Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Thị Hải Vân
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hải Vân
23 tháng 2 2022 lúc 21:04

mik đg cần gaapsppppppp, các bn nhanh lên nha

Nguyễn Thị Hải Vân
23 tháng 2 2022 lúc 21:04

ko mai mik phải nộp rùi

Nguyễn Lê Phước Thịnh
23 tháng 2 2022 lúc 21:04

Cả hai hộp đựng:

1/4+1/4+1/5=1/2+1/5=7/10(kg)

Nguyễn Anh Thơ
Xem chi tiết
Barack Obama
3 tháng 2 2017 lúc 19:30

Bán kính tăng 20% thì DT tăng :

20% x 20% =  4%

Diện tích hình tròn ban đầu :

56,54 : 4 x 100 = 1413,5 cm2

Song Tử Ác Ma
Xem chi tiết
Ngô Xuân Bảo
20 tháng 6 2016 lúc 9:47

\(\frac{3}{16}\)

soyeon_Tiểu bàng giải
19 tháng 6 2016 lúc 21:30

27 . 93 / 65 . 82

= 27 . (32)3 / (2.3)5 . (23)2

= 27 . 36 / 25 . 35 . 26

= 27 . 36 / 211 . 35

= 3/24

= 3/16

Ngọc Vĩ
19 tháng 6 2016 lúc 21:33

\(\frac{2^7.9^3}{6^5.8^2}=\frac{2^7.\left(3^2\right)^3}{\left(2.3\right)^5.\left(2^3\right)^2}=\frac{2^7.3^6}{2^5.3^5.2^6}=\frac{2^7.3^6}{2^{11}.3^5}=\frac{3}{2^4}=\frac{3}{16}\)

Alt User
Xem chi tiết
Chuu
23 tháng 4 2022 lúc 12:44

1) 3/9 + 5/9 = 8/9

2) 1/2 x 2/3 x 3/4 x 4/5

= 1/5

Nguyễn Ngọc Bích
18 tháng 4 2023 lúc 21:33

(1-1/2)×(1-1/3)×(1-1/4)×(1-1/5)×1-1/6=1/2×2/3×3/4×4/5×5/6=1/6

sweet
Xem chi tiết
Mai Ngọc Hiếu
24 tháng 10 2017 lúc 20:24

rút gọn đi 700000

Nguyễn Ngọc Minh Hoài
24 tháng 10 2017 lúc 20:24

Tỉ lệ bản đồ là :

1x700000 = 700000(cm) = 7 km

  Đ/s : 7 km

Lưu Thị Thanh Trúc
Xem chi tiết
Tiêu Thị Quỳnh Hoa
28 tháng 8 2020 lúc 20:23

núi đồi

hihi

Khách vãng lai đã xóa

Núi Thái Sơn nhé bạn

Mong bạn vote cho mk

Khách vãng lai đã xóa

ko biết mk đúng ko huhu

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hoàng Linh Nhi
Xem chi tiết
Nhok Ngịch Ngợm
29 tháng 10 2018 lúc 12:51

"Thời thơ ấu", mỗi khi nhắc đến ba từ ấy, trái tim em lại thổn thức. Bao nhiêu kỉ niệm tuôn trào nhưng chỉ có những cách diều là em nhớ mãi. Ôi! "những cánh diều" thuở nào.

Nhớ những buổi trưa hè, lũ trẻ trong làng tụ tập lại thả diều thi. Chúng chạy lấy trớn để những cơn gió nồm nâng cánh diều lên. Ôi! Hạnh phúc biết bao khi thấy con diều của mình từ bay lên, đùa giỡn với cơn gió. Em cùng mấy đứa bạn trong xóm cùng nhau hò hét tranh đua. Có đứa diều tốt, bay cao nhất, nó cứ nổ mãi. Rồi khi có một con diều nào đó vươn lên đứng nhất thì mặt nó tức lắm, có gắng đánh rớt con diều đáng ghét kia. Có anh không may sở hữu một chiếc diều dỏm. Vừa lên trời đã chống mũi xuống đất. Có chiếc chạy hụt hơi mà chỉ quay tròn. À, mà nói vậy chứ không phải thứ hạng cánh diều chỉ dựa vào diều tốt hay dỏm mà một phần còn nhờ tài nghệ của dân thả diều. Trong lúc thả với tay điêu nghệ, em đã được chúng chỉ cho vài chiêu nâng diều. Nào là khi diều rơi thì giựt giựt đôi tay, nào là khi thả diều thì phải cầm theo keo và một ít dây diều. Nếu thấy hôm ấy gió mạnh thì gắn thêm một đoạn dây vào dây diều, còn nếu gió nhẹ diều bay không nổi thì gở một ít dây ra cho nó nhẹ... Nhờ những kinh nghiệm quý báu đó mà thi thoảng em cũng được biệt hiệu "vua thả diều". À, mà hình như em chưa nói cái chuyện này thì phải, chả là khi cuối buổi thả, diều nào bay cao nhất thì người thả sẽ được cái biệt hiệu quý báu ấy.

Bây giờ, cánh diều thuở nào đã bị xếp xó để nhường thời gian cho những cua kèm liên hồi. Tuy rằng, em không còn được chạy nhảy trên cánh đồng đầy rơm rạ nữa. Những cảm giác bay bổng cùng cánh diều sẽ không bao giờ phai nhạt trong kí ức của em mãi mãi... 

hok tốt

minh phượng
19 tháng 11 2018 lúc 20:09
Dàn ý bài 

a. Mở bài.

Người bạn cùng xóm tên là Thành sống với nhau từ thuở nhỏ.Học xong tiểu học thì xa nhau vì em theo gia đình ra Hà Nội.

b. Thân bài.

Tả qua mấy nét về con người, tính tình (Thành rất vui tính)Nhớ lại lúc còn nhỏ hai đứa chơi đùa với nhau như: trèo cây, câu cá, bắn chim.Khi học ở trường tiểu học là bạn thân giúp nhau học tập. Có lần trốn học cả hai đứa bị cô giáo bắt phạt.Em nhớ lại một cách sâu sắc đầy ấn tượng là hôm Thành tặng em một món quà kỉ niệm chia tay nhau: tập nhật kí của Thành và chiếc bút «Kim Tinh» của Trung Quốc. Trong nhật kí có nhiều chuyện vui buồn của hai đứa.

c. Kết bài.

Giờ đây, mỗi lần đọc lại cuốn nhật kí chữ viết nghuệch ngoạc nhưng tình cảm thì rất thân thương làm em nhớ mãi đến người bạn có tên là Thành.
minh phượng
19 tháng 11 2018 lúc 20:10

Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình bạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học.

Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao.

Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này... Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các bạn cùng chơi thì bật cười.

Bỗng dưng có một tiếng nói to "Cho tôi chơi với!" Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười.

Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.

Tuy bây giờ đã học cấp II nhưng kỷ niệm trong sáng hồn nhiên ấy tôi vẫn nhớ. Nhớ đến để thấy thời tiểu học đẹp đẽ làm sao và đó sẽ là kỷ niệm theo tôi trong suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.

Phan Tùng Dương
Xem chi tiết
phan nguyen nhat linh
Xem chi tiết