chuyển sang tiếng anh giúp mình ' hãy cùng tôi bước tiếp con đường phía trước'
Chuyển sang tiếng anh:
Hãy để tôi yên!
Hãy để tôi yên
-> Make me alone
->Leave me alone
OKOKOKOK @_@
Trả lời :
Leave me alone
Hok tốt
P/s : Google translator xin tài trợ chương trình này (=
chuyển từ lời dẫn trực tiếp sang lời dẫn gián tiếp (lặng lẽ SaPa)
bác lái xe xướng to :
- cho xe nghỉ một lúc lấy nước . Luôn tiện bà con lót dạ.Nửa tiếng ,các ông ,các bà nhé
Câu 2\
trong lúc mọi người xôn xao vui vẻ phía sau lưng bác lái xe quay sang nhà họa sĩ nói vội vã :
-Tôi sắp giới thiệu với bác một trong những người cô độc nhất thế gian.Thế nào bác cũng thích vẽ hắn.
mình ming các bạn giúp mình mình xin cảm ơn nhiều
1. Bác lái xe xướng to lên bảo mọi người nghỉ một lúc lấy nước, luôn tiện bà con lót dạ.
2. Trong lúc mọi người đang xôn xao, bác lái xe nói với ông họa sĩ rằng sẽ giới thiệu cho ông một người cô độc nhất thế gian và khẳng định thể nào ông cũng thích vẽ hắn.
1 : Dịch sang tiếng anh . Giúp tôi giải tiếng anh
Mình sẽ tham gia câu lạc bộ tiếng anh vào tháng tới .
=> Giúp mình nha
LƯU Ý
Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.
Chuyên mục Giúp tôi giải toán dành cho những bạn gặp bài toán khó hoặc có bài toán hay muốn chia sẻ. Bởi vậy các bạn học sinh chú ý không nên gửi bài linh tinh, không được có các hành vi nhằm gian lận điểm hỏi đáp như tạo câu hỏi và tự trả lời rồi chọn đúng.
Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày
Các câu hỏi không liên quan đến toán lớp 1 - 9 các bạn có thể gửi lên trang web h.vn để được giải đáp tốt hơn.
dich là help me solve problemS
NHỚ k cho tớ đấy
I will join the English Club next month
1 : Dịch sang tiếng anh . Giúp tôi giải tiếng anh
Mình sẽ tham gái câu lạc bộ tiếng anh vào tháng tới .
=>
Giúp mình nha
dich la:
i will join ENGLISH club next month
Chuyển câu sau sang tiếng Anh:
Chúng tôi đi cùng nhau đến rạp chiếu phim.
We go to the cinema together:
Chúng tôi đi cùng nhau đến rạp chiếu phim.
Chuc ban hoc tot!
We go together to the cinema nha bạn
# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi
Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.
Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.
___________________________________________________________________
Gửi cậu
Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....
__________
Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố
#truyện cũ
dịch cho mik bài này sang tiếng anh :l
Khi tôi học lớp 2, tôi đã từng ước mình có một cây bút máy, nhưng bố tôi nói: "Khi con lên lớp 4, hãy sử dụng nó, con trai!" Rồi ngày đầu tiên vào lớp 4, bố mua cho tôi một cây bút máy bằng nhựa. Cây bút dài gần một inch. Thân bút hình tròn, nhỏ bằng đầu ngón tay trỏ. Nhựa của bút vẫn thơm, mịn và sáng bóng. Nắp bút màu hồng, móc cài bằng sắt bóng. Khi mở nắp ra, tôi thấy ngòi bút sáng bóng, hình chiếc lá tre, có vài chữ rất nhỏ, tôi không nhìn rõ. Mỗi lần lấy mực, nửa ngòi bút bị dính mực tím. Tôi viết trên trang giấy, nét bút uyển chuyển tạo nên những đường nét đều đặn. Viết xong, tôi dùng giẻ lau ngòi để mực ra khỏi két. Sau đó, tôi kiểm tra nắp của bút để tránh ngòi bị gãy trước khi cho vào cặp. Nó đã được một vài tháng và cây bút của tôi vẫn còn mới. Pen và tôi làm việc chăm chỉ mỗi ngày như một người nông dân cày trên ruộng.
When I was in 2nd grade, I used to have a machine pen, but my father said: "When I go to class 4, use it, son!" Then first day in class 4, Dad bought me a plastic pen. The pen is nearly an inch long. Body pen circle, small with index finger. Plastic of pen still fragrant, smooth and shiny. Pink pen cap, silhouette iron hook. When I opened the lid, I saw the shiny pen, the picture of the bamboo leaf, there were a few words very small, I didn't look clearly. Each time of taking the ink, half nib pen with purple ink. I wrote on paper pages, flexible pen strokes created regular lines. After writing, I used the mop to the ink from the safe. After that, I checked the cap of the pen to avoid breaking the stinger before putting in the folder. It was a few months and my pen was still new. Pen and I work hard every day as a farmer plow in the field.
When I was in 2nd grade, I used to wish I had a fountain pen, but I said, "When you get to 4th grade, use it, son!" After the first day of 4th grade, my dad bought me a plastic fountain pen. The pen is almost an inch long. The body of the pen is round, as small as the tip of an index finger. Scented, plastic and shiny pencils. Pink pen cap, polished iron. When I opened the cap, I saw a shiny, bamboo leaf-shaped pen with some small letters, I couldn't see clearly. Every time get ink, purple ink pen. I write on the page, the pen strokes change to create regular lines. When I finished writing, I used the rag to pull it out of the safe. Then I checked the pen cap for breakage before putting it on. It's been a few months and my pen is still new. Pen and I work just every day like a farmer plowing the fields.
When I was in 2nd grade, I used to have a machined pen, but my father said: "When I go to class 4, use it, son!" Then the first day in class 4, Dad bought me a plastic pen. The pen is nearly an inch long. Body pen circle, small with an index finger. The plastic of the pen is still fragrant, smooth, and shiny. Pink pen cap, silhouette iron hook. When I opened the lid, I saw the shiny pen, the picture of the bamboo leaf, there were a few words very small, I didn't look clearly. Each time of taking the ink, half nib pen with purple ink. I wrote on paper pages, flexible pen strokes created regular lines. After writing, I used the mop to the ink from the safe. After that, I checked the cap of the pen to avoid breaking the stinger before putting it in the folder. It was a few months and my pen was still new. Pen and I work hard every day as a farmer plow in the field.
Tương lai phía trước, con đường đang chào đón chúng ta, có rất nhiều chông gai, thử thách khiến ta mệt mỏi, thậm trí gục ngã. Bạn nghĩ sao về việc mình sẽ đi qua con đường dải đá ấy để bước đến thành công? Tôi nghĩ, bạn đừng nên hy vọng về một cái kết đẹp cho mình như trong những câu chuyện cổ tích, không bằng bạn hãy bắt tay thực hiện ngay bây giờ. Những thứ ấy, hãy để thời gian ho ta biết được đáp án....
năm nay con 25 tuổi nếu tính sang năm thì tuổi cha gấp 2 lần tuổi con hiện nay. hỏi lúc cha bao nhiêu tuổi thì tuổi con bằng 1/4 tuổi cha ?
khi anh tôi 9 tuổi thì mẹ mới sinh ra tôi. trước đây lúc mà tuổi anh tôi bằng tôi hiện nay thì tôi chỉ bằng 2/5 tuổi anh . đố bạn tính được tuổi của anh tôi hiện nay? làm bài giải hẳn hoi ra giúp mình nha!