Em đang đi du lịch trên một con thuyền.Do sóng dữ nên thuyền hỏng và em bị đánh dạt vào một hòn đảo.Hãy miêu tả hòn đảo đó
. Xác định từ láy trong câu sau và đặt một câu với từ láy đó.
“… xác cá nổi lềnh bềnh trên mặt biển, rồi dạt vào một hòn đảo.”
Xác định từ láy trong câu sau và đặt một câu với từ láy đó.
“… xác cá nổi lềnh bềnh trên mặt biển, rồi dạt vào một hòn đảo.”
lềnh bềnh
Những đám bèo cái trôi lềnh bềnh trên mặt hồ.
Tóm tắt truyện cổ tích con sam dùm em với ạ Ngày xưa có hai vợ chồng đánh cá nghèo. Một hôm người chồng ra khơi đánh cá và không may gặp bão. Chiếc thuyền đánh cá bị lật và mọi người trên đó đều tử nạn. Sau cơn bão, thuyền trôi dạt vào bờ nhưng không thấy xác người. Bà vợ của ngư phủ nghèo khóc lóc thảm thiết. Sau cơn đau buồn, bà bình tĩnh lại và nghĩ có thể chồng mình vẫn còn sống. Bà quyết định lên đường đi tìm. Bà theo bờ biển đi mãi. Qua hai ngày thì tới một hòn núi lớn. Bà trèo lên rồi ngủ thiếp đi dưới một gốc cây. Đang ngủ bỗng có một tiếng nói thật lớn. Bà giật mình thức dậy thì thấy một ông lão đầu tóc bạc phơ đứng trước mặt mình, hỏi: Ngươi là ai mà đến nằm trước nhà ta? Người đàn bà rụt rè đáp: Thưa cụ, tôi đi tìm chồng. Nếu cụ là thần thánh thì xin cụ chỉ giúp. Cụ già nói: Ta là Thần Cây. Thấy nhà ngươi chung tình ta rất thương. Vậy ta báo cho biết là chồng ngươi hiện còn sống và đang ở ngoài hải đảo. Nói rồi, ông cụ trao cho người đàn bà một viên ngọc và bảo: Ngươi hãy ngậm viên ngọc này vào miệng thì sẽ bay qua được biển để gặp chồng. Nhưng nhớ điều quan trọng là phải nhắm mắt và ngậm miệng để viên ngọc khỏi rơi xuống biển. Nói xong, ông cụ biến mất. Bà ta liền ngậm viên ngọc vào miệng và nhắm mắt lại. Bỗng nhiên bà nghe thấy tiếng gió vù vù và người nhẹ bổng lên. Được một lúc sau thấy chân chấm đất, bà mở mắt ra thì thấy mình đang đứng trên một bãi cát lạ và gió cũng ngừng thổi. Ngước mắt nhìn phía trước, bà mừng rỡ vì thấy chồng mình đang ngồi co ro trên bãi biển. Hai vợ chồng gặp nhau mừng rỡ rồi tính chuyện trở về làng cũ. Người chồng ôm ngang lưng vợ để cùng vợ bay qua biển cả. Người vợ sung sướng vì tìm được chồng và có nhiều điều để nói. Bà quên mất lời dặn dò của Thần Cây nên mở miệng nói chuyện với chồng. Khi vừa mở miệng thì viên ngọc bị gió thổi văng ra. Ngay lập tức vợ chồng ngư phủ liền rơi xuống biển. Sau đó hai vợ chồng hóa thành cặp sam. Từ đó trở đi, những con sam thường đi cặp đôi ở dưới nước và lúc nào con sam đực cũng ôm lấy con sam cái như chồng ôm vợ để bay qua biển.
Một tàu đánh cá xuất phát từ cảng A, đi theo hướng \(S{70^o}E\) với vận tốc 70 km/h. Đi được 90 phút thì động cơ của tàu bị hỏng nên tàu trôi tự do theo hướng nam với vận tốc 8 km/h. Sau 2 giờ kể từ khi động cơ bị hỏng, tàu neo đậu được vào một hòn đảo.
a) Tính khoảng cách từ cảng A tới đảo nơi tàu neo đậu.
b) Xác định hướng từ cảng A tới đảo nơi tàu neo đậu.
Tham khảo:
a) Ta có sơ đồ đường đi như sau:
Trong đó: B là nơi động cơ bị hỏng, C là ví trí neo đậu của tàu trên hòn đảo.
Khoảng cách từ cảng A tới đảo nơi tàu neo đậu là đoạn AC.
Quãng đường tàu đi được sau 90 phút hay 1,5 giờ (ngay trước khi hỏng động cơ) là:
70.1,5 = 105 (km) hay AB = 105.
Sau 2 giờ tàu trôi tự do từ B đến C với vận tốc 8km/h , suy ra BC= 8.2 = 16 (km).
Ban đầu tàu di chuyển theo hướng \(S{70^o}E\) nên \(\widehat {BAS} = {70^o}\). Sau khi động cơ bị hỏng, tàu trôi theo hướng Nam do đó BC song song với AS.
\( \Rightarrow \widehat {ABC} = {180^o} - \widehat {BAS} = {110^o}\)
Áp dụng định lí cosin cho tam giác ABC ta có:
\({AC^2} = {BC^2} + {AB^2} - 2.AC.BC.\cos B\)
\(\begin{array}{l} \Rightarrow {AC^2} = {16^2} + {105^2} - 2.16.105.\cos {110^o} \approx 12430\\ \Rightarrow AC \approx 111,5.\end{array}\)
Vậy khoảng cách từ cảng A tới đảo nơi tàu neo đậu là khoảng 111,5 km.
b)
Theo sơ đồ, hướng từ cảng A tới đảo nơi tàu neo đậu là \(S{\alpha ^o}E\) với \({\alpha ^o} = \widehat {CAS}\).
Do BC // AS nên \(\widehat {CAS}= \widehat {ACB}\)
Áp dụng định lí sin cho tam giác ABC ta có:
\(\frac{BC}{{\sin A}} = \frac{AC}{{\sin B}} = \frac{AB}{{\sin C}}\)\( \Rightarrow \sin C = \frac{{AB.\sin B}}{AC}\)
Mà \(\widehat B = {110^o}\); \(AC \approx 111,5\); AB = 105.
\(\begin{array}{l} \Rightarrow \sin C= \frac{{105.\sin {{110}^o}}}{{111,5}} \approx 0,885\\ \Rightarrow \widehat C \approx {62^o}(do\;\widehat C < {90^o})\end{array}\)
Vậy hướng từ cảng A tới đảo nơi tàu neo đậu là \(S{62^o}E\).
Cảnh sinh hoạt và lao động của người dân trên đảo Côtô đc tác giả miêu tả tập chung ở địa điểm nào. Hãy chứng minh đó là một cuốc sống yên bình trên hòn đảo Côtô
Câu hỏi:Viết 1 bài văn miêu tả cảnh thiên nhiên và cảnh sinh hoạt của con người trên một hòn đảo của nước ta theo trí tưởng tượng của em.
Lưu ý:Khuyến khích thêm dàn ý trước khi viết nhé!
Bạn nào góp ý cho mình mình sẽ tick cho
Hiện tại mình đang cần nhé!
Mỗi người có một sở thích riêng, bạn thích ngắm cảnh sông nước hiền hòa chảy, bạn thích ngắm cánh đồng lúa xanh... Còn riêng em lại thích ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc trên biển. Hình ảnh mặt trời mọc trên biển vào buổi sáng đẹp trời trong văn bản Cô Tô của nhà văn Nguyền Tuân đã để lại trong em một sự háo hức kì lạ .
Khi bầu trời còn ướt đẫm sương đêm, màn sương mỏng manh, mờ mờ, ảo ảo như bao ttrùm cả mặt biển, không nom thấy đảo xa chỉ thấy một màu trắng đục. Sóng biển vẫn rì rào đều đều xô bờ cát trắng hệt như một bản tình ca không lời bất tận.
Phía đông, ánh hồng dần dần bừng sáng, nước biển sóng sánh dần đổi màu. Chân trời ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người dân chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Chao ôi! Mặt trời mọc trên Cô Tô mới lộng lẫy, rực rỡ và tráng lệ làm sao.
Mặt trời đã lên cao vài con sào, muôn vàn ánh hồng phơn phớt lan tỏa trên mặt biển. Nước biển lại sóng sánh đỏi màu, Một màu thật tuyệt. Giờ đây bầu trời Cô Tô càng trở nên trong trẻo, sáng sủa. Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt. Nước biển lam biếc đặm đà. Quanh cái giếng nước ngọt ở ria hòn đảo Cô Tô này mọi người đang tắm giặt, lấy nước ngọt gánh xuống thuyền, cảnh tượng đó còn vui vẻ hơn mọi cái chợ trong đất liền. Anh hùng Châu Hòa Mãn cũng đang gánh nước cho thuyền của mình, dáng vẻ đầy phấn khởi. Anh đang chuẩn bị cho chuyến ra khơi dài ngày.
Mặt trời đã lên hẳn, rực rỡ giữa màu mây trắng thì biển lại diệu kì hơn bao giờ hết. Màu xanh của da trời, hòa quyện cùng màu xanh của nước biển tạo thành một màu rất tuyệt vời của vùng biển đảo Cô Tô. Trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng lan tỏa trên bãi cát mịn màng. Từ bãi đậu, những con thuyền lại rẽ sóng ra khơi đánh cá. Xa xa, những cánh buồm nâu trên bãi biển được nắng sớm chiếu vào hồng rực như đàn bướm múa lượn giữa biển xanh. Một con hải âu bay ngang là là nhịp cánh. Nhìn theo cánh hải âu bay lòng người đi biển lại trào dâng bao niềm hi vọng vào một ngày đẹp trời. Sóng vẫn rì rào khúc tình ca muôn thuở, thỉnh thoảng lại xô bờ cát bọt tung trắng xóa.
Cảnh bình minh trên biển thật là đẹp, hệt như nột bức tranh sơn mài tuyệt mĩ. Dù có đi đâu em cũng sẽ luôn hướng lòng mình về vùng hải đảo giàu đẹp của tổ quốc. Em còn mơ ước sẽ được đến nơi đây để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kì diệu mà thiên nhiên ban tặng cho xứ sở Cô Tô.
Trong kỳ thi học sinh giỏi cấp huyện năm nay, em đạt giải rất cao. Phần thưởng bố mẹ tặng em là chuyến du lịch đến quần đảo Cô Tô. Dựa vào văn bản "Cô Tô" của Nguyễn Tuân và bằng trí tưởng tượng của em, kết hợp với phương thức miêu tả, em hãy tả lại chuyến đi du lịch đầy lí thú khi đó.
Mk chắc là bài đội tuyển đúng ko ??? sách giáo khoa ngữ văn 6 dở ra mà chép mấy ý tả cảnh của nhà văn còn 1 nửa bn tự nghĩ nhé !!! ( như mở bài , thân bài ). bài đó mk làm dc nhưng nó dài quá nên ko muốn chép cho bạn.
Đọc những câu thơ sau và thực hiện yêu cầu bên dưới:
Em đứng nơi đây trên hòn đảo ngọc
Phú Quốc ơi đã đẹp lại giàu
mặc cho gió chiều sóng vỗ lao xao
từng đôi chim nhạn lượn bay ôm sóng bạc
Em có nghe chăng nơi dòng suối hát
ai tạc mà nên tên gọi Suối Tranh
để ta đắm mình như hòn đảo nhỏ
nghe mãi lời ru của biển quê mình
(Tình yêu biển đảo-Phương Nam)
Từ những dòng thơ trên,em hãy viết bài văn tả cảnh đẹp của biển đảo quê hương.
“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre…”
Đó là ‘những câu thơ ca ngợi quê hương của một nhà thư Giang Nam. Nhưng đối với tôi, không có cái gì quyến rũ, nhớ thương bằng biển. Biển là quê hương tôi, quê hương Vũng Tàu.
Biển, thủy chung đôn hậu! Đã có người tặng cho nó vần thơ:
“Khi ra biển mới thấy biển đẹp
Khi ngắm biển mới thấy biển hiền”.
Một ngày xuân ấm áp, khi ngắm biến, bạn sẽ thốt lên: “Biển tuyệt đẹp!”. Phải chăng cái đẹp ấy là do tạo hóa ban tặng con người.
Biển nên thơ vào những buổi chiều tà, biến dạt dào vào những lúc bình minh thức dậy, biển chói lọi khi mặt trời chiếu xuống làm xuất hiện vô vàn những hạt kim cương trong những ngày đẹp nắng. Nhưng đâu phải cái đẹp đó theo một khuôn mẫu nhất định.
Sáng sớm, khi bình minh ló dạng, ông mặt tròi có màu hồng đào như lòng quả trứng gà thì biển đã dâng trào sức sống. Nó ào dậy với niềm tin mãnh liệt đón chào ngày mới. Phía tít trời xa, biển như một dải lụa đào rực rỡ. Nhưng lùi về phía bờ, biển là một dải băng vĩ đại tô nhuộm bởi một màu xanh biếc, càng vào trong, càng nhạt dần. Hình như biển là một người khổng lồ khoác tấm áo đủ màu khoe mình trong vũ trụ bao la. Sóng như con trăn ưỡn mình múa lượn, đuổi xô nhau tung bọt trắng vào bờ.
Mặt trời càng lên cao, nước biển càng lóng lánh. Biển lộng lẫy trong bộ áo vàng rực rỡ. Muôn vàn hạt bụi li ti nhảy nhót tung tàng trên đầu con sóng. Bãi cát liền bờ càng vàng rực lên dưới ánh nắng chói chang của ông mặt trời. Trong các kẽ đá, tiếng nước biển va đập ầm ào như những lời tâm sự.
Đối với tôi, biển là người bạn gần gũi, thân yêu nhất. Người bạn đó dịu dàng, chân thật trong những buổi chiều tà thường thủ thỉ trò chuyện vui buồn cùng tôi.
Biển có cái đẹp vừa hiền hòa vừa mạnh mẽ, đồng thời lại mang trong mình cả kho tài nguyên phong phú. Kho tài nguyên đó làm giàu thêm cho cuộc sống. Biển hiền lành, chăm chỉ, giản dị như người dân Vũng Tàu. Quê tôi đâu chỉ có biển mà còn bao phong cảnh hữu tình: Bạch Dinh, Núi Lớn, Thích Ca Phật đài… Bao công trình kiến trúc của người xưa. Có cái nguy nga tráng lệ, có cái giản dị, hiền hòa.
Bạn hãy đến với Vũng Tàu – vùng biển quê tôi. Bạn hãy đến đây để thưởng thức vị hương say; say với biển; say với những tấm lòng nhân hậu; với cuộc đời và với tất cả tình yêu.
"Mặt trời cuống biển như hòn lửa Sóng đã cài then đêm sập cửa Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi Câu hát căng buồm cùng gió khơi'' Từ khổ thơ trên em hãy viết một đoạn văn nghị luận 200 chữ trình bày suy nghĩ của em về vẻ đẹp của con người lao động trong giai đoạn hiện nay.
Trong khổ thơ đầu của bài thơ "Đoàn thuyền đánh cá", Huy Cận đã cho ta thấy bức tranh tươi sáng về hình ảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi. HIện lên trong bức tranh ấy là cảnh hoàng hôn xinh đẹp. Hình ảnh mặt trời là hình ảnh thật gần gũi, ấn tượng. Nhân hóa "xuống biển" cùng so sánh "như hòn lửa" trong câu thơ đã gợi ra bước đi của thời gian. Thiên nhiên đang dần buông và màn đêm bao trùm lên cảnh vật. Bước đi của thời gian được tô đậm rõ nét hơn trong câu thơ sau "Sóng đã cài then, đêm sập cửa". Trong câu thơ này,ta hình dung, biển là một ngôi nhà rộng lớn và sóng là then cài. Huy Cận sử dụng hình ảnh nhân hóa thật tài tình. Đặc biệt, ông tô đậm hình ảnh con thuyền ra khơi càng làm bức tranh thêm phần sống động. Phó từ "lại" giúp ta thêm hiểu về công việc quen thuộc của người ngư dân. Họ cùng lao động, cùng nỗ lực trong hành trình ra khơi. Ẩn dụ câu hát trong câu thơ sau lại là hình ảnh liên tưởng đầy thi vị. Câu hát là khí thế, là nỗi lòng của những người ngư dân ra khơi đánh cá. Niềm vui như nhân lên, căng tràn cùng gió, cùng niềm hạnh phúc trong người ngư dân.