Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Thanh Hằng
Xem chi tiết
Phạm Thị Diệu Hằng
13 tháng 11 2017 lúc 3:07

Đáp án C

Bình luận (0)
hop trinh
Xem chi tiết
Mon Cưng
Xem chi tiết
Lê Thị Quỳnh
18 tháng 11 2016 lúc 11:26

Giai đoạn trước chiến tranh thế giới thứ hai, các nước Mĩ la- ting đã giành được độc lập từ tay thực dân Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha từ rất sớm . Nhưng họ lại rơi vào vòng lệ thuộc nặng nề của Mĩ . Mĩ la-ting bị biến thành "sân sau" và lệ thuộc vào các thế lực đế quốc .

Bình luận (0)
NGUYỄN THỊ NHƯ Ý
18 tháng 11 2016 lúc 19:54

HẦU HẾT CÁC NƯỚC MĨ LA TINH ĐỀU GIÀNH ĐƯỢC ĐỘC LẬP NHƯNG Ở CHÂU Á VẪN LÀ CÁC NƯỚC THUỘC ĐỊA CỦA TƯ BẢN PHƯƠNG TÂY

 

Bình luận (0)
Phát
Xem chi tiết
Trương Thị Ánh Tuyết
12 tháng 12 2020 lúc 19:25

Khác với châu Á và Châu Phi , nhiều nước ở Mĩ La-Tinh đã dành được độc lập như Bra-xin, Ác-hen-ti-na, Pê-ru , Vê-nê-xu-ê-la ... từ những thập niên đầu của thế kì XIX . Nhưng sau khi thoát khỏi ách thống trị của Tây Ban Nha , các nước Mĩ La-Tinh lại rơi vào vòng lệ thuộc nặng nề và trở thành “ sân sau “ của đế quốc Mĩ.                                      Học tốt 🙆🏼‍♀️

Bình luận (0)
Linh Thùy
Xem chi tiết
Trâm Anhh
26 tháng 7 2021 lúc 16:33

Mục tiêu đấu tranh giải phóng dân tộc ở các nước châu Á, châu Phi sau Chiến tranh thế giới thứ hai có điểm khác so với các nước Mĩ Latinh là:

- Các nước châu Á, châu Phi: đấu tranh chống chế độ thực dân cũ, giành độc lập dân tộc.

- Các nước Mĩ Latinh: đấu tranh chống chế độ thực dân mới, củng cố nền độc lập dân tộc. Cụ thể là chống lại chính sách can thiệp của Mĩ và các chế độ tai sai do Mĩ lập ra.

Bình luận (0)
Hiền
Xem chi tiết
Bình Trần
30 tháng 5 2021 lúc 18:02

Phong trào giải phóng dân tộc là phong trào đấu tranh đòi quyền độc lập dân tộc và bảo vệ độc lập dân tộc của các nước thuộc địa trên thế giới trong thế kỷ 20, chủ yếu từ sau Chiến tranh thế giới thứ 2 năm 1945.

Trước Thế Chiến thứ 2, đa số các nước kém phát triển trên thế giới là thuộc địa của các nước giàu có. Các nước đế quốc đã ra sức bóc lột tài nguyên, nhân lực vật lực của các nước thuộc địa, gây mâu thuẫn gay gắt giữa người dân thuộc địa và chính phủ nước chính quốc. Xuất hiện các phong trào đòi quyền độc lập dân tộc (trở thành nước độc lập, tự do, không bị nước khác áp đặt quyền cai trị), nhưng đa số bị dập tắt do các nguyên nhân khác nhau.

Sau 1945, chủ nghĩa thực dân cũ bước đầu bị sụp đổ. Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền là tuyên ngôn về các quyền cơ bản của con người được Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 10 tháng 12 năm 1948 tại Palais de Chaillot ở Paris, Pháp, mang đến tiếng nói cho các dân tộc bị áp bức. Cách mạng giải phóng dân tộc thành công tại một số nước tiên phong như Việt Nam lan ra các nước khác trên thế giới. Phong trào giải phóng dân tộc bắt đầu diễn ra sôi nổi mạnh mẽ và rộng lớn ở Đông Nam Á và Đông Bắc Á. Từ 1954 – 1960, hệ thống thuộc địa tan vỡ nhanh chóng, sự phát triển mạnh mẽ của phong trào giải phóng dân tộc, phong trào lan rộng sang Châu Phi, Mỹ La Tinh. Ở đây đặc biệt phải tính tới vai trò của Chủ nghĩa Cộng sản, tác động về mặt tư tưởng và nhân sự của Đệ Tam Quốc tế, đứng đầu là Liên Xô.

Các nước đế quốc cũ bị Thế chiến thứ 2 làm kiệt quệ đành phải từ bỏ thuộc địa của mình (như Pháp, Anh, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha). Ấn Độ là trường hợp điển hình, khi mà thực dân Anh đồng ý trao trả quyền độc lập năm 1947. Đồng thời sự phát triển của khoa học kỹ thuật và kinh tế của các nước này làm giảm sự lệ thuộc của họ vào khai thác tài nguyên tại các thuộc địa. Các phong trào quyền con người và quyền bình đẳng tại các quốc gia (như phong trào bình đẳng giới, thiểu số, da đen..) đã làm thay đổi cơ cấu chính trị tại các quốc gia phát triển, nhiều đảng phái cấp tiến lên lãnh đạo, khiến họ dần dần chấp nhận quyền độc lập của các quốc gia thuộc địa. Đồng thời tổn thất nặng nề trong các cuộc chiến tranh tại các nước thuộc địa đã buộc các nước thực dân phải từ bỏ tham vọng của mình. Thất bại nặng nề tại Trận Điện Biên Phủ năm 1954 đã buộc Pháp phải rút quân tại Việt Nam. Một loạt các thuộc địa của Anh Quốc đã được độc lập vì lý do tương tự. Theo những người cộng sản, Chủ nghĩa thực dân mới dễ được chấp nhận hơn dần dần thay thế chủ nghĩa thực dân kiểu cũ.

Đại hội đồng Liên hiệp Quốc khóa XV năm 1960 đã thông qua văn kiện: chiến tranh Lạnh cũng thúc đẩy các quốc gia tích cực ảnh hưởng và tranh chấp tới các quốc gia thuộc địa cũ. Hệ thống các nước Xã hội Chủ nghĩa tích cực tài trợ cho các cuộc đấu tranh giành độc lập và thiết lập chế độ cộng sản tại các nước. Trong khi đó, các nước chống cộng đứng đầu là Mỹ cũng tích cực thúc đẩy quá trình trao độc lập và thành lập các chính quyền thân Mỹ tại các nước thuộc địa cũ. Các cuộc chiến tranh hoặc xung đột diễn ra thường xuyên giữa hai phe này tại các quốc gia ở châu Á (như tại Indonesia hay Malaysia), châu Mỹ Latin.

Từ cuối thế kỷ 20 và sang thế kỷ 21, đa số các nước trên thế giới đã giành được độc lập. Tuy nhiên sự lệ thuộc của các nước nghèo và các nước giàu, trong khi các nước giàu vẫn can thiệp vào chính trị của các nước nghèo vẫn phổ biến. Thế giới bị phân cực, trước từ hai thái cực đã chuyển sang đa cực xoay quanh các nước mạnh trên thế giới (Hoa Kỳ, châu Âu, Nga, Trung Quốc). Sự trỗi dậy của Trung Quốc và chủ nghĩa thực dân mới của các cường quốc áp đặt lên các nước châu Phi và một số nước ở châu Á đang diễn ra mạnh mẽ.

Bình luận (0)
Trang Le
Xem chi tiết
Phương Dung
23 tháng 12 2020 lúc 20:47

Mĩ latinh có điểm gì khác so với Châu Á, Châu Phi trong phong trào giải phóng dân tộc

Sự phát triển của mâu thuẫn dân tộc đã làm bùng nổ phong trào đấu tranh ở châu Á, châu Phi và khu vực Mĩ Latinh. Ngay từ đầu thế kỉ XIX, nhiều quốc gia ở khu vực đã lật đổ nền thống trị của thực dân Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, giành lại nền độc lập dân tộc. Còn ở khu vực châu Á và châu Phi, các phong trào đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân diễn ra mạnh mẽ nhưng đều bị thất bại. Đây chính là điểm khác biệt cơ bản giữa phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc của khu vực Mĩ la tinh với châu Á và châu Phi trong thế kỉ XIX

Bình luận (0)
Nguyễn Khánh Linh 7B
Xem chi tiết
Nhu Y Nguyen
Xem chi tiết