Vincent Van Gogh từng chiêm nghiệm. chúng ta càng tiến bước trong cuộc đời càng có nhiều thử thách hơn, nhưng chính trong khi chống lại gian khổ mà sức mạnh nội tâm của con tim được hình thành.viết bài văn trình bày suy nghĩ của em về ý kiến trên.
Chúng ta càng tiến bước trên đường đời, mọi việc lại càng khó khăn hơn, nhưng chính trong khi chống lại gian khổ mà sức mạnh nội tâm của con tim được hình thành.
Trong cuộc sống có nhiều người vừa mới gặp khó khăn đã từ bỏ, nản chí,mà cuộc đời thì khó khăn thường nhiều hơn thuận lợi. Song bên cạnh đó còn có những người có ý chí, quyết tâm để đạt mục đích chính đáng của mình. Chính họ đã nhận ra rằng: “Có chí thì nên”.
“Có chí thì nên”: một bài học giáo dục rất hay từ thời xưa, đặc biệt là đối với những người muốn làm giàu. Đôi khi chính chúng ta phải nhìn nhận rằng số người thiếu sự quyết tâm, ý chí phấn đấu ngày càng nhiều trong xã hội. Dường như chính bản thân họ, đúng hơn là sự tự giác, tự thân vận động đã bị mất đi trong cuộc sống tiện nghi đầy đủ. Vì lẽ đó mà họ sống một cách an nhàn, thiếu sự nỗ lực, ý chí cầu tiến. Và sẽ tai hại hơn khi chính họ chưa được rèn luyện, được dạy cách thích ứng với mọi tình huống bất ngờ xảy đến. Mặt khác còn có những người lại bi quan, không có sự kiên trì, quyết tâm, thấy việc nặng nhọc trước mắt là đùn đẩy, có suy nghĩ là sẽ không làm được, từ bỏ tất cả mọi thứ. Những con người ấy chỉ nhìn sự việc qua một khía cạnh, một khía cạnh bó hẹp trong cái khuôn khổ mà họ từ tạo ra. Một cái vỏ bọc của sự bi quan. Họ chỉ thấy cái bất lợi trước mắt nhưng lại quên đi lợi ích lâu dài. Bên cạnh đó lại có những người mới vừa gặp thử thách đầu tiên là lại tự bỏ cuộc. Chuyện này đã quá quen thuộc. Việc từ bỏ nhanh chóng ấy là do người đó thiếu sự tự tin, cầu tiến, họ sợ thất bại, họ không dám nhìn nhận sự thật dù có thể là phũ phàng. Và cũng đôi khi có nhiều người đã nỗ lực hết sức mình để vượt qua thử thách nhưng lại không đạt được kết quả mong muốn. Điều đó lại càng dẫn đến việc người ấy sẽ bị áp lực đè nặng, để rồi nản chí, dừng cuộc đua nửa chừng trong khi bản thân họ chỉ mới đi một phần ba chặng đường. Thậm chí có người leo cây gần đến ngày hái quả vẫn bỏ cuộc.Thật ra chẳng có gì mới lạ cả. Con người từ cổ chí kim vẫn chạy đường trường trên cái lối mòn, ngặt nghèo này. Bù lại-và cũng chính từ đó mà ra?- xã hội loài người vẫn luôn trọng vọng những ai đạt được mục đích của mình, và mục đích càng cao lại càng thêm vinh dự. Cái chính yếu và được đề cao vẫn là cái quyết tâm, chừng nào còn bền gan trên đường; cho dù đã thất thểu, hay chỉ còn thoi thóp; thì tệ lắm cũng vẫn được người đời khen tặng là có chí hướng, có nghị lực. Vì vậy, chúng ta cứ cố gắng hết sức của mình, hãy sử dụng chính khả năng, con người thật của ta thì dù có thất bại đi chăng nữa, chúng ta cũng vui lòng. Điều đó đâu đáng để ta buồn, có thất bại mới có thành công, có nghị lực mới đạt được kết quả.
Văn hóa con người vẫn chỉ quảng bá và đề cao sự kiên cường. Chúng ta đều được dạy từ lúc nằm nôi là một khi đã quyết định hướng đi và mục tiêu thì nhất định phải vững lòng theo đuổi đến cùng. Phải theo đuổi cho đến khi thắng lợi vẻ vang hay thất bại hào hùng, nhưng chúng ta tuyệt không được dạy cách rút lui kịp thời, cách bỏ cuộc đúng lúc. Sa lầy trong cuộc chiến, bám trụ một cách bền gan, chôn vùi thêm bao sinh mạng cũng mặc kệ.
Nhưng để lập trường bị lung lạc hay mất niềm tin là tệ hại, xét lại mục tiêu hay đường hướng đặt ra-cho dù trên cơ sở nào cũng vậy- thì quả phạm vào tối kị. Điều này nghe chừng như chỉ là một sự ràng buộc về văn hóa hay xã hội, song thực sự lại có vẻ được đóng khuôn sẵn trong tâm trí, tư duy con người. Theo đó, chính những con người có khả năng lí luận sâu sắc lại là những người ít sẵn sàng tự chuyển đổi cách nhìn. Trái lại, họ là thành phần bám víu mạnh mẽ nhất vào đường hướng đã từng lựa chọn. Lẽ nào, con người ta lại tâm niệm cuộc sống chỉ là những quãng đường việt dã nối tiếp và đã lên thì không thể dừng hay quay lại. Nói thẳng ra là chính chúng ta cần phải biết lượng sức mình, đừng lấy cái tính bền chí của mình mà lại lạm dụng nó vì mục đích thiếu thiết thực.
Nếu nói một vận động viên chỉ cần tính bền bỉ, kiên cường là có thể chinh phục đường đua 100km thì quả là một sai lầm. Họ hiểu rằng chỉ một yếu tố “ý chí” thì không thể giúp họ hoàn thành chặng đường nếu thiếu “sức lực”. Chúng ta cũng như học nhưng thay vào đó là “cơ hội”. Chính chúng ta tạo nên cơ hội và cần phải khôn ngoan trong việc tận dụng nó. Đừng ngồi đó mà há miệng chờ sung, một việc ngu xuẩn, phung phí thời giờ. Và khi biết cách tạo ra cơ hội cho bản thân mình thì ắt hẳn người ấy sẽ có được lợi thế.
Việc để có được ý chí bền bỉ cần phải dựa vào chính chúng ta. Nó dễ có, nhưng cũng dễ mất nếu như không biết gìn giữ và di dưỡng nó hằng ngày. Đừng cố tạo ra áp lực cho ta, điều đó sẽ gây ra việc phản tác dụng trong việc hình thành tính “kiên trì”. Mối quan hệ giữa “chí” và “cơ hội” là sự liên kết chặt chẽ mà một người muốn thành công sẽ có.
Xét cho cùng, mọi người trong chúng ta cần tu dưỡng đức tính của mình, đặc biệt là ý chí cầu tiến. Có như vậy, nó mới trở thành một nếp sống đẹp trong mỗi con người.
Lưu gì mà gửi lên
Mik biết bài ày chép mạng mà
-Xác định luận điểm, luận cứ trong đoạn văn sau:
Lòng can đảm
Quả thực, mỗi chúng ta như một vòng tròn bị khuyết mà cuộc sống thì luôn dung nạp những yếu tố đối nghịch nhau. Trong đó, khắc tinh của “hèn nhát” là “can đảm”. Người can đảm trước hết là người không hèn nhát, là người dám đối mặt với sự thật, là người dám đương đầu với những khó khăn, thử thách của bản thân, đối diện với chính mình. Nếu bất ngờ được hỏi về những tấm gương tiêu biểu cho lòng can đảm, tôi chẳng ngần ngại gì mà sẽ trả lời ngay: người con gái anh hùng Võ Thị Sáu đứng trớc họng súng quân thù mà vẫn cất cao tiếng hát; chú bé loắt choắt chạy như bay trước mưa bom bão đạn của quân thù để đưa thư mật cho kháng chiến... Nói tóm lại, can đảm là một đức tính vô cùng cần thiết với mỗi con người và người can đảm là người đáng khâm phục. Khi có lòng can đảm, nghĩa là ta đa nắm giữ chiếc chìa khóa vạn năng, giúp ta có sức mạnh vượt qua những khó khăn thử thách. Cần phê phán con người hèn nhát, không dám đương đầu với những thử thách, không dám vượt qua chính mình, thấy gian khổ thì chùn bước, thấy nguy hiểm thì không dám hành động. Và sau cùng, mỗi chúng ta cần học cách đương đầu với những thử thách và hơn cả là can đảm trong trận chiến với chính bản thân mình. Đừng quên xếp “can đảm” trong chiếc túi hàng trang của mình, bạn nhé!
* Luận điểm : Lòng can đảm
* Luận cứ :
- Trong đó, khắc tinh của “hèn nhát” là “can đảm”. Người can đảm trước hết là người không hèn nhát, là người dám đối mặt với sự thật, là người dám đương đầu với những khó khăn, thử thách của bản thân, đối diện với chính mình.
- Nói tóm lại, can đảm là một đức tính vô cùng cần thiết với mỗi con người và người can đảm là người đáng khâm phục. Khi có lòng can đảm, nghĩa là ta đa nắm giữ chiếc chìa khóa vạn năng, giúp ta có sức mạnh vượt qua những khó khăn thử thách. Cần phê phán con người hèn nhát, không dám đương đầu với những thử thách, không dám vượt qua chính mình, thấy gian khổ thì chùn bước, thấy nguy hiểm thì không dám hành động. Và sau cùng, mỗi chúng ta cần học cách đương đầu với những thử thách và hơn cả là can đảm trong trận chiến với chính bản thân mình
6. Khi con sóng cuộc đời ập đến và dòng chảy làm thuyền bạn lật. Đừng tốn nước mắt cho điều đã qua, cứ an nhiên thả mình trôi theo sóng. 7. Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, tiến triển bẳng một nụ hôn, kết thúc với một giọt nước mắt hay với vòng tay ôm xiết bất tận. 8. Nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục thì tương lại sẽ bắn vào anh bằng đại bác. 9. Khó khăn rồi sẽ qua đi.Giống như cơn mưa rào ngoài cửa sổ, có tầm tã cỡ nào rồi cũng sẽ trời quang mây tạnh. 10. Cuống sống và lòng tin chỉ mất có một lần 11. Nếu không phải của mình, đừng cưỡng cầu làm gì, cưỡng cầu chỉ biết mất những thứ vốn dĩ có thể đạt được. 12. Không phải tất cả vết thương sẽ chảy máu. Cũng không phải chỉ có chảy máu mới đau. 13. Hãy đối xử tốt với chính mình vì đời người chớp mắt đã trôi qua, phải thương yêu người yêu mình vì kiếp sau chưa chắc đã gặp lại. 14. Một người bạn thật sự là người bước vào cuộc sống của bạn khi cả thế giới đã bước ra. 15. Đường đời rất rộng nhưng tất cả chúng ta không thể đi trên cùng một hàng, phải có người bước trước và người đi sau. Những người đi trước chưa chắc là người giỏi, những người đi sau cũng chưa chắc đã là ngững người kém, quan trọng là chúng ta có thể đi được đến cái đích mà chúng ta muốn. 16. Không tin vào chính mình - tức là bạn đã thất bại một nữa trước khi bắt đầu. 17. Hãy chậm rãi trong việc chọn bạn và càng chậm rãi hơn trong việc thay bạn 18. Hãy nhìn ra thế giới xung quanh để thấy rằng bạn vẫn còn rất hạnh phúc so với những đau khổ mà người khác đang phải gánh chịu. 19. Hãy luôn đặt ta vào vị trí của người để biết rằng nếu ta đau chắc chắn người cũng đau như ta vậy. 20. Đôi lúc, cuộc đời để ta ngập cìm trong rắc rối nhưng không phải để chúng ta chết chim mà là để chúng ta học cách bơi. 21. Khi cuộc đời đẩy bạn ngã, hãy cố hạ cánh bằng lưng. Bởi vì nếu bạn có thể nhìn lên, bạn có thể đứng dậy. Hãy để lí trí kéo bạn dậy. 22. Hãy sống là chính mình, bình thường chứ không tầm thường. 23. Một nụ cười có thể thay cách nhìn một con người, một cái ôm có thể thay một lời cảm thông, một lời nói có thể cứu vãn cả một người. 24. Sự khác biệt giữa những người thành công và những người thất bại không phải là ở sức mạnh, kiến thức hay sự thiếu hiểu biết mà chính là ở ý chí. 25. Bạn không bao giờ là kẻ thua cuộc cho đến khi bạn bỏ cuộc. 26. Một số phụ nữa chọn theo đuổi người đàn ông của mình và một số chọn theo đuổi ước mơ. Nếu ạn còn phân vân chọn cách nào, hãy nhớ rằng, sẽ không bao giờ có chuyện một ngày nọ sự nghiệp thức dậy và nói không còn yêu bạn nữa. 27. Người lạc quan luôn nhìn được những cơ hội trong từng khó khăn. 28. Một cuốn sách hay có thể thay đổi số phận biết bao người. 29. Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưn ta được chọn cách mình sẽ sống. 30. Chúng ta đừng đánh giá người khác theo tiêu chuẩn của mình rồi sau đó lại dành cả cuộc đời để sống theo tiêu chuẩn của người khác. 31. Mỗi người có thể có những lý do khác nhau để sống cuộc sống của chính họ. Bạn không thể quỵ chụp tất cả những lý do đó đều giống như nhau. 32. Trong trò chơi cuộc sống, trước khi bạn nhận được bất cứ cái gì, bạn phải cho đi một thứ gì đó! 33. Đừng tìm hạnh phúc nơi nào xa quá. Hãy về tìm nó ở trong ta. 34. Đừng sống để làm hài lòng người khác, hãy sống sao cho đúng với bản thân mình, đừng hại đến ai là được. Vì cuộc sống này, “thánh” còn có người ghét huống chi là người bình thường. Tốt đến mấy cũng sẽ có người ghét bạn nên hãy chỉ là chính mình thôi bạn nhé!. 35. Sự thay đổi của cuộc sống là điều không tránh khỏi - việc của chúng ta đơn giản là lựa chọn cách để vượt qua mà thôi. 36. Giá trị của đồng tiền nằm ở cách tiêu. Giá trị của con người nằm ở cách yêu và cách sống. 37. Cái tôi chính là thứ duy nhất hủy hoại mối quan hệ. Hãy là người trưởng thành, buông bỏ cái tôi của chính mình. 38. Cuộc sống cũng tương tự như một trò đấm bốc. Thất bại không được tuyên bó khi bạn ngã xuống mà là khi bạn từ chối đứng dậy. 39. Hãy là những việc bình thường bằng lòng say mê phi thường 40. Con người sinh ra không phải để tan đi như hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu trong trái tim người khác. 41. Đừng nói mà hãy làm, đừng huyên thuyên mà hãy hành động. Đừng hứa mà hãy chứng minh. 42. Thái độ tốt nhất chính là: “Lưng của tôi không phải là một hộp thư thoại. Vui lòng nói bất cứ điều gì bạn muốn nói trước mặt tôi” 43. Hãy hướng về mặt trời và bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy bóng tối 44. Nếu giọt nước rơi xuống hồ, nó sẽ biến mất. Nhưng nếu rơi xuống lá sen, nó sẽ tỏa sáng như một viên ngọc. Rơi giống nhau nhưng ở cùng ai mới là điều quan trọng. 45. Đừng chiến thắng người khác bằng sự tranh cãi. Hãy đánh bại họ bằng nụ vười của bạn. Bởi vì những người luôn muốn tranh cãi với bạn không thể chịu đựng được sự im lặng của bạn. 46. Bạn sẽ khó mà có thể bắt đầu viết chương tiếp theo của cuộc đời mình khi mà bạn cứ đọc mãi những chương trước đó. 47. Điều quan trọng không phải là vị trí đứng mà là hướng đi như thế nào. 48. Im lặng và mỉm cười là hai thứ vũ khí lợi hại.Mỉm cười là để giải quyết nhiều vấn đề, im lặng là cách để tránh những vấn đề rắc rối xẩy ra. 49. Một cuốn sách hay có thể làm thay đổi số phận biết bao người. 50. Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình người. 51. Cuộc sống không bao giờ là bế tắc thực sự hay có khái niệm mất tất cả một khi bạn còn có niềm tin. 52. Cái đầu quá nóng và trái tim quá lạnh không bao giờ giải quyết được việc gì 53. Một người thông minh giống như một dòng sâu, càng sâu thì càng ít gây ồn ào. 54. chờ đợi là chờ ở phía trước chứ đừng chờ ở phía sau. 55. Mỗi khi đối mặt với thử thách, hãy tìm kiếm cho mình một lối đi chức không phải là một lối thoát. 56. Đừng đề ra mục tiêu cho mình vì người khác cho đó là quan trọng vì chỉ có bạn mới biết điều gì là tốt nhất cho mình. 57. Đừng hủy hoại ngày hôm nay bằng một suy nghĩ tiêu cực của ngày hôm qua mà vì ngày hôm qua đã qua rồi 58. Bạn có khả năng tự tạo hạnh phúc cho mình. Nếu bạn trông chờ điều này từ một người khác, rất có thể bạn sẽ thất vọng. 59. Đừng làm mòn giá trị bản thân bởi việc so sánh với người khác, bởi mỗi người trong chúng ta đều là những người đặc biệt. 60. Chỉ cần mỉm cười các bạn sẽ phát hiện ra một điều rằng: cuộc sống vẫn rất thú vị. 61. Cuộc đời này là của mình vì sao lại phải sống vì người khác. 62. Bạn không bao giờ là kẻ thua cuộc cho đến khi bạn bỏ cuộc. 63. Những điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi, những điều tốt đẹp hơn sẽ đến với những ai ra ngoài kia và nổ lực giành lấy nó. 64. Xin đừng có làm thinh trước những điều mà một người nói với bạn bằng cả con tim. 65. Sống đừng quan tâm người khác nói gì, bởi chỉ có bạn mới biết mình là ai 66. Không vấp ngả trước cuộc sống điều đó là rất tốt. Nhưng vấp ngả rồi đứng dậy mà đi lên càng tốt hơn. 67. Có trải qua đau khổ, cay đắng con người ta mới hiểu ra được nhiều điều, mới nhìn nhận ra được những sự thật mà nếu như ta sống một cuộc sống êm đềm và hạnh phúc ta không thể nhận ra. 68. Chiếc túi rỗng dạy bạn một triệu điều trong cuộc sống nhưng chiếc túi đầy lại làm hỏng bạn trong một triệu cách. 69. Tất cả mọi thứ chỉ quý giá ở hai thời điểm: trước khi có được và sau khi mất đi. 70. Cuộc đời chỉ có một, vì thế hãy là những gì khiến bạn hạnh phúc và ở bên người khiến bạn luôn mỉm cười 71. Dần dà trong cuộc đời, mỗi người sẽ phải trả giá một cách đầy đủ cho từng lỗi lầm và từng hành động sai trái của mình và sẽ được đền đáp một cách xứng đáng cho mọi cố gắng và mọi việc tốt đẹp của mình. 72. Mọi thứ có thể thay đổi chỉ trong vài giây, hãy luôn sẵn sàng chuẩn bị tinh thần đón nhận cái mới. 73. Mọi nỗi đau rồi sẽ qua đi, thời gian sẽ xóa nhòa mọi thứ. Cái chúng ta cần làm là phải yêu quý hiện tại hơn, quên đi quá khứ thì chúng ta mới được cứu rỗi, nắm bắt hiện tại thì chúng ta mới được yên lành. 74. Hạnh phúc của mình phải do mình nắm bắt, phải do chính mình bảo vệ. 75. Đừng ngại thay đổi. Bạn có thể mất cái gì đó tốt nhưng bạn có thể đạt đượ một cái gì đó còn tốt hơn. 76. Trong cuộc sống mấy ai không có lỗi? Biết lỗi sai, biết sửa sai mới thành người. Trong cuộc đời mấy ai không vấp ngã, vấp ngã rồi biết dậy mới là hay. 77. Những thứ bẩn thỉu thực sự không phải ở bên ngoài mà ở trên trong, nằm trong những trái tim của chúng ta. Chúng ta có thể gột sạch vết nhơ với nước nhưng chỉ có duy nhất một thứ chúng ta không thể xóa bỏ là hận thù và mục đích xấu đang gắn chặt trong tim chúng ta. 78. Niềm tin vào chính mình có sức mạnh xua tan bất kỳ sự hoài nghi nào của người khác. 79. Cuộc sống chỉ mang lại cho chúng ta 10% cơ hội, 90% còn lại là do chúng ta trải nghiệm thế nào với nó. 80. Những người ai luôn dạy bạn những bài học đúng trong đời. Đó gọi là kinh nghiệm sống. 81. Muốn làm một việc cho thật tốt, cần phải có niềm đam mê và sự hăng say trong công việc. chính niềm đam mê, sự hăng say sẽ giúp nâng đỡ ta vượt qua những khó khăn và trở ngại trong công việc.
82. Bạn sinh ra đã là một nguyên bản, đừng chết đi như một bản sao.
những câu này có nghĩa j giúp với đề lớp 10 nha
đề dài v á
xin lỗi mình học lớp 5
❤️ ❤️ ❤️ ❤️Nếu hay hãy cho 1like nhé!!! Thanks nhìu!!! ❤️ ❤️ ❤️ ❤️
- Yêu không chỉ là một danh từ – nó là một động từ; nó không chỉ là cảm xúc – nó là quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, hy sinh
- Chỉ mất 3 giây để nói lời yêu, nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng minh điều đó
- Tình yêu của em – là định mệnh đời anh
- Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng chỉ vì gặp em mà rẽ ngang
- Đã từng muốn chinh phục cả thế giới, nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra, từng mảnh, từng mảnh trong thế giới ấy đều là em
- Tình yêu là sự hy sinh , bởi chỉ có khi yêu, con người mới dám hy sinh vì nhau, hy sinh thời gian, công sức , mà có khi là cả một đời cho nhau.
- Nếu giữa chúng ta cách nhau một ngàn bước, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi chín trăm chín chín bước còn lại về phía em
Trong cuộc chiến chống đại dịch Covid-19, những giá trị tốt đẹp của văn hoá, con người Việt Nam ngày càng lan tỏa, chuyển hoá thành sức mạnh, tạo thành động lực để chúng ta vượt qua khó khăn, thực hiện “mục tiêu kép” vừa đẩy lùi được dịch bệnh, vừa phát triển kinh tế, bảo đảm an sinh xã hội.
? Em hãy trình bày giá trị của các truyền thống dân tộc Việt Nam được thể hiện trong đại dịch Covid - 19.
Giúp mình với, mình đang cần gấp ạ !!!
các truyền thống : đoàn kết , tương thân tương ái, yêu nước, ..
các truyền thống : đoàn kết , tương thân tương ái, yêu nước, ..
Muốn đến được với thành công chúng ta phải trải qua một con đường. Khi đi trên con đường đó chúng ta phải gặp vất vả khó khăn nhưng dù có khó khan vất vả đến đâu chúng ta đều phải vượt qua được. Nên chúng ta đừng ghét bỏ những sự vật vất vả khó khăn đó mà hãy vượt lên bản thân của mình, vì đó là con đường duy nhất dẫn bạn đến thành công. Trong cuộc sống có nhiều người vừa mới gặp khó khăn đã từ bỏ, nản chí,mà cuộc đời thì khó khăn thường nhiều hơn thuận lợi. Song bên cạnh đó còn có những người có ý chí, quyết tâm để đạt mục đích chính đáng của mình.
Từ truyện cổ tích Tấm Cám anh chị suy nghĩ gì về con đường để đi đến hạnh phúc trong cuộc sống?
Bài làm
Hạnh phúc – điều mà mỗi con người trong chúng ta đều muốn có được. Mỗi người đều đặt cho mình một khái niệm riêng về hạnh phúc. Hạnh phúc có phải chăng là cái đích đến cuối cùng để ta vươn tới ?
Qua câu chuyện cổ tích Tấm Cám, ta thấy được niềm hạnh phúc của cô Tấm. Phần đại đa số người cho rằng: Tấm được làm Hoàng Hậu, làm vợ vua là hạnh phúc. Để có được điều đó, Tấm phải trải qua rất nhiều khó khăn, thử thách, nhưng bằng ý chí kiên cường, phẩm chất tốt đẹp Tấm xứng đáng có được hạnh phúc ấy.
Người ta định nghĩa hạnh phúc là một đích đến mà người ta đặt ra rồi cố gắng để đạt được, dẫu có nhiều khó khăn, nhưng không vì thế mà mờ đi ý chí.
Như cô Tấm, hành trình đi đến hạnh phúc gian nan vô cùng, mặc cho bị mẹ con Cám hại rất nhiều lần, nhưng Tấm vẫn giành được tình cảm của nhà vua bằng những lần hiện thân của mình. Mặc cho: Tiếng hót chim Vàng Anh chẳng có ý nghĩa gì với trái tim những con người dã thú đầy máu độc; bóng xoan đào rợp mát nào xoa dịu được lòng dạ ganh ghét đầy đố kỵ; tiếng khung cửi giòn rã lại càng làm cho những trái tim gai góc sùng sục bạo tàn. Nhưng cái thiện càng bị áp bức, dồn đuổi đến đường cùng thì lại càng đấu tranh, vùng dậy đòi lại công bằng cho mình. Vì đấu tranh không biết mệt mỏi, nên cuối cùng Tấm đã đạt đến hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc không nhất định cứ phải là một đích đến. Có người từng nói: " Hạnh phúc không phải là một điểm đến, mà là hành trình chúng ta đang đi."
Không nhất định Tấm là vợ vua mới là hạnh phúc, mỗi bước đi trên con đường đời của Tấm, cũng đã là hạnh phúc. Tấm được sinh ra đó đã là một hạnh phúc, mặc dù cha mẹ Tấm mất sớm, Tấm phải sống với mụ dì ghẻ cay nghiệt, nhưng vì thế, Tấm mới trở thành một cô gái đảm đang, kiên cường, biết nhẫn nhịn… Cám suốt ngày được nuông chiều nên đâu thể có được những đức tính tốt đẹp như vậy! Khi được giao đi bắt tép, mặc dù Tấm bị Cám lừa đi giỏ tép mà mình đã bỏ công sức ra bắt được. Nhưng bù lại, Tấm lại được Bụt tặng cho con Bống. Tấm hạnh phúc vì từ nay đã có Bống làm bạn, chia sẻ buồn vui…
Nếu như Tấm cứ nghĩ đến nỗi buồn, không biết nắm bắt những niềm vui, thì liệu rằng Tấm có thể lấy được những hạnh phúc nhỏ nhoi, bình dị ấy không?
Nếu bản thân ta lựa chọn gắn kết với nỗi buồn mà không can đảm nắm lấy niềm vui thì chúng ta mãi mãi chẳng thể nào thấy được cái gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc đâu phải điều xa lạ, Đội khi chỉ cần liếc nhìn mọi thứ xung quanh cũng đủ bất giác để ta hé một nụ cười.
Tấm bị mẹ con Cám hại chết hết lần này đến lần khác, nhưng Tấm không vì thế mà chịu thua. Tấm vẫn dựa vào những hiện thân về bên cạnh nhà vua, hết lần này đến lần khác giành được tình yêu thương của nhà vua. Và hạnh phúc hơn nữa, khi Tấm sống ở nhà bà lão bán nước, được bà yêu thương như con gái ruột, sống cuộc sống yên bình hạnh phúc, không phải chịu sự đọa đày của mẹ con mụ dì ghẻ. Cái kết là Tấm được trở về làm vợ vua là niềm hạnh phúc to lớn, viên mãn nhất!
Cám cũng được làm vợ vua, đấy cũng là hạnh phúc của Cám. Nhưng hạnh phúc ấy có được là do mưu mô, toan tính, không từ thủ đoạn mà thực hiện được. Hạnh phúc như thế liệu có thể thật sự lâu dài? Cám là vợ vua nhưng không có được tình cảm của vua, như thế còn gọi là hạnh phúc nữa không? Hạnh phúc của Cám, mãi mãi chỉ là thế thân, là dự bị thôi!
Hạnh phúc thật sự, là khi nỗ lực hết mình vào những điều mình đang làm, không phải dựa vào thủ đoạn mà thực hiện được. Khi hoàn thành được mục tiêu của mình và đó cũng là lúc cuộc sống trở nên có ý nghĩa và mục đích.
Hạnh phúc không phải là một đích đến, ta nỗ lực để đạt được nó. Nhưng, hạnh phúc đơn giản hơn thế, trên con đường đạt tới hạnh phúc lớn, có những hạnh phúc bé nhỏ bình dị mà ít người quan tâm đến.
Ta đặt ra một mục tiêu rồi nỗ lực để đạt đến mục tiêu đó. Ta hạnh phúc khi nỗ lực của mình được đền đáp. Nhưng mấy ai để ý đến những niềm vui bé nhỏ luôn đi song hành trên con đường hạnh phúc ấy? Trong quá trình ta nỗ lực, ta có được những lời động viên của bạn bè, có người thân luôn ở bên tiếp sức khi chúng ta mệt mỏi, nản chí, hay thất bại…để ta có được sự tự tin, ý chí, để có thể gặt hái được " quả ngọt "
Nhưng luôn có những người, luôn chìm đắm trong buồn bã ủ dột, than vãn khi sinh ra trong ra đình nghèo khó. Người ta chỉ biết than thân trách phận, mà không biết rằng, cuộc sống có biết bao người sinh ra cơ thể không được nguyên vẹn như người khác, họ vẫn nỗ lực, vẫn cố gắng sống, họ vẫn có được niềm hạnh phúc của riêng mình. Người ta buồn vì số phận cơ cực, nhưng mà sinh ra nghèo khó không phải lỗi của họ, sống và chết đi trong nghèo khó, mới là lỗi của họ..
Trên con đường đời chúng ta đi có rất nhiều cái đích hạnh phúc mà ta muốn hướng đến. Nó không phải là điểm đến cuối cùng, cũng chẳng phải nơi cuộc đời mình dừng lại.
Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng đạt được cái đích mà ta đã đặt ra. Cuộc sống luôn bị quay cuồng bởi các thách đố, các đòi hỏi và yêu cầu. Tốt nhất ta nên nhận thấy rằng, hiện tại là thời gian hạnh phúc của mình mặc dù cuộc sống đầy rẫy những khó khăn và muộn phiền.
Nguồn: vietvanhoctro
Suy nghĩ về câu chuyện trên
Một buổi chiều muộn, khi những ánh hoàng hôn cuối cùng vừa tắt, trên bờ biển vắng, một cô gái trẻ một mình dạo bước trên cát với đôi bàn chân không. Cô dừng bước, quay nhìn đằng sau với ý muốn xem lại những dấu chân mình đã để lại trên cát. Nhưng không có gì, sóng đã xóa sạch. Cô định đi tiếp, song vừa quay lại cô đã phải giật mình hoảng hốt vì hình ảnh trước mặt: bên một đống lửa đang cháy, một bà già ngồi cuộn mình trong chiếc mền, chậm rãi lật từng trang một cuốn sách.
Cô gái cố trấn tĩnh, tiến lại gần bà lão và hỏi: "Bà từ đâu tới? Chỉ mới đây thôi, cháu không hề thấy bà? Bà làm cách nào mà đã nhóm được đống lửa này một cách nhanh chóng như vậy?". Với giọng nói chậm rãi và rõ ràng, bà lão đáp, không nhằm vào câu hỏi của cô gái: "Hãy ngồi xuống đây với ta, con gái. Ta có cái này cho con xem".
Cô gái ngồi xuống bên đống lửa, đón nhận cuốn sách từ tay bà lão thần bí. Cô tò mò lật giở cuốn sách và vô cùng sửng sốt khi đọc thấy những dòng chữ viết về cuộc đời mình, về tất cả những gì diễn ra với cô từ khi mới sinh ra cho đến lúc này. Cô đã đọc hết trang sách viết về cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa mình và bà lão bên đống lửa trên bãi biển vắng này. Lật sang trang tiếp theo, nhưng nó là trang giấy trắng. Cô vội vã tìm kiếm ở những trang còn lại, nhưng cũng không có một chữ nào, chúng hoàn toàn là những trang giấy trắng. Vô cùng hoang mang, với ánh mắt cầu cứu, cô nhìn bà lão:
- Điều này có nghĩa là cuộc đời cháu sẽ kết thúc tại đây, ngay lúc này?
- Không, con gái. Nó có nghĩa là từ đêm nay, cuộc sống của con mới bắt đầu.
Trong chốc lát, bà lão cầm lại cuốn sách, bắt đầu xé từng trang, từ trang đầu tiên với những dòng chữ về cuộc đời cô gái từ khi mới được sinh ra, đưa chúng về phía ngọn lửa, để cho lửa liếm cho đến lúc thành than. Bà lão đốt cho đến hết những trang giấy có chữ mà cô đã đọc. Xong xuôi, bà đưa cho cô gái phần còn lại của cuốn sách, toàn bộ là những trang giấy trắng:
- Con xem, sóng đã xóa hết dấu chân của con trên cát. Quá khứ của con không bao giờ trở lại, không bao giờ. Chỉ có hiện tại mới là thực tế. Mỗi khoảnh khắc hiện tại đều là một sự bắt đầu của cuộc đời con và chính là cuộc sống mà con cần nắm giữ. Không có sự trở lại lần thứ hai, mỗi giây phút hiện tại. Quan trọng hơn tất cả, mỗi ngày mới đều mang đến cho con một cơ hội để yêu, để sống và cơ hội đó không bao giờ trở lại lần thứ hai. Tương lai của con, con được tự do lựa chọn theo ước mơ của chính con. Và trên những trang giấy còn trắng này, chính con là người viết tiếp những dòng chữ về cuộc đời mình.
Rồi, cũng đột ngột như khi xuất hiện, bà lão cùng đống lửa biến mất trong bóng đêm...
Cuộc đời của bạn và của tôi cũng giống như cô gái trẻ nọ và tất cả mọi người - quá khứ là những gì chúng ta đã viết trên cát, sóng sẽ xóa đi tất cả; tương lai là những gì chính ta sẽ viết trên những trang giấy trắng, từ hôm nay, ngay giờ phút hiện tại này. Viết gì đây, cho cuộc đời của chính mình…
Đúng vậy cuộc đời này là của chúng ta. Chúng ta có nghĩa vụ phải viết tiếp các trang giấy tương lai, chứ ko phải là an phận và nghĩ rằng: "Số phận chúng ta là do Chúa sắp đặt!!!"Tôi đã từng đánh mất niềm tin vào cuộc sống này, vào bạn bè, vào tương lai, vào cả bố mẹ tôi nữa. Và khi đó tôi đã không biết mình phải làm gì để tiếp tục cuộc sống này, và tôi đã nghĩ đến cái chết để giải thoát. Nhưng tôi đã may mắn vì đã gặp một người. Người ấy đã đưa tôi về với bố mẹ, về với cuộc sống. Người ấy đã nói với tôi rằng: “Quá khứ chỉ là kỷ niệm, tương lai là những gì xa mờ ngoài tầm tay và hiện tại chính là món quà của cuộc sống nên người ta gọi nó là tặng phẩm”. Vì thế bạn cũng hãy luôn tự tin và luôn yêu đời nhé hỡi tất cả những người bạn mến thương. Hãy tự viết nên tương lai của mình.Món quà kỳ diệu của cuộc sống đó chính là những phút giây hiện tại. Hãy sống cho thật xứng đáng, hãy viết lên những trang giấy của mình những điều thật đẹp… để không bao giờ phải hối tiếc. Khi nào cảm thấy không ổn, bạn cũng nên nhìn về quá khứ một chút để rút kinh nghiệm và sẽ không bao giờ lặp lại những sai lầm trong quá khứ nưa. Còn khi nào cảm thấy lo lắng, bạn hãy hoạch định cho tương lai của mình và từ từ thực hiện với những phút giây hiện tại.Có thể nào xóa đươc quá khứ khi mà vêt thương do nó để lại vẩn còn hằn trong trái tim và da thit mình. Làm sao khi ta nhìn vào vêt thương đau đớn kia lại không nghĩ vế quá khư? Bạn có cách nào để cuộc sống này giống câu chuyện cổ tích kia không? hay vẩn chỉ la câu chuyện như bao câu chuyện khác? hảy tin tôi. Cuộc sôngsngàn lần không đơn giản!Quá khứ là để ta hồi tưởng, hiện tại là để cho ta sống, tương lai là để cho ta hướng tới. "CHÂN LÝ CHÍNH LÀ CUỘC SỐNG"