người bí ẩn

Những câu hỏi liên quan
người bí ẩn
Xem chi tiết
lqhiuu
9 tháng 8 2017 lúc 19:50

tóm lại là sửa j, mk nghĩ là nên hỏi ý kiến bố mẹ đã!!!!!

Bình luận (0)
Cô Nàng Song Tử
9 tháng 8 2017 lúc 21:03

nhưng sửa cái j ms đc chứ

bn nên hỏi ý kiến bố mẹ đã

Bình luận (0)
người bí ẩn
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Như Quỳnh
9 tháng 8 2017 lúc 18:54

Nếu đó là phone của bạn được sử dụng thì có thể dùng để hỏi bác ấy xem, chứ nếu để hoài như thế thì máy càng hư nặng thêm thôi, đối với đồ điện tử .

Bình luận (7)
phamngocbaochau5a1
Xem chi tiết
l҉o҉n҉g҉ d҉z҉
17 tháng 4 2020 lúc 15:25

Thời gian để bác An đi từ nơi làm việc về đến nhà là : 18 giờ 30 phút - 16 giờ 45 phút = 1 giờ 45 phút

Do dọc đường xe hỏng nên thời gian về nhà là : 1 giờ 45 phút + 25 phút = 1 giờ 70 phút = 2 giờ 10 phút

2 giờ 10 phút = \(2\frac{1}{6}\)giờ = \(\frac{13}{6}\)giờ

Trung bình mỗi giờ bác An đi được : 60 : 13/6 = 360/13km

* Không chắc *

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Phạm Nguyễn Tiến Đạt
17 tháng 4 2020 lúc 15:28

Nếu xe không hỏng thì bác An về đến nhà lúc :

          18 giờ 30 phút - 25 phút = 18 giờ 5 phút =17 giờ 65 phút

Thời gian bác An đi từ nơi làm việc về nhà là :

          17 giờ 65 phút - 16 giờ 45 phút = 1 giờ 20 phút = 4/3 giờ

Trung bình mỗi giờ bác An đi được số km là :

          60 : 4 x 3 = 45(km)

                    Đáp số : 45 km

(lưu ý : mình là người đầu tiên xong bài này đấy nhé.)

CHÚC BẠN HỌC TỐT !

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Kinamoto Sakura
Xem chi tiết
Nguyen Trieu Anh Linh
31 tháng 7 2017 lúc 19:55

tình bn phải bt quý trọng ko nên đem ra làm trò đùa

Bình luận (0)
Triệu Minh Anh
31 tháng 7 2017 lúc 14:49

mk biết rồi nhé.

Bình luận (0)
Đậu Nguyễn Khánh Ly
31 tháng 7 2017 lúc 14:51

đừng có vô online math mà kể toàn chuyện tào lao đâu nghen nghe miết 3,4 lần rồi đó

Bình luận (0)
Nu Hoang Bang Gia
Xem chi tiết
ĐẠI CA LỚP 12A
17 tháng 3 2018 lúc 21:08

olm ko có mục Văn hay mỗi tuần đâu bạn

Bình luận (0)
Linh
Xem chi tiết
Linh
25 tháng 3 2019 lúc 12:57

Bạn pk miêu tả hoàn cảnh nhớ lại 1 đêm Bác ko ngủ  ở mở bài chứ, ví dú : Nhân dịp 27-7 tôi và các anh bộ đội cùng tụ hội với nhau, các anh kể về chuyện chiến khu, còn tôi kể về 1 đêm Bác ko ngủ câu chuyện đó đã khắc sâu vào trái tim tôi, vị lãnh tụ vĩ đãi. Bắt đầu xuống thân bài bạn kể,  bạn phải thuật lại tâm trạng của anh đội viên khi lần thứ 3 thức dậy vẫn thấy Bác ngồi đinh ninh.

Bình luận (0)
Nguyễn Công Tỉnh
25 tháng 3 2019 lúc 12:49

Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc - Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước anh em như Trung Quốc, Liên Xô... Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ, có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường Đềgiành thắng lợi.

Trước khi chiến dịch mở màn, Bác đến thăm các đơn vị tham gia chiến dịch và nghỉ lại nơi trú quân của đơn vị tôi. Đêm mưa, trời lạnh, chiến sĩ ngủ quây quần bên Bác. Nhưng Bác không ngủ. Người ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm, những vết nhăn như sâu hơn trên vầng trán rộng.

Đêm đã khuya. Cảnh vật chìm trong bóng tối. Thỉnh thoảng văng vẳng đâu đó tiếng vỗ cánh của loài chim ăn đêm. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái lán. Đồng đội của tôi đang ngủ say sau một ngày hành quân vất vả. Tôi trở mình, quay mặt về phía đống lửa và lặng lẽ nhìn Bác - người Cha già kính yêu của quân đội và nhân dân Việt Nam. Bác khơi cho bếp lửa cháy bùng lên, hơi ấm toả khắp căn lều dã chiến. Rồi Bác đi dém chăn cho từng chiến sĩ. Bác coi trọng giấc ngủ của bộ đội nên nhón chân rất nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra tiếng động. Bác ân cần săn sóc các chiến sĩ không khác gì bà mẹ hiền thương yêu lo lắng cho đàn con.

Tôi dõi theo từng cử chỉ của Bác mà trong lòng trào lên tình cảm yêu thương và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng ln bóng Bác lồng lộng trên vách nứa đơn sơ giống hình ảnh ông tiên, ông bụt trong truyện cổ tích. Tình thương của Bác đã sưởi ấm trái tim chiến sĩ trước giờ ra trận. Tôi cảm thấy mình như đang được che chở trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, rưng rưng một niềm xúc động. Tôi thì thầm hỏi nhỏ:

- Thưa Bác, sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm không?

Bác không trả lời câu hỏi của tôi mà ân cần khuyên nhủ:

- Chú cứ việc ngủ ngon, Đềlấy sức ngày mai đánh giặc!

Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt mà lòng vẫn thấp thỏm không yên. Những chiến sĩ trẻ chúng tôi sức dài vai rộng, còn Bác vừa yếu lại vừa cao tuổi; Người không ngủ thì làm sao có đủ sức khoẻ Đềchỉ đạo chiến dịch quyết liệt này?

Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua. Trời đang chuyển dần về sáng. Lần thứ ba thức dậy, tôi giật mình thấy Bác vẫn ngồi im như pho tượng, đôi mắt trĩu nặng suy tư, đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Tôi không thể đành lòng bèn lên tiếng:

- Thưa Bác! Xin Bác chợp mắt một chút cho khoẻ ạ!

Bác cất giọng trầm ấm bảo tôi:

- Cháu đừng bận tâm. Bác không thể yên lòng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh thế này, dân công ngủ ngoài rừng tránh sao cho khỏi ướt?! Bác nóng ruột lắm, chỉ mong trời mau sáng!

Nghe Bác nói, tôi càng hiểu tình thương của Người sâu nặng, bao la biết chừng nào! Bác! o cho chiến sĩ, dân công cũng là lo cho chiến dịch, cho cuộc kháng chiến gian khổ mà anh dũng của toàn dân. Tình thương ấy bao trùm lên đất nước và dân tộc.

Sung sướng và tự hào biết bao, tôi được làm người chiến sĩ chiến đấu dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng, của Bác! Bác đã khơi dậy trong tôi tình đồng đội, tình giai cấp đẹp đẽ và cao quý. Không đành lòng ngủ yên trong chăn ấm, bên bếp lửa hồng, khi những đồng đội của mình còn phải chịu bao gian khổ, tôi thức luôn cùng Bác. Dường như hiểu được lòng tôi, những ngọn lửa hồng cũng nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.

*Tham khảo ,nguồn:mạng*

Bình luận (0)
ミ★ 🆂🆄🅽 ★彡
25 tháng 3 2019 lúc 15:04

Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!

Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Thu Đông 1950. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhôm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhi?

Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.

Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.

Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:  

– Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?

Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:

– Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!

Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi năm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lám dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:

– Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!

Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:

– Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?

Tôi chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà còn lo lắng cho cả những người ở xa chưa hề được gặp Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức luôn cùng với Bác.

Đêm nay, Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người Cha già của nhân dân Việt Nam – Vì Bác là Hồ Chí Minh.

Bình luận (0)
Milkyway
Xem chi tiết
Miku Hatsune
28 tháng 11 2016 lúc 17:50
Vạt đồi trơ trọi đìu hiuĐua săn chim, thú rừng chiều lặng im Thành phố xe cộ kìn kìnBụi khói mù mịt không nhìn thấy nhau Ra đường người trước, kẻ sauKhẩu trang kín mít biết đâu mà chào
Bình luận (3)
Nguyễn Quỳnh  Chi
28 tháng 11 2016 lúc 19:51

Ko bít tui chịu

Bình luận (0)
Nguyễn Quỳnh  Chi
28 tháng 11 2016 lúc 20:05

tui thay bai tho nay qua hayyyyyy lun y tra biet ai viet ay nhi sao hay the

Bình luận (1)
Mahakali Mantra (Kali)
Xem chi tiết
Chia Nửa Vầng Trăng
30 tháng 3 2019 lúc 10:55

mình vừa hiền vừa ác nên chúng nó có làm gì được đâu

Bình luận (0)
Nguyễn Minh Anh
30 tháng 3 2019 lúc 14:05

tại

chắc tại họ thích vậy

mình ko ác mà cũng ko hiền

mình luôn nghiêm túc

Bình luận (0)
lê thị thùy linh
30 tháng 3 2019 lúc 20:48

mk toàn nhường người khác thôi,mk còn thấy mk hiền dẽ để nhìu người bắt nạt nữa,nhưng mk nghĩ con trai ko thích bị bắt nạt và mk cũng ko thích bị bắt nạt đâu,mk ko biết tại sao mk lại kiền quá mức như vậy , mk cũng là con người mà sao mk lại ko thể kiên cường và mạnh mẽ hơn nhỉ,

Bình luận (0)
_Chj_Hạ_
Xem chi tiết
Nguyên :3
7 tháng 4 2019 lúc 12:25

Tìm ny ik bn

Bình luận (0)
Shiro senpai
7 tháng 4 2019 lúc 12:27
hỏi lại các bạn là chó hay người sao sủa hoài vậy. là chó thì mink về nhà lấy xương cho gặm còn là người thì đừng sủa nữa mink là người mà có phải chó đâu
Bình luận (0)
_ừm ♥  _(# nhạt #)
7 tháng 4 2019 lúc 12:28

tìm sự giúp đỡ của cha me, nếu các bn ý còn cố ý gây sự nx thì nhờ đến hội đồng kỉ luật của nhà trường.

Bình luận (0)