Ai có bài yugioh tự chế cho xin
ai có thơ chế đểu cho tôi xin vài bài?
cảm ơn
Anh với em như kim với chỉ mất kim rồi chỉ biết SỎ vào đâu
Cổ Vũ
Hôm nay sân đổ mưa rào
Gái đẹp quảng cáo quả đào đẹp xinh
Toàn sân cầu thủ dậm chân
Chỉ đứng một chỗ mà đần mắt ra
Thế này cầu thủ ..... chết ta....?
cờ trên cờ dưới tiên cha nhà mày .....!
Bây giờ ứ phải lúc này
Mong mày nằm ngủ ông mày..... Còn chơi
Bây giờ ko phải lúc xơi
Sao mày lại gọi lại mời ông Sao
Nhìn đào ....ày lắc ông gào
Làm ông lại nhớ con Ngao..... Quá trời .
Bước tới đèo ngang bỗng mất đầ
Đập đầu vào đá máu tuôn ra
Lom khom dưới núi tìm y tá
Y tá theo zai dell có nhà
Thiếu máu đau đầu em sắp chết
Nhìn qua nhìn lại chẳng thấy ai
Khắc lên bia mộ dòng thông báo
Ai có thơ tự chế ko
Cho mình xin
THANK YOU
chú mèo mà vào hotel
hỏi lun chú chuột đi đâu vắng nhà
chú chuột đi vào chợ đen
mua đống cần sa biếu cha chú mèo
Bài số 1:
Mái trường thân thương
Lớp học thân yêu
Em yêu cặp sách
Yêu cả thầy cô
Bài số 2:
Hôm nay là ngày thi
Em chuẩn bị rất kĩ
Nhìn đề thấy rất dễ
Mà lại không làm được
Rồi cũng đã hết giờ
Ngồi buồn khóc thút thít
Rồi suy nghĩ trong đầu
Về nhà sẽ bị mắng
Bài số 3:
Trong giờ học Ngữ Văn
Em nhìn ra cửa sổ
Nhìn chiếc lá đang rơi
Bỗng cô gọi lên bảng
Em giật mình nhìn cô
Người thì run cầm cậm
Em đành nói cô rằng:
" Bài em vẫn chưa thuộc"
------------ HẾT ------------
1 + 1 = ?
Ai Fan và Chơi Bài Yugioh điểm danh nào !!!
ai phan yugioh and yugioh gx ko ai co kb nhé
875+55
930
k mình nha . Mình cũng là fan yugioh đó
chúc bạn học giỏi
ai có truyện tự chế và là chuyện chữ ko cho mk xin 1 ít đi. tại mk đang tham gia CLB sáng tác chuyện ý mà giờ mk ko có ý tưởng.
Chuyến đi hái dâu đáng nhớ
Tên tôi là Lan tôi đc sinh ra trong gia đình khá giả nhưng cái tính ỷ lại của tôi có khi là 1 vấn đề khá nghiêm trọng. Một hôm thấy mẹ sẽ cho mình đi hái dâu và ăn ngay tại đó tâm trạng tôi rất vui và háo hức. Sáng ngày hôm sau tôi bắt mẹ đánh răng rửa mặt cho tôi và thay quần áo cho tôi. Khi đến nơi nhìn ở đây khung cảnh khá tuyệt vời đang ngồi thưởng thức dâu ngọt và trong lành tự nhiên tôi cảm thấy có mấy bạn ở đằng kia đang ngồi hái dâu và trò chuyện rất vui.Bản tính tò mò nổi dậy tôi nói mẹ cho ra đấy
khi tôi đã bước ra tôi hỏi:
-Mấy bạn đang làm gì thế?
-chúng tớ đang hái dâu mang về cho ba mẹ để báo hiếu ba mẹ đã chăm sóc chúng tớ. các bạn vui vẻ trả lời
tôi nói:
-sao các bạn lại làm thế cha mẹ đã chăm sóc thì để lớn báo hiếu sau có muộn đâu
-đúng là chưa muộn nhưng cha mẹ đã đổ từng giọt mồ hôi chăm sóc mình từ hồi mình còn bé con đến bây giờ bạn phải biết thương ba mẹ từ bây giờ chứ. Các bạn phẫn nộ nói với tôi
Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ rất nhiều và xấu hổ khi sáng nay bắt mẹ đánh răng rửa mặt hộ cho mình.tôi chào các bạn và chạy ra chỗ mẹ ôm mẹ và thì thầm
-chuyện sáng nay mẹ cho con xin lỗi từ nay con sẽ trở thành con ngoan của mẹ suốt đời
bạn lấy tham khảo nha có thể thay tên nhé theo dõi chéo nha
Cô bé và một con chó
Vào một ngày mùa hè dưới cái nắng oi ả của đất trời, lắm khi hắn ngồi suy nghĩ mông lung chuyện đời người như vậy…Người ta nói hắn là trẻ con nhưng đôi lúc con này cũng hiểu chuyện đó chớ!
Cái con Cô-Vy gì đó lộng hành thiệt! Báo đài đăng tin nhiều quá chừng, coi hổng hết. Mà ở nhà thì chán lắm, cái tính của hắn thích bay bổng và tự do đi chơi. Chứ nhốt hoài ở nhà mệt lắm! Ờ thì hắn lớn nên hắn không có quậy như lúc nhỏ, nhưng suốt ngày cứ chu mỏ lên hỏi ông bà nội đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Cái tuổi của hắn mới lớn thì hay thích khám phá vậy đó, tội ông bà, suy nghĩ để trả lời cho hắn muốn xỉu, não hắn thì mở mang còn hai ông bà thì teo lại… la hắn nói nhiều thì hắn lẫy, mệt ghê!
Hắn có một con chó để nuôi, nói là hắn nuôi trên danh nghĩa chớ ông bà nội mới chăm sóc con chó đó kìa! Thôi kệ, cho hắn có bạn chơi chớ cái miệng dễ ghét của hắn nói hoài à. Ở nhà thì chỉ được cái là ra ngoài dắt con Lucy (con em chó con của nó) đi dạo. Vậy mà từ ngày dịch Covid-19 bùng phát mạnh ở nhiều nơi của thành phố, ông bà không cho hắn đi nữa, hắn buồn.
Hắn buồn mà ông bà hắn thấy lạ lắm, suốt ngày ngồi nghe nhạc miết. Nhưng người lớn có biết rằng là hắn ngồi suy nghĩ chuyện đời đâu? Trẻ con không ra trẻ con, người lớn không ra người lớn, cái con ni nó lạ rứa bây? Rồi hắn xin bà nội cho ngồi máy tính gõ gõ cái gì đó không biết? À, hình như hắn nổi hứng viết văn. Sáng nắng chiều mưa, không biết đường mà hiểu hắn.
∞∞∞∞∞∞∞∞∞∞∞∞∞
Hắn cứ ngồi đó nhìn con Lucy, em của hắn gần 1 tuổi rồi. Hắn thích la mắng, làm đày với con chó cho đỡ buồn miệng chớ hắn thương con Lu lắm! Nó tên Lucy mà mọi người hay gọi tắt tên nó là Lu, chắc nó cũng bực lắm, cái tên người ta đàng hoàng mà chế hoài. Hai đứa nhỏ cứ ngồi đó, nhưng hai loài khác nhau… Một đứa là người còn một đứa là chó…Nhưng những suy nghĩ có thể đồng cảm cho nhau lúc đó…
Hắn thấy tội cho con em hắn, kiếp trước làm gì sai mà kiếp này bị đày làm con chó thấy ghét chi lạ. Con Lucy thông minh, nhưng có khôn cỡ nào cũng có cái ngu của nó, suốt ngày cứ la nó này nọ mà chưa chắc gì nó đã hiểu, mọi chuyện rất là dễ để biết được: “Đơn giản là vì nó là chó”. Ta chửi nó, kêu rằng muốn nó khôn, muốn nó nhanh hiểu, muốn nó biết nói chớ mà nó nó nói một cái là xỉu.
Con người lạ rứa đó, họ không thể chấp nhận một con vật khác loài lại có thể nói tiếng của chúng ta, có thể hiểu và cố gắng làm cho chúng ta hiểu nó. Nếu chuyện đó xảy ra, họ sẽ bắt chúng làm qua hàng loạt những thí nghiệm ngu ngốc. Ví như bọn cá heo, chúng đã phô bày sự thông minh của mình cho con người, để rồi phải biểu diễn trong hồ nước như những thằng hề cho họ cười vui…
Họ lại đi bắt những con vật và nhốt vào vườn thú cho nhiều người đi qua ngắm nghía, cho chúng ăn uống đàng hoàng, họ nghĩ rằng chúng thật sướng nhưng liệu con vật đó có cảm thấy như vậy? Hãy suy nghĩ, nếu như chúng ta mất đi tự do sẽ như thế nào? Hãy đặt mình vào vị trí của con vật đang bị chúng ta nhốt, chúng ta sẽ khao khát tự do và điên cuồng muốn thoát ra ngoài… Họ hiểu điều đó nhưng vì sao họ vẫn làm? Chỉ một câu trả lời duy nhất, là vì tiền. Vì những ham muốn mà họ vô tâm, chém giết nhau vì tiền. Họ tranh chấp, quên đi lòng nhân ái là gì…Lòng tham của con người là vô đáy…
“Sao con người lại ác nhân như thế?”
Hắn cứ nhìn con chó miết mà suy nghĩ mông lung...
“Hãy dành ra ít phút suy nghĩ về cuộc đời, nghĩ về những điều chúng ta đang làm…
Hãy tập cách yêu thương và đồng cảm với những loài vật khác chúng ta…
Mọi loài vật đề hít thở không khí… Đều sinh ra, già yếu và chết đi…
Đều cùng một đấng tạo hóa tạo ra để làm đẹp cho đời…..
Đừng tàn nhẫn với nhau như vậy… Nếu chúng ta cứ như đối xử tệ với nhau…
Chúng ta có còn xứng đáng để được yêu thương không?”
ai fan yugioh yugioh gx va conan thi kb nhe
cau hoi 66+33
tui là fan của Yu -Ghi Oh
tui thích nhất là lá bài : phù thủy bóng đêm và nữ phù thủy bóng đêm
ai có hình yugioh kb nhé
36+89
các bạn cho mình xin cái mở bài và kết bài của baì văn tả đêm trăng với! nhớ là tự chế nha
Mở bài: Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú , say mê lòng người . Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất , quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng
Kết bài: Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Mở bài:Tuổi thơ của tôi gắn liền với cuộc sống ở nông thôn. Đó là những kỉ niệm vui buồn của lứa tuổi học trò, là những cánh hoa phượng nở đỏ rực tô điểm cho những trang giấy trắng hay những đêm trăng sáng ngồi dưới ánh trăng nghe bà kể chuyện ,cùng vui ngắm chị Hằng Nga. Đó là những đêm trăng rằm tuyệt đẹp khiến tôi nhớ mãi ko quên.
Kết bài :Ánh trăng vàng soi sáng biết bao đôi mắt trẻ thơ, soi sáng những uwowucs mơ của biết bao con người trên mảnh đất quê hương này. Nó như là nguồn động lục giúp biết bao lứa học sinh chúng tôi cố gắng rèn luyện và học tập thật tốt để sau này xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp và văn minh
MB:Vầng trăng luôn gắn liền với tuổi thơ mỗi người, đối với em cũng vậy, trăng vừa là một người bạn lại vừa là một thứ luôn gợi nhắc cho em nhớ tới rất nhiều những ký ức ngọt ngào, trong sáng đã quá. Một trong số đó là kỷ niệm về người bạn từng là hàng xóm cũ của nhà em.
KB:Thời gian thấm thoát trôi đi, em đã quen với ngôi trường mới, cuộc sống mới, thế nhưng, mỗi khi nhìn ngước lên bầu trời và bắt gặp ánh trăng là em lại nhớ đến ..............cùng những người bạn đáng yêu có mặt trong đêm trăng đáng nhớ ấy. Nó nhắc cho em một điều rằng: Dù em có đi đâu thì kỷ niệm đẹp về những người bạn tuyệt vời cũng theo em tới đó, hệt như ánh trăng luôn dõi theo em mỗi ngày.
Có ai có các câu họi tự luận bài 44 sinh 9 và bài 47 ko ạ cho em xin với ạ.Em cảm ơn ạ!!!