn đừng nghĩ tớ ngu vì tình yww đến nối mù quáng nhé. nhìn mặt ngoài mà đoán ra mặt trong à?
bn này .bn nghĩ bn là ai ..mk đăng lên ai có nhu cầu thì vào ns ..bn nghĩ bn là cai del j mak ns mk như vậy..bn cx chỉ là thể loại cave ik nứng lozz xã hôi thôi.bn ns ai tuổi = cái móng tay thế ...khéo bn còn bé hơn cả cái móng tay ấy đấy...bn nghĩ mk là bà hoàng xã hội mak có quyền hành đc ik chửi ng\' ak...bn đang nằm mơ giữa ban ng\' đấy ..tỉnh dậy ik ...nếu muốn thì có thể vào trại thương điên ..chứ đừng có ik sủa bậy như vậy kẻo có ng\' mất răng cx nên..haizz!!! chắc ko đc ăn hk đến nơi đến trốn...tội...https:/olm.vn/thanhvien/phat8a7
kkk bn vô lí vừa thôi bn ạ
bn lm mik hơi bực đấy......
Viết bài văn cảm nghĩ về mái trường thân yêu . (ko copy trên internet) . Các bn cứ viết đi tớ sẽ vào thống kê hỏi đáp của từng bn tick nha ! " ai cx đc tick "
Mỗi người đều có một tuổi thơ. Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và quý giá nhất của mỗi người. Trong tuổi thơ luôn có một ngôi nhà rộng lớn, ngôi nhà không chỉ chứa ta mà còn chứa cả thầy cô giáo, bạn bè, kiến thức và tình cảm. Ngôi nhà ấy ai cũng biết, cũng yêu, đó chính là Mái trường thân yêu.
Mái trường thật rộng lớn, tất cả đều mở rộng đón ta. Dù có lớn thế nào đi chăng nữa thì mái trường vẫn ấm áp, ngọt ngào và đẹp đến kì lạ. Mái trường là cái nôi của tri thức, bước đường của tương lai, là bài ca của tình bạn, ... là tất cả những gì của ta.
Có thể nói mái trường luôn sát cánh bên ta, là con đường rộng, dài, đầy chông gai nhưng cũng thắm đượm tình cảm. Nếu như để định nghĩa về mái trường thì quả thật rất nhiều nhưng nếu ai đó thực sự có mái trường trong trái tim thì mới hiểu được sâu sắc điều đó. Mái trường như một dấu ấn ngọt ngào nhưng cũng đầy nước mắt.
Nhớ ngày còn bé khi ta lần đầu tiên cắp sách tới trường. Đối với ta lúc đó mái trường mới xa lạ, bí ẩn làm sao. Mọi thứ đều lạ lẫm, tất cả đều phải thay đổi. Ta đã được vào một thế giới mới, ta phải tự bước trên chính đôi chân nhỏ bé của mình. Nhưng sát cánh bên ta sẽ là bạn bè dìu dắt, dẫn đường chỉ lối cho ta là thầy có. Mái trường sẽ mở ra và tiếp nhận ta, chăm sóc và yêu thương ta không kém gì gia đình. Thời gian trôi qua để lại trong ta biết bao kỉ niệm. Giờ đây ta đã có kỉ niệm về mái trường; mọi thứ thật gần gũi, thân thiết và làm cho ta cảm thấy hạnh phúc. Mái trường đã cho ta quá nhiều, những thứ ấy ta đều phải nhớ, phải trân trọng, coi nó như thứ quý giá. Và thử tưởng tượng xem một ngày kia bạn sẽ rời xa mái trường. Và khi ngày ấy đến, nước mắt ai sẽ rơi, trái tim ai sẽ buồn, lòng ai sẽ đau? Đó chính là ta, bởi vì trong tim ta đã có mái trường, ta yêu thương và quý trọng mái trường.
Mai đây, dù có đi đâu xa thì trái tim ta vẫn hướng về mái trường, về tuổi thơ. Mái trường là ngôi nhà thứ hai của ta. Nơi đây đã cho ta nhiêu điều quí giá, luôn cổ vũ, động viên ta dù có thế nào. Cám ơn mái trường, tình yêu tuổi thơ của ta.
Với cuộc đời mỗi người, quãng đời học sinh là tuyệt vời, trong sáng và đẹp đẽ nhất. Quãng thời gian quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người yêu ngôi trường tiểu học, có người lại nhớ mái trường mầm non. Nhưng với tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường cấp hai - nơi tôi đang học - đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất.
Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới, khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi. Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng bài ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc hay tiếng cười nói hồn nhiên, vô tư, trong sáng của những bạn học sinh. Sân trường rộng rãi, thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những cơn gió nhè nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng chúng tôi chơi đùa.
Tôi yêu lắm sân trường này. Mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùng bạn bè hay cũng có thể là những buổi dọn vệ sinh vất vả mà vui không kể xiết. Cây vẫn đứng đó, lá vẫn reo vui như ngày tôi vào lớp sáu, ngỡ ngàng nhìn khoảng sân đẹp đẽ - thứ tài sản quý báu mà bắt đầu từ ngày ấy tôi cũng được "chia phần"!. Vâng, mọi thứ vẫn vẹn nguyện chỉ có chúng tôi là đang lớn lên. Thấm thoát hơn một năm đã trôi qua, giờ tôi đã là học sinh lớp bảy. Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cô học sinh trung học cơ sở để tôi được sống mãi dưới mái trường này!
Và nơi đây cũng lưu giữ bao kỉ niệm đẹp đẽ về những người thầy cô, những đứa bạn bè mà tôi yêu quý. Thầy cô của tôi luôn dịu dàng mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho tôi bao bài học quý giá. Với tôi, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người. Những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập. Tất cả là những người anh, người chị, người em thân thiết và gắn bó với nhau trong một đại gia đình rộng lớn. Mỗi khi buồn bã hay thất vọng, chỉ cần nghĩ tới ánh mắt trìu mến của thầy cô, nụ cười hồn nhiên của bạn bè, tôi lại thấy lòng như ấm áp hơn. Và tôi hiểu rằng, tuy không nói ra nhưng các bạn của tôi mọi người cũng cùng chung suy nghĩ ấy.
Ngôi trường còn ghi dấu không thể nào phai trong tôi vì những ngày kỉ niệm tưng bừng, rộn rã; những buổi liên hoan vui vẻ, ồn ào. Ngày khai trường, tết Trung thu, ngày hai mươi tháng mười một... những ngày tháng tuyệt vời lần lượt trôi đi để lại trong tôi bao nuôi tiếc về hôm qua và hi vọng về những ngày phía trước. Tôi bỗng cảm thấy lòng buồn man mác. Chỉ còn hai năm nữa là tôi sẽ phải rời xa mái trường này. Tôi sẽ lại học ở những ngôi trường mới, có những thầy cô bạn bè mới... liệu những tháng ngày đẹp đẽ có được kéo dài lâu?
Có nhạc sĩ nào đã viết: "Tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xoá những kỉ niệm dấu yêu". Vậy thì tôi mong có thể gửi lòng mình vào nơi cuối trời ấy để mãi được sống bên mái trường cấp hai thân yêu của mình.
Thời gian trôi đi, tuổi thơ trôi đi như những làn sóng dập dềnh ra khơi không thể trở lại. Nhưng có một thứ mãi ở lại cùng tôi, đó chính là hình bóng mái trường cấp hai yêu dấu.
hok tốt
{[ ae 2k6 ]}
Mái trường luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim mỗi người. Nơi ấy chất chứa bao kỉ niệm với thầy cô, bạn bè, lưu giữ khoảng thời gian đẹp nhất của đời người học sinh. Nhắc đến mái trường, cả bầu trời kí ức dường như lại ùa về trong ta, ta nghe đâu đây thấp thoáng tiếng nói tiếng cười của một thời áo trắng hồn nhiên thuở nào.
Mái trường là nơi cho ta kiến thức, nâng đỡ từng bước chân để ta tiến đến tương lai. Mái trường còn là nghĩa thầy trò, là khúc ca tình bạn, là tất cả những gì ngây thơ, hồn nhiên nhất của một thời trẻ thơ. Nhớ ngày còn bé khi ta lần đầu tiên được mẹ dắt tay đến trường, trường học đối với ta là một thế giới mới lạ, bí ẩn và rộng lớn. Rời tay mẹ bước qua cổng trường mà lòng ta tràn đầy băn khoăn và bỡ ngỡ. Và rồi ta cũng nhanh chóng hòa nhập với môi trường ấy khi có sự dìu dắt của các thầy cô, tình cảm chân thành của những người bạn mới. Trường học mang đến cho ta biết bao điều thú vị và bất ngờ. Những bài học vỡ lòng, những phép toán đầu tiên dường như mới chỉ là ngày hôm qua. Từng bước, từng bước một, ta dần tiến đến gần hơn với chân trời tri thức. Thầy cô dạy cho ta những bài học về cách sống, cách làm người: nhân chi sơ, tính bản thiện, ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão... Đầu óc non nớt của trẻ thơ dần được lấp đầy bởi những bài học sinh động và thú vị: những vùng đất xa xôi cách nửa vòng trái đất hay những trận đánh oai hùng của ông cha ta suốt chiều dài lịch sử. Thầy cô chính là những người lái đó tận tụy luôn kề bên, sát cánh và ủng hộ ta trên con đường chinh phục ước mơ. Họ hi sinh trong thầm lặng, làm tất cả mọi việc vì học sinh thân yêu: những đêm thao thức soạn bài, luôn gần gũi, động viên, an ủi hay đôi khi là trách mắng mỗi khi chúng ta phạm lỗi.
Mái trường còn chất chứa biết bao kỉ niệm tươi đẹp về bạn bè- những người đã gắn bó, đồng hành cùng ta trong suốt thời ấu thơ. Bạn bè cùng ta chia sẻ những sở thích, giúp đỡ ta trong học tập. Khi có chuyện buồn hay buồn, ta kể cho bạn nghe, nỗi buồn vơi đi một nửa, niềm vui lại như nhân đôi. Những giờ ra chơi, ta lại cùng bạn vui đùa dưới gốc phượng già tỏa bóng râm mát, nào là bắn bi, đá bóng, nhảy dây, chơi chuyền... Bạn bè trở thành chỗ dựa vững chắc về tinh thần cho ta, cùng ta đi qua những khó khăn thử thách.
Yêu mái trường, ta dường như yêu luôn cả những vật, những ngóc ngách nhỏ nhất. Tiếng trống trường điểm giờ lên lớp, giờ ra chơi sao mà cũng thân thương đến thế. Bác phượng già ở góc sân trường cũng trở thành một phần không thể thiếu trong những năm tháng cắp sách đến trường. Phượng chứng kiến mọi vui buồn của người học sinh, hoa phượng báo hiệu mùa thi đã đến. Dưới gốc phượng, những người học sinh cuối cấp bịn rịn chia tay nhau trong lưu luyến. Phấn trắng, bảng đen, ghế đá cái nào cũng như mang đầy tâm sự, in dấu những kỉ niệm về một thời học sinh tinh nghịch. Những ngày khai trường, ngày hai mươi tháng mười một vẫn còn đọng mãi trong ta cái không khí tưng bừng, náo nức.
"Tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xoá những kỉ niệm dấu yêu". Thời gian trôi đi mãi mãi không trở lại nhưng có một thứ vẫn sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi, đó là hình bóng về mái trường mến yêu, là khoảng thời gian tươi đẹp được gắn bó bên thầy cô, bạn bè.