Compare: 5200_________3300
so sanh nha
Compare city life and country life .Which one do you prefer ? Why ?
Mấy bạn giúp mình nhanh nha. Thanks
Nowadays, people are free to choose places where they love to work most, live most. However, there are usually two main kinds of place, cities and countryside. Though they all are in which people and their family inhabit, each of them has their own things, and there is huge differences between city life and countryside life.
To begin with, consider city life. Industries and services in cities are developing rapidly. The more cities develop, the more it has many opportunities of working and studying to integrate and perfect yourself as well as the better material and technical conditions are. As a result, cities attract the huge number of people to come there to settle. That population increases very fast and become more crowded leads lots of contrary consequences. Even though it gives motivation for cities in progress, it bring bad effects and difficulties for cities and people’s life there. First of all, it makes cities become busier, noisier and more cramped; dust appears more too. In addition, states of traffic jams also happen more. The speed of cities’ growth get people there keep the race of developing constantly and positively; most of them always are at work and have no time to contact with others surrounding them. Therefore, I think that, life in cities is very boring and solitary due to its situation and high living standard. The cities are only suitable for who want to be mature and get many choices and chances.
Countryside is the most wonderful place which intends for who love peaceful and quiet life to settle down. Countryside has fewer possibilities of developing yourself as well as fewer jobs for people. Living in the countryside with low living standard and not good conditions, people meet many difficulties in updating information and looking for great opportunities, so it is hard for them to become excellent. Although countryside has no excitement like cities, it has pure and fresh atmosphere which is compatible with the old and who do not love to live with squeezing through the crowd. There, people are less; smog is less; traffic jams is less; furthermore, the life flows more slowly. This is a marvelous and worthy life. Because people are busy with their life much, they have time to be in contact with their neighbors and become friendlier.
In conclusion, there are a lot of oppositions between city life and countryside life notwithstanding their small similarity. Living in the cities or in the countryside which has own advantages and disadvantages is based on each person’s interest and character.
COMPARISON
Compare Hai Duong with Hanoi (5 sentences)
Compare you and your best friend (5 sentences)
Compare your life now and 5 years ago (5 sentences)
So sanh
399 va 1121
So sanh cu the nha
339<1121
Bạn lớp mấy zợ. Đừng nói là hs lớp 7 nha.
Trời ơi lại còn hổng bít so sánh 2 số tự nhiên.
So sanh
399 va 1121
So sanh cu the nha
399 và 1121
1121 < 2721= (33)21 = 363 < 399
=>399 > 1121
vi sao ban lai co 2721 ha ban lay tu cho nao
So sanh
399 va 1121
So sanh cu the nha
399 < 1121
Vì : Số 399 nhỏ hơn và có ít các chữ số hơn nên nó nhỏ hơn số 1121
So sanh
399 va 1121
So sanh cu the nha
399 < 1121
Bởi vì :
399 là số có ba chữ số
1121 là số có bốn chữ số
Số có bốn chữ số lớn hơn số có ba chữ số nên 399 bé hơn 1121
Vẽ hình tượng THạch Sanh nha
giúp mk nha thanks
Trong giấc mơ em đã được gặp Thạch Sanh . Em hãy tả lại Thạch sanh lúc đó
giup mih nha !!!!!!!!
Trong những truyện cổ đã học, em thích nhất nhân vật Thạch Sanh. Có thể nói dũng sĩ Thạch Sanh tài ba và đức độ đã chiếm được cảm tình của nhiều thế hệ.
Thạch Sanh vốn không phải người trần mà là thái tử con của Ngọc Hoàng trên thượng giới. Thấy vợ chồng ông già họ Thạch nhân hậu, tử tế mà lại không có con nên Ngọc Hoàng đã cho thái tử xuống đầu thai làm con. Thạch Sanh mồ côi cha từ trong bụng mẹ. Vừa lớn lên thì mẹ lại qua đời. Chàng sống côi cút, lủi thủi một minh trong túp lều rách dưới gốc đa cổ thụ. Gia tài chỉ có cây búa của cha già để lại. Ngày ngày, chàng vào rừng chặt củi, đổi gạo nuôi thân.
Đến tuổi trưởng thành, Thạch Sanh có gương mặt rạng rõ phúc hậu và thân hình vạm vỡ, cường tráng.
Quanh năm, chàng chít trên đầu chiếc khăn vải nâu, mình trần, đóng khố. Nước da dãi dầu nắng mưa ánh lên màu nâu bóng như đồng hun. Các bắp thịt ở chân, ở tay nổi lên cuồn cuộn. Tấm lưng trần chắc nịch, khuôn ngực nở nang tạo cho chàng vẻ đẹp hoàn hảo của một dũng sĩ. Nhìn chàng gánh hai bó củi lớn, tên bán rượu Lí Thông nghĩ bụng: "Người này khoẻ như voi. Nó mà về ở cùng thì lợi biết bao nhiêu".
Thạch Sanh được các vị thần dạy cho võ nghệ và mọi phép thần thông nên chàng có đủ tài sức để đương đầu với lũ yêu quái như chằn tinh, đại bàng chuyên hại người. Bằng lưỡi búa luôn mang bên mình, Thạch Sanh đã dũngcảm đánh nhau với chằn tinh, xả xác nó ra làm hai rồi chém đứt đầu nó, xách về nhà. Bộ cung tên vàng chàng thu được bên xác chằn tinh đã giúp chàng bắn trúng cánh đại bàng. Lưỡi búa sắc trong tay chàng vung lên, bổ vỡ đôi đầu con quái vật. Công chúa đã được Thạch Sanh cứu thoát.
Vốn là người trọng nghĩa khinh tài, Thạch Sanh thấy ai nguy khốn thì cứu giúp chứ không hề nghĩ đến việc đền ơn. Trong hang sâu của đại bàng, Thạch Sanh giải thoát cho thái tử con vua Thuỷ Tề. Thuỷ Tề sung sướng được gặp lại con, đãi Thạch Sanh rất hậu. Khi chia tay, vua biếu nhiều vàng bạc nhưng Thạch Sanh không nhận, chỉ xin một cây đàn. Chàng lại trở về túp lều dưới gốc đa.
Dũng sĩ Thạch Sanh có nhiều đức tính tốt đẹp như thật thà, trung hậu và độ lượng. Mẹ con Lí Thông lừa dối chàng, âm mưu đẩy chàng vào chỗ chết. Tên Lí Thông xảo trá gian manh mấy lần cướp công Thạch Sanh để được hưởng vinh hoa phú quý. Tội hắn đáng chết nhưng khi được nhà vua giao cho xét xử, Thạch Sanh lại tha bổng mẹ con hắn, để chúng về quê làm ăn. Điều đó cho thấy Thạch Sanh là người có lòng khoan dung rộng rãi, rất đáng quý. Tuy vậy, mẹ con Lí Thông cũng không thoát khỏi sự trừng phạt đích đáng của luật trời: chúng bị sét đánh chết, rồi hoá kiếp thành bọ hung.
Theo mơ ước của người xưa, những con người tài đức vẹn toàn như Thạch Sanh xứng đáng được hưởng hạnh phúc. Chàng được vua gả công chúa và truyền ngôi cho. Lễ cưới của họ tưng bừng nhất kỉnh kì, chưa bao giờ và chưa ở đâu có lễ cưới linh đình như thế.
Sự ghen ghét của hoàng tử các nước chư hầu bị công chúa từ hôn đã dẫn đến nguy cơ chiến tranh. Họ hội binh cả mười tám nước kéo quân sang đánh. Thạch Sanh một mình cầm đàn ra đứng trước quân giặc. Tiếng đàn của chàng vừa cất lên thì quân sĩ mười tám nước bủn rủn tay chân, không nghĩ gì tới chuyện đánh nhau nữa. Cuối cùng, các hoàng tử phải hạvũ khí xin hàng.
Điều thú vị là Thạch Sanh sai dọn một bữa cơm thết đãi những kẻ thua trận. Niêu cơm thần của chàng cứ vơi lại đầy khiến cho quân sĩ mười tám nước ăn mãi, ăn mãi mà không hết. Chúng cảm kích trước tấm lòng độ lượng của chàng, đồng loạt cúi đầu lạy tạ rồi kéo nhau về nước.
Tiếng đàn nhân nghĩa của Thạch Sanh chính là tiếng nói của lòng nhân hậu, của thái độ khoan dung và yêu mến hoà bình của nhân dân ta. Hình ảnh dũng sĩ Thạch Sanh muôn đời sống mãi trong tâm trí của người dân nước Việt.
Trong cuộc sống của con người, gặp gỡ, giao tiếp chính là sợi dây gắn kết tình cảm giữa con người với con người. Trong cuộc sống hàng ngày, cả trong học tập và những hoạt động thường ngày thì em đã gặp gỡ với rất nhiều người, cũng từ đó là em có thêm nhiều bạn bè thân thiết hơn. Trong tất cả các cuộc gặp gỡ, giao tiếp ấy, có lẽ đặc biệt nhất có lẽ chính là cuộc gặp gỡ với Thạch Sanh, đây không phải là một con người thông thường mà em gặp hàng ngày, Thạch Sanh là một người anh hùng bước ra từ câu chuyện cổ tích. Chính vì vậy mà cuộc gặp gỡ bất ngờ này đã tạo cho em một ấn tượng khó phai.
Sau khi được học câu chuyện cổ tích Thạch Sanh trên lớp và nghe cô giáo giảng bài về nhân vật cổ tích này thì em đã vô cùng ngưỡng mộ, chàng là một hình mẫu anh hùng điển hình, không chỉ là một người nghĩa sĩ sẵn sàng ra tay diệt trừ cái ác, bảo vệ cuộc sống cho dân lành, mà Thạch Sanh còn là một người anh hùng dân tộc trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Ngỡ tưởng hình tượng nhân vật Thạch Sanh chỉ là sự hư cấu của các tác giả dân gian, nhằm thể hiện khát vọng về cái thiện, lẽ công bằng và chính nghĩa ở đời. Em luôn nghĩ rằng nếu Thạch Sanh là một con người trần mắt thịt thì nhất định em sẽ tìm gặp, thể hiện sự ngưỡng mộ của em với Thạch Sanh.
Thật ngoài sức tưởng tượng, khi em đang ngồi học bài về nhà, em mang sách ra học bài cũ, em ngồi ngâm nga câu thơ trong sách giáo khoa ngữ văn tập một: “Đàn kêu tích tịch tình tang/ Ai mang công chúa dưới hang trở về”
Vừa ngâm nga những câu thơ, em vừa hình dung, mường tượng ra dáng vẻ của Thạch Sanh khi ngồi ôm đàn và hát lên những lời ca đầy tha thiết ấy, thì bỗng dưng bùm một tiếng, xuất hiện trước mặt em là hình ảnh của một chàng trai cao lớn, khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú. Trang phục của người này cũng rất lạ mắt, đó là một bộ quần áo vải giống như trong các bộ phim kiếm hiệp của Trung Quốc vậy, mái tóc của người này cũng rất khác với bình thường, không phải kiểu tóc ngắn giống những người con trai ngày nay vẫn cắt mà mái tóc của người này rất dài, được buộc gọn gàng ở trên đầu.
Bình thường em vốn rất nhát gan, lại vô cùng sợ những câu chuyện ma quái, đột nhiên trong phòng em xuất hiện một người đàn ông lạ mặt, theo lẽ thường em phải hét lên và cầu cứu bố mẹ mới đúng. Nhưng thật kì lạ, sự xuất hiện của người đàn ông này chỉ làm em bất ngờ, bất ngờ đến mức đôi mắt mở lớn tròn xoe, nhìn chằm chằm vào người ấy, miệng thì há to ra trông rất tức cười. Có lẽ cũng vì khuôn mặt của người đàn ông ấy khá là hiền lành, phúc hậu nên em cũng không phản ứng như bình thường. Đang chìm vào sự bất ngờ, những suy nghĩ của mình thì người đàn ông lạ mặt đó đã chủ động đến giới thiệu mình, cũng là cách thức hiệu quả nhất để em trở về từ cõi mộng.
Người đàn ông ấy dùng giọng nói trầm ấm, đầy thiết tha mà giới thiệu mình: “Ta là Thạch Sanh, là người đã hát câu hát mà cháu vừa ngâm nga”. Nghe thấy vậy tôi càng thêm bất ngờ, không dám tin vào những điều mình đang chứng kiến là thật nữa, mọi thứ như trong giấc mơ vậy, tại sao một người ở trong chuyện có thể bước ra ngoài như vậy được chứ. Thấy em ngây ngốc như vậy, Thạch Sanh đã đến ngày và véo nhẹ vào má em, miệng thì cười nhẹ đầy hiền lành: “Cháu đã tin ta là thật chưa”. Lúc ấy tôi vẫn chưa thể nói được như bình thường, mà chỉ biết dùng hành động để ra hiệu cho Thạch Sanh biết là mình có nghe và đã tin, tôi gật đầu lia lịa làm Thạch Sanh cũng phải phá lên cười đầy thích thú.
Sau khi đã bình tĩnh lại thì em và Thạch Sanh đã có một cuộc nói chuyện đầy thú vị, em đã rất tò mò và yêu cầu Thạch Sanh kể lại chi tiết hơn các câu chuyện diệt yêu quái, chằn tinh, đại bàng như thế nào. Thạch Sanh đã rất thân thiện và gần gũi khi tiếp xúc với em, dù em là một người xa lạ, và những yêu cầu cũng rất trẻ con nhưng Thạch Sanh đều rất nhiệt tình giải đáp cho em từng vấn đề một. Câu chuyện của Thạch Sanh hấp dẫn hơn nhiều so với đoạn trích trong sách giáo khoa, bởi không chỉ câu chuyện diệt chằn tinh mà quá trình ấy diễn ra như thế nào, Thạch Sanh đã gặp phải những khó khăn gì trong quá trình tiêu diệt cái ác ấy, đều được kể một cách chân thực và vô cùng sinh động.
Qua đó em cũng nhận thấy được việc tiêu diệt chằn tinh, đại bàng của Thạch Sanh vô cùng đáng khen ngợi, đáng cảm phục; nhưng em cũng thấy được sự cố gắng, nỗ lực của Thạch Sanh lớn như thế nào mới có thể tiêu diệt được bọn xấu xa, độc ác ấy. Bởi suy cho cùng, dù Thạch Sanh là thái tử nhà trời được phái xuống, nhưng khi đã đầu thai vào kiếp người thì cũng không còn những phép thần thông nữa, mọi việc giải quyết đều phải dựa vào sức mạnh, ý chí mà niềm tin của chính bản thân chàng. Vì vậy mà tấm gương người tốt việc tốt của Thạch Sanh càng đáng ngưỡng mộ, đáng trân trọng.
Đây là một cuộc gặp gỡ đầy thú vị giữa em và một nhân vật thần kì mà trước đó em cho rằng, người này chỉ có thể xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích, trong thế giới của những tưởng tượng. Nhưng, khi em đã được gặp Thạch Sanh thì em hoàn toàn tin tưởng vào sự thần kì ấy. Cũng qua cuộc gặp gỡ bất ngờ này, em cũng đã được lắng nghe rất nhiều những câu chuyện thú vị mà người kể chính là nhân vật em hàng ngưỡng mộ, thần tượng. Cuộc gặp gỡ này vô cùng tuyệt vời, thú vị, là một kỉ niệm mà em không bao giờ quên.
Em đã có rất nhiều chuyến du lịch, tham quan nhiều nơi cùng bạn bè, người thân nhưng có lẽ chuyến đi đáng nhớ nhất của em chính là hành trình trở về thế giới của những câu chuyện cổ tích, được gặp công chúa Quỳnh Nga xinh đẹp, dịu hiền, gặp chàng Thạch Sanh anh dũng giết chằn tinh. Tất cả đều như một giấc mơ có thực, em được gặp mặt, lắng nghe những tâm sự của chính những nhân vật trong câu chuyện cổ tích Thạch Sanh mà em đã được đọc.
Sau khi đọc xong tác phẩm truyện cổ tích Thạch Sanh, em vô cùng ngưỡng mộ chàng Thạch Sanh tốt bụng, dũng cảm, mưu trí. Yêu quý Thạch Sanh bao nhiêu thì em lại thấy bất bình trước hành vi độc ác của mẹ con Lí Thông bấy nhiêu, đã rất nhiều lần, vì lợi ích của bản thân mình, Lí Thông đã đẩy Thạch Sanh vào con đường chết, nhưng nhờ sự mưu trí, dũng cảm thì hết lần này đến lần khác Thạch Sanh đều có thể vượt qua. Cuối cùng thì cái thiện cũng chiến thắng, Thạch Sanh hạnh phúc bên cạnh công chúa Quỳnh Nga, còn mẹ con Lí Thông phải nhận lấy quả báo khi gây ra những việc độc ác.
Em ngồi đọc truyện rồi thiếp đi lúc nào không biết, trong cơn mơ màng em chợt nghe tiếng đàn đầy não nề, da diết cùng tiếng hát đầy bi thương, tuyệt vọng của ai đó:
“Đàn kêu tích tịch tình tang
Ai mang công chúa dưới hang trở về”
Tiếng đàn vọng lại khiến em thấy có gì đó rất quen thuộc, hình như em đã nghe thấy ở đâu đó rồi. Em giật mình tỉnh giấc thì thấy mình đang trong một không gian vô cùng xa lạ, đó là một nhà giam ẩm ướt, hiện lên trước mắt em là một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang ngồi đánh đàn và hát lên khúc ca đầy bi thương. Em ngờ ngợ nhận ra một điều gì đó quen thuộc, chàng trai này rất giống với nhân vật Thạch Sanh mà em vừa đọc trong cuốn truyện lúc nãy. Tỉnh dậy trong một không gian hoàn toàn xa lạ nhưng em không hề sợ hãi mà ngược lại có chút tò mò, muốn khám phá.
Hãy kể về một chuyến du lịch trong thế giới cổ tích, gặp gỡ với nhân vật em yêu mến nhất
Ngay khi tiếng đàn kết thúc, em đã lại gần và hỏi thăm chàng trai nọ, đúng như em dự đoán, đó chính là Thạch Sanh, nhân vật trong cuốn truyện cổ tích, được bước vào trong thế giới cổ tích có lẽ đó chính là điều may mắn nhất mà em từng gặp. Em sẽ tranh thủ cơ hội này để hiểu hơn về thế giới của những nhân vật cổ tích mà em hằng yêu thích.
Qua lời kể của Thạch Sanh, em biết được vì bị hồn ma Chằn tinh hãm hại, vu oan nên Thạch Sanh bị bắt vào trong nhà lao chờ ngày xét xử. Trước những điều kém may mắn xảy đến với mình thì chàng mang cây đàn mà vua Thủy Tề tặng cho mình để dãi bày những tâm sự thầm kín. Thạch Sanh buồn vì bị chính người anh em kết nghĩa mà mình yêu thương phản bội, hãm hại. Chỉ vì muốn tranh công mà Lí Thông nhẫn tâm dùng đá chèn vào miệng hang, may mà có vua Thủy Tề giúp đỡ nên chàng mới có thể an toàn ra khỏi hang động của đại bàng.
Nhưng tai họa mới đi qua thì những biến cố lại tiếp tục ập đến, chàng bị vu oan hãm hại, cuộc sống đầy bất công khiến cho chàng chán chường mệt mỏi. Vì vậy mà tiếng đàn, lời ca của chàng lại sầu thảm, bi thương đến vậy. Khi em và Thạch Sanh đang ngồi nói chuyện thì bỗng có quan binh đến và mang theo Thạch Sanh vào trong cung điện, thấy vậy em liền vội vàng chạy theo. Trước mặt em lúc này chính là một vị vua đầy quyền uy, mặc long bào và ngồi trên ngai vàng đầy cao quý, sang trọng. Bên cạnh nhà vua chính là một cô gái xinh đẹp, đoan trang, trên mặt còn vương lại những giọt lệ ngọc.
Theo như suy đoán của em thì đó chính là công chúa Quỳnh Nga, thì ra công chúa từ khi được cứu về từ hang động của đại bàng thì trở nên u sầu, không nói không cười khiến cho vua cha vô cùng lo lắng. Chỉ đến khi nghe được tiếng đàn của Thạch Sanh thì công chúa mới cất tiếng nói, nhà vua thấy vậy bèn cho người dẫn Thạch Sanh đến để diện kiến. Trước mặt nhà vua, Thạch Sanh đã nói ra hết tất cả sự thật, rằng chính chàng mới là người cứu công chúa ra khỏi sự giam hãm của Đại bàng tinh, và lời kể này được chính công chúa Quỳnh Nga thừa nhận.
Để trả ơn cho Thạch Sanh, nhà vua đã quyết định gả công chúa Quỳnh Nga cho chàng, còn mẹ con Lí Thông thì bị đày về quê, trên đường đi bị sét đánh trúng nên đã hóa thân thành hai con bọ hung. Thạch Sanh và công chúa Quỳnh Nga đã có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng chẳng được bao lâu thì quân đội mười tám nước chư hầu kéo đến xâm chiếm. Vâng lệnh của vua cha, Thạch Sanh đã dùng tiếng đàn để làm nhụt ý chí chiến đấu của quân giặc, sau đó thì tiếp đãi chu đáo và ban ngựa cho quân lính về nước.
Sau đó Thạch Sanh đã được nhà vua truyền cho ngôi báu, có một cuộc sống hạnh phúc bên cạnh công chúa Quỳnh Nga. Em đã có dịp nói chuyện và chứng kiến tận mắt những sự kiện diễn ra trong câu chuyện, tuy đã biết trước tất cả những diễn biến nhưng khi được chứng kiến tận mắt thì cảm xúc của em sống động hơn, chân thực hơn, đây là một chuyến đi vô cùng đáng nhớ của em.
Compare: A = 1+3+5+...+139/70 and B = 2+4+6+...+138/69
Answer: A ........... B
Trả lời đúng chính xác và nhanh nhất sẽ đc tick nha các bạn!
= tick mình nha mình làm rồi Vân Anh Phạm