Những câu hỏi liên quan
thuyu
Xem chi tiết
Lê Xuân Thành
Xem chi tiết

Nội dung: Đoạn thơ khắc họa vẻ đẹp của khung cảnh làng quê yên bình trong buổi sớm bình minh, đặc biệt là làm nổi bật sự xuất hiện của tre ở vị trí trung tâm bức tranh.

Bình luận (0)

yêu cầu đề bài là gì ạ

Bình luận (1)
Duyên
Xem chi tiết
Quỳnh Như Trần Thị
Xem chi tiết
♊Ngọc Hân♊
21 tháng 12 2020 lúc 11:52

PTBĐ là MT+BC 

Bình luận (0)
pham mai huong
Xem chi tiết
pham mai huong
26 tháng 11 2023 lúc 19:26

助けてください、助けが必要です

dịch ra tiếng nhật nhé!🧡❤🧡💚💙💓💞💔💟💝💘💌💤💦💨💫🕳

Bình luận (0)
HaNa
26 tháng 11 2023 lúc 19:28

Em thích hình ảnh lũy tre xanh rì rào.

Vì em cảm nhận sự bình yên, thanh thản, gắn bó với đồng quê từ hình ảnh này. Đồng thời, "lũy tre" còn gần gũi "rì rào" như đang trò chuyện với em.

 

Bình luận (0)
Nguyễn Thùy Linh
26 tháng 11 2023 lúc 19:40

em thích hình ảnh 'Kéo mặt trời lên cao'

vì chỉ khi mặt trời lên cao thì mọi người mới nhận được ánh sáng và tích cực làm việc.

Bình luận (0)
Nàng Công Chúa Kẹo Ngọt
Xem chi tiết

Mỗi sớm mai thức dậy
Lũy tre xanh rì rào
Ngọn tre cong gọng vó
Kéo mặt trời lên cao
( Lũy tre - Nguyễn Công Dương )

Trong đoạn thơ trên, em thích nhất hình ảnh: “Ngọn tre cong gọng vó / Kéo mặt trời lên cao”.

Qua sự liên tưởng, tưởng tượng độc đáo của nhà thơ, các sự vật “ngọn tre”, “gọng vó”, “mặt trời” vốn dĩ không liên quan đến nhau bỗng trở lên gần gũi, thân thiết, và gắn bó chặt chẽ với nhau. Cảnh vật như hoà quện vào nhau, tạo nên sự sống động cho hình ảnh thơ.

và nhà thơ Nguyễn Duy lại viết :
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre tre nhường cho con
( Tre Việt Nam - Nguyễn Duy )
Tre ở đây cũng được nhân hóa giống như con người vậy, nó cũng có tay,có tình cảm như chúng ta vậy. Những cây tre ôm lấy nhau vượt qua mọi sóng gió của cuộc đời thể hiện sự đùm bọc đoàn kết lẫn nhau,tre không chịu đứng một mình mà hình thành theo từng khóm chụm lại. Người ta bảo tre già măng mọc là vậy,khi chúng gãy đi thì vẫn còn cái gốc cho măng mọc, để tiếp tục sinh tồn và phát triển. Hình ảnh tre được ẩn dụ thành manh áo cộc để nhường nhịn cho đàn con của mình. Cây tre giống như một người mẹ hiền hòa yêu thương đàn con vậy.

Phẩm chất ngay thẳng, truyền thống nối tiếp của ông cha ta và duy trì nòi giống được nhân dân ta thể hiện rất rõ tong bài thơ này. Đồng thời qua hình ảnh về cây tre thì chúng ta còn thấy được dự đoàn kết,không hề tách biệt nhau. Chúng ta sống theo từng gia đình chứ không hề riêng lẻ.

Bình luận (0)
Nàng Công Chúa Kẹo Ngọt
10 tháng 2 2019 lúc 20:43

bạn gì dó đã trả lời ơi, mình ko nhờ bạn chỉ và so sánh giữa 2 bài mà mk chỉ nhờ các bạn chỉ ra và phân tích tác dụng của phép tu từ thôi

Bình luận (0)
Xem chi tiết
Hồ Đức Việt
28 tháng 3 2021 lúc 20:12

Mình thích câu:

Ngọn tre cong gọng vó

Kéo mặt trời lên cao.

Các sự vật: ngọn tre-gọng vó-mặt trời vốn dĩ không liên quan tới nhau. Nhưng qua liên tưởng, tưởng tượng của tác giả thể hiện trong hai dòng thơ trên, các sự vật này dường như có sự liên hệ với nhau: ngọn tre cong cong như cái gọng vó, cái gọng vó lại đang kéo mặt trời lên cao. Cảnh vật như hoà quyện vào nhau, tạo nên sự sống động cho hình ảnh thơ.

Đó chính là hình ảnh nhân hóa

Hình tượng ngọn tre,gọng vó kéo mặt trời lên cao của NCD thật độc nhất vô nhị!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
ngô xuân tùng
28 tháng 3 2021 lúc 20:14

Em thích hình ảnh ngọn tre cong gọn vó kéo mặt trời lên cao vì trong câu thơ này tác giả đã sử dụng hình ảnh nhân hóa , nhân hóa ngọn tre như con người kéo được một thứ gì đó làm cho câu thơ trở nên sinh động, gợi cảm hơn.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Diệu Li
Xem chi tiết
Nguyễn Thùy Dung
9 tháng 2 2019 lúc 10:15

Trong tác phẩm lũy tre, nhà thơ Nguyễn Công Dương đã viết:
" Mỗi sớm mai thức dậy
Lũy tre xanh rì rào
Ngọn tre cong gọng vó
Kéo mặt trời lên cao"
Có lẽ, nhà thơ đã quan sát rất kĩ và tỉ mỉ cảnh bình minh ở làng quê Việt Nam. Khi mà mỗi lúc thức dậy, khi bình minh báo hiệu một ngày mới bắt đầu, mỗi người đều có công việc riêng cho mình thì lũy tre lại "rì rào" ca hát cùng gió, cùng trời, cùng mây xanh và những chú chim ríu rít. Ai lắng nghe có thể thấy đó như khúc nhạc ban mai chào buổi sáng tốt lành. Qua đó, ta có thể thấy được cảnh làng quê Việt Nam thật thanh bình và thơ mộng. Tưởng chừng lũy tre chỉ có vậy nhưng ai biết tre còn có công việc lớn lao hơn nhiều. Ta đã biết tre giúp dân ta chống giặc, cùng ta kề vai sát cánh, như một người bạn, người anh hùng của nhân dân. Ấy vậy mà tre còn giúp ta "kéo mặt trời lên". Những ngọn tre cong cong như lưỡi hái đang từ từ kéo mặt trời lên khỏi đám mây, kéo mặt trời thức dậy, phân phát ánh sáng cho muôn loài, cho người lớn ra đồng làm việc, trẻ em cắp sách đến trường. Nhà thơ đã sử dụng biện pháp nhân hóa một cách khéo léo để miêu tả cảnh bình minh ở vùng nông thôn Việt Nam. Qua bài thơ, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương, đất nước và truyền tải tới bạn đọc những cảnh đẹp thanh bình, giản dị mà chỉ có ở làng quê Việt Nam. Qua đoạn thơ, em thấy mình như yêu quê hương và biết trân trọng những thứ giản dị mà thấm đẫm hồn quê, tình người.

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Diệu Li
10 tháng 2 2019 lúc 11:52

cảm ơn bạn

Bình luận (0)
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
2 tháng 10 2019 lúc 8:39

Vậy đáp án đúng là:

 

Mỗi sớm mai thức dậy
Lũy tre xanh rì rào
Ngọn tre cong gọng vó
Kéo mặt trời lên cao.

Bình luận (0)