Dựa vào văn bản "Tức nước vỡ bờ", các chi tiết chứng tỏ chị Dậu yêu thương chồng tha thiết là:
- Chăm sóc chồng khi ốm: Khi anh Dậu được cõng về nhà trong tình trạng "rũ rượi như một xác chết", chị đã vô cùng hoảng sợ và đau đớn. Sau khi anh tỉnh lại, chị Dậu vội vàng nấu cháo và "rón rén bưng một bát lớn đến chỗ chồng nằm", nhẹ nhàng khuyên anh "cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ xót ruột". Chị còn ngồi lại đó "như có ý chờ xem chồng chị ăn có ngon miệng hay không".
- Lo lắng cho sự an toàn của chồng: Khi bà lão hàng xóm khuyên anh Dậu nên trốn đi, chị Dậu đã đồng tình và giải thích "để cháo nguội, cháu cho nhà cháu ăn lấy vài húp cái đã". Chị hiểu rằng anh Dậu đang ốm yếu, nếu bị đánh đập thêm một lần nữa sẽ rất nguy hiểm.
- Bảo vệ chồng trước sự hung hãn của cai lệ và người nhà lí trưởng:
+ Chị Dậu đã "run run" cầu xin cai lệ tha cho chồng, tha thiết van vỉ: "Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!".
+ Khi bị cai lệ đánh và vẫn cố trói chồng, chị Dậu đã "liều mạng cự lại": "Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!".
+ Khi bị cai lệ tát và tiếp tục xông vào trói chồng, chị đã "nghiến hai hàm răng" và "túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa". Chị đã bất chấp nguy hiểm, chống trả quyết liệt để bảo vệ chồng mình.
+ Sự tức giận của chị không chỉ dừng lại ở cai lệ mà còn cả người nhà lí trưởng. Chị đã "nắm ngay được gậy của hắn" và "vật nhau" với hắn, cuối cùng "túm tóc lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm". Hành động này cho thấy chị sẵn sàng đối đầu với bất cứ ai có ý định làm hại chồng mình.
+ Lời nói "Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được…" thể hiện sự căm phẫn đến cùng cực và quyết tâm bảo vệ chồng bằng mọi giá, kể cả phải vào tù.
Tóm lại, qua những hành động từ dịu dàng, chăm sóc đến mạnh mẽ, quyết liệt, chị Dậu đã thể hiện tình yêu thương chồng một cách sâu sắc và mãnh liệt.
Chị Dậu là người vợ hết lòng yêu thương và bảo vệ chồng. Trong hoàn cảnh gia đình nghèo khó, chồng bị ốm nặng mà vẫn bị bắt đi vì chưa nộp đủ sưu, chị Dậu đã cố gắng chạy vạy khắp nơi để vay tiền nộp sưu cho chồng. Hành động ấy thể hiện sự hy sinh và lòng thương yêu sâu sắc của chị. Khi chồng bị đánh đập tàn nhẫn, chị không ngại van xin, năn nỉ, thậm chí quỳ lạy để xin tha cho chồng. Đến khi bị dồn đến đường cùng, chị đã vùng lên chống trả quyết liệt để bảo vệ chồng khỏi sự tàn ác của bọn lính. Qua những hành động đó, ta thấy chị Dậu không chỉ là người phụ nữ giàu tình cảm mà còn rất mạnh mẽ, dũng cảm khi bảo vệ người thân yêu. Tình yêu thương chồng của chị khiến người đọc xúc động và cảm phục.
(1)Trên một ngọn núi cao lêu đêu đứng khều mây, có ông thầy. Lần đầu tới chơi, thầy kêu bỏ mấy cục đá xuống cho rảnh tay múc giùm ta gàu nước. Bạn cãi ủa con có cầm đá gì đâu. Thầy cười, khi nãy con định ném đá cho bể đầu ông xe ôm dưới chân núi mà. (2)Tại thằng cha đó lấy tiền công mắc quá, mới chạng vạng mà tính giá gấp đôi lúc ban ngày, bạn ngoay cái miệng phân trần. Thầy lại cười, mấy chục ngàn đó cũng còn rẻ, vì chở con là chở theo một đống đá, nặng lắm chớ đâu phải chơi. (3)Giọng thầy không có chút cà rỡn nào, làm bạn ngờ ngợ ngờ ngợ ngờ ngợ miết. Không nén được, bạn xòe tay ra coi và thật kỳ lạ, bạn thấy trên tay mình thiệt tình là có đá. Thiệt tình là bạn đang lăm le chực chờ ném vào người khác, giống hệt cái cách người đời hăng hái ném nhau. (4)Bạn về nhà rồi, chuyện mấy cục đá cũng lẽo đẽo theo về, đeo bám dai dẳng. Đôi khi bạn bĩu môi lườm nguýt ai đó, mắng xiên chửi xéo ai đó... mà thấy rõ ràng là mình vừa ném đá vào người ta. Đôi khi viết một đoạn chữ mà thấy lổn nhổn nặng nề như đá. Đôi khi chỉ nói nửa câu mà thấy người nọ rúm ró vì đau. Ném đi rồi thấy sướng phút đó, hể hả phút đó nhưng dường như người không nhẹ bớt, vì cục đá thiên hạ ném trả bạn nhặt lấy mang theo bên mình, rình chờ cơ hội chọi lại. (5)Những hòn đá đó không bao giờ rơi xuống đất, bởi không người này cất thì người kia cũng cầm. Vì nó mà mình đau nhưng người ta vẫn giữ gìn để tiếp tục làm đau người khác, hòn đá được ném đi ném lại trong một hành trình sát thương không ngơi nghỉ. Sách nói vậy. Sau này, bạn nghiền ngẫm sách thiền các loại, bạn nghiên cứu kinh Phật, Kinh thánh, kinh Coran... (6)Bạn cố không lẫn lộn giữa chê bai và lăng mạ, giữa phê bình và đạp đổ, giữa gièm pha và hạ nhục... để nếu có ném đi thì chỉ là những hòn đá con con. Thấy chưa ăn thua, bạn hay lên núi nói chuyện với ông thầy học cách làm sao bỏ đá khỏi tay. Ông thầy cười nói phải có cách nào thì ta đâu có bỏ chạy lên đây, ở một chỗ chỉ có mây và vài nhà hàng xóm. Ít người lại qua, ít va chạm, ít thị phi thì đỡ phải ném đá nhau... (7)Nhưng bạn ở một chỗ nào? Chỗ mà sáng sớm dừng ở đèn đỏ có kẻ chạy xe lấn đường xước cả tay bạn. Chỗ mà sáng sớm phát hiện ra chị kia thản nhiên cân thiếu. Chỗ mà sáng sớm anh cảnh sát giao thông ngoắc bạn lại kiếm tiền lót tay. Chỗ mà sáng sớm mở trang báo thấy bao nhiêu chuyện nát lòng: chó người giàu cắn chết người nghèo, mẹ ngược đãi con, chồng giày vò vợ... (8)Bạn nghe lửa bốc lên đầu, giận đầy ứ họng. Căm. Uất. Ngột ngạt. Nghe đá ở đâu bỗng chất oằn cả người, kẻ thủ ác mà đứng trước mặt bạn dám ném cho họ chết lắm. Nhưng đó là “ở đâu đó...”, giờ chuyện xảy ra ngay ở quê hương bạn, cách chỗ bạn chỉ hai mươi cây số. Nghe đâu, coi bản tin thấy hai vợ chồng trẻ người mà tàn ác man rợ, nhục hình tra tấn thằng nhỏ làm công mà tỉnh bơ như thở, như ăn, có một bà già quê đập bể tivi rồi xách dầm xuống xuồng bơi đi “đi đánh hai đứa ác ôn đó coi tụi nó biết đau không?”. Như thể hết cách rồi, đá phải được đáp trả bằng đá. Bạn giận mình sao không được như bà già đó. Những cuốn sách về nghệ thuật buông bỏ, hạn chế sân hận trải rộng tình thương... đã trở nên vô nghĩa. Không thể buông bỏ ở cái thời thế còn ngổn ngang này. Đến cha mẹ mà tàn tệ với con, không phải loạn thì là cái gì. Ông thầy trên núi gọi điện thoại xuống, nói ông coi tivi rồi. Lặng đi giây lát, ông nói “ta thấy sợ...”. Ông thầy sợ vì tôn giáo mà ông đeo đuổi làm sao cứu rỗi được người đã đánh mất chất người. Còn bạn sợ vì luật pháp làm sao cải tạo, thay đổi được người mà không phải người. Sách nói không có gì là rác hết, bạn đã từng tin vậy nhưng giờ chê sách xạo, thiệt tình. (9)Tội ác biết đâu nảy sinh từ những cú ném đá lặt vặt nhỏ nhít mà người ta không nhận ra. Cho đến một ngày...
Câu 1. Chỉ ra yếu tố tự sự và yếu tố trữ tình trong đoạn (8) văn bản. Phân tích tác dụng của việc kết hợp hai yếu tố đó trong đoạn văn trên?
Câu 2. Xác định cách giải thích nghĩa của từ "Lăng mạ" trong văn bản?
Câu3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn (7) của tác phẩm?
Câu 4. Xác định chủ đề của văn bản. Anh/chị nhận xét như thế nào về chủ đề ấy?
Câu 5. Nhận xét cái tôi của tác giả?
Câu 6. Anh/chị có đồng tình với câu nói của tác giả:"Tội ác biết đâu nảy sinh từ những cú ném đá lặt vặt nhỏ nhít mà người ta không nhận ra."không? Vì sao? (trình bày bằng một đoạn văn không quá 05 câu.)
Hãy tìm ra 6 danh từ đồng nghĩa hoặc gần nghĩa với từ quê hương?
1) Tổ quốc
2) Non sông
3) Xứ sở
4) Quê quán
5) Cố hương
6) Quê nhà
1 tổ quốc
2 quê quán
3 xử sở
4 làng
5 thôn
6 quê nhà
viết đoạn văn 5-7 câu về tình mẫu tử
Tình mẫu tử là một trong những tình cảm thiêng liêng và sâu sắc nhất trong cuộc đời mỗi con người. Từ khi còn trong bụng mẹ, chúng ta đã cảm nhận được sự che chở và yêu thương vô bờ bến của mẹ. Mẹ không chỉ là người sinh ra, mà còn là người nuôi dưỡng, dạy dỗ và đồng hành cùng ta trong từng bước đi. Những hy sinh thầm lặng của mẹ, từ những đêm không ngủ đến những lo toan vất vả, đều thể hiện tình yêu vô điều kiện mà mẹ dành cho con. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, tình mẫu tử vẫn luôn là nguồn động lực mạnh mẽ, giúp ta vượt qua mọi thử thách. Mỗi khi nghĩ về mẹ, trái tim ta lại tràn đầy cảm xúc và lòng biết ơn. Tình mẫu tử không chỉ là một mối liên kết sinh học, mà còn là một sợi dây vô hình kết nối tâm hồn giữa mẹ và con.
Tình mẫu tử là một trong những tình cảm thiêng liêng và sâu sắc nhất trong cuộc đời mỗi con người. Từ khi còn trong bụng mẹ, chúng ta đã cảm nhận được sự che chở và yêu thương vô bờ bến của mẹ. Mẹ không chỉ là người sinh ra, mà còn là người nuôi dưỡng, dạy dỗ và đồng hành cùng ta trong từng bước đi. Những hy sinh thầm lặng của mẹ, từ những đêm không ngủ đến những lo toan vất vả, đều thể hiện tình yêu vô điều kiện mà mẹ dành cho con. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, tình mẫu tử vẫn luôn là nguồn động lực mạnh mẽ, giúp ta vượt qua mọi thử thách. Mỗi khi nghĩ về mẹ, trái tim ta lại tràn đầy cảm xúc và lòng biết ơn. Tình mẫu tử không chỉ là một mối liên kết sinh học, mà còn là một sợi dây vô hình kết nối tâm hồn giữa mẹ và con.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Từ khi còn trong bụng mẹ, chúng ta đã được mẹ chăm lo, âu yếm, vốt ve bằng tất cả yêu thương. Mỗi cử chỉ, ánh mắt, hay nụ cười của mẹ đều đem lại ấm áp và bình yên cho con. Khi con ốm đau, mẹ là người thao thức suốt đêm chăm sóc không mệt mỏi. Tình mẹ như ngọn ánh sáng soi đường con đi, dịu con trướt ngã hay thành công, mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc. Dù thời gian có trôi qua bao nhiêu, tình mẹ vẫn mãi vố ngắn và bất diệt trong tim con.
Viết đoạn văn diễn dịch với câu chủ đề: Nghiện điện tử sẽ đem lại nhiều tác hại cho học sinh
Nghiện điện tử sẽ đem lại nhiều tác hại cho học sinh. Đầu tiên, việc sử dụng các thiết bị điện tử quá nhiều khiến học sinh xao nhãng việc học hành, giảm sút kết quả học tập. Các em dễ bị phân tâm bởi các trò chơi, mạng xã hội, video trên mạng thay vì tập trung vào bài vở. Bên cạnh đó, nghiện điện tử còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe thể chất và tinh thần của học sinh. Các em có thể bị các bệnh về mắt, cột sống, rối loạn giấc ngủ, căng thẳng, lo âu, thậm chí là trầm cảm. Ngoài ra, việc dành quá nhiều thời gian cho thế giới ảo khiến học sinh ít giao tiếp, tương tác với mọi người xung quanh, làm suy giảm các kỹ năng xã hội cần thiết. Tóm lại, nghiện điện tử gây ra những hệ lụy tiêu cực, ảnh hưởng toàn diện đến sự phát triển của học sinh.
Các bạn ơi, Các bạn thích Hoc24 hay OLM hơn?
Mình thì thích cả hai. OLM và Hoc24 đều là gia đình thứ hai của mình. Còn bạn thì sao?
@ Nguyêm Nguyên, mình đồng tình với bạn. Mình cho bạn 1 tick nha.
Ông cha mình đã từ biển mà đi
vẫn rành rọt sáng soi từng hành lí
những luồng lạch nông, sâu
thuộc lòng như chữ nghĩa
bao lớp người đi giữ đảo, không về...
biển lặng giấu những nỗi niềm xa thẳm
ru lời ru vô tận dưới
lòng sâu
(Trịnh Công Lộc)
phân tích tác dụng của bptt
Biện pháp tu từ & Tác dụng Ẩn dụ: “biển lặng giấu nỗi niềm”, “ru lời ru vô tận” → Gợi chiều sâu cảm xúc, tượng trưng cho ký ức, sự hy sinh thầm lặng. Điệp ngữ: “bao lớp người đi giữ đảo, không về…” → Nhấn mạnh sự mất mát, hy sinh của cha ông. Hoán dụ: “rành rọt sáng soi từng hành lính” → Thể hiện sự am hiểu, gắn bó của cha ông với biển đảo. Giọng điệu trầm lắng: → Tạo cảm xúc thiết tha, biết ơn và tự hào. Tổng kết: Các biện pháp tu từ giúp đoạn thơ giàu hình ảnh, xúc động và truyền tải sâu sắc tinh thần yêu nước, tri ân người lính biển.
Bài thơ dùng ẩn dụ như “biển lặng giấu nỗi niềm”, “ru lời ru vô tận” để nói về sự hy sinh thầm lặng của người lính. Điệp ngữ “bao lớp người đi giữ đảo, không về…” nhấn mạnh nỗi mất mát. Hoán dụ “sáng soi từng hành lính” thể hiện sự gắn bó với biển đảo. Các biện pháp tu từ làm bài thơ sâu sắc, giàu cảm xúc và thể hiện lòng biết ơn.
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng...
phân tích tác dụng của bptt
Biện pháp tu từ & Tác dụng Điệp ngữ “Từ…”: → Nhấn mạnh sự phong phú, đa dạng của nguồn gốc tiếng hát mẹ mang về. Tạo nhịp điệu đều đặn, như lời ru dịu dàng. Hoán dụ & Ẩn dụ: “cái bống cái bang”, “cánh cò”, “vị gừng”, “vết lấm”, “đầu nguồn”, “bãi sông” → Gợi hình ảnh thân thuộc trong đời sống nông thôn, tượng trưng cho sự lam lũ, tảo tần, và tình yêu thương của mẹ. Hình ảnh dân gian: → Gợi không gian quê hương, truyền thống, làm nổi bật vẻ đẹp bình dị mà sâu sắc của người mẹ. Tổng kết: Các biện pháp tu từ giúp tiếng hát của mẹ trở nên giàu cảm xúc, mang đậm hơi thở cuộc sống, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng và vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ Việt Nam.
Viết 1 đoạn văn nói về những điều thích và không thích ở miền quê
Ở miền quê, tôi yêu nhất là sự thanh bình và không khí trong lành mà nơi phố thị khó tìm thấy. Mỗi sáng thức dậy, tiếng chim hót líu lo, hương lúa non thoang thoảng trong gió khiến lòng người thư thái lạ thường. Tôi cũng thích những buổi chiều tà cùng đám bạn thả diều trên cánh đồng, hay những đêm trăng sáng quây quần bên bếp lửa hồng, kể cho nhau nghe những câu chuyện cổ tích. Tuy nhiên, cuộc sống ở quê đôi khi cũng có những bất tiện. Cơ sở hạ tầng còn hạn chế, đường xá đi lại khó khăn, đặc biệt là vào mùa mưa lũ. Hơn nữa, các dịch vụ giải trí, mua sắm cũng không đa dạng như ở thành phố, khiến cho cuộc sống có phần đơn điệu. Nhưng dù sao đi nữa, miền quê vẫn là nơi tôi luôn hướng về, bởi ở đó có gia đình, bạn bè và những kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ.
Ở miền quê, tôi yêu nhất là sự thanh bình và không khí trong lành mà nơi phố thị khó tìm thấy. Mỗi sáng thức dậy, tiếng chim hót líu lo, hương lúa non thoang thoảng trong gió khiến lòng người thư thái lạ thường. Tôi cũng thích những buổi chiều tà cùng đám bạn thả diều trên cánh đồng, hay những đêm trăng sáng quây quần bên bếp lửa hồng, kể cho nhau nghe những câu chuyện cổ tích. Tuy nhiên, cuộc sống ở quê đôi khi cũng có những bất tiện. Cơ sở hạ tầng còn hạn chế, đường xá đi lại khó khăn, đặc biệt là vào mùa mưa lũ. Hơn nữa, các dịch vụ giải trí, mua sắm cũng không đa dạng như ở thành phố, khiến cho cuộc sống có phần đơn điệu. Nhưng dù sao đi nữa, miền quê vẫn là nơi tôi luôn hướng về, bởi ở đó có gia đình, bạn bè và những kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ.
Miền quê mang đến cho em nhiều trải nghiệm thú vị và yên bình. Em thích nhất là không khí trong lành, cánh đồng lúa xanh mát mổi chiều, và những buổi chợ nhộn nhị. Con người ở đây thân thiện, luôn sẵn sàng giúc đỡ nhau. Tuy nhiên, em không thích việc ở quê thường thiếu nhiều tiện nghi như ở thành phố, đặc biệt là đường xá nhiều chỗ còn lồi lốm, mọt khi mưa xuống là rất bị lây lôi. Dù vậy, mãnh đất quê hương vẫn luôn là nơi em muốn trở về mỗi khi có thể.
Nguyễn Lê Phước Thịnh@ anh online 24/7 à