có ý kiến cho rằng : sự học là cái thang không có nấc trót ; là quyển vở không có trang cuối cùng
anh chị hãy viết 1 bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của anh chị về ý kiến trên
Suy nghỉ của chị về ý kiến sau '' đường đời là cái thang kh có nấc chót. Việc học là quyên sách kh có trang cuối ''
Suy nghỉ của chị về ý kiến sau '' đường đời là cái thang kh có nấc chót. Việc học là quyên sách kh có trang cuối '' giúp mình vs
Tấm gương tự học tập của Bác không chỉ làm xúc động người dân Việt Nam mà cả bạn bè quốc tế; tự học mà Bác đã trở thành vĩ nhân, nhà văn hóa kiệt xuất của dân tộc và thế giới. Chúng ta học Bác từ nghị lực phi thường, nhưng sâu xa hơn của việc học tập suốt đời của Bác là mục đích và động cơ. Với Bác, học là để làm việc, học để làm người, học để phục vụ giai cấp, phục vụ dân tộc và nhân loại, chính vì vậy chúng ta học Bác không chỉ học trí tuệ mà học cả về đạo đức, bởi đạo đức là một sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và đạt đến một đích.
Sự hiếu học của Bác được Bắt đầu câu chuyện từ thời thơ ấu, khi Bác mới 13 tuổi đã hoài nghi đằng sau những từ “Tự do, bình đẳng, bác ái” của cách mạng Pháp. Bên ngoài có vẻ cao quý, nhưng sự thật thì nó ở đâu? và chính Bác đã băn khoăn và đi tìm sự thật đó từ lúc bấy giờ. Hay từ rất nhỏ vì ham đọc sách, gia đình Bác nghèo không có điều kiện mua sách, Bác đã đi bộ từ Nam Đàn xuống thành phố Vinh tìm các hiệu sách để đọc. Tại đây, Bác tìm đọc những tác phẩm của nhà tư tưởng khai sáng Pháp, từ đó đã rút ra cho bản thân mình cần phải học tập nhiều hơn vừa cho bản thân mình vừa ghi nhớ để về kể cho các bạn của Bác.Việc tự học của Bác còn được thể hiện qua 30 năm buôn ba vòng quanh thế giới, đi qua gần 40 nước khác nhau, Bác vừa phải lao động cực nhọc vừa học tập vừa đấu tranh để cuối cùng tìm thấy con đường cách mạng, trong đó tự học là rất quang trọng. Những ngày lênh đênh trên biển, Bác đã tự học ngoại ngữ dưới ánh đèn, ánh trăng... Bác đã dành từng khẩu phần cà phê nhỏ của mình cho thủy thủ Pháp để họ dạy Bác tiếng Pháp. Ở Pari (Pháp) Bác tập viết các bài văn ngắn bằng tiếng Pháp, thành thạo rồi, Bác viết những bài báo đăng tải trên các tạp chí. Đến khi trình độ tiếng Pháp nhuần nhuyễn Bác đã viết một tác phẩm lớn, đó là Bản án chế độ thực dân.
Không chỉ tiếng Pháp, nhiều tác phẩm bằng chữ Hán của Bác cũng được xuất bản, kể đến như Nhật ký trong tù, với 130 bài thơ được viết bằng chữ Hán được Bác sáng tác và viết trong thời gian bị giam cầm ở Quảng Tây (Trung Quốc), đến bây giờ Nhật ký trong tù là một trong 5 tác phẩm Quốc bảo của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ngay cả lúc nằm trên giường bệnh, người ta đã tìm thấy cuốn từ điển Việt Nam – Tây Ban Nha dưới gối nằm của Bác; khi Bác qua đời, những cuốn sổ tay Bác ghi chép những từ mới đã học vẫn còn nguyên.
Đặc biệt, Bác còn dạy chúng ta về phương pháp tự học, ví như học ngoại ngữ, Bác phân biệt rõ thế nào là ngôn ngữ sống (sinh ngữ) và ngôn ngữ chết (tử ngữ), học được chữ nào phải dùng ngay để nó ngấm vào máu thịt, có muốn quên cũng không quên được. Ngay cả việc viết văn, Bác luôn viết ngắn, rõ ràng và sâu sắc. Có lần, cán bộ hỏi Bác, Bác có kinh nghiệm gì hay mách cho chúng cháu, Bác trả lời “Bác không có kinh nghiệm gì đâu, cứ làm việc tự khắc đẩy ra kinh nghiệm”, điều mà các cháu gọi là kinh nghiệm, Bác mách nhỏ các cháu trước khi nói và viết ta cần đặt cho mình mấy câu hỏi có trả lời được rõ ràng rồi hãy làm, đó là: Nói và viết về cái gì? Nói và viết để làm gì? Nói và viết cho ai? Nói và viết như thế nào? 4 điều Bác mách nhỏ thực ra là một tổng kết lớn của Bác, trong đó có cả khoa học, nghệ thuật và thực tiễn...
Đặc biệt trong việc tự học của Bác được kết tinh từ câu nói của Lê – Nin, đó là “học, học nữa, học mãi”, từ ý tưởng đó của Lê – Nin đến Chủ tịch Hồ Chí Minh thành một câu đầy cảm xúc “Đường đời là một chiếc thang không có nấc chót; học tập là một quyển vở không có trang cuối cùng”.
Bác về quê Nghệ An lúc đã 70 tuổi, ở đây Bác nói với đồng bào nhân dân các dân tộc tỉnh Nghệ An, ngày nào còn sống, Bác còn phải học tập và làm việc, bản thân tôi còn phải đọc, phải viết, phải suy nghĩ, nếu không như vậy, tôi sẽ không tiến kịp được với phong trào... Một lời tâm sự giản dị, sâu sắc của Bác đã để lại một bài học muôn đời cho mọi đối tượng, mọi thế hệ hôm nay và mai sau. Vì luôn tự học hỏi, kiên trì sáng tạo nên Bác là nhà thơ, nhà văn, nhà lý luận và nhà báo lỗi lạc, tài năng của Bác đã ôm trùm rất nhiều phương diện, Bác còn hiểu rất tinh tế về âm nhạc, năng lực về hội họa, đến danh họa Picasso cũng thốt lên thán phục từ những đường nét vẽ của Bác...
Với thế hệ trẻ hôm nay cần phải noi gương Bác để học tập gắn với trí tuệ khoa học và đạo đức, nhân cách. Trước hết, học tập để nâng cao hiểu biết, trình độ chuyên môn, làm giàu tri thức phục vụ cho cuộc sống, cho xã hội và cho đất nước. Học Bác không chỉ về nghị lực, về phương pháp sáng tạo mà học Bác còn từ mục đích và động cơ, đó là học để làm việc và làm người. Trong cuộc sống Bác dạy chúng ta những điều thấm thía: “Thắng không kiêu, bại không nản”; “Mình hơn người thì chớ kiêu căng, người hơn mình thì chớ nịnh hót”; “Thấy của người chớ có tham lam, của mình chớ có bủn xỉn”...
Không những học tập theo Bác, mà tuổi trẻ hôm nay cần phải có hoài bão, khi đất nước đã hội nhập và mở cửa phải tin tưởng về sự phát triển của dân tộc mình. Nếu như trước đây chúng ta đau khổ vì mất độc lập, tự do, đến bây giờ chúng ta đã không còn nghèo nàn, lạc hậu thì cần phải phát triển đất nước nhanh hơn, giàu mạnh hơn... Một năm khởi đầu từ mùa Xuân, Bác ví thanh niên là khởi đầu cho sự thành công, tuổi trẻ phải có hoài bão lớn, khát khao lớn, ham làm việc ích quốc - lợi dân, không mong Tổ quốc đã làm gì cho mình mà phải hỏi mình đã làm gì cho Tổ quốc... Đặc biệt, năm nay sẽ diễn ra Đại hội Đoàn toàn quốc, một sự kiện chính trị quan trọng của đất nước, của tuổi trẻ, cho nên tuổi trẻ hãy nhìn về tấm gương của Bác để có ý chí, nghị lực, phải có niềm tin và lẽ sống cao quý vì dân, vì nước.
Có ý kiến cho rằng: Cái chết của cô bé bán diêm và cái chết của lão Hạc là một sự giải thoát giúp cho kết thúc có hậu khi nhân vật chính được thoát khỏi sự đói khổ, cô đơn, sống mòn, chết mòn.
Có ý kiến khác lại cho rằng: Cái chết của cô bé bán diêm và lão Hạc thật đáng tiếc, lẽ ra nhà văn không nên để nhân vật phải chịu kết cục như vậy.
Ý kiến của em là gì?
Có ý kiến cho rằng: "Không có khả năng tự học, chngs ta sẽ không tiến xa được trên con đường học vấn và sự nghiệp của mình". Em có đồng ý với ý kiến đó không? Hãy viết bài văn bày tỏ suy nghĩ của mình.
1. Có ý kiến cho rằng " Cái chết của lão Hạc là tất yếu và hợp lí " Em có đồng ý với ý kiến đó không ? Vì sao
Có vì cái chết của Lão Hạc đã cho người đọc thấy rõ được tấm lòng cảu lão.Lão tuy là con người nghèo khổ nhưng có phẩm chất vô cùng đáng quý đó là lòng tự trọng, lòng thương con vô bờ bến và lão Hạc đã chọn cái chết để bảo vệ phẩm chất cao đẹp của mình.Đồng thời cái chết của Lão Hạc còn phản ánh xã hội đương thời đã đẩy con người ta vào bước đường cùng đó là: chỉ có cái chết mới giữ được phẩm giá của mình
1. Có ý kiến cho rằng :" HIV lây qua con đường giao tiếp và ăn uống chung với người nhiễm HIV". Em có tán thành ý kiến trên không? Vì sao?
2. Có ý kiến cho rằng:'' Tung tin giả nói không đúng sự thật về người khác là không vi phạm pháp luật". Theo em, ý kiến trên có vi pạm pháp luật hay không? Tại sao?
1.Em không tán thành ý kiến đó.Vì HIV chỉ lây qua đường mẹ sang con,đường máu và đường tình dục
2.Theo em,ý kiến trên là vi phạm phát luật.Vì tung tin sai có thể gây sự hiểu lầm không hề nhẹ và từ đó gây ra hậu quả đáng tiếc
1
Em ko tán thành với ý kiến đó vì HIV ko lây qua đường nói chuyện mà lây qua đường mẹ sang con ; đường tình dục .
2
theo em , ý kiến đó là vi phạm pháp luật , nếu tung tin giả mọi người sẽ tin và bàn tán lung tung có thể gây ra nhũng hiểu lầm ko cần thiết và gây ra hậu quả lớn
có ý kiến cho rằng đồ hỏi học sinh rèn luyện ý thức lao động tụ giác là không cần thiết vì nhiệm vụ chính của học sinh hiện nay là học tập chứ không phải là lao động. Em có đồng ý với ý kiến đó không? Vì sao
Có ý kiến cho rằng : Học tập là quyền của mình thì mình học cũng được không học cũng chẳng sao, không ai bắt ép được mình . Em có đồng tình với ý kiến này không . Vì sao ?
Ý kiến này là sai.Vì công dân được hưởng các quyền bản thân phải có nghĩa vụ,trách nhiệm học tập vì bản thân,vì xã hội.
Có ý kiến cho rằng: Chúng ta cần tôn trọng sự khác biệt của người khác, miễn là sự khác biệt đó không đi ngược lại với đạo đức và văn minh của xã hội.
Em có đồng ý với ý kiến đó không? Hãy viết một bài văn bày tỏ ý kiến của em.
có ý kiến cho rằng :góc học tập và phòng ngủ là không gian riêng không cần phải sắp xếp ngăn nắp gọn gàng .Em có đồng ý với ý kiến đó không,vì sao ?