Lập dàn ý về chủ đề tình yêu thương
Lập dàn ý cho đề văn:
-Suy nghĩ về giá trị của tình yêu thương.
-Suy nghĩ về tinh thần lạc quan.
Bạn tham khảo :
Dàn ý tham khảo
A. Mở bài
- Giới thiệu về tình yêu thương và vai trò của tình yêu thương trong cuộc sống con người.
- Giới thiệu và trích dẫn ý kiến : Tình yêu thương, lòng trắc ẩn có vai trò quan trọng đối vs con người, đặc biệt là khi thế giới hiện đại ngày càng lắm thiên tai, dịch bệnh, hiểm họa.
B. Thân bài
1. Giải thích
- Tình yêu thương là sự quý mến , quan tâm , giúp đỡ nhau giữa con người với con người trong hoàn cảnh khó khăn , hoạn nạn.
- Ý kiến đề cập đến vai trò quan trọng của tình yêu thương trong cuộc sống con người , tình yêu thương sẽ giúp con người vượt qua những khó khăn , nghịch cảnh trong cuộc sống.
2. Biểu hiện của tình yêu thương
- Người có tình yêu thương là người biết sống vì người khác , biết quan tâm , yêu thương và san sẻ với khó khăn của những người xung quanh.
- Người có tình yêu thương luôn có tấm lòng rộng mở , biết san sẻ khó khăn cùng người khác
- Người có tình yêu thương luôn tìm cách giúp người gặp hoạn nạn vượt qua khó khăn và thấu hiểu , cảm thông cho nỗi thống khổ của người khác.
- Trong mùa dịch Covid 19 , biểu hiện của tình yêu thương :
+ Đứng trước tình hình dịch bệnh, phó thủ tướng Vũ Đức Đam đã ra quyết định đón đồng bào ta từ nước ngoài về Việt Nam để phòng chống nguy cơ xấu nhất xảy ra với họ từ dịch bệnh.
+Các y bác sĩ và những chiến sĩ công an đã phải vất vả rất nhiều để giúp người dân chống dịch bệnh , lập nên những khu cách ly tập trung.
+ Những trạm phát gạo miễn phí được lập ra để người dân nghèo có lương thực sinh sống
+ Cụ bà 70 tuổi quyên góp 10 triệu tích cóp được cho các chiến sĩ công an chống dịch
3. Vai trò , tác dụng của tình yêu thương
- Ttình yêu thương giúp con người gần gũi với nhau hơn , nó giúp hàn gắn tình cảm cộng đồng và xây dựng cho con người những mối quan hệ tốt đẹp.
- Tình yêu thương là liều thuốc chữa lành mọi vết thương , mọi đau đớn và bất hạnh của con người trong cuộc sống.
4. Cách để con người tạo dựng tình yêu thương
- Mỗi chúng ta cần mở rộng lòng mình để quan tâm , yêu thương nhiều hơn đến những người xung quanh .
- Hãy dẹp bỏ ích kỉ, hẹp hòi cá nhân để hướng lòng mình đến những điều tốt đẹp và xây dựng cho mình một trái tim hướng thiện.
C. Kết bài
- Khẳng định giá trị của tình yêu thương trong cuộc sống con người
- Khuyên con người sống phải biết yêu thương, bao dung, quan tâm và giúp đỡ đối với những người xung quanh.
1. Mở Bài
Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: "Tình thương là hạnh phúc của con người".
2. Thân Bài
a. Giải thích ý nghĩa nội dung câu nói
- Tình thương là một trong những giá trị tinh thần, tình cảm tốt đẹp của con người và được thể hiện qua việc biết quan tâm, sẻ chia, giúp đỡ người khác vượt qua những khó khăn, hoạn nạn trong cuộc sống.
- "Tình thương là hạnh phúc của con người": Câu nói đã khẳng định sức mạnh của tình yêu thương và khẳng định đó là một trong những cội nguồn đem đến hạnh phúc cho con người.
b. Bàn luận, chứng minh câu nói
- Tình yêu thương sẽ giúp con người mở lòng lắng nghe, thấu hiểu và sẻ chia những khó khăn, hoạn nạn trong cuộc sống.
- Tình yêu thương đem lại hạnh phúc cho người cho đi và người nhận.
- Tình yêu thương giúp con người tránh xa lối sống vô cảm, thờ ơ, vị kỉ.
c. Lật lại vấn đề
Lên án, phê phán những con người có lối sống vô tâm, thờ ơ trong xã hội.
d. Bài học nhận thức và hành động
3. Kết Bài
Khẳng định lại tính đúng đắn của vấn đề đã bàn luận. Liên hệ bản thân.
Lập dàn ý kể về 1 kỉ niệm nói về tình yêu thương và đức hi sinh của mẹ dành cho em
DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG
A. MỞ BÀI
(Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh)
+ Ở nhà ngoại, mưa bay.
+ Nhớ nhà, nhớ mẹ.
+ Nhớ kỉ niệm về mẹ.
B. THÂN BÀI
(Phát triển câu chuyện)
Tôi là một đứa trẻ ốm yếu và được mẹ nuông chiều.
Chiều đi học bị mưa. Mẹ tôi vội đón, che mưa cho tôi về mẹ bị ướt.
Về nhà mẹ săn sóc tôi nhưng tôi vẫn bị bệnh. Tôi ương bướng không đáp lại tình thương của mẹ. Mẹ rất buồn.
Tôi ngủ thiếp đi. Sáng nay dậy tôi đă khỏe ra và đói bụng ăn rất ngon nồi cháo mẹ nấu tối qua mà tôi từ chối.
Mẹ không có nhà, mẹ bị bệnh nặng và đi nhà thương. Tôi vào thăm mẹ và rất hối hận.
Tôi phải về ngoại bởi nhà không có ai.
C. KẾT BÀI
+ Nhớ mẹ, tôi khóc.
+ Tồi thầm hứa với mẹ sẽ ngoan hơn và mong mẹ sớm về với tôi.
Cấm copy trên mạng ai copy thì mk sẽ hông bao h k cho đâu :>
Ngồi một mình trong phòng vắng ở nhà ngoại, nhìn ngoài trời mưa cứ bay bay, lòng tôi trào dâng một nỗi nhớ nhà. Sao mà cứ nao nao trống vắng vô cùng. Nhìn những sợi mưa giăng giăng trong không gian. Tôi thấy bóng mẹ tôi như con cò lướt thướt đi kiếm mồi cho con.
Ký ức trở về từ một cơn mưa. Tôi là một đứa trẻ mảnh khảnh và ốm yếu. Cứ trái nắng trái gió một chút là nằm yên trên giường, đầu nóng hầm hập. “Giang bệnh” là cái tên mà tụi ở lớp đặt cho tôi. Cho nên, dường như không lúc nào tôi thiếu vắng bàn tay chăm nom của mẹ. Cả nhà chiều chuộng tôi rất mực, và tất nhiên mẹ là người cưng tôi nhất, chăm sóc tôi nhất. Một buổi chiều mẹ tôi đun nước nóng kỳ cọ tấm thân ốm nhom của tôi. Mỗi buổi tối mẹ dỗ nựng tôi khi tôi phụng phịu từ chối ly sữa “bắt buộc” trước khi lên giường ngủ... Tôi cứ nghĩ rằng hình như mẹ tôi luôn luôn bên cạnh, buổi sáng, buổi trưa, buổi chiều, buổi tối... Có lẽ đêm nào mẹ cũng thức giấc để ém mùng, sửa gối cho tôi. Chả là tôi ưa hay “quậy phá” trong giấc ngủ...
Hôm đó, buổi chiều đi học thì trời đang chuyển giông. Mẹ lúi cúi rửa chén dưới bếp nói với tôi hãy mang áo mưa đi. Tôi vâng dạ nhưng đã chạy ra khỏi nhà mà chẳng vâng lời mẹ. Cơn mưa đã đổ ầm ào từ tiết học thứ tư và cho đến lúc tan trường vẫn chưa có dấu hiệu nào chấm dứt. Đói bụng quá, tôi quyết định chạy về nhà trong khi tôi đã thấy gai gai ớn lạnh. Vừa chạy được một đoạn tôi đã gặp mẹ đang xăng xái đến trường. Mẹ gọi tôi dừng lại, vội vàng choàng lên tôi chiếc áo mưa mẹ mặc. Mẹ đang bán hàng ngoài chợ nhưng đã dẹp hàng để chạy đến “cứu trợ” cho tôi, tôi mặc áo mưa rất thản nhiên và không chút ngập ngừng. Mẹ tôi trong phút chốc đã ướt lướt thướt và chúng tôi cầm tay nhau đi nhanh về nhà.
Chưa kịp thay đồ, mẹ chạy vào buồng lấy quần áo của tôi, bắt tôi thay gấp, bắt tôi lên giường nằm. Mẹ đắp mền cho tôi, xoa dầu nóng khắp người tôi rồi sau đó người mới lo cho bản thân mình.
Bữa cơm chiều muộn màng hôm đó thật buồn. Ba tôi đi công tác xa, chỉ có hai mẹ con tôi và mẹ. Tôi đã rên hừ hừ ở trong mùng. Tôi nhìn lên bàn ăn, mẹ trệu trạo nhai từng hạt cơm và mắt cứ như dán vào tôi. Mẹ ăn một chén lấy lệ rồi lại để một bàn tay của người lên trán tôi. Tôi đã cảm nhận không sai. Bàn tay mẹ không mát rượi như ngày nào mà nóng bỏng như lửa. Mẹ đỡ tôi ngồi dậy, bắt tôi uống thuốc rồi sửa gối ngay ngắn. Mẹ khuyên tôi hãy ngủ để mẹ tôi nấu cháo cho tôi ăn. Tôi vùng vằng và oà lên khóc. Khi tôi được lay dậy cũng là lúc đêm về khuya. Mẹ ngồi đó trong ánh đòn dầu lửa trông cứ nhạt nhờ, mờ ảo. Mẹ nài nỉ tôi ăn cháo. Mùi thơm cháo thật dễ chịu, nhưng sao mà miệng tôi đắng ngắt, tôi chẳng muốn ăn tí nào. Bao nhiêu lần muỗng cháo của mẹ đến môi tôi, tôi đều quay mặt từ chối. Mẹ cứ kiên nhẫn thuyết phục rằng đây là chén cháo ngon. Mẹ nấu bằng gạo Nàng Loan và hầm với thịt gà... Thật là chán khi mẹ không chịu buông tha. Tôi khóc rống lên... “Không... không... con không ăn đâu. Nếu ngon thì mẹ ăn đi. Mẹ đừng có ác với con như thế!”.
Mẹ cười: “ừ thì cả mẹ con mình cùng ăn vậy. Mẹ ăn trước nhé”. Mẹ húp muỗng cháo cái soạt muốn tôi nghe thấy, tôi lại ngoảnh mặt khi muỗng ấy đến môi mình. Mẹ ngồi yên không động đậy, tay cầm chén cháo trong tay mà ngơ ngác và bối rối. Lại nài nỉ, lại từ chối. Lần cuối tôi đã vung tay vô ý và chiếc chén trên tay mẹ rơi xuống sàn nhà vỡ choang. Cháo bốc khói và lênh láng trên mặt đất. Tôi kéo mền co người lại, mặc mẹ muốn làm gì thì làm. Mẹ ngồi im như vậy rất lâu. Tôi lén vén mền thấy hai gò má của mẹ chảy hai dòng nước mắt. Vậy mà tôi vẫn lì và ngủ thiếp từ lúc nào.
Sáng hôm sau, tôi đã đỡ. Tôi gọi mọi người cho tôi ăn. Cô tôi đưa lên cho tôi một tô cháo nóng hổi và thơm lừng. Những miếng thịt gà trắng trông đến là ngon. Tôi húp lấy húp để muốn bỏng cả mồm. Khi cô tôi đi múc tô thứ hai thì tôi ngờ ngợ: “ủa mẹ giận mình hay đã đi chợ?”. Tôi hỏi cô tôi, thì cô nói nhỏ, giọng buồn buồn: “Mẹ con bị cảm nặng, sốt rất cao đã đưa đi bệnh viện rồi!”.
- “Mẹ ơi! Mẹ ơi...” Tôi kêu rống lên rất thảm thiết. Tôi đập đùng đùng ở trên giường “Ôi... mẹ ơi!...”. Tôi như tuyệt vọng trong niềm hối hận vô biên. Tại sao tôi lại quá ngây thơ khi mẹ choàng áo mưa cho tôi mà tôi đành để cho mẹ ướt? Tại sao tôi cũng không biết rằng mẹ đã sụt sịt cả tuần nay nhưng cũng không bỏ qua gian hàng để kiếm cơm gạo cho gia đình? Và trời ơi, tại sao tôi không biết khi người buông đũa trong bữa cơm, cũng như lúc người mớm cho tôi từng muỗng cháo cũng là lúc cơn bệnh đã hành hạ? Ôi, tại sao tôi lại thờ ơ với bàn tay nóng hầm hập của mẹ, làm sao tôi lại thờ ơ với dòng nước mắt bất lực của mẹ...
Chiều hôm đó, cô đưa tôi vào bệnh viện gặp mẹ. Mẹ nhỏ bé nằm ngập giữa màu trắng của khăn trải giường và của những cái gối cao. Chính vì thế mà cái nếp nhăn của mẹ xanh xao, phờ phạc càng nổi rõ hơn. Mẹ tôi đang mê man bất tỉnh. Cánh tay mẹ đầy những dây ống. Mẹ đang được truyền nước biển. Tôi không cầm lòng được. Nước mắt rơi lã chã và tôi ngồi xuống chiếc ghế góc phòng khóc nấc lên. Các bác sĩ yêu cầu cô tôi dẫn tôi về..
Căn phòng nhà tôi khi vắng mẹ sao mà trống trải và lạnh quá. Cô tôi an ủi tôi nhiều mà sao lòng tôi chẳng phút nguôi ngoai. Tối hôm ấy khi chợp mắt tôi lại thấy khuôn mặt mệt mỏi của mẹ xanh lợt, cặp môi tươi son là thế đã chuyển sang màu tím bầm... Ôi mẹ ơi, đêm nay lạnh lắm không hở mẹ?
Tôi thức giấc trong đêm khuya. Bát ngát tiếng côn trùng gieo vào không gian điệu nhạc buồn não nề. Tôi khóc, tôi ân hận, tôi lắng nghe tiếng mưa đổ ngoài trời...
Mẹ vẫn bệnh chưa dứt, cô tôi phải về vì bận việc. Nhà tôi đành khóa lại, tôi đi sang ở với ngoại. Buổi chiều mưa vẫn rơi, khóe mắt tôi cay cay. Tôi nhớ đến một câu thơ của Trần Đăng Khoa và thầm nguyện ước: aCon mong mẹ khỏe dần dần Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say”...
Lập dàn ý kể lại một câu kỉ niệm về tình yêu thương mà thầy(cô) giáo đã dành cho em . Chi tiết giúp mình nhé
Tham khảo:
1. Mở bài:
Không khí tưng bừng đón chào ngày 20 - 11 ở trong trường lớp, ngoài xã hội.Bản thân mình: nghĩ về thầy cô giáo và bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, trong đó có một kỉ niệm không thể nào quên.2. Thân bài:
- Giới thiệu về kỉ niệm (câu chuyện): Đó là kỉ niệm gì,buồn hay vui,xảy ra trong hoàn cảnh nào,thời gian nào?...
- Kể lại hoàn cảnh, tình huống diễn ra câu chuyện (kết hợp nghị luận và miêu tả nội tâm):
Kỉ niệm đó liên quan đến thầy(cô) giáo nào?Đó là người thầy(cô) như thế nào?Diện mạo, tính tình, công việc hằng ngày của thầy (cô).Tình cảm,thái độ của học sinh đối với thầy cô.- Diễn biến của câu chuyện:
Câu chuyện khởi đầu rồi diễn biến như thế nào? Đâu là đỉnh điểm của câu chuyện?...Tình cảm, thái độ, cách ứng xử của thầy (cô) và những người trong cuộc, người chứng kiến sự việc.- Câu chuyện kết thúc như thế nào? Suy nghĩ sau câu chuyện:Câu chuyện đã để lại cho em những nhận thức sâu sắc trong tình cảm, tâm hồn,trong suy nghĩ: tấm lòng, vai trò to lớn của thầy (cô), lòng biết ơn, kính trọng, yêu mến của bản thân đối với thầy (cô).
3. Kết bài:
Câu chuyện là kỉ niệm, là bài học đẹp và đáng nhớ trong hành trang vào đời của tuổi học trò.Lập dàn ý cho đề sau( HS chỉ gạch ý): Từ tư tưởng nhân nghĩa của Nguyễn Trãi trong đoạn trích Nước Đại Việt ta, hãy viết một bài văn ngắn trình bày suy nghĩ của em về tình yêu thương, lòng nhân ái trong cuộc sống.
Dàn ý
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả Nguyễn Trãi và vị trí tác phẩm đại cáo bình Ngô trong nền văn học.
- Khái quát về tư tưởng nhân nghĩa: Là tư tưởng quan trọng chủ đạo trong bài. Tư tưởng này mang tính nhân văn và có giá trị nhân đạo sâu sắc.
II. Thân bài
1. Quan niệm về tư tưởng nhân nghĩa
- Tư tưởng nhân nghĩa xuất phát từ quan niệm Nho giáo: là mối quan hệ giữa người với người dựa trên cơ sở của tình thương và đạo lí.
- Tư tưởng nhân nghĩa trong quan niệm của Nguyễn Trãi: Chắt lọc những hạt nhân cơ bản nhất, tích cực nhất của của Nho giáo để đem đến một nội dung mới đó là:
+ Yên dân: Làm cho cuộc sống nhân dân yên ổn, no đủ, hạnh phúc.
+ Trừ bạo: Vì nhân mà dám đứng lên diệt trừ bạo tàn, giặc xâm lược.
→Đó là tư tưởng rất tiến bộ, tích cực và phù hợp với tinh thần của thời đại
2. Sự thể hiện của tư tưởng nhân nghĩa trong Đại cáo bình Ngô.
a. Nhân nghĩa gắn với sự khẳng định chủ quyền, độc lập dân tộc.
Đứng trên lập trường nhân nghĩa, Nguyễn Trãi đã khẳng định chủ quyền dân tộc bằng một loạt dẫn chứng đầy thuyết phục:
- Nền văn hiến lâu đời
- Lãnh thổ, bờ cõi được phân chia rõ ràng, cụ thể
- Phong tục tập quán phong phú, đậm đà bản sắc dân tộc
- Có các triều đại lịch sử sánh ngang với các triều đại Trung Hoa.
→Khẳng định độc lập dân tộc là chân lí, sự thật hiển nhiên mà không ai có thể chối cãi, thể hiện niềm tự hào, tự tôn dân tộc
→Đây là tiền đề cơ sở của tư tưởng nhân nghĩa bởi chỉ khi ta xác lập được chủ quyền dân tộc thì mới có những lí lẽ để thực thi những hành động “nhân nghĩa”
b. Nhân nghĩa thể hiện ở sự cảm thông, chia sẻ với nỗi thống khổ của người dân mất nước.
Đứng trên lập trường nhân bản, tác giả liệt kê hàng loạt những tội ác dã man của giặc Minh với nhân dân ta:
- Khủng bố, sát hại người dân vô tội: Nướng dân đen, vùi con đỏ,..
- Bóc lột thuế khóa, vơ vét tài nguyên, sản vật: nặng thuế khóa, nơi nơi cạm đất
- Phá hoại môi trường, sự sống: tàn hại giống côn trùng, cây cỏ,...
- Bóc lột sức lao động: Bị ép xuống biển mò ngọc, người bị đem vào núi đãi cát tìm vàng,..
- Phá hoại sản xuất: Tan tác cả nghề canh cửi,...
→Nỗi căm phẫn, uất hận của nhân dân ta trước tội ác của giặc
→Niềm cảm thông, xót xa, chia sẻ với nỗi thống khổ mà nhân dân ta phải chịu đựng
c. Nhân nghĩa là nền tảng sức mạnh để chiến thắng kẻ thù.
- Cuộc chiến của ta ban đầu gặp vô vàn khó khăn: Lương hết mấy tuần, quân không một đội
- Nhưng nghĩa quân biết dựa vào sức dân, được nhân dân đồng tình, ủng hộ đã phản công giành được thắng lợi to lớn:
+ Những thắng lợi ban đầu đã tạo thanh thế cho nghĩa quân, trở thành nỗi khiếp đảm của kẻ thù
+ Nghĩa quân liên tiếp giành thắng lợi tiêu diệt giặc ở các thành chúng chiếm đóng, tiêu diệt cả viện binh của giặc.
→Tư tưởng nhân nghĩa với những hành động nhân nghĩa đã khiến quân và dân có sự đoàn kết, đồng lòng tạo thành sức mạnh to lớn tiêu diệt kẻ thù bởi tất cả mọi người đều cùng chung một mục đích chiến đấu
d. Nhân nghĩa thể hiện ở tinh thần chuộng hòa bình, tinh thần nhân đạo của dân tộc.
- Sau khi tiêu diệt viện binh, quân ta đã thực thi chính sách nhân nghĩa
+ Không đuổi cùng giết tận, mở đường hiếu sinh.
+ Câp thuyền, phát ngựa cho họ trở về.
- Để quân ta nghỉ ngơi, dưỡng sức
→Đây là cách ứng xử vừa nhân đạo, vừa khôn khéo của nghĩa quân Lam Sơn, khẳng định tính chất chính nghĩa cuộc chiến của ta, thể hiện truyền thống nhân đạo, nhân văn, chuộng hòa bình của dân tộc Đại Việt
→Thể hiện tầm nhìn xa trông rộng để duy trì quan hệ ngoại giao sau chiến tranh của dân tộc ta với Trung Quốc.
III. Kết bài
- Khái quát, đánh giá lại vấn đề
- Liên hệ tư tưởng nhân nghĩa trong thời đại nay: vẫn còn được ngợi ca và là truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Tuy nhiên ứng với mỗi hoàn cảnh cụ thể nó lại mang những ý nghĩa giá trị khác.
Chúc bn hok tốt!!
lập dàn ý đoạn văn làm rõ tình yêu thương con của lão hạc theo cách tổng-phân-hợp
Em tham khảo nhé (Đoạn văn rồi lại dàn ý là ntn?)
Đọc " lão Hạc" của Nam Cao chúng ta thấy lão Hạc hiện lên là một người chả rất mự thương con. Lão chỉ có duy nhất một người con trai, nhưng vì nghèo quá không có tiền cưới vợ mà người con trai quẫn trí bỏ đi để lại lão Hạc một mình. Lão luôn luôn nhớ thương về người con trai, mong ngóng con trai từng ngày. Xã hội lúc bấy giờ đã đẩy những con người lương thiện vào hoàn cảnh khó khăn, túng quẫn. Đã rất nhiều người là những chuyện mất nhân tính, đấnh mất cả bản thân nhưng lão Hạc lại không như vậy. Cả đời lão chỉ có mảnh vườn nhưng cũng không dám động vào để lại cho con. Cạu Vàng con chó để lại cho lão, lão rất yêu thương nó nhưng vì nghèo khó, mất mùa không còn tiền ăn nên lão đã phải báo nó đi. Và cuối cùng lão chọn cái chết để không động vào những gì để lại cho người con trai. Trước khi chết lão đã giao toàn bộ số tiền để lại cho con giao cho ông giáo cất giữ hộ. Chắc hẳn lúc mà lão xin bả chó của Binh Tư, chính Binh Tư nghĩ ông giáo đã bị sa ngã, làm điều xấu. Nhưng tất cả lại không nghĩ đến để bảo vệ sự lương thiện của mình mà đã chọn cái chết. Cuộc đời lão Hạc khổ sở đến khi chết nhưng ông vẫn là một người cha hết mực yêu thương con, người cha mẫu mực.
Câu 1: Viết dàn ý cho đoạn văn cảm nhận về tình yêu thương mẹ của bé Hồng trong cuộc nói chuyện với bà cô
Câu 2: Viết dàn ý cho đoạn văn cảm nhận về tình yêu thương mẹ của bé Hồng khi gặp lại mẹ
Mik cần rất gấp, ai trả lời nhanh và chính xác nhất mik sẽ tick cho
B. Bài Tập:
- Sưu tầm ca dao, tục ngữ về các chủ đề: Yêu thương con người; Siêng năng, kiên trì, Tôn trọng sự thật; Tự lập.
- Giải quyết các tình huống về các chủ đề.
trả lời giúp vs chứ ko biết làm sao hết
1. Có chí thì nên.
2. Thua keo này bày keo khác.
3. Người có chí thì nên, nhà có nền thì vững.
4. Ai đội đá mà sống ở đời.
5. Cần cù bù thông minh.
6. Có cứng mới đứng được đầu gió.
7. Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo.
8. Có công mài sắt có ngày nên kim.
9. Không vào hang hổ, sao bắt được hổ.
10. Mưu cao chẳng bằng chí dày.
11. Luyện mới thành tài, miệt mài tất giỏi.
12. Có chí làm quan, có có gan làm giàu.
13. Làm ruộng ăn cơm nằm, chăn tằm ăn cơm đứng.
14. Một nắng hai sương.
15. Dẫu rằng chí thiễn tài hèn
Chịu khó nhẫn nại làm nên cơ đồ.(Đây là các câu ca dao tục ngữ nói về tính siêng năng kiên trì)
1.Ca dao, tục ngữ:
Yêu thương con người:Thương người như thể thương thân,Một miếng khi đói bằng một gói khi no,............
Siêng năng, kiên trì:Có chí thì nên,Thua keo này bày keo khác,Cần cù bù thông minh,...............
Tôn trọng sự thật:Dù ai nói ngả nói nghiêng. Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân,Lời hơn lẽ thiệt,...........
Tự lập: Nước lã mà vã nên hồ,Giàu người ta chẳng có tham,..........
Lập dàn ý Hãy nêu cảm nhận của em về tình thương thân thương ái trong tình hình covid hiện nay
Refer:
I.Mở bài:
- mở ý gián tiếp hoặc trực tiếp nha.
_ Đại dịch covid 19 là đại dịch lớn nhất trong hàng trăm năm qua
- Có những y bác sĩ ,những anh chị tình nguyện,những chiến sĩ ngày đêm ở tuyến đầu chống dịch
- Và chưa hết là những người dân có tấm lòng nhân ái giữ mùa dịch"lá lành đùm lá rách""lá rách đùm lá te tua"
=>Đó là tình thương thân thương ái trong mùa dịch covid 19.
II. Thân bài:
- Nêu dẫn chứng về tình thương thân thương ái
- Phát cơm từ thiện,siêu thị 0 đồng,cắt tóc miễn phí....
=> Nói lên sự sẻ chia trong mùa dịch
=>Người dân nước ta có tấm lòng nhân ái
=> Luôn đồng lòng.....
III.Kết bài:
- Khẳng định lại về tấm lòng thương thân thương ái .
- Cảm nghĩ của bản thân
- Khuyên mọi người nên làm theo
- Rút ra bài học
Lập dàn ý Hãy nêu cảm nhận của em về tình thương thân thương ái trong tình hình covid hiện nay