Viết thơ 5 chữ( ko chép mạng)
Ai trả lời nhanh mình tick cho!
làm thơ 8 chữ (ko chép nha)
ai trả lời nhanh mk tick cho!
Nhớ thương thay mùi áo trắng đọng lại
Kỉ niệm ngày nào còn vương vấn mãi
Bóng dáng ai thấp thoáng dưới mái trường
Để sầu mai này chỉ còn là vấn vương
Hôm chia tay bạn ơi bạn có nhớ
Dưới cánh phượng kia, kỉ niệm chẳng phai mờ
Tình bạn kia nồng ấp trong năm tháng
Buồn cho người, người lặng bước lang thang
Thu đến thu đi rồi thu lại đến
Tôi nhớ tôi thương rồi tôi có quên ?
Thời học trò hồn nhiên, chiếc áo trắng
Để vào trong tim một khoảng vắng lặng...
Hay không hay không ???????????????? >~<
Em ngồi em học toán vào đêm nay
Có những câu khó em liền bỏ liền
Đôi lúc em ngồi em làm nhiều bài
Khi làm xong rồi em liền đi ngủ.
ai làm cho mk 1 khổ thơ 5 chữ (ko chế ko chép trên mạng)
cảm ơn ní bn, ai nhanh nhất hay nhất mk tick nhiều
Có lẽ lá đã rụng...
Từng ký ức đã rơi,
Nhưng nhớ quá người ơi
Bạn và tôi thời đó.
Mỗi chiếc lá bé nhỏ
In từng khoảnh khắc vui
Sao ta phải chôn vùi
Những tình yêu nhỏ bé?
Bạn và tôi thời đó...
Lá những người bạn thân
Cùng cố gắng chuyên cần
Tạo nên hoa điểm tốt.
Hoa hồng khoe sắc đỏ
Cúc nở rộ thêm vàng
Thu giang đầu cửa ngõ
Mang theo không khí lạnh
Thu lại càng trong xanh.
Làm thơ bốn chữ về tình bạn .
AI GIÚP MÌNH VỚI ( KO CHÉP TRÊN MẠNG )
AI CHÉP MẠNG MÌNH KO TICK ĐÂU .
đòi tiền bạn được không
nè
Cầm Tay bạn cũ
Thủ thỉ một câu
Tiền của tao đâu
Sao lâu trả thế
Từng ngày băn khoăn
Từng ngày suy nghĩ
Trầm ngâm thắc mắc
Bạn bè là chi?
Trong những kí ức
Kỉ niệm buồn vui
Bạn bè là người
Ta luôn chia sẻ
Từng ngày từng ngày
Từng năm từng tháng
Bạn bè thân thiết
Luôn ở bên ta
Chưa hề ghi nhớ
Chưa hề khắc ghi
Mà hình ảnh bạn
Tình bạn chúng ta
Như ngàn vì sao
Trên bầu trời cao
Tinh tú sáng ngời
Miêu tả một cảnh đẹp của quê hương em lớp 6 ( 5 tick cho ai trả lời nhanh, dài,hay nhất )
ko chép trên mạng bonus 5 tick
Sáng tác 1 khổ thơ hoặc 1 bài thơ 5 chữ (lưu ý:không chép trên mạng)
Ai nhanh và hay mình tick cho nha!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Năm chữ chẳng hề chi
Chỉ đừng lệch pha quá
Và nói đúng một ti.
Trên đời việc gì khó
Bằng việc phải học hành
Cặm cụi viết với nhìn
Trán nhăn như trán khỉ
Suốt ngày phải suy nghĩ
Học trên lớp, ở nhà
Sớm lúc mới tiếng gà
Mãi nửa đêm mới ngủ
Giữ suốt đời quy củ
Học là phải thực hành
Nắm gốc rễ ngọn ngành
Hiểu sâu và biết rộng
Học như làm tính cộng
Tích cóp suốt cuộc đời
Học, học mãi ai ơi
Kiên trì đừng thỏa mãn
Học hành cần có bạn
Cùng thảo luận cùng chơi
Mai sau cùng ra đời
Chung tay xây đất nước
Tình thầy trò sau trước
Hãy gìn giữ đừng quên
Giúp chúng ta làm nên
Là công thầy cô giáo
Có sách vở, quần áo
Được cắp sách tới trường
Công cha mẹ yêu thương
Nuôi ta từ thuở nhỏ
Vài điều ghi cho rõ
Hỡi bạn mến yêu ơi
Hiếu Nghĩa Tín ở đời
Cần cù và lương thiện
Tri thức làm phương tiện
Để vững bước trên đời
Để xứng đáng là người
Con ngoan và trò giỏi.
Sân nhà em sáng quá
Nhờ ánh trăng sáng ngời
Trăng tròn như cái đĩa
Lơ lửng mà không rơi
Những đêm nào trăng khuyết
Trong giống con thuyền trôi
Em đi trăng theo bước
Như muốn cùng đi chơi
bao tháng ngày vô tư
vội khép vào quá khứ
khi tôi bước vào yêu
tình yêu của học trò...
me la nhung canh hoa
cho con bao hanh phúc
me la nhung van tho
ru con thang nam dai
trên duong con buoc toi
me la anh sao dêm
nhung luc long buon thêm
me luon la diem tua
nhớ dáng mẹ trưa hè
trên cánh đồng quê xưa
ôi dáng mẹ ngày xưa
trọn đời con nhớ mãi
dáng hình mẹ thân yêu
dẫu đi đâu cũng nhớ
về dáng mẹ ngày xưa
và chẳng bao giờ quên
bóng dáng mẹ ngày nào
Mùa đông tháng lạnh nhất
Lất phất còn mưa bay
Chỉ còn ba tháng nữa
Mùa xuân đã đến rồi
Ngoài trời mưa lất phất
Hoa đào ở khắp nơi
Xuân đến khắp mọi nơi
Tháng tư về xuân đi
đảm bảo ko chép
Hôm nay em về nhà
Định quỵt mấy con gà
Nhưng ai ngỡ làm ngơ
Một roi mây đánh đít
Sáng tạo xíu thôi chứ mình nghĩ ko hay lắm :)
viết thơ lục bát và không chép trên mạng
ai nhanh mình tick cho
Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ
Chơi không học bán rẻ tương lai
Thôi thì ta chọn cả hai
Vừa chơi vừa học tương lai huy hoàng.
Tieng co bay la bay la
Sieu nhan nem da chet cha con co
Gan do co mot con bo
Con bo no da gay gio sieu nhan
Lớp em là lớp ngoan hiền
Bạn nào cũng giởi bạn hiền bạn ngoan
Mùa hè phượng ở rực trời
Học sing các lớp rơi rơi lệ sầu
Thầy cô là mẹ là cha
Chúng em là những bông hoa điểm mười
Câu nì tớ kiếm trên mạng :
Một đời người một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Nếu thấý được thì cảm ơn tớ nha !^^
dề bài : lời thì thầm của chiếc bàn bị viết bẩn
ko chép mạng nhe cac ban. ai nhanh thì mình tick cho
Trong lớp của tôi có hơn ba chục em học sinh. Các em đều học giỏi và rất đáng yêu, ngoan ngoãn. Duy chỉ có cậu học trò Minh là kém hòa nhập. Mà dường như cậu nhóc đó quan tâm đến việc phá hoại cái bàn của cậu ta hơn việc học. Sau hơn một năm bị hành hạ, cái bàn đã loang lổ vết mực và khoác trên mình chiếc áo đầy vết xước. Nhưng như có sự hấp dẫn, dù có chuyển chỗ đến đâu, cậu ta cũng mang cái bàn đó theo.
Minh là một học sinh gốc Mỹ nhập tịch Việt Nam. Vì là người lai nên em cũng khó hòa nhập được với các bạn thật nhưng tôi không nghĩ là Minh lại lạc lõng đến thế. Bàn của mọi học trò khác thì sạch sẽ, chỉ có đôi ba vết mực bị dây ra nhưng cũng đã lau đi khá sạch, mực cũng đã mờ đi nhiều thì bàn của cậu ta như một cái chấm đen với những vết mực bự tổ chảng. Đến ngày thứ bảy, tôi đến trường để dọn lại lớp. Thứ đầu tiên tôi nhận ra chính là cái chấm đen – bàn của Minh. Tôi đi đến bên cạnh cái bàn của cậu ta, than thở: “Cái bàn bẩn thế này mà cũng dùng được. Lúc người ta vứt nó đi để thay bàn mới vào thì lại đòi cho bằng được. Đòi được rồi lại phá tiếp.”
Đột nhiên, tôi nghe thấy một tiếng nói của một người đang khóc:
- Hãy đến đây và giúp tôi với!
Tôi gần như sững sờ. Một cái bàn biết nói! Nhưng sau một hồi lâu, tôi cũng chịu ngồi xuống tiếp chuyện với nó. Sau khi nín một lúc, nó bắt đầu kể:
- Sở dĩ cậu nhóc đó hành hạ tôi là vì một cô gái hàng xóm cũ của cậu ta. Cô bé đó từ lâu đã nổi tiếng là thùy mị, nết na và xinh đẹp nên Minh đã đem lòng yêu cô bé đó ngay từ cái nhìn đầu tiên.
- À này, cô ấy có phải là Alice không? Tôi hỏi dường như ngay lập tức.
- Đúng đấy. Cô bé đó vì lí do gì đấy đã ngã đập gáy vào tôi mà mất mạng tại chỗ. Cô bé đó là người mà Minh yêu nhất nên sau khi vào học lớp năm cậu ta đã vào học bằng được lớp này, tìm đúng tôi và hành hạ tôi.
- Vậy nếu tôi tâm sự với Minh thì có thể là cậu ta sẽ hiểu ra ngay thôi! – Tôi đưa ra sáng kiến.
- Nếu cậu có thể làm được thì trăm sự nhờ cả vào cậu đấy! – Cái bàn trở nên vui vẻ.
Thế là buổi chiều ngày thứ hai tuần sau, tôi dẫn Minh tới bên cây bàng cạnh sân trường, giảng giải cho Minh về điều phải, về sự vô tội của cái bàn. Và, gần như tức tốc, cậu đi tân trang lại cho cái bàn rồi thì thầm vào tai nó như để xin lỗi.
Tốt rồi! Thế là một công đôi việc! Nhưng đến thứ bảy tuần sau, khi tôi vào lớp để thông báo với cái bàn về việc này thì dường như nó chỉ còn là một cái bàn bình thường. Liệu đó có phải ảo giác không? - tôi tự hỏi.
viết một bài văn tả quang cảnh trường em trước buổi học ko chép mạng trả lời mình tick cho
Trường em nằm trên đường cao ốc Thái Hà, ngôi trường mang một cái tên rất đẹp '' Tiểu học Thái Phương ''. Trường em được xây dựng cách đây khoảng năm năm nhưng vẫn còn mới và đẹp lắm, bởi trường được chúng em chăm sóc, sửa sang và giữ gì mỗi ngày. Và hôm nay, vẫn như thường lệ, lớp em được phân công trực nhật sân trường, nên em có dịp vào trường sớm.
Tiếng chuông nhà thờ vừa điểm năm giờ, chúng em cũng vừa tới cổng. Lúc này trường còn đang đắm mình trong màn sương sớm lạnh giá. Tất cả đều mang một vẻ yên ắng đến lạ lùng. Chim chóc còn ngủ say trong tổ ấm. Vẫn là chiếc cổng trường thân quen với tấm biển lớn rành rành ròng chữ:''Trường Tiểu học Thái Phương ''. Lúc này, từ khe cổng nhìn vào, sân trường thênh thang vắng lặng, hiện rõ trước mắt em là mấy cây phượng già im lìm rủ bóng, chỉ thấy mấy chiếc lá vàng lác đác trên sân bay đến hàng cây bạch đàn đang đu mình trước gió. Cạnh đó là cột cờ đứng yên trơ trọi. Bước vào trong, hàng hiên chạy dài thẳng tắp. Em dừng lại ở từng lớp học, cửa các lớp vẫn im lìm. Bàn ghế, bảng đen như âm thầm chờ đợi chúng em.
Trời sáng dần, chúng em mới bắt đầu chia nhau quét sân. Tiếng chổi quét loạt soạt, tiếng nói cười vang lên rôm rả, xóa đi cái bầu không khí yên lặng, buồn tẻ của buổi sớm mai. Bấy giờ, nhìn đi nhìn lại, trong sân đã không còn một chiếc lá. Chúng em cảm thấy vui khi nhìn thấy sân trường sạch bóng, như khoác lên mình một chiếc áo màu xanh tràn đầy sức sống. Chúng em vui vẻ đến bên hồ nước rửa tay. Đây là hồ sen lá xanh mơn mởn điểm những bông hoa màu hồng nhạt rất đẹp, cảnh vật xung quanh hồ thật tĩnh lặng và nên thơ. Bên cạnh hồ sen là vườn thuốc nam đang chờ chúng em tưới nước. Cây xanh trong sân trường có nhiều lá khô héo, sáng nay cũng thấy tươi tốt hẳn lên sau một đêm hứng sương.
Ngoài đường, học sinh đã lần lượt đến. Các bạn nhỏ thì được người thân đưa đón. Các bạn lớn thì đi bằng xe đạp, thi thoảng mới thấy một vài bạn đi bộ. Trông bạn nào cũng tươm tất, nổi bật trong ngày thứ 2 đầu tuần. Nhiều bạn khăn quàng thắm đỏ trên vai, ríu rít trò chuyện.
Trường Tiểu học Thái Phương đối với em như là ngôi nhà thứ hai vậy. Tại nơi đây, em được dạy dỗ và có nhiều kỉ niệm vui buồn cùng các bạn. Sau này, dù có đi đâu em cũng không bao giờ quên mái trường thân thương này, nơi mà có các thầy các cô luôn tin mong, chờ đợi.
Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút túm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây... Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: "Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
Sáng này là phiên trực nhật lớp em nên em phải đến sớm hơn mọi ngày. Đây là một dịp để em chứng kiến khung cảnh tĩnh lặng của khu trường. Đúng là nó khác hẳn với quang cảnh của một trường học giữa buổi mà chỉ cần đến trưởc nửa giờ thôi là có thể cảm nhận được sự khác nhau ấy. Em có cảm giác như lạc vào một chốn nào đó lạ lẫm, mặc dù nơi đây đã quá đỗi thân quen.
Khi em đến, tất cả như còn đang chìm trong giấc ngủ. Bác bảo vệ vẫn chưa mở cổng trường. Đứng bên ngoài, em ngắm nhìn và lắng nghe. Tất cả đều im lìm, cảnh vật như còn đang mơ màng, thấp thoảng ẩn hiện trong màn sương lãng đãng. Hàng cây im phăng phắc. Nhưng em có biết đâu rằng tất cả đều đang cựa mình chuyển động. Và lúc này chính là khoảnh khắc giao thời của ngày và đêm.
Bắt đầu là mặt trời, là ánh sáng. Tuv chưa le lói rõ. nhưng hừng đông đã nhanh chóng chiếm lĩnh mặt đất, toả sáng cảnh vật. Rồi là gió. Chỉ trong phút chốc, những làn gió nhẹ như có vẻ uể oải nhưng đã xua tan dần những đám sương cuối cùng còn chập chờn trong các lùm cây và khẽ làm xao động lá cành. Chẳng biết từ lúc nào, những chú chim non tỉnh giấc sôi nổi cất tiếng hót líu lo, chào đón một ngày mới bắt đầu. Toàn bộ khu trường hiện ra rõ mồn một với tất cả dáng vẻ thường ngày của nó. Và cũng chỉ một lát nữa thôi, không khí náo nhiệt của buổi học như mọi ngày lại sắp diễn ra.
Đã có thêm mấy bạn lđp khác cũng làm trực nhật như em. Bác bảo vệ cũng đã mở cổng và tắt điện bảo vệ. Chúng em chào bác rồi đi vào sân trường. Khu trường hình chữ u này, em đã đến đây từ hơn ba năm trước nhưng vào cái buổi sớm tinh sương như thế này, em mới lại thấy được một cảnh quang khác và cái cảm giác lâng lâng, ngỡ ngàng thật khó tả, Có lẽ, do ngày nào cũng đến trường vào cái lúc ồn ã nhất, náo nhiệt nhất, cứ lặp đi lặp lại cái cảnh nườm nượp những xe đạp, xe máy, những bước chân, những câu chuyện... nên không có được những- cảm giác mới lạ ấy. Ngay cả cái biển đề ngoài cổng “Tntờng tiểu học Ái Mộ", đến cái khẩu hiệu chữ lớn "Tiên học lề, hậu học văn" ngày nào đi học cũng đập vào mắt. Vậy mà hôm nay cũng gợi lên cảm giác lung lỉnh, sâu lắng lạ thường. Thẳng cổng vào đi qua sán là phòng Ban giám hiệu, nằm giữa hai dãy lớp học, cửa vần khép. Cái trống bên hè chưa được đánh thức nên còn chưa biết đến trời đã sáng, vản nằm vo tròn trên giá gỗ. Em lướt nhìn dãy lớp Một. Hai, Ba ở tầng một. Tất cả mọi cửa sổ, cửa ra vào đều sơn xanh giống nhau và đều còn đông kín. Có vài chú dơi đang chấp chới nhửng vòng lượn cuối cùng trước khi chui vào tổ để tránh ánh sáng mặt trời. Em lần theo thang gác lên tầng có dãy lớp Bốn, Năm. Vài cánh cửa đã mở và đã có tiếng người. Trên lan can của phòng cuối dày có chú chim chích đang hót líu ríu. Chợt thấy bóng người, nó vụt bay ra lùm cây ngoài sân trường mà vẫn không ngừng hót. Thế rồi, bỗng toàn bộ khu trường như rực sáng khi ánh nắng ban mai phản chiếu vào những bức tường vôi trắng toát. Thêm vào đó, một hổi trống gióng giả vang lên báo hiệu một ngày học mới bắt đầu. Cái không khí tấp nập ồn ào náo nhiệt cứ dần dần rộ lên bao trùm khu trường. Gió như cũng thổi mạnh lên trên những đám lá bàng, những cây xà cừ, phượng vĩ. Những khóm hoa tươi tốt dường như cũng phấn khởi chào đón các bạn nhỏ mà đung đưa khe khẽ, làm những giọt sương mai còn đọng lại dưới ánh nắng mặt trời trở nên lung linh huyền ảo. Lá quốc kì cũng đã cảm thấy đủ gió bắt đầu phấp phới. Rồi mọi người đến cũng đã đông đủ. Lớp nào đã vào lớp nấy.
Cũng nhờ buổi trực nhật này em mới có dịp quan sát kĩ được quang cảnh trường em.
Em rất yêu trường em vì “tới lớp tới trường nơi ẩy có tình thương, bạn bè. thầy cô qiáo, nơi ấy sao mà vui thế... ” và chắc hẳn không ai là không cảm thấy vêu thương mái trường của mình
mọi người có ai hiểu tình bạn nghĩa là gì không?
không được chép trên mạng nhé,ai trả lời nhanh nhất mình sẽ tick,mình sẽ không tick đâu,ai biết câu trả lời thì kết bạn với mình nhé!
tình bạn là gì ?
trả lời : Tình bạn là tình cảm của một người biết quan tâm, giúp đỡ, đồng cảm, một người mình có thể tin tưởng để chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Một người bạn luôn ở cạnh, động viên và nhắc nhở, giúp đỡ những lúc mình sai...(nhưng không phải có quan hệ máu mủ)
chúc bn hok tốt !