Dựa vào văn bản "Tức nước vỡ bờ", các chi tiết chứng tỏ chị Dậu yêu thương chồng tha thiết là:
- Chăm sóc chồng khi ốm: Khi anh Dậu được cõng về nhà trong tình trạng "rũ rượi như một xác chết", chị đã vô cùng hoảng sợ và đau đớn. Sau khi anh tỉnh lại, chị Dậu vội vàng nấu cháo và "rón rén bưng một bát lớn đến chỗ chồng nằm", nhẹ nhàng khuyên anh "cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ xót ruột". Chị còn ngồi lại đó "như có ý chờ xem chồng chị ăn có ngon miệng hay không".
- Lo lắng cho sự an toàn của chồng: Khi bà lão hàng xóm khuyên anh Dậu nên trốn đi, chị Dậu đã đồng tình và giải thích "để cháo nguội, cháu cho nhà cháu ăn lấy vài húp cái đã". Chị hiểu rằng anh Dậu đang ốm yếu, nếu bị đánh đập thêm một lần nữa sẽ rất nguy hiểm.
- Bảo vệ chồng trước sự hung hãn của cai lệ và người nhà lí trưởng:
+ Chị Dậu đã "run run" cầu xin cai lệ tha cho chồng, tha thiết van vỉ: "Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!".
+ Khi bị cai lệ đánh và vẫn cố trói chồng, chị Dậu đã "liều mạng cự lại": "Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!".
+ Khi bị cai lệ tát và tiếp tục xông vào trói chồng, chị đã "nghiến hai hàm răng" và "túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa". Chị đã bất chấp nguy hiểm, chống trả quyết liệt để bảo vệ chồng mình.
+ Sự tức giận của chị không chỉ dừng lại ở cai lệ mà còn cả người nhà lí trưởng. Chị đã "nắm ngay được gậy của hắn" và "vật nhau" với hắn, cuối cùng "túm tóc lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm". Hành động này cho thấy chị sẵn sàng đối đầu với bất cứ ai có ý định làm hại chồng mình.
+ Lời nói "Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được…" thể hiện sự căm phẫn đến cùng cực và quyết tâm bảo vệ chồng bằng mọi giá, kể cả phải vào tù.
Tóm lại, qua những hành động từ dịu dàng, chăm sóc đến mạnh mẽ, quyết liệt, chị Dậu đã thể hiện tình yêu thương chồng một cách sâu sắc và mãnh liệt.