Buồn wá! bài KT 15' hôm qua mk lm được có 9 điểm
có ai on ko ? mk buồn wá hic hôm nay là ngày gì mà chẳng có ai on zợ😫 😫 😫 😫 😫 😫 😫 😫 😫 😫 😫
Hôm nay ta buồn wá đi mà ~
https://www.youtube.com/watch?v=HsMFcQlxwKs
Bùn thì kb vs mk đi
Mà lần sau đừng đăng câu hỏi linh tinh lên hỏi đáp nữa nhé!
Hôm qua có ai thi viôlimpic toán không. Nếu có vào điểm danh mình tick cho. Mình thi lớp 9 chỉ được 290 à cũng hơi buồn
quá cao còn gì nữa mình chỉ được có 105 thôi
mik hôm qua có 185 thôi lớp 8 bn lớp mấy z??
Ai ở nhà 2/9 điểm danh bt cái nào. Có ai ib vs Ken k??? Buồn wá trời...
Có ai kb với mk k
Buồn wá đi!!!
có mình nè bạn k cho mình đổi lại mình kb với bạn
mẹ buồn thì mẹ vui lên là đc ! con xin mẹ!! ! mẹ bay sang face đi !
có ai mún kb vs mk ko, buồn chán wá à !
Áp lực thi cử có thể khiến các bạn buồn và các bạn khi đi làm kt có thể chép bài. Hãy kể về lần đó. Hôm nay mình làm kt, do nhắc bạn nên bị trừ 1 điểm. Thế là cô đánh dáu vào bài mình(cô cho đề rồi hs tự lấy giấy của bản thân ra làm). Thế là mình tức quá lấy giấy khác ra làm. Có bạn nào như mình ko
Ai biểu đi nhắc nó chi ? Nhắc nó cũng tương tự như đang cho đi món lợi của bản thân. Bị trừ và đánh dấu là đúng rồi, có quy định khi thi không được gian lận, còn than với ai được khi chính mình làm sai ? Vả lại đó giờ còn chưa từng nghe ai đó bị đánh dấu bài rồi lấy giấy khác ra làm, phải chăng đây là hành động che dấu lỗi sai của bản thân ?
Cuối năm học vừa qua, em được nhận phần thưởng Học sinh xuất sắc. Thầy cô và bạn bè khen ngợi nhưng cũng chính những lời khen ấy lại làm cho em xấu hổ vô cùng. Chuyện là thế này:
Em vốn là học sinh giỏi Toán. Bài kiểm tra nào em cũng đạt điểm 9, điểm 10. Mỗi lần thầy yêu cầu xướng điểm, em trả lời rất rành rọt trước sự thán phục của bạn bè trong lớp. Một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan không học bài cũ. Theo thường lệ, thầy giáo gọi học sinh lên bảng. Em đã có điểm kiểm tra miệng nên tin chắc là thầy sẽ chẳng gọi đến mình. Vì vậy em ung dung ngồi ngắm trời qua khung cửa sổ và tưởng tượng đến trận đá bóng chiều nay giữa đội lớp em với lớp 6B.
Nhưng một chuyện bất ngờ xảy ra. Thầy giáo yêu cầu cả lớp lấy giấy ra làm bài. Biết làm sao bây giờ? Mọi khi làm bài một tiết, thầy thường báo trước. Còn hôm nay, sao lại thế này? Đây đó trong lớp nổi lên tiếng xì xào thắc mắc của một số bạn. Em ngơ ngác nhìn quanh một lượt. Bạn Hoa ngồi cạnh huých cùi tay vào sườn, nhắc nhở: Kìa, chép đề đi chứ!
Em có cảm giác là tiết kiểm tra như kéo dài vô tận. Em loay hoay viết rồi lại xóa. Vì mất bình tĩnh nên đầu óc cứ rối tinh lên. Thời gian đã hết, em nộp bài mà lòng cứ thắc thỏm, lo âu.
Tuần sau, thầy giáo trả bài. Như mọi lần, em nhận bài từ tay thầy để phát cho các bạn. Liếc qua bài mình, thấy bị điểm 3, tim em thắt lại. Em không để cho ai kịp nhìn thấy và cố giữ nét mặt thản nhiên, vẻ mặt ấy che giấu bao nhiêu bối rối trong lòng. Thật là chuyện chưa từng có. Ăn nói làm sao với thầy, với bạn, với bố mẹ bây giờ? Em quay cuồng lo nghĩ và bất chợt nảy ra một ý…
Thầy giáo gọi điểm vào sổ. Đến tên em, em bình tĩnh xướng to: Tám ạ! Thầy gọi tiếp bạn khác. Em thở phào nhẹ nhõm và tự nhủ chắc thầy giáo sẽ không để ý vì có gần chục bài bị điểm kém cơ mà!
Để xóa sạch mọi dấu vết, tối hôm ấy em làm lại bài rồi lấy bút đỏ ghi điểm 8 theo nét chữ của thầy. Ngày qua ngày, cứ nghĩ đến lúc thầy giáo yêu cầu xem lại bài mà em lạnh cả người. May sao, mọi chuyện rồi cũng trôi qua và tưởng chừng em đã quên bẵng chuyện ấy.
Cuối năm, em đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc. Những tràng vỗ tay, những lời khen ngợi chân thành, vẻ hài lòng và tự hào của cha mẹ… Tất cả những điều ấy vô tình khơi dậy sự day dứt và xấu hổ trong em. Em không xứng đáng. Em muốn nói lên sự thật xấu xa ấy nhưng không đủ can đảm.
Thời gian đã đẩy lùi mọi chuyện vào dĩ vãng nhưng nỗi ân hận vẫn còn nguyên đó. Giờ em kể lại chuyện này mà lòng chưa hết day dứt. Mong thầy cô, cha mẹ và các bạn tha thứ cho em. Em hứa không bao giờ mắc lỗi lầm đó nữa.
1 người cha hỏi con:
- Hôm nay KT 15` con được bao nhiêu điểm?
- Dạ 9...
- Thế mới là con trai của bố chứ!
- Nhưng con chưa nói hết. 9 điểm nữa... thì con mới được 10!
Người cha lăn đùng ra ngất
Có ai bt lm bài này k giúp mk vs từ hôm qua đến h chưa thấy ai giúp mk . Mong các bn giup mk I.Change into passive voice.Chuyển các câu sau sang bị động 1. She had built a house for her parents in Da Lat ………………………………………………………………………………… 2. Somebody must do something for these poor men. ………………………………………………………………………………… 3. Nobody has made mistakes. ………………………………………………………………………………… 4. The teacher promised Jane a prize if she worked well. ………………………………………………………………………………… 5. Nobody spoke to me like that before. ………………………………………………………………………
1A house had been built for her parents in Da Lat by her
2.Something must be done for these poor man
3. Mistakes haven't been made
4.Jane was promised a prize by the teacher if she worked well
5. I wasn't spoken like that before