Trong khong khi Anh sang truyen di theo duong
em hay cho biet se nhin thay day toc bong den bin phat sang khi dung ong cong hay ong thang
.tai sao . em hay dua ra nhan xet ve duong truyen anh sang trong khong khi
anh sang truyen di trong chan khong voi van toc bang bao nhieu km/h
mình chỉ biết 299792,4km/giây là tốc độ thưc của ánh sáng thôi tk mình nhé
cho mot so vat quyen sach tam kinh trong tui nhua,...lam the nao de xac dinh vat nao cho anh sang truyen qua hau nhu hoan toan vat nao cho anh sang truyen qua mot quan hoac khong cho anh sang truyen qua
-Vật cho ánh sáng truyền qua hầu như hoàn toàn là tấm kính trong
- Vật cho ánh sáng truyền qua một phần là túi ni lông
-Vật không cho ánh sáng truyền qua là quyển sách
tai sao khi dap xe len doc cau be trong hinh 14.1 khong di thang len doc ma lai di ngoan ngoeo tu mep duong ben nay sang mep duong ben kia ?
Trả lời:
Cậu bé đi như vậy là vì khi đi theo đường ít nghiêng hơn thì sẽ đỡ tốn lực nâng cơ thể lên hơn.
Cậu bé đó đã lợi dụng dùng mặt phẳng nghiêng để đạp lên dốc dễ dàng hơn vì dùng mặt phẳng giúp con người tốn 1 lực nhỏ hơn trọng lượng của vật(ghi nhớ)
Gia su tau phat ra sieu am va thu duoc phan xa tu day bien sau 1 giay. Hay tinh gan dung do sau cua day bien biet van toc truyen sieu am trong nuoc la 1500m/s
Mot nguoi go manh bua xuong duong ray xe lua tai diem A. Mot nguoi khac dung sat duong ray tai diem B cach A 2650m. Hoi sau bao lau nguoi ay moi nghe thay tieng bua go xuong duong ray neu:
a) Ghe tai sat duong ray
b)Am truyen trong khong khi (cho rang am thanh du to de co truyen trong khong khi den B). Cho van toc am truyen trong duong ray la 5300m/s, trong khong khi la 340m/s
Khi noi to trong phong rat lon thi nghe duoc tieng vang. Nhung noi to nhu vay trong phong nho thi khong nghe duoc tieng vang
a) Trong phong nao co am phan xa?
b) Hay tinh khoang cach ngan nhat tu nguoi noi den buc tuong de nghe duoc tieng vang biet van toc am trong khong khi la 340m/s
Bài 1:
Tàu phát ra siêu âm và thu được âm phản xạ của nó từ đáy biển sau 1 giây.
Ta có quãng đường âm phát ra đến đáy biển => phản xạ trở lại tàu chính bằng 2 lần độ sâu của biển
Gọi \(d\) là độ sâu của biển => quãng đường âm truyền đi là \(S=2d.\)
Độ sâu của đáy biển là: \(s=v.t=2d\)dung mot den pin chieu mot chum sang rong la tren mot to giay dat tren mat ban
quan sat vet sang o sau dinh ghim xem co gi khac voi khi chua cam ghim 1
dung 1 dinh ghim thu 2 cam len mat to giay de danh dau duong truyen cua 1 tia sang phat ra tu den , di qua diem A [chan cua dinh ghim 1]
rut ra 1 cach danh dau duong truyen cua anh sang nho quan sat bong toi cua 1 vat nho
-vệt ánh sáng sau đinh xuất hiện màu tối
-đinh thứ 2 đặt trong vùng tối đó
-đặt 1 vật tại bóng tối,vật đó là vật đánh dấu đường chuyền anh sang
sai chỉ bảo nha
chieu mot tia sang den 1 guong phang voi goc toi bang 30 do thu duoc mot tia phan xa co huong thang dung len tren khi do theo duong truyen cua anh sang mat phan xa cua guong hop voi phuong nam ngang mot goc.....do
Ta có:
\(\widehat{NIR}=\widehat{SIN}=30^o\)
\(\widehat{BIR}=\widehat{BIN}-\widehat{NIR}\)
\(\Rightarrow\widehat{BIR}=90^o-30^o\)
\(\Rightarrow\widehat{BIR}=60^o\)
\(\widehat{OIB}=\widehat{OIR}+\widehat{BIR}\)
\(\Rightarrow\widehat{OIB}=90^o+60^o\)
\(\Rightarrow\widehat{OIB}=150^o\)
\(\widehat{OIA}=\widehat{AIB}-\widehat{OIB}\)
\(\Rightarrow\widehat{OIA}=180^o-150^o\)
\(\Rightarrow\widehat{OIA}=30^o\)
Vậy mặt phản xạ của gương hợp với phương nằm ngang một góc 150o hoặc 30o
vmot nguoi di ngua voi van toc 8km/gio tu ban a sang ban b hoi nguoi do di het thoi gian bao lau biet rang quang duong tu ban a den ban b la 14 km doc duong di khong nghison di hoc tu nha luc 7 gio sang va den truong luc 8 gio 15 phut trung binh moi gio son di duoc 4 km tinh quang duong tu nha son den truong
mot nguoi di ngua voi van toc 8km/gio tu ban a sang ban b hoi nguoi do di het thoi gian bao lau biet rang quang duong tu ban a den ban b la 14 km doc duong di khong nghi
thời gian đi ngựa từ a sang b là t=s/v=14/8=7/4 ( giờ)
thời gian sơn đi học là 1h15'=1,025h
quãng đường sơn đi là s=v.t=4x1,25=5 (km)
bang loi cua anh doi vien trong bai dem nay bac khong ngu ke lai cai dem khong ngu cua bac HO tren duong di chien dich bien gioi 1950
Đề bài: Hãy nhập vai vào anh đội viên để kể lại bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ"
I. Dàn ý
1. Mở bài: Giới thiệu (tưởng tượng) về câu chuyện mà em định kể (Đêm nay Bác không ngủ). Lưu ý xác định ngôi kể ngay từ đầu (đóng vai nhân vật anh đội viên - ngôi thứ nhất).
2. Thân bài:
a. Kể lần lượt các chi tiết, các sự kiện diễn ra trong câu chuyện
b. Suy nghĩ của người kể về Chủ tịch Hồ Chí Minh.
3. Kết bài: Tưởng tượng về kết thúc của câu chuyện,
Ví dụ: Anh đội viên sau đó thức cùng Bác.
II. Bài văn mẫu
Kể lại câu chuyện đêm nay bác không ngủ bằng văn xuôi mẫu 1
Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!
Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhổm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhỉ?
Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.
Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: Từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.
Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:
- Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?
Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:
- Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!
Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:
- Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!
Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:
- Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?
Tôi chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà còn lo lắng cho cả những người ở xa chưa hề được gặp Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức luôn cùng với Bác.
Đêm nay, Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người Cha già của nhân dân Việt Nam - Vì Bác là Hồ Chí Minh.
Hãy nhập vai vào anh đội viên để kể lại bài thơ Đêm nay Bác không ngủ mẫu 2
Trong cuộc đời tôi, những ngày tháng đẹp nhất là những ngày tôi được sống và chiến đấu bên cạnh Bác. Những ngày ấy thực sự đã để lại trong tôi những kỷ niệm không thể nào quên.
Lúc ấy, tôi là một anh lính mới (người chiến sĩ khi đó thường được gọi là đội viên). Đơn vị tôi vừa mới hành quân ra mặt trận thì cũng vừa lúc Bác trực tiếp ra chiến trường để chỉ đạo tiến quân. Đêm đó Bác ngủ lại cùng anh em ở đơn vị. Và cũng trong đêm đó, Bác đã để lại trong niềm yêu kính của tôi một ấn tượng khó phai.
Khoảng quá nửa đêm khi tất cả anh em chiến sĩ đã say sưa trong giấc ngủ thì không hiểu sao tôi lại bỗng nhiên chợt thức. Tôi chưa kịp nhổm dậy nhưng đã nhìn thấy khuôn mặt Bác. Bác còn thức và hình như Bác chưa hề ngủ. Bác ngồi trầm ngâm lặng yên bên bếp lửa. Ngoài trời mưa đã lác đác rơi. Tôi nhìn dáng Bác, càng nhìn tôi lại càng thương. Bác đang khơi ngọn lửa. Người cha già tóc bạc đang đốt lửa sưởi ấm cho tôi.
Tôi vẫn lặng yên và quan sát. Tôi thấy Bác đứng dậy. Bác đi dém lại những mảnh chăn một cách nhẹ nhàng. Nhìn Bác, tôi mơ màng như đang nằm trong giấc mộng. Bác mênh mông quá! Ấm nóng và cao quý quá! Tôi thổn thức và thì thầm hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ! Bác có lạnh lắm không?
Bác quay lại nhìn tôi trìu mến:
- Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.
Tôi vâng lời Bác nhắm mắt nhưng không sao ngủ được. Tôi bồn chồn, nằm và lo Bác ốm. Chiến dịch vẫn còn dài và bao khó khăn vẫn đợi chờ phía trước.
Lần thứ ba tôi tỉnh giấc. Tôi hốt hoảng giật mình khi thấy Bác vẫn ngồi đinh ninh, chòm râu im phăng phắc. Tôi vội vàng luống cuống:
- Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi, Bác nghỉ đi một lát.
Bác vẫn nhẹ nhàng như lần trước:
- Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.
Bác ngủ không ngon vì Bác không thấy an lòng. Trời mưa như vậy không biết các cô chú dân công ăn ngủ làm sao. Ở trong rừng mà có mỗi manh áo mồng thì chắc là ướt mất. Bác thấy nóng ruột quá. Bác mong sao trời sáng thật mau.
Tôi nhìn Bác, lòng tôi ấm áp và vui sướng mênh mông. Đêm ấy, tôi thức luôn cùng Bác. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng bởi tôi đã nhận ra một điều dường như đã trở thành chân lý: Bác của chúng ta vĩ đại bởi Bác đã dành trọn cuộc đời cho những lo lắng và yêu thương.