Những câu hỏi liên quan
💔💔
Xem chi tiết
nguyễn nhật minh
11 tháng 11 2017 lúc 19:40

no ,thank

Bình luận (0)
nghia nghĩa roblox
11 tháng 11 2017 lúc 19:39

A beautiful morning, the wind of the vu vu, the birds of the sky waving the flowers. Long Mui saw flowers with flowers and flowers of different races: bright yellow flowers, roses, red carnations.

The boy saw an apple tree that was fruity, red apples, mushrooms and mushrooms. Jumping up the tree to pick but ... he can not climb up because of his nose. "Wish my nose disappear, I do not need a nose, I just need my mouth to eat all the good things in life. But nothing is done."

At that time, Mr. Ong, The Family They stood nearby.

-No need a nose. For my nose, maybe my nose can breathe, smell and distinguish the different smells of flowers.

At that time the birds fly to Mui Long beach said:

-If you do not have ears, how to hear my song. And your sound will be around.

The flowers and fluttering said:

- If you do not see you see our brilliant colors?

Long nose ears can hear that they can not be missing them. From then on, he kept his sanity, keeping his eyes, arrows ... no intention of leaving them.

Bình luận (0)
💔💔
11 tháng 11 2017 lúc 19:40

CẢM MƠN CẬU NGHIA NGHĨA ROBLOX

Bình luận (0)
LÊ NGUYỄN PHƯƠNG THẢO
Xem chi tiết

Tuổi thơ em gắn liền với nhưng “câu chuyện ngày xưa bà thường hay kể”, anh Khoai trung thực, hiền lành cưới được con gái phú ông, cô Tấm vượt qua bao gian khó giữ lấy cho mình cuộc sống hạnh phúc hay chàng Thạch Sanh dũng cảm và tốt bụng khiến công chúa rung động,… Và đặc biệt không thể không kể đến chuyện về anh chàng Sọ Dừa, một câu chuyện thú vị và chứa đầy tình yêu thương.

Truyện kể rằng, có vợ chồng ông lão nọ đi ở cho nhà phú ông, họ chăm chỉ và hiền lành lắm nhưng ngoài 50 rồi mà chưa có lấy một mụn con. Một hôm khi vào rừng đốn củi, trời nắng to mà khát nước quá, chợt thấy cái sọ dừa ở gốc cây đựng đầy nước mưa, bà bê lên uống, Thế rồi bà có mang. Không lâu sau, người chồng mất, bà sinh ra một đứa con nhưng nó lại không tay, không chân, tròn lông lốc như một quả dừa, bà buồn lắm, toan vứt nó đi nhưng đứa bé lại cất tiếng nói:

- Mẹ ơi! Con là người đấy, mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp.

Bà lão thương con, đành nuôi và đặt tên nó là Sọ Dừa. Lớn lên, sọ dừa vẫn thế, không làm được việc gì, bà mẹ vô cùng phiền lòng. Biết vậy, Sọ Dừa nhờ mẹ xin cho đến chăn bò cho nhà phú ông. Lúc đầu, phú ông ngần ngại nhưng lại nghĩ Sọ Dừa ăn ít cơm, công lao cũng chẳng tốn là bao nên ông đồng ý, chẳng ngờ Sọ Dừa chăn bò rất giỏi, ban ngày cậu chăn bò ra đồng, tối lại chăn về, con nào cũng no căng béo tốt, phú ông ấy thế làm mừng. Ngày mùa bận bịu, tôi tớ ra đồng hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm ra cho Sọ Dừa. Hai cô chị kiêu kỳ, hắt hủi Sọ Dừa, chỉ có cô út vốn tính thương người đối xử với anh tử tế.

Một lần khi mang cơm ra cho Sọ Dừa, nghe có tiếng sáo véo von, rón rén lại gần, cô út thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Nhưng khi đứng dậy thì lại chỉ còn Sọ Dừa nằm lăn long lốc ở đó. Nhiều lần như vậy, biết Sọ Dừa không phải người thường, cô đem lòng yêu mến. Đến cuối mùa ở thuê, Sọ Dừa giục mẹ đến hỏi con gái phú ông về làm vợ, bà lão thấy vậy tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng con năn nỉ mãi, bà cũng bằng lòng.

Thấy mẹ Sọ Dừa mang cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:

- Muốn cưới được con gái ta thì phải sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.

Bà lão về nhà, nghĩ chắc cũng thôi nghỉ hẳn việc lấy vợ cho con. Chẳng ngờ, đúng ngày hẹn, trong nhà có đủ sinh lễ, cả giai nhân chạy từ nhà dưới nhà trên khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi, chỉ có cô út cúi đầu e lệ tỏ ý bằng lòng.

Ngày cưới, nhà Sọ Dừa cỗ bàn linh đình, tấp nập giai nhân, khi rước dâu, không thấy Sọ Dừa lăn long lốc đâu, chỉ thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng cạnh cô út. Hai cô chị thấy vậy vừa tiếc nuối vừa ghen tức. Từ ngày đó, vợ chồng Sọ Dừa sống với nhau rất hạnh phúc, Sọ Dừa còn tỏ ra thông minh, chăm chỉ đèn sách, quả nhiên năm ấy, Sọ Dừa đỗ trạng nguyên. Nhưng chằng bao lâu sau được vua sai đi sứ. Trước khi đi, Sọ Dừa có đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng, nói là để hộ thân. Hai cô chị độc ác muốn hại em để thay làm bà trạng. Nhân lúc quan trạng đi vắng, sang rủ cô em đi chèo thuyền rồi đẩy cô em xuống nước, cô út bị cá kình nuốt chửng, nhưng may có con dao mà thoát chết. Cô dạt vào một hòn đảo, lấy dao khoét bụng cá chui ra. Sống qua ngày bằng cách đánh cá lây lửa nướng để ăn, hai quả trứng nở thành một đôi gà, bầu bạn cùng cô út.

Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to:

- Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.

Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ.

Truyện Sọ Dừa là một trong những truyện đặc sắc và ý nghĩa nhất trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, người ở hiền thì gặp lành, tốt bụng chân thành thì sẽ được đền đáp xứng đáng, và những kẻ ác sẽ không bao giờ có được kết cục tốt đẹp.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Mạnh Hùng
7 tháng 9 2021 lúc 20:56

Ơ chịu 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Ngày em còn bé, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, mẹ em lại thì thầm kể cho em nghe một câu chuyện cổ tích, mẹ kể bằng trí nhớ của mẹ nên những câu chuyện ấy nó như thêm lung linh, huyền ảo, nó không diễn ra đều đều, mà đôi khi nó còn được tạo thêm những tình tiết mới, những nhân vật mới, nhưng vẫn không làm mất đi nội dung của nó. Em rất thích cách kể chuyện của mẹ, thích trí tưởng tượng của mình như cũng đang bay bổng trong thế giới cổ tích ấy, và hôm nay trí tưởng tượng ấy đã bay từ quá khứ, từ truyền thuyết về hiện tại. Thời Vua Hùng Vương thứ 18, cuộc sống của người dân vô cùng sung túc và no ấm, khắp nơi ai ai cũng tưng bừng mở hội mừng những mùa vàng bội thu. Nhà vua hài lòng lắm, ngài có một cô con gái yêu tên là Mỵ Nương cũng vừa đến tuổi cập kê, nàng có một sắc đẹp hiền dịu, đoan trang. Nhà vua muốn tìm cho con một người chồng xứng đáng, ngài quyết định mở cuộc thi kén rể, những người con trai trong cả nước đều đổ về chốn đô thành để mong lọt vào mắt xanh của Mỵ nương. Một buổi sáng, có hai chàng trai khôi ngô tuấn tú cùng đến trước điện rồng. Một người có nước da rám nắng, thân hình cường tráng, ánh mắt sáng như sao, chàng đến từ núi rừng và xưng tên là Sơn Tinh, còn chàng trai kia có một mái tóc bồng bềnh như sóng nước, trông dáng dấp mảnh dẻ thanh tú, nhưng thái độ cũng vô cùng quyết liệt, chàng tự xưng là Thủy Tinh sống nơi biển cả. Phần so tài đã diễn ra nhưng phần thắng cuộc lại thuộc về người con của núi, Thủy Tinh không chấp nhận thua cuộc, chàng đuổi theo đôi uyên ương đòi cướp lại Mỵ Nương… Và thời hiện tại bắt đầu… Nước dâng cuồn cuộn đỏ ngầu, rừng đầu nguồn từ lâu đã bị đốt, bị chặt phá tan hoang, đến cả cái gốc cây cũng bị người dân đào lên bán về xuôi làm vật trang trí, những dòng nước càng trở nên hung hãn khi không bị 1 vật gì ngáng trở, chúng lao ầm ầm về xuôi, đi đến đâu chúng cuốn phăng nhà cửa, của cải đến đấy, khắp nơi nhìn đâu cũng chỉ một biển nước mênh mông. Cơn thịnh nộ của Thủy Tinh thật là khủng khiếp, chàng muốn khắp mọi nơi phải quy phục sức mạnh của chàng, đầu hàng sức mạnh của nước. Nhưng chàng không biết rằng Sơn Tinh đã chuẩn bị mọi thứ để phòng vệ, những người dân của chàng đã được trang bị những thiết bị tối tân hiện đại nhất, họ dùng điện thoại di động để đưa thông tin liên lạc một cách nhanh nhất, thông báo những nơi cần phải đến trợ giúp ngay lập tức. Những chiếc máy bay trực thăng khẩn cấp cất cánh bay đến tiếp cứu những người dân đang bị dòng nước cuốn đi, những chiếc xuồng máy chở đầy hàng cứu trợ luồn lách vào những khu vực khó đến nhất để mang lương thực thực phẩm đến cho mọi người, những chiếc máy xúc đang hối hả làm việc, từng đống đất cao ngất như núi do nước đẩy từ trên núi xuống được máy xúc xúc lên đổ vào những chiếc xe tải to đùng, hàng đoàn xe chở đất lũ lượt chạy hối hả về tuyến đê xung yếu đang được cấp tốc bồi đắp thêm, hàng tấn đất đá đổ xuống ào ào, máy ủi xông trận đẩy những khối đất đá ấy vào đúng vị trí, cửa xả lũ đã được xây dựng to rộng hơn bởi xi măng cốt thép mở toang ra đón cơn lũ tới, dòng nước đang ầm ầm đổ xuống bỗng trở nên hiền hòa trước một bức tường đất đá dày kéo dài dọc triền sông, chúng buộc phải chảy nhẹ nhàng men theo bờ đê đã được bồi đắp rồi trở về với biển. Thủy Tinh mệt mỏi, chàng thôi hô phong hoán vũ, gió ngừng thổi mạnh, nước mưa ngừng rơi, nước dần dần rút, chàng phải chấp nhận thua cuộc. Nhưng hàng năm, khi tập trung thêm được lực lượng, Thủy Tinh lại dâng nước lên mong đánh bại được Sơn Tinh, trong khi đó mỗi năm con người lại cũng góp tay với Thủy Tinh tàn phá thiên nhiên, tàn phá những cánh rừng phòng hộ, hủy hoại bầu khí quyển… Nếu con người vẫn chưa có ý thức được sự cần thiết của việc bảo vệ rừng, bảo vệ môi trường sống của mình, biết đâu có ngày Thủy Tinh sẽ thắng?

 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
ĐA SoÁi TỶ
Xem chi tiết
Nguyễn Duy Sơn
Xem chi tiết
Nguyễn Viết Ngọc
17 tháng 12 2019 lúc 20:41

Trong SGK có .

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Duy Sơn
17 tháng 12 2019 lúc 20:43

-KO ĐƯỢC CHÉP SGK

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Kudo Shinichi
17 tháng 12 2019 lúc 20:43

Tra trên google hoặc google dịch

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Võ Thị Hồng Như
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Minh
22 tháng 2 2022 lúc 20:48

cậu hãy tự làm hoặc THAM KHẢO văn mẫu nhé

Bình luận (0)
Võ Thị Hồng Như
23 tháng 2 2022 lúc 19:20

cảm ơn bạn đã đưa ra lời khuyên mình xin nhận

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Lê Phương
21 tháng 3 2022 lúc 16:26

Tham khảo : 

Tôi là Sọ Dừa. Mẹ thấy tôi không chân, tròn như một quả dừa. Bà buồn bã, toan vứt đi thì tôi bảo với mẹ:

- Mẹ ơi, con là người đấy. Mẹ đừng vứt đi mà tội nghiệp!

Thương tôi, bà giữ lại nuôi. Đến khi lớn, tôi xin mẹ cho đi chăn bò ở nhà phú ông. Tôi chăm bò rất giỏi, con nào con nấy đều no căng bụng. Phú ông lấy làm hài lòng lắm.

Đến vụ mùa, tôi tớ ra đồng làm việc cả. Phú ông sai ba cô con gái đem cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ ra khinh thường tôi. Chỉ có mình cô Út là đối đãi với tôi tử tế.

Cuối mùa ở, tôi xin mẹ đến nhà phú ông hỏi cưới vợ cho mình. Mẹ tôi liền mang buồng cau đến nói chuyện với phú ông.

Đến khi về nhà, mẹ nói với tôi về lễ vật mà phú ông yêu cầu: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Tôi nghe xong, liền động viên mẹ hãy cứ yên tâm.

Đúng ngày hẹn, khi thấy trong nhà có đầy đủ lễ, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên. Vào ngày rước dâu, tôi được trở làm lại người. Thật ra, tôi vốn là tiên ở trên trời. Do tôi vi phạm thiên quy nên Ngọc Hoàng phạt đầu thai xuống hạ giới, biến thành hình dáng xấu xí. Nay nhận được tình yêu thương của cô út nên được hóa giải. Khi tôi bước ra, mọi người trong nhà vô cùng ngạc nhiên. Mẹ tôi thì vui mừng vì con mình có được hạnh phúc.

Tôi và vợ sống với nhau rất hạnh phúc. Nhờ có sự động viên của vợ, tôi học hành chăm chỉ. Tôi đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ. Trước khi chia tay, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải luôn mang trong người phòng khi cần dùng đến.

Sau nhiều ngày đi sứ, tôi trở về quê hương. Trên đường đi, thuyền của tôi có ngang qua một hòn đảo thì nghe thấy tiếng kêu:

 

- Ò ó o… Phải thuyền quan trạng, rước cô tôi về.

Tôi cho thuyền vào xem. Hai vợ chồng tôi gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Tôi nghe vợ kể lại chuyện bị hai cô chị hại. Tôi liền đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, rồi mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện vợ tôi gặp rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Đến khi hết tiệc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị vô cùng xấu hổ, bỏ đi biệt xứ.

 

Bình luận (0)
Phạm Ngọc Thảo Chi
Xem chi tiết

Mâu thuẫn chủ yếu trong tác phẩm là mâu thuẫn giữa cô Tấm mồ côi, xinh đẹp, hiền lành với dì ghẻ và Cám ác độc, tàn nhẫn. Mâu thuẫn này phát triển từ thấp đến cao: ban đầu chỉ là những hơn thua về vật chất, tinh thần, sự ganh ghét mẹ ghẻ con chồng,…Khi đó, Tấm luôn là người nhường nhịn, chịu thua thiệt. Càng về sau mâu thuẫn chuyển thành sự đố kị, một mất một còn, tiêu diệt lẫn nhau. Đây là những mâu thuẫn trong gia đình phụ quyền thời cổ nhưng trên hết là mâu thuẫn giữa thiện và ác trong xã hội. Mâu thuẫn này được tác giả dân gian giai quyết theo hướng thiện ác.

– Ý nghĩa những lần biến hóa của Tấm: dù bị mẹ con Cám tìm mọi cách tận diệt, Tấm vẫn tái sinh dưới các dạng thức khác nhau (chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi, quả thị). Càng về sau, Tấm càng đấu tranh quyết liệt để giành lại sự sống. Qua những lần biến hóa, dân gian muốn khẳng định: cái thiện không bao giờ chịu khuất phục, chính nghĩa không bao giờ đầu hàng, cái thiện sẽ chiến đấu đến cùng để bảo vệ lẽ phải và công lí. Đó là nguyên nhân quan trọng nhất làm nên chiến thắng.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Cao Tùng Lâm
7 tháng 10 2021 lúc 7:54

Sau bữa cơm tối, Hà - đứa em trai của tôi rủ tôi ra sân hóng mát, ngắm trăng sao. Hà học lớp Hai, sau tôi ba lớp. Bé rất thích nghe kể chuyện. Lần nào rỗi, bé cũng bắt tôi kể cho nghe những câu chuyện mà tôi đã học hoặc đã đọc được.

- Chị kể chuyện mà chị thích nhất cho em nghe đi!

Tôi ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói:

- Ừ, để chị kể cho em câu chuyện về ông Nguyễn Khoa Đăng, một ông quan có tài xét xử và nhiều kế sách trừ hại cho dân, được dân mến phục! Chuyện là thế này:

Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng lúc anh bận đong dầu cho khách, có một người thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết mình bị mất tiền, anh mới sực nhớ ra. Lúc nãy, có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh dám chắc là người ấy. Anh gửi gánh hàng cho người quen rồi chạy đi tìm. Người mù chối phăng lấy lí do là mình bị mù, biết tiền để đâu mà ăn trộm. Hai bên xô xát nhau một hồi thì bị lính bắt giải về quan.

Trước vị quan Nguyễn Khoa Đăng, người mù khăng khăng chối cho rằng anh hàng dầu vu cáo. Quan hỏi:

- Anh có mang tiền theo không?

Người mù đáp:

- Có, nhưng đấy là tiền của tôi.

- Cứ đưa đây!

Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Váng dầu nổi lên. Người mù đành nhận tội. Cứ ngỡ là vụ án đã xong, nào ngờ quan lại phán:

- Tên ăn cắp này là kẻ giả mù. Vì nếu mù làm sao hắn biết chỗ để tiền mà lấy.

Rồi ông sai lính lôi kẻ ăn cắp ra đánh. Bị đánh đau quá, hắn bèn mở cả hai mắt, van lạy xin quan tha tội.

Đó là chuyện về tài xét xử của ông. Còn chuyện này nữa chị mới thấy khâm phục đức độ, tài năng và mưu mẹo tiêu diệt bọn gian phi trừ hậu họa cho dân của ông Nguyễn Khoa Đăng. Trong thời kì làm quan, ông đã làm cho suốt một dọc truông nhà Hồ ở Quảng Trị không còn một bóng gian phi. Trước đó, ở cái truông này là rừng rậm, con đường Bắc Nam phải đi qua đây. Bọn gian phi đã dùng nơi đây làm sào huyệt đón đường trấn lột.

Để bắt bọn cướp, ông sai chế một loại hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khóa bên trong để người ngồi trong có thể mở tung nắp hòm dễ dàng. Ông đưa các võ sĩ giỏi võ nghệ có vũ khí ngồi vào rồi sai quân sĩ ăn mặc giống thường dân khiêng những cái hòm ấy đi qua truông, lại phao tin lên rằng: có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông cùng những hòm của cải quý. Bọn cướp nghe tin mừng khấp khởi, chuyến này chắc thu lợi lớn. Chúng hí hửng khiêng những cái hòm về sào huyệt. Nhưng vừa về đến nơi, thì những cái hòm bật tung ra, Những võ sĩ tay lăm lăm kiếm bất ngờ xông ra. Chúng đang hốt hoảng chưa kịp đối phó thì phục binh của triều đình kéo đến. Bọn cướp đành hạ vũ khí, chắp tay xin tha mạng. Ông quan dùng bọn cướp ấy đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông đưa dân đến lập làng xóm dọc hai bên truông, khiến một vùng rừng núi âm u vắng vẻ trở thành những xóm làng đông đúc và có cuộc sống bình yên.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Ngọc Trinh
Xem chi tiết
Ngọc Trinh
6 tháng 1 2022 lúc 15:25

copy tui tức lắm đó ucche

Bình luận (0)
Nguyễn Thanh Thảo
6 tháng 1 2022 lúc 15:36

Hai Ba Trung (September 13, 14 - March 5, 43) is the common name of two sisters, Trung Trac and Trung Nhi, two women who are considered as national heroes of the Vietnamese people. In history books, two women. She is known as the leaders who rebelled against the colonial government of the Eastern Han, founded a nation with its capital at Me Linh and Trung Trac proclaimed herself Queen. The period of the two women was interspersed between the period of the first Northern domination and the second Northern domination in the history of Vietnam. Dai Viet historical records toan Thu considered Trung Trac a king in history, with the name Trung Queen Vuong.

After the uprising, Hai Ba Trung was defeated by the Eastern Han army under the command of Ma Vien, according to Chinese history, the two women were beheaded and brought back to Luoyang. According to Vietnamese history, because Hai Ba Trung did not want to submit, she threw herself into the Hat Giang river to commit suicide. In addition to the official history, the life and career of Hai Ba Trung is reflected in many jade genealogies and divine genealogies. Because of the lack of consistency between the sources, many historians have used the source of divine genealogy and jade genealogy to supplement the Hai Ba Trung uprising.

100% tự làm.

Bình luận (2)
Xuyến - MN Ngọc Liệp Đỗ
Xem chi tiết
Nguyễn Văn Phúc
21 tháng 11 2021 lúc 8:54

Refer:

 

Once a poor fanner had a daughter named Little Pea. After his wife died, the farmer married again. His new wife had a daughter. Stout Nut. Unfortunately, the new wife was very cruel to Little Pea. Little Pea had to do chores all day. This made Little Pea’s father very upset. He soon died of a broken heart.

Summer came and went. In the fall, the village held its harvest festival. That year, everyone was excited as the prince wanted to choose his wife from the village. Stout Nut’s mother made new clothes for her, but poor Little Pea had none.

However, before the festival started, a fairy appeared and magically changed Little Pea’s rags into beautiful clothes.

As Little Pea ran to the festival, she dropped one of her shoes and lost it.

When the prince found the shoe, he decided to marry the gữl who owned

it. Of course the shoe fitted Little Pea. and the prince immediately fell in love with her.

Bình luận (1)
Nguyễn Hà Giang
21 tháng 11 2021 lúc 8:54

Tham khảo!

 

The Horse, Hunter and Stag (Ngựa, Thợ săn và Hươu)

A quarrel had arisen between the Horse and the Stag, so the Horse came to a hunter to ask his help to take revenge on the Stag.

The Hunter agreed, but said: “If you desire to conquer the Stag, you must permit me to place this piece of iron between your jaws, so that I may guide you with these reins, and allow this saddle to be placed upon your back so that I may keep steady upon you as we follow after the enemy.”

The Horse agreed to the conditions, and the Hunter soon saddled and bridled him.

Then with the aid of the Hunter the Horse soon overcame the Stag, and said to the Hunter: “Now, get off, and remove those things from my mouth and back.”

“Not so fast, friend,” said the Hunter. “I have now got you under bit and spur, and prefer to keep you as you are at present.”

If you allow men to use you for your own purposes, they will use you for theirs.

Bài dịch tiếng Việt

Một cuộc xung đột nảy lửa xảy ra giữa Ngựa và hươu, sau đó Ngựa đến gặp một gã thợ để nhờ gã bày cách trả thù hươu.

Gã nhận lời nhưng kèm theo điều kiện “Nếu mi mong muốn thắng Hươu như vậy, mi phải cho ta gắn miếng sắt này vào quai hàm của mi để ta có thể dùng dây cương điều khiển mi, bên cạnh đó phải có một cái yên trên lưng mi để ta có một chỗ ngồi vững khi chúng chúng ta săn đuổi kẻ thù”.

Ngựa đồng ý các điều kiện đó, thế là gã thợ săn nhanh chóng gắn yên và dây cương cho nó.

Sau đó nhờ những công cụ săn của gã mà ngựa đánh bại hươu một cách chóng vánh, Ngựa liền nói với gã “Nào giờ thì nhảy xuống và gỡ những thứ trên miệng và lưng của tôi ra đi nào”

“Đừng vội anh bạn”, gã nói ” bây giờ ta hơi mệt rồi và ta thích giữ nguyên hiện trạng này của ngươi hơn”.

Nếu bạn lợi dụng ai đó cho mục đích của bạn, họ sẽ lợi dụng bạn cho mục đích của họ.

Bình luận (1)
Bánh Tráng Trộn OwO
21 tháng 11 2021 lúc 8:55

On the old days, in the old winter, the winter was cold, the white snow fell like a cotton with a royal lady sitting on the windows of the ebony wooden frame, she looked at the snow so the needle stabbed her hand, three drops of blood fell to the snow.

Seeing red blood mixed with a beautiful snow into a beautiful color, she thought her stomach: "I wish I lay a girl, white skin like snow, red lips like blood and black hair like this door frame. She lay a white skin like snow, red lips like blood and black hair like ebony; So she named I was Snow White. Snow White has just been born, the mother dies.

A year later, the king married another. She is very beautiful but self-sufficient, cruel and doesn't want anyone beautiful with me. She has a mirror, when Soi, she asked:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Then the mirror:

- The queen, the most beautiful queen of the country.

Knowing the real mirror, she was very happy. But the bigger the snow white. At the seven years, she was like a fairy, more beautiful than the queen.

One day the Queen asked the mirror:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Then the mirror:

Older grandma most beautiful ceiling,
Today Snow White is more beautiful.

The Queen heard startled, jealousy rebelling. Since then every time I see Snow White, the queen is crazy.

The day of arrogance and jealousy caused her time to break. She called a hunter to say:

- Take this baby to the forest for my eyes. Kill it, bring his heart back here for me.

The person hunted the command, took her away. When I grabbed the knife to poise, the innocent girl cried:

- Uncle, I don't kill you, I would like to stay in the forest not about the castle anymore.

Seeing the beautiful girl too, Uncle Hunter Bao:

- Poor, just go. I think my stomach: "Then the beast also came to eat the meat it lost." But I saw it shaped a burden in my heart because she didn't have to kill him.

Just then a small child jumps. I killed my child, taking my heart to submit to the queen, lying to the heart of Snow White.

That cruel woman faltered the kitchen stir-fried with her eating. The Mu Dinh Ninh was the heart of Snow White, allowing it.

Alone Thui was in the deep forest. Snow White was scared, she kept plugging in the head, torning trees and sharp stones, flowing both blood. The porridge waded her around her, but didn't touch her. She went with her legs, dusily, saw a small house, immediately to leave.

In the house, something is small, but beautiful and clean. On the table with white scarf with seven children, a plate has a spoon, a cup of children. Turn on the walls of seven small beds covered with white towels like snow.

Snow White is hungry and thirsty, eating at each plate of a little vegetable, a little cake, and drinking every cup of wine, because she doesn't want anyone to lose the part. She was tired, wanting to go to sleep, but no bed lay, what was too long, the thing was too short. She tried to see the new seventh, so she slept.

In the dark, the new house owners are about: that's the seven dwarfs doing the mine work. They lit seven tops so up. They feel anyone went home.

A uncle said: "Who sitting in my chair?". The second uncle said: "Who ate on my plate?". Third uncle said: "Who ate my little cake?" Then said, "Who ate my little vegetables?". Thursday said: "Who used my plate?". Then said: "Who used my knife?" Seventh said: "Who will drink on my cup?"

A uncle looked around, then walked in her bed. Seeing the basket in the cushion, he said:

- Who climbed to my bed?

The other uncle also left his bed and said, "Does anyone lie in my bed?". The seventh look at the bed she saw Snow White sleeping. I called the other uncle. Everyone was surprised.

They picked up seven snow-white lights and shouted: "Lord! This girl is so beautiful. " The joy, let her sleep.

The next morning, Bach Tuyet woke up, saw the seven dwarfs, she panicked, but they intimately asked:

- What is her name?

She replied:

- I'm Snow White.

They asked again:

- Why are you here?

She told them what scabies wanted to kill her, who hunted was to let her live, she ran all day until they saw their houses.

The dwarfs told her:

- Do you want to help us with one hand, do things in this house? She will cook, make beds, wash, sew, embroider, sweep stripped, clean up. Stay here with us, she wouldn't miss anything.

Since then Snow White is with dwarfs. She did housewife work.

Early morning, the dwarfs into the mine took the ore and gold until the evening, Snow White made food ready for them to eat. Throughout the day, she was at home alone. The dwarfs tell her:

- Carefully prevent her scabies! How she knew she was here. Don't let anyone enter the house!

For the queen, she kept Dinh Ninh was eating the heart of Snow White, the most beautiful now.

She asked the mirror again:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Moors replied:

Older grandma most beautiful ceiling,
Today Snow White is more beautiful.
She at the mountain hidden,
At the home of the seven dwarfs far away.

She was startled because she knew that the mirror never said wrong, the hunter was deceived and the Snow White was alive. She thought about how to harm Snow White. She stood still 

his was not the most beautiful country.

After she found a successor: her face and dressed like an old woman selling clippings, no one realized. She disguised then reached seven mountains to the seven dwarfs the other, knocking on the door said:

- He has beautiful goods sold here.

Snow White looked out the window saying:

- Hi, Mrs. sell something?

- All is beautiful, fastener, bras Full color.

Then she let her see a pond lined with satin tunic iridescence. Snow White thought: "This is not a queen, I entered it." She came in and she opened the door to buy bra.

She told her:

- Son, forcing awkward too, come here, she was forced to.

Snow White is not a bit concerned, so she forced households. She forced briskly, too tight, Snow White could not breathe any more, fell to the ground, unconscious.

She said:

- It is the end of my life's most beautiful.

Then she hurried out.

Dark home to the Seven Dwarfs, Snow White found sprawled on the ground, motionless, the great panic. They lifted her up, see bras fasten too, he bisected out. She was breathing softly, then gradually rose again. After listening to her tell stories just happened, the dwarf told her:

- The old woman selling right there is an evil queen. She must be careful from now, we shall not have away from home for anyone to offline.

Reached home, she hurried to the mirror stepmother and asked:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Moors replied:

Older grandma most beautiful ceiling,
Today Snow White is more beautiful.
She at the mountain hidden,
At the home of the seven dwarfs far away.

Hearing this, the queen felt the blood boil because of anger, she knew that Snow White was rescued again. She said: "Well, how was I also counsel unless you". Then she witchcraft as a poisoned comb and even posing as an old woman other times before.

She took the seven mountains to the seven dwarfs go, wood door and say:

- She has beautiful goods sold there.

Snow White looked out the window, said aloud:

- She went away, I must not let anyone in it.

The old woman said:

- So who banned the watch anyway?

Then it stretched out to watch Snow White poisoned comb.

She likes to comb too, alluring ran out the door. The old woman said:

- To her beautiful brush slightly.

Snow White did not hesitate, let her hair. New hair combs to touch, Snow White was toxic, fell down unconscious.

Her son speak wickedness:

- The beautiful girl went home ma life.

Then she walked away.

Fortunately that time it was too late. Soon, the seven dwarfs. Find Snow White lying dead on the ground, they immediately suspected the culprit was her stepmother. They found Snow White comb on top. Just remove the brush, then Snow White back to life immediately after the incident to the uncle heard. The uncle told her to be careful. Anyone coming, do not open the door to enter.

Empress of the mirror to ask:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Mirror still answer as before:

Older grandma most beautiful ceiling,
Today Snow White is more beautiful.
She at the mountain hidden,
At the home of the seven dwarfs far away.

On hearing that, the queen infuriated, screaming:

- The Snow White, you must die.

Her into a very tight room in the castle, where nobody is coming footsteps. She poisoned on an apple. Looks very tasty apple, half red and half white, who saw also want to eat, but took a bite of the freshly dead.

After preparation of the apple, her Face, she dressed like a farmer, took the seven mountains to the seven dwarfs. She knocked on the door.

Snow White poked his head through the window, said:

- I do not let anyone in it. Seven dwarves have forbidden it.

She told the other farmers:

- Well, well. I have too many apples. Let me give you a result.

Snow White says:

- No, I'm not allowed to take anything.

The old woman said:

- She was afraid to eat the poison it? Look here, I add the apple in two, she ate half a ripe beautiful red, I eat half white slightly.

The old woman put poison in the apple very well, only half red poison only. Snow White's apple appetite too, find her an apple that does not matter, so she took her share offering. She just took a bite, then fall down dead. She glared at her, laughed, saying:

- White as snow, as red as blood, ebony, this time the best way to save lives dwarfs eyebrow.

When the queen asked to provide:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Moors replied:

- The queen, the most beautiful queen of the country.

At that time, her heart the newly relaxed, relaxation of guys jealous.

The home Dwarfs Snow White was not breathing found lying on the ground. They lifted her up, looking for traces of toxic substances which are not. They loosened her clothes, combed her hair, washed by water and wine for her, but not matter, she really dead already. They placed her on the bed. Chief

seven people sat around the remains uninterrupted three days mourning. They want to bury her, but found her fresh countenance, her cheeks rosy as people live, he said: "Who could we buried her down the black soil." They put her body in a glass coffin, looked remarkable, and her name engraved in letters of gold, clearly all she was a princess. Then they brought the coffin to the mountains, cutting turns guarding. Both species also visited Snow White, first an owl, then crows, finally dove.

Snow White to determine the coffin was long but still fresh countenance as sleep, the skin is still as white as snow, lips red still n

Blood, black hair like ebony.

One day, there was a prince who went to the forest late, went to the dwarfs to sleep. The prince saw a mountain with a coffin in a snowy, in addition to golden words. The prince told the dwarfs:

- The uncle to give us the other coffin, want to get how much we pay.

- The prince has paid us a golden mountain, a silver sea we also do not sell.

The prince said:

- Then the uncertainties. I will love her and take care of her, consider her to be my lover.

Listen to the prince to say that, the good dwarfs are affected and agree. Prince Sai Thi guards the coffin. The carrier encountered the roots of trees, causing snowy people. Snow White vomits the apple with poison.

Instant, she rose again, opened her eyes, raised the coffin, sitting and got up, exclaiming:

- Heaven, where is this?

The prince celebrates said:

- She is here with me.

Then the prince tells Snow White to listen to the story of the story.

Prince continues:

- I love her most. Let's go to my father's palace with me, I will marry her as a wife.

Snow White happily followed the prince's heel. The wedding ceremony is very solemnly celebrated.

The evil girl's aunt of Snow White is also new to the party. The magnificent dress, to the mirror and asked:

Mirror, mirror, on the wall,
Our country is beautiful seems to me one?

Moors replied:

Lord her, grandmother beautiful ceiling,
But Ms. Hoang was more beautiful.

She was a little angry trembling. At the beginning of the head, she didn't go to get married, but she stood still, falsely watching the bride's face.

She came in and recognized immediately Snow White, afraid of being too ranked, she didn't budge, then the cruel heart of her broke, she died.

Bình luận (2)
Võ Đồng
Xem chi tiết
Vương Hương Giang
3 tháng 1 2022 lúc 16:41

Trong cuộc sống con người chúng ta vẫn còn rất nhiều kì diệu, tình yêu thương chính là thứ ánh sáng kì diệu nhất sưởi ấm trái tim con người. Có lẽ câu chuyện tôi được chứng kiến và kể lại cho các bạn ngày hôm nay là một minh chứng rõ nét nhất cho sự kì diệu của tình yêu thương. 

   Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt,  đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.

    Quả thật sự thật thà hiền lành của Lan thật đáng ngưỡng mộ cũng như là việc chú qua đường sẵn sàng giúo đỡ một người lạ chỉ vì phẩm chất của cô bé. Cuộc sống này đúng là vẫn còn những luôn sẵn sàng giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau.

Bình luận (1)
Lê Phương Mai
3 tháng 1 2022 lúc 16:42

Tham khảo:

Tôi có một câu chuyện đã từng chứng kiến về một chú mèo. 

Hôm ấy com mèo nhà tôi sanh con . nhũng đứa con là mèo kiệt sức đến nỗi ngất xỉu.Bỗng con mèo đực bấc ngờ lao tới con mèo cái nhà tôi , mèo được dùng chân như cố giục mèo cái giậy.Mèo cái nhà tôi đã ccos gắng hết sức và nó đã sanh được. Mèo đực k cán con mà chạy tới bên những đứa con mới đẻ, Giờ tôi đã biết mèo cũng có lòng yêu thương.

Bình luận (2)